Hôm nay,  

Thơ Trần Nguyên Đán

26/03/201900:05:00(Xem: 5318)

nguoi_vuc2
Tôi Rất Yêu Chàng



chàng là ai, hoàng tử của lòng tôi
trong giấc mơ tôi chạy vội đến người
chàng ôm tôi vòng tay như nắng ấm
nụ cười chàng là ánh sáng ban mai

chàng là ai, ai định nghĩa được chàng
chàng là trăng là sao là mênh mang
trên dòng sông chảy dưới gầm cầu thấp
những con thuyền trôi mầu hoa mộc lan

chàng là của tôi chỉ một mình tôi
chàng đứng cùng tôi và ngồi cùng ngồi
tôi ăn bữa tiệc do chàng chuẩn bị
thức ăn chàng có mùi hương đôi môi

tôi có khi buồn như chiều đang tàn
vài đám mây trôi về đâu lang thang
tôi không biết chàng đang đi bên cạnh
chàng không nói gì, nhìn tôi bâng khuâng

khi tôi ngủ trong đêm dài mông mênh
mới vừa hôm qua lại khóc một mình
tôi mơ thấy giữa những vòng hoa tím
khuôn mặt chàng buồn hơn tôi trong đêm


****

Tôi Lại Gặp Chàng



trên một vùng biển tôi đã gặp chàng
những cây phi lao đùa trên cát hoang
chàng đang quay mặt nhìn về hướng gió
gió thổi vào tôi mùi hương ngọc lan

ở dưới vầng trăng tôi lại gặp chàng
đôi mắt biết nói tình yêu nồng nàn
tôi ôm chàng lại sợ chàng đi mất
đêm vẫn xanh như chưa bao giờ tàn

hình như hôm qua cơn mưa chiều buồn
mưa đã làm tôi ướt suốt con đường
trong góc hồn tôi giọt nắng còn lại
làm cho tôi hồng và tôi xanh hơn

người ta nói rằng tôi đam mê chàng
tôi nghĩ là chàng say sưa tôi hơn
nguyện người hôn tôi nụ hôn thần thánh
cùng với vòng tay âu yếm khi ôm

trên phố hôm nay tôi lại gặp chàng
giữa phố đông người chàng xanh như trăng
tôi níu tay chàng quyết không rời bước
chúng tôi đi vào đêm mơ sao băng


****

DUOC_GIA_DI_CUNG_NHAU_01_TranNGuyenDan
Chàng Ở Trong Vườn



những vườn hoa do thái đầy hoa hồng
và cả những cành nho đang trổ bông
sáng sớm mai tôi vào vườn hoa ấy
chàng với tôi, chúng tôi là tình nhân

tôi thấy vườn hoa đầy mưa xuân bay
những hạt xanh, và hồng, hạt rất đầy
cả tình tôi cũng dâng chàng đầy trọn
chẳng điều gì làm phai nhạt tình tôi

chàng ở gần bên tôi, mùi hương nồng
hương ái tình thơm tho như vườn xuân
hãy thổi lộng hỡi gió mùa đông bắc
bay ra hết mùi thơm của ái ân


thật chẳng có gì đẹp hơn tình yêu
chàng là yêu, không cần phải nói nhiều


chàng là cả đêm cùng ngày cộng lại
trong vườn tôi ai hái trái xuân tiêu

chàng bảo tôi, hãy đi, đừng nói năng
đừng làm vỡ trái xuân tình trong răng
hãy ôm lấy bầu trời, không gian ấy
chỉ còn ta và trời đất mênh mang

****


Chàng Chạy Vội Đến Tôi



chàng chạy vội đến, chạy bằng cánh bay
chàng không phải đêm, chàng là ban ngày
chàng mỏng, nhẹ như cành hoa trước gió
gió thổi chàng, hay chàng nở trong mây

chàng có làm điều chi sơ xuất chăng
không, chàng yêu, tình yêu như đồng bằng
đất thênh thang, thỉnh thoảng dăm đồi núi
dăm cánh nhạn bên trời không biệt tăm

chàng vội đến bởi vì đêm đang qua
cả cơn mưa cũng dùng dằng hiên nhà
tôi thử đặt linh hồn tôi vào mộng
tôi thấy người, thấy trời đất bao la

vì là tôi, sơ xuất bởi giấc nồng
đã để lại ân tình bên quán không
có một lần chàng lạc tôi giây phút
là giây phút đường xưa không nói năng


những vườn hoa đã bắt đầu muộn phiền
và nhạc thánh trôi vào đêm không yên
chàng có lẽ cũng không cần vội nữa
tôi sẽ đến bên chàng, như vẹn nguyên


****

bong_gay_Trannguyendan
Chàng Từ Nhã Ca Bước Ra



chàng từ ban ngày bước vào trong đêm
từ trong bóng đêm nở một đóa quỳnh
sự nhạy cảm của quỳnh lan hoa tím
sự gợi cảm của đêm buồn mưa nghiêng

từ trong nhã ca chàng bước ra ngoài
mùi hương dậy thì của suối trên vai
tiếng thở mê mệt của bầy chim sẻ
giọng cười hổn hển mất dần trong mây

tôi từ bên ngoài bước vào trong chàng
chàng lấn vào tôi rừng núi bạt ngàn
giữa những san hô, đá và cây cỏ
mùi của rong rêu, hoa biển và trăng

nếu có một lần, và chỉ một lần
tất cả xuân thì của gió tràn dