Hôm nay,  

Rong Bút Mùa Xuân 2019

27/04/201913:40:00(Xem: 4786)
Rong bút mùa Xuân 2019

Thuhuongseattle

(LTS: Tòa soạn Việt Báo nhận được bài Rong Bút Mùa Xuân 2019 của Nhà Văn Thu Hương qua GS Khánh Vân, cùng lời dặn: "Nếu không có gì trở ngại, xin Nhà Báo vui lòng đăng cả thư của Nhà Văn Thu Hương viết cho thầy của mình là Giáo Sư Phạm Cao Dương." Thư như sau:

"Kính chị và Thầy,
Cám ơn chị gửi cho trò Thầy những bài viết của quí anh từng là học trò thầy như Anh Trần Thế Đức, Anh Vũ Công Hiển và nhiều anh chị khác của Thầy Phạm Cao Dương. Trong tâm hồn trò Thầy thì Thầy Dương bao giờ cũng trẻ, trong tư tưởng trong sắc thái và Thầy luôn luôn là một ngọn đuốc của vị Thầy đúng nghĩa ...làm sao Thầy Dương già được thưa chị?. Thầy là cây cổ thụ của trò, tàn lá xum xuê cho bóng mát cho thế hệ chúng em . Đầu thế kỷ XXI và đang sống ở Mỹ, nước đứng hàng số một trên toàn cầu ....liệu tâm hồn trò thầy và bạn bè còn bao nhiêu người giữ được tình thân mến ...nhất tự vi sư bán tự vi sư ...thưa Thầy ...tuy học 2 năm chữ Hán ở VĂN KHOA mà em vẫn dở ẹt ....
Kính chúc chị và Thầy Dương có sức khỏe để Thầy trò còn trò chuyện trên email hay điện thoại . Em viết Rong bút mùa Xuân cho Văn Hữu lại đau lòng nghĩ đến những hy sinh của dân mình trong chiến tranh. Em gửi đến chị để biết tâm hồn một trò thầy tuy rằng trong bài viết không có tên Thầy Dương . Thầy Dương luôn là niềm hãnh diện rằng lòng yêu mến của Thầy cho trò và nhất là cho Quê hưong Việt với những bài viết sắc bén, một kho tàng tri thức mà ít người dùng thời giờ tâm huyết một đời như Thầy . Em rất hãnh diện được biết Thầy nhiều hơn . Cám ơn chị K. Vân đã liên lạc với chúng em.
thuhuongseattle".)

blank

 
Kính trọng và ưu ái thắp ngọn bạch lạp buổi tối cho ngày 30 tháng tư năm 1975 để tưởng nhớ, để cảm ơn những anh hùng tử sĩ hy sinh cho cuộc chiến Quốc Cộng sau vĩ tuyến 17 và cho nửa triệu thuyền nhân Việt chết trên biển tìm tự do. Khối người tị nạn và những cái chết vô tội trên biển Đông đã đánh thức lương tâm nhân loại. Cộng Sản Việt không thể chối cãi. Ánh sáng của một ngọn nến, của một người tị nạn, của tôi, chị em tôi, con cháu tôi và của mọi người có dĩ vãng di tản, là những đốm lửa , là những vì sao lung linh trên vòm trời đêm. Tôi không còn tâm hồn ngây thơ để cùng ai đếm sao trời nữa mà chỉ thấy gương mặt người thân, bạn bè nhập nhoè trong đêm mỗi lân nhìn trời đêm. Tôi đôi khi thì thầm ngày đó : em hay khóc thầm vì các anh ra đi quá sớm, ở tuổi chưa biết yêu nhưng bây giờ sau 45 năm trôi qua em cảm thấy mình đang già và các anh thì vẫn thế, vẫn vô tư như ngày nào…có chút gì nuôi tiếc trong hồn người viêt , có chút gì xao xuyến , cũng như bồi hồi khoảnh khắc đưa tôi vào vô thức….

Mùa Xuân, mùa Phục Hưng, mùa của sự sống, đất trời chan hoà hạnh phúc. Mùa Xuân đến tôi hay nghĩ vẩn vơ, không vẽ được một bức tranh ra hồn, không viết dược một đoản văn như ý và khó ngủ. Tôi đi ra vào, vườn trước vườn sau như đang chờ đợi một cái gì đó không định nghĩa được. 45 mùà Xuân qua trong đời, sao mắt tôi vẫn nhòa lệ, hồn tôi vẫn thổn thức, tim tôi vẫn nhói đau khi tôi hồi tưởng những bất hạnh vây bủa quanh gia đình tôi(và bao nhiêu gia đình khác) những năm tháng chiến tranh.

