Hôm nay,  

Tìm Hiểu: Con Vịt Trong Hồ Lạnh?

4/5/200200:00:00(View: 3093)
tn_04052002c
Các bạn biết không, con vịt có thể chịu lạnh rất giỏi. Mùa đông vịt vẫn bơi lội hoặc dầm mình dưới nước mà không bị lạnh như một số động vật khác. Lý do là vì nhiệt độ trong nước bao giờ cũng cao hơn nhiệt độ không khí, và khi bơi, vịt luôn luôn hoạt động. Thêm nữa, cấu tạo lớp lông vịt rất dày, ở các vùng lạnh, lông vịt giữ được nhiệt độ, mà nhiệt độ của vịt lại cao, khoảng 42 độ C, cao hơn nhiệt độ của thân người tới 5, hoặc 6 độ và vịt còn có khả năng điều khiển thân nhiệt.

Cơ thể vịt có cấu tạo đặc biệt để sống dưới nước quanh năm, xương của vịt nhẹ và xốp, có nhiều tuyến mỡ phân phối khắp nơi, lông dây, có nhiều lớp, không thấm nước.

Các bạn thấy con vịt chưa" Khi vịt từ dưới nước đi lên bờ thì chúng liên tục dùng mỏ chải lông, thỉnh hoảng lại dùng mỏ lấy chất nhờn từ "phao câu" để bôi lên khắp cơ thể. Chất nhờn này giống như một lớp dầu, giữ cho lông vịt không bị thấm nước.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Em rất yêu thời gian Cánh mai khoe sắc vàng Và nụ đào chớm nở Là đã mùa Xuân sang
Ngày xưa có một vị hoàng tử bị mụ phù thủy gian ác bắt cóc đem nhốt trong một chiếc hộp sắt rồi bỏ vào trong rừng. Một ngày nọ, có nàng công chúa vào rừng vì ham ngắm cảnh nên đi lạc. Công chúa nhìn thấy chiếc hộp sắt và nghe tiếng hoàng tử từ bên trong vang ra. Hoàng tử nói rằng, sẽ giúp nàng trở về nhà với điều kiện là sau này công chúa sẽ kết duyên với hoàng tử và khi về nhà rồi, phải đem theo con dao trở lại cứu hoàng tử. Công chúa bằng lòng.
Các bạn thân mến, Như Thông Báo của thầy Vũ Hoàng, Chủ Tịch Ban Đại Diện Các Trung Tâm Việt Ngữ Nam California trước đây, về cuộc thi viết Chính tả và Luận văn bằng tiếng Việt dành cho các cấp 1,2,3 và 4 theo thứ tự các lứa tuổi từ 9 đến 17. Cuộc thi đã kết thúc vào ngày 19 tháng 01 năm 2019 vừa qua tại địa điểm: TVN Hội Thánh Tin Lành Midway City số 8141 Washington Ave., Midway City , CA 92655.
Mỗi năm, em luôn mong chờ Tết Nguyên Đán đến vì đây là ngày lễ mà em thích nhất trong năm. Vào mấy tuần trước Tết, bố mẹ dẫn em đi chơi chợ Tết. Ở đó thật là đông vui! Các gian hàng ăn bận rộn nấu và bán thức ăn. Khu chợ hoa tràn ngập những tà áo xanh đỏ chen lẫn giữ muôn hoa khoe sắc. Ở đó cũng có ca nhạc và múa lân nữa.
Các em thân mến, Cả tuần lễ nay, không khí Tết Nguyên Đán đã nhộn nhịp trong các khu phố đông người Việt Nam. Chợ hoa đã mở, đâu đâu cũng thấy cành mai, chậu cúc vàng, cành đào hé nụ giữa cả rừng hoa đua chen sắc màu.
Ngày xưa, có một mụ phù thủy gian ác đã bắt có một hoàng tử đem nhốt vào trong chiếc hộp sắt. Vị hoàng tử cứ ở trong hộp sắt nhiều năm qua, nhưng chưa có ai đến giải thoát cho chàng! Một ngày nọ, có một nàng công chúa ở một nước lân cận cùng đoàn tùy tùng đi đạo chơi trong rừng. Nhưng mãi ngắm cỏ cây, thiên nhiên, đi theo tiếng chim hót, nàng đã lạc trong rừng lúc nào không ai hay biết. Đã chín ngày nàng đi lang thang trong rừng sâu, đói thì ăn trái cây rừng, khát thì uống nuớc suối. Cho đến ngày thứ chín, nàng đang đi thì thấy trước mặt một chiếc hộp bằng sắt khá lớn. Nàng dừng lại, tới bên chiếc hộp thì nghe bên trong có tiếng người phát ra: “Nànglà ai? Ở đâu tới?”
Các bạn thân mến, Mùa Xuân và Tết Nguyên Đán không riêng gì cho thiếu nhi chúng ta, mà niềm vui chung cho tất cả mọi người. Cũng như mọi năm, năm nay, Tết Kỷ Hợi, Ban Đại Diện Các Trung Tâm Việt Ngữ Nam California, ngoài việc tổ chức các cuộc thi chính tả, thi viết và Thi Đố Vui Về Sử Địa cho các thiếu nhi mọi lứa tuổi mà B.N vừa mới nhắc nhở các bạn tuần trước, thì nay lại nhận được Thông Báo mới dành riêng cho các thầy cô giáo các trường Việt Ngữ, do thầy Vũ Hoàng, chủ tịch Ban Đại Diện Các TT Việt Ngữ Nam California gửi tới.
Mỗi năm, cứ trước Tết khoảng 6 hoặc 7 tuần lễ là em cùng với bà ngoại lặt lá cây mai. Ngoại trồng nhiều cây mai lắm, có cây ở trong chậu, có cây trồng xuốn (xuống) đất nên năm nào nhà của em đều nở đầy bông mai vàng rực.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.