Hôm nay,  

Từ Tâm Vô Lượng

03/02/200500:00:00(Xem: 5710)
Sau nạn sóng thần khiến hàng trăm ngàn người chết thảm, tôi siêng “lên lưới” hơn để cập nhật tin tức khắp nơi, đóng góp những gì hạn hữu mình có thể làm được. Nhưng đã lên lưới thì sẽ phải đọc đủ mọi loại tin mà hàng đầu thường là những tin không vui, như tin về Iraq chẳng hạn. Chiến tranh ở đó cho thấy bom đạn mịt mù hơn, người chết nhiều hơn, thị trấn nơi nơi hoang tàn đổ nát hơn! Việc của Trời thì thiên tai cứ giáng; việc của Người thì nhân tai cứ tạo! Cả thế giới đổ xô đi cứu thiên tai nhưng đại đa số quốc gia trên thế giới cũng đang cùng hợp lực nhau tạo…. nhân tai. Những người chết vì thiên tai thì được thương xót đồng đều, người chết vì nhân tai, nếu là “phe ta” thì được tuyên dương, còn “phe chúng” thì bị rủa là đáng đời! Nhưng tất cả những người chết đó, sẽ đều vui mừng gặp nhau ở một điểm: “Khỏi phải làm người nữa”.
Có lẽ chỉ Đức Phật mới có thể mở từ tâm vô lượng, cứu độ hết thảy chúng sanh, không phân biệt mầu da, chủng tộc, Âu Á gì. Đức Phật xót thương nhân loại bằng sự bình đẳng tuyệt đối. Ngài độ cho vua chúa, vương phi thế nào thì cũng độ cho người gánh phân, trẻ mục đồng như thế. Ngài thương thái tử hiền hòa Jivaka thế nào thì cũng thương tên sát nhân hung bạo Angulimala như thế. Chỉ khác, khi bầy tỏ lòng thương Angulimala, ngài đã đồng thời giao Angulimala cho đại đức Sariputta, ráo riết chỉ dạy con đường giác ngộ để chẳng bao lâu, tên sát nhân khét tiếng đã trở thành khất sĩ Ahimsaka trong tăng đoàn của Đức Phật, được đồng môn hết lòng thương mến vì khất sĩ Ahimsaka luôn thể hiện lục độ Ba La Mật trong đời sống tu học hàng ngày.
Từ tâm vô lượng như Đức Phật, nay thấy được là bao!
Chẳng phải chỉ máu đổ đầu rơi như bên Iraq mới là chiến tranh; trên lưới, tôi còn thấy loại “chiến tranh” khốc liệt không kém sau mỗi bước chân của tăng đoàn Thầy Nhất Hạnh trong chuyến về Việt Nam này. Người thuận kẻ chống, người khen kẻ chê, đã và đang tốn quá nhiều giấy mực rồi. Người biết rất ít về Thầy như tôi chắc chưa đủ công lực “bàn ké”, nhưng vì thấy tên Thầy đang được nhắc nhở nhiều quá khiến tôi muốn viết đôi chút về Thầy ở một lãnh vực khác. Lãnh vực mà tôi có thể biết “đôi chút”.