Khu vườn khiêm nhường của riêng tôi là một chốn ẩn náu của tâm hồn người viết trong những khoảnh khắc riêng.


Khu vườn riêng cho tôi nhiều ưu ái như nhìn bướm vờn lượn trên các khóm hoa hút nhụy, hummingbirds(chim ruồi, tôi không thích cái tên này vì ruồi không có cái âm thanh tuyệt vời khi cánh chim bay, chuyển động như xé không gian) bay vù vù chung quanh các loại hoa loa kèn màu hồng đậm, đỏ rực rỡ, ngắm nhìn các chàng chim ca hát nhạc tình trên cành cây hay trên bờ tường adobe quanh nhà: mourning dove(chim cuốc), chim sẻ(house finches), chim cu gáy(quails) hay road runner(chim có chân rất dài cao, chạy trên đường và khi cần cũng bay được, tôi gọi nó là chim chạy điền kinh) mời gọi tình nhân trong không gian nồng ấm, tinh khôi những buổi mai. Các nàng bao giờ cũng điệu điệu, mắt long lanh, ngơ ngác còn các chàng tha hồ thi tài ca hát nhảy múa, chim cũng thích vai tựa vai, môi hôn môi, rỉa bộ cánh cho nàng, mắt long lanh, xích lại gần nàng hơn. Tôi ngừng tay tưới nước, bắt sâu, đào đất yên lặng ngắm nhìn như sợ gây tiếng động không lich sự với khách thăm vườn. Tôi chợt nghe tiếng hát ngọt ngào vẳng từ phòng vẽ một bài hát tôi rất thích, vô tình tôi hát nho nhỏ cho chim hay cho chính tôi những ngày xưa ấy(tình tự mùa xuân của Từ Công Phụng). 

Năm thứ hai tôi học Văn Khoa và nhạc sĩ đang học Quốc Gia Hành Chánh.. Một dòng nhạc trữ tình, vô tư và hiền quá. Ngày đó mấy chị em tôi được nghe hát và nhìn bản nhạc viết bằng bút chi cửa Từ Công Phụng, của Trịnh Công Sơn. Theo thời gian nhạc đi vào tiềm thức và song hành trong đường đời chị em tôi với rất nhiều nhạc sĩ nổi danh khác. Năm theo học Đại học Sư Phạm có một giờ hát mỗi tuần của thầy Quảng, 40 mạng trong lớp ngoạc miệng hát nhiều bản du ca đầy tình tự quê hương dân tộc. Bố mẹ tôi rất khó, và chị em tôi chưa bao giờ được ra khỏi nhà sau bữa cơm chiều với bạn gái.

Nhưng nghe nhạc thì được, đôi khi cha tôi thường nói một mình …cứ yêu đương thế này ….Cộng Sản vào Saigon có ngày ….nhưng biết là một chuyện làm sao cấm được mộng mơ của tuổi trẻ và niềm cao ngạo của con nhỏ bắc kỳ di cư 1954 thầm nói: “ bố ơi, làm sao không nghe nhạc, làm sao tin bánh vẽ của CS và nhất là anh con, dòng họ bạn bè đang phục vụ quê hương. Con có một vòng đai chinh nhân thì sợ gi hả bố.”

Chị Nga hay giả vờ ngủ trưa, lên lầu nằm dài cho dù cái nóng tàn nhẫn của Saigon để i ỉ hát một mình, còn tôi chỉ dám nghe nhạc trong giờ làm toán vì không phải thuộc lòng như môn vạn vậ,t còn các bài bình luận về Kiều và vài tác giả khác tôi làm lấy lệ vì đầu óc còn trên mây. Tôi ghét nhất là môn văn từ ngày còn nhỏ, nhưng lại mê đọc và tôi đọc tất cả các tác phẩm của Tự Lự Văn Đoàn ngày còn rất nhỏ vì cha mẹ tôi kính trọng và yêu mến nhóm TLVĐ. Sau này lớn khôn tôi tha hồ đọc nhưng không dám nói với cha tôi về tác phẩm và nội dung tác phẩm tôi đọc có trình độ hay không?)
Đúng là không phải nhà văn, tế bào não bộ bị chạm điện, tôi lại viết về ngày tháng xưa cũ tự ngàn xưa ….

