Hôm nay,  

2005: Cali 18,000 Dân Đi Tiểu Bang Khác

17/12/200600:00:00(Xem: 5767)

2005: Cali Nhà Đắt, Việc Ít, 18,000 Dân Đi Tiểu Bang Khác

Bài viết của Mike Swift đăng trên Mercury News nói rằng Wayne Brown đã từ bỏ việc làm với mức thu nhập 40,000 đô khi chuyển từ Bay Area tới Kansas mà ông cảm thấy rất hài lòng. Có lẽ đó là số tiền lớn hồi năm ngoái đối với một viên chức ngành thông tin kỹ thuật đại học cộng đồng.

Khi thấy có triển vọng tìm được việc làm mới ở Kansas, đầu năm 2005, Brown và vợ, Teresa, bán hai căn nhà ở Bay Area tới cư trú tại thành phố Kansas mà không bao giờ hối tiếc. Gia đình Brown là một thí dụ về hiện tượng di chuyển dân số một cách kỳ lạ, không thể nào dự đoán được - kể cả khi nền kinh tế tốt đẹp. Đó là hiện tượng nhiều người rời Cali sang tiểu bang khác.

Giữa 2004 và 2005, dòng di dân từ 49 tiểu bang khác chạy vào Cali bằng nhiều cách. Dữ liệu của Bộ Tài Chính tiểu bang cho thấy lần đầu tiên trong thập niên này, nhiều người rời Cali trong năm 2005 để tới các tiểu bang khác nhiều hơn số người tới Cali. Không giống như hàng chục ngàn người đã rời Thung lũng Silicon sau khi nền kỹ nghệ thông tin vùng này phá sản vào đầu thập niên 1990, dòng di dân mới đến Cali không phải chỉ vì việc làm mà vì một cuộc sống tốt hơn với giá cả sinh hoạt thấp hơn.

Trong 150 năm qua, Cali được coi là vùng đất vàng của cơ hội và tự do cho hàng triệu di dân Hoa Kỳ, bất kể sự suy thoái kinh tế xảy ra vào thập niên 1970 và 1990, chưa kể  nguy cơ nổ ra chiến tranh.

Hiện nay gần một nửa chủ gia đình ở Cali đang phải chi trên 30% thu nhập của họ để trả tiền nhà, cao nhất so với nhiều tiểu bang khác. Giá nhà bao gồm cả thuế bất động sản cũng gây ảnh hưởng xấu cho nhiều người. Stephen và Sarah Gallant đã trở về Michigan hồi mùa hè qua sau 3 năm sinh sống ở Los Gatos, để khỏi phải trả 2 triệu đô cho một căn nhà đang ở. Tới Michigan, căn nhà của họ có giá chỉ bằng phân nửa nhưng lớn gấp đôi diện tích căn nhà ở Cali. Một cư dân khác, Johnson thì cho rằng có một duyên cớ khác nữa khiến người Cali rời bỏ tiểu bang này, đó là hình thành những cộng đồng thiểu số có nhiều thói xấu trong sinh hoạt thường ngày. Ông nêu ra sự bực bội trên trang web www.city-data.com/forum, dành cho những người có ý định rời khỏi hoặc di chuyển tới một thành phố Hoa Kỳ. Theo ông thì di dân lậu sẽ chặn bước đi bộ của anh, nện vào xe của anh và tăng tốc bất chấp đèn đỏ và bảng yêu cầu ngừng xe, bóp kèn inh ỏi như họ đã làm ở Mexico, và nhất là không chịu đi học tiếng Anh.

Không ai nghĩ rằng dòng di dân từ Cali chuyển tới những nơi khác trong những năm tới trở thành con số khổng lồ như trong thời kỳ suy thoái kinh tế thập niên 1990. Một số gia đình nói rằng họ rời bỏ Cali mang theo con cái của họ vì việc học tập ở Cali hiện nay đã không làm cho con em họ tiến bộ nhanh hơn.

Và mặc dù hiện nay nhiều công ty ở Thung Lũng Silicon đang có nhu cầu tuyển dụng người làm việc, một số người vẫn rời Cali để tới tiểu bang khác trong những năm gần đây. Riêng trong năm 2005, số người rời bỏ quận Santa Clara tới tiểu bang khác lên tới khoảng 18,000-chiếm một nửa của năm 2003. Còn gia đình Brown thì mặc dù rất thích thời tiết của vùng Vịnh Bay Area nhưng họ đã quá mệt mỏi với công việc. Họ muốn từ bỏ mọi áp lực của công việc, để tiếp tục hưởng thụ cuộc sống tại một nơi, không phải là Cali.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
- Đảng viên Cộng Hòa ở bang Dân Chủ cảnh báo thảm cảnh ‘ăn miếng trả miếng’ - Canyon Fire bùng phát, hàng ngàn người California nhận lệnh sơ tán - Sở Mật Vụ cho dâng mực nước sông ở Ohio để JD Vance chèo thuyền mừng sinh nhật - Không quân Hoa Kỳ từ chối trợ cấp hưu trí sớm cho quân nhân chuyển giới bị sa thải - Israel đưa ra kế hoạch kiểm soát toàn bộ Gaza - Netanyahu dọa kiện New York Times vì đưa tin sai về Gaza - Cựu Superman sẽ trở thành ICE - Chánh án liên bang Florida ra lệnh tạm dừng xây dựng Alligator Alcatraz - Số ca Covid-19 ở California tăng do biến thể mới gây khàn giọng
Một người bị đánh đến bất tỉnh. Nhiều người khác bước ra khỏi phòng biệt giam với thân thể đầy vết bầm, có người nôn ra máu, có người không đi nổi. Một người trở về phòng giam trong nước mắt, nói rằng mình vừa bị xâm phạm tình dục - theo bài viết trên tờ The Washington Post ngày 1 tháng 8 năm 2025. “Đập nó như đập con piñata!” – các cai ngục hò hét giữa trận đòn, theo lời kể của những người bị giam. Họ gọi nơi ấy là “La Isla” – Hòn Đảo – căn phòng biệt giam tăm tối, nơi nhiều người Venezuela bị trục xuất từ Hoa Kỳ kể rằng họ chịu đựng những hành hạ tàn khốc nhất trong suốt 125 ngày ở Trung Tâm Giam Giữ Khủng Bố (CECOT) tại El Salvador.
California có luật an toàn súng đạn nghiêm ngặt nhất cả nước, giúp tỷ lệ tử vong do súng đạn thấp hơn nhiều so với con số trung bình trên toàn nước Mỹ. California có số người chết vì súng đạn vào khoảng 3,200 người hàng năm. Nếu tỷ lệ tử vong do súng đạn trên toàn quốc tương đương với California, thì có gần 140,000 người không chết vì súng, và hàng trăm nghìn ca thương tích do súng đã không xảy ra.
Tỷ lệ trầm cảm cao nhất ở thanh thiếu niên gốc Latin; trong khi nam thanh niên da đen có tỷ lệ tự tử cao nhất. Năm 2022, tự tử là nguyên nhân tử vong hàng đầu đối với người Mỹ gốc Á trong độ tuổi 15-24.
Một chuyện kỳ lạ đang xảy ra trong hệ thống tòa án di trú Hoa Kỳ: các luật sư của chính phủ (cụ thể là của ICE) không chịu công khai tên tuổi trong các phiên điều trần công khai. Tháng 6 năm 2025, Chánh án Di trú ShaSha Xu tại thành phố New York đã tuyên bố trong phòng xử án rằng: “Chúng tôi sẽ không gọi thẳng tên (luật gia) ra nữa.” Điều trớ trêu là chỉ có danh tính luật sư chính phủ được giữ kín, còn luật sư bào chữa cho di dân vẫn phải xưng tên như bình thường. Xu nói lý do là vì “tình hình dạo gần đây đã thay đổi.”