Tôi dùng tiếng “Thầy” vì đối với tôi, danh từ này giản dị hơn hai tiếng Sư-Ông hay Thiền-Sư, chứ chữ Thầy của tôi không có nghĩa là thầy trò vì tôi không phải là đệ tử của Thầy Nhất Hạnh. Suốt hơn 50 năm hoằng pháp của Thầy, tôi chỉ tình cờ có mặt trong một lần có Thầy thuyết pháp. Những Sư Cô, Sư Chú thân cận của Thầy thì tôi chỉ thấy hình trên báo. Nhưng sách của Thầy thì tôi thích lắm. Lời văn trong sáng, bố cục gọn gàng, diễn giải linh động, khúc triết nên “Thiết Lập Tịnh Độ” giúp tôi hiểu kinh A Di Đà, “Sen Nở Trời Phương Ngoại” giúp tôi biết được tư tưởng Kinh Pháp Hoa, “Nẻo Về Của Ý” giúp tôi biết cách nhận chân được giòng suy tư của mình, “Phép Lạ Của Sự Tỉnh Thức” giúp tôi thấy rõ giá trị của phút giây hiện tại để tránh xao nhãng giữ hơi thở trong chánh niệm…v…v… Và, quan trọng nhất với tôi là cuốn “Đường Xưa Mây Trắng” giúp tôi theo dõi được bước chân của Phật từ khi đản sanh tới ngày tịch diệt. Tôi không mấy quan tâm tới Làng Hồng, Làng Mai hay những tu viện đồ sộ của Thầy trên khắp thế giới, nhưng những việc làm “nho nhỏ” của Thầy thì tôi lại hay xúc động. Chẳng hạn như sau biến cố 9-11 năm 2001, Thầy đang có mặt tại Mỹ vì những chương trình thuyết giảng của Thầy tại đây. Khi đó, chỉ mới 2 tuần, sau biến cố 9-11 Thầy được mời nói chuyện ở một sảnh đường ngay chính tại thành phố Nữu Ước, nơi thảm họa khốc liệt vừa xảy ra, nơi lửa hận còn đang bừng bừng trên từng góc phố, từng ngả đường, từng hàng quán, từng gia cư. Vậy mà giữa thời gian, không gian ngùn ngụt căm hờn uất hận đó, Thầy quyết định giảng về đề tài “Bao bọc cơn giận” qua tinh thần Từ Bi Trí Tuệ của Đạo Phật. Với tinh thần đó, kẻ thù của ta không phải là người, mà kẻ thù ta là bạo động, tham vọng, cuồng tín, hận thù…. Khi đọc tin đó, tôi thực sự ngưỡng phục Thầy, thực sự thấy nghĩa chữ “Dũng” trong danh từ nhà Phật. Cái dũng của người tu hành nó thầm lặng, nhẹ nhàng mà khí phách vô song. Với thanh gươm Bát Nhã, Thầy một mình bước lên bục giảng sau khi căn dặn những đệ tử thân cận rằng, “Ngay trên bục giảng hôm nay, Thầy có thể lãnh đạn từ khẩu súng của một người dân Nữu Ước đang điên cuồng vì đau đớn đến mất lương tri. Nhưng nếu Thầy không có can đảm nói theo tinh thần Phật dạy thì Thầy cũng chỉ là một người đã chết trong lòng các con mà thôi.”

Tôi thực sự nghĩ rằng trong thời điểm và hoàn cảnh như thế, ít có vị lãnh đạo tôn giáo nào thể hiện tinh thần vô úy đến thế. Khi đó tôi có người bạn Thái, cùng học lớp Pháp ngữ, cũng theo dõi tin tức này và hỏi tôi, “ Ông thầy tu nào mà can đảm thế"” Tôi không thể quên được cảm xúc mình khi hãnh diện trả lời bạn tôi rằng, “Đó là Thầy Nhất Hạnh. Thầy là người Việt Nam”
Theo tôi, hiện nay có hai vị tu sĩ Phật Giáo có uy tín với thế giới là Đức Đạt Lai Lạt Ma, người tây Tạng và Thầy Nhất Hạnh, người Việt Nam. Tôi nhận thấy phương thức hoằng pháp, cách thể hiện lòng từ bi, uy tín và ảnh hưởng của hai vị có nhiều điểm tương đồng. Cả hai vị đều phải lưu vong, quê hương của hai vị đều bị Cộng sản cưỡng chiếm, năng lượng của hai vị đều đặt trọng yếu vào việc đi giáo hóa khắp nơi trên thế giới, kể cả những nước Cộng Sản.
Khi Trung Cộng xâm chiếm Tây Tạng, ngoài việc giết hại dân chúng, tàn sát các tu sĩ Phật Giáo, Trung Cộng còn dùng chính sách di dân, đưa người Trung Hoa sang Tây Tạng với tâm nham hiểm là sẽ đồng hóa và diệt chủng Tây Tạng. Vậy mà có ai nghe Đức Đạt Lai Lạt Ma nói lời thù hận Trung Cộng hay kêu gọi diệt Tầu Cộng không" Trái lại, nhiều và rất rất nhiều lần ngài khẳng định rằng, với lòng từ bi trí tuệ của một tu sĩ Phật giáo, ngài không thù hận người Trung quốc mà còn hướng về quốc gia này bằng cái nhìn thương xót trong tinh thần từ bi hỷ xả của Đạo Phật. Trong một lần hoằng pháp tại Ấn Độ, ngài gặp một tu sĩ Tây Tạng từng là một, trong hàng ngàn tu sĩ bị Trung Cộng bắt giam, tra tấn, đầy đọa khi xưa. Ngài hỏi vị tu sĩ đó rằng, “Suốt thời gian kinh hoàng bị giam cầm khổ nhục, ông có sợ hãi không"” thì vị tu sĩ thưa rằng “Điều lo sợ nhất của con là đánh mất lòng từ bi đối với kẻ thù.”
Đó chính là sự tranh đấu của đệ tử Phật, tranh đấu bằng tình thương và sự cảm hóa.
Thầy Nhất Hạnh cũng làm như thế. Trong nhiều thập niên, Thầy đã du hành đó đây, chuyển hóa cho biết bao người khổ đau có lại được đời sống an lạc, giúp đỡ thiết thực cho bao người cùng khổ, thiếu thốn; và những năm gần đây, với uy tín ngày càng lớn, Thầy đã tiến tới việc tìm kiếm hòa bình cho thế giới, đặc biệt là lò lửa Trung Đông lúc nào cũng sôi sục. Theo những bản tin thỉnh thoảng tôi có được thì trong những khóa tu ở Làng Mai, Thầy thường cấp học bổng cho những nhóm dân Do Thái và Ả Rãp là hai dân tộc có mối thù truyền kiếp. Ngay cả sau khi đã tới làng với mục đích tu học mà nếu gặp nhau, họ cũng nhìn nhau với con mắt hận thù. Nhưng chỉ vài tuần sau, qua những bài giảng, qua cách sống THỂ HIỆN GIÁ TRỊ ĐÍCH THỰC CỦA CON NGƯỜI, họ đã biết nhìn nhau thiện cảm. Và khi mãn khóa tu, họ ôm nhau khóc sung sướng trong niềm hy vọng.
Con đường đó Thầy Nhất Hạnh đã chọn và đã đi từ nửa thế kỷ qua, không hề sai khác. Với mọi luồng dư luận vừa tốt xấu, vừa hay dở, vừa khen chê…. đang vây quanh bước chân Thầy, đã vô tình tạo cho Thầy hình ảnh cô đơn của một ngọn núi hùng vĩ giữa sa mạc. Nhưng tôi nghĩ, với chính Thầy thì “Sắc bất dị không. Không bất dị sắc. Sắc tức thị không. Không tức thị sắc. Thọ, tưởng, hành, thức. Diệc phục như thị…”
Một vị tu sĩ, trên đường thiền hành bỗng dừng lại, nhìn sâu sắc một chiếc lá phong vừa lìa cành đang chao lượn trong gió nhẹ rồi la đà rơi xuống trước mặt. Vị ấy cúi nhặt, rồi trân trọng đặt lên lòng bàn tay. Giây lâu, vị ấy mỉm cười. Từ một chiếc lá rơi, vị ấy vừa nhìn thấy cả đất trời mùa thu trong búp sen tay. Và hân hoan ôm cả mùa thu vạn hữu, tiếp tục thiền hành.
Cái tâm thong dong rộng mở, an nhiên tự tại đến thế thì làm gì có chỗ mà chứa những hẹp hòi của nhân gian.
Diệu Trân

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.