Em lại đây với anh
Ngồi đây với anh
 
Chừng như không gian đang sưởi ấm những giọt tình nồng
Còn vài ngày nữa là 30 tháng tư …Tháng Tư Đen của chúng ta, nhũng người có quá khứ tị nạn Cộng Sản Việt Nam. Đợt sóng tị nạn và thuyền nhận đã đi vào lich sử Mỹ và các quốc gia trên năm châu.

Bạn làm gì, nghĩ gì ngày 30 tháng tư xin cùng tôi thắp ngọn nến tưởng nhớ cho vòm trời lung linh sang vì tình yêu quê hương.

Thuhuongseattle

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thành phố Westminster đã cho treo cờ rũ tại Đài Tưởng Niệm Chiến Sĩ Việt Mỹ từ ngày 23 và cho đến hết ngày 30, đồng thời thành phố sẽ có một nghi thức lễ tưởng niệm vào đúng 10 giờ sáng thứ 3 ngày 30 tháng 4 tại Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ. .. lần đầu tiên chính quyền một thành phố đứng ra tổ chức Lễ Tưởng Niệm 30 tháng 4.
Ba cuốn sách gần đây về chiến tranh Việt Nam đã làm sáng tỏ về một lĩnh vực thường được đề cập tới, cho thấy rằng sự thất bại của Hoa Kỳ cách đây nửa thế kỷ vẫn còn nhiều điều để dạy cho chúng ta. Nhưng các chuyên gia về chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ đã cho thấy là họ không có khả năng quan tâm đến những bài học đúng đắn
những người ra đời sau 1975 là đa số. Cũng dễ hiểu là trong cuộc sống hàng ngày, đa số này không lưu tâm tới một chuyện đã xảy ra trước khi có mặt họ trên cõi đời này, cho dù những gì đang xảy ra luôn luôn có liên quan nhiều ít đến những gì đã xảy ra trong dĩ vãng. Vậy họ lưu tâm đến những gì?
Tôi gác nhà Bank cho đến ngày về hưu năm ngoái (2018) là hơn 19 năm. Chỉ gác duy nhất Bank of America thôi, có mang súng! Một đoạn đường khá dài và cũng lắm kỷ niệm vui buồn
Dạ, xe do Ba của con thuê để đón tụi con từ phi trường đang dừng chờ đèn đỏ, bỗng nhiên công an, cảnh sát giao thông ra dấu cho xe của tụi con tấp vào bờ. Tụi con – và cả hơn mười chiếc xe khác – chờ hơn nửa tiếng đồng hồ mà chẳng ai cho biết là tài xế phạm lỗi gì! Bây giờ anh Tân đang cãi nhau với công an, cảnh sát
TS Vũ Thu Hương, Trưởng khoa Giáo dục Đại học Sư phạm Hà Nội nêu kết quả điều tra của Tổ chức Nhân đạo Quốc tế, đưa ra kết quả cho thấy số trẻ em bị xâm hại (sờ mó, sàm sỡ) ở Hà Nội chiếm 78.1%, tính ra “Cứ 10 trẻ ở Hà Nội thì có 8 em bị xâm hại tình dục”.
Ba mươi tháng Tư con còn đỏ hỏn... Quà của mẹ: tặng con đời Giải Phóng! Hai mươi năm sau, con trăng tròn tuổi ngọc Từ giã mẹ hiền sang xứ "lạ" làm dâu Quà cưới con, những sáu nghìn đô! Có ít đâu!
Đại đội 17 - khóa 25 SVSQ trừ bị Thủ Đức của chúng tôi vào tháng 11/1967, là nhân chứng tận mắt ngày xây Nghĩa trang quân đội Biên Hòa và 8 năm sau, tức ngày 30/4/1975 số người sống sót sau cuộc chiến của toán dàn chào nầy, cùng toàn dân miền Nam chứng kiến sự kết thúc của Nghĩa trang đó.
Đêm nay ở phương trời xa xăm cũ biết trời có mưa không? Đêm nay trong vòng rào tù ngục có bao nhiêu kẻ (chợt) thức giấc giữa đêm trường nằm mong chờ khắc khoải trong đói lạnh một tiếng súng mơ hồ? Và đêm qua – ở nơi đây – ai có bạc đầu không?
Nhân Ngày ANZAC Day 25/4/2019 Do Ca Nhạc Sĩ Bích Ngọc & Thái Nguyên - Hội Duy Trì & Phát Triển Văn Hóa / Culture Preservation & Development Club - “Cp&Dc” Tổ Chức
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.