Sau kỳ bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm rồi, tờ báo trào phúng thiên tả The Onion chạy tít: “Trump gọi điện cho Kamala Harris để chúc mừng… chính mình đắc cử.” Về mặt kỹ thuật, đây là một câu đùa gần như hoàn hảo: chỉ tám chữ, trong đó có một chữ lật ngược bảy chữ còn lại một cách duyên dáng. Nghe là tưởng tượng ra được Trump liền. Nhưng khổ nỗi một điều: nếu chuyện này xảy ra thật, chẳng ai ngạc nhiên cả.
Dài hơn 900 trang, OBBBA là một đạo luật bao trùm nhiều lãnh vực: thuế, phúc lợi xã hội, năng lượng, y tế, quốc phòng, và ngân sách liên bang. Đảng Cộng hòa gọi đây là một chiến thắng mang tính lịch sử. Trong khi đó, nhiều chuyên gia độc lập nhận định rằng OBBBA này là một trong những “sự tái phân phối ngân sách thiên lệch nhất trong lịch sử gần đây,” với phần lớn lợi ích tập trung vào giới có lợi tức cao. Bỏ qua một bên những tranh cãi thường nghiêng về quan điểm chính trị thay vì các điều khoản cụ thể của đạo luật, nhiều người đang hỏi nhau những câu rất thiết thực: “tôi đang lãnh medicaid vậy sẽ có bị cắt không?”, “con tôi sắp vào đại học, việc mượn tiền đi học có bị ảnh hưởng không?”, “nghe nói có nhiều chương trình giúp người nghèo nhiều lắm, tôi sẽ được giúp đỡ thế nào?” và “người nghèo cũng được giảm thuế nữa, đúng không?”... Bài viết này trình bày những điểm chính của OBBBA và phân tích ảnh hưởng của nó lên mọi tầng lớp dân chúng.
Trong nhiều năm kể từ khi Jeffrey Epstein được phát hiện chết trong phòng giam tại Metropolitan Correctional Center (MCC), New York, giới chức liên bang luôn khẳng định rằng cái chết này là một vụ tự sát. Tuy nhiên, một cuộc điều tra độc lập do CBS News thực hiện đã phơi bày hàng loạt mâu thuẫn giữa các tuyên bố của chính phủ và những gì thực sự hiện ra trong đoạn phim giám sát vừa được công bố.
Trong những năm gần đây, các thư viện công tại Hoa Kỳ – vốn từng là không gian yên tĩnh dành cho học tập và tra cứu – đã trở thành điểm nóng trong các cuộc tranh chấp văn hóa. Hàng ngàn cuốn sách bị yêu cầu cấm lưu hành, không phải bởi độc giả trực tiếp, mà từ các nhóm chính trị cánh hữu sử dụng mạng xã hội để vận động phản đối hàng loạt. Riêng năm học 2023–2024, PEN America ghi nhận tới 10.046 lượt cấm sách ở các trường công, ảnh hưởng tới 4.231 tựa sách và 2.662 tác giả; trong đó Florida và Iowa chiếm lần lượt 4.561 và 3.671 lượt cấm trong năm học. Gần một nửa trong số đó là sách viết bởi các tác giả LGBTQIA+ hoặc thuộc các cộng đồng chủng tộc thiểu số – những tiếng nói vốn đã bị thiệt thòi trong ngành xuất bản, nay tiếp tục bị đẩy ra ngoài bằng nhãn “không phù hợp.”
Theo ước tính ban đầu từ Văn Phòng Ngân Sách Quốc Hội, đạo luật này sẽ làm giảm chi tiêu y tế liên bang hơn 1 nghìn tỷ đô la, chủ yếu bằng cách cắt giảm Medicaid và trợ cấp bảo hiểm y tế. Khoảng 11.8 triệu người dự kiến sẽ mất bảo hiểm do các điều khoản trong dự luật.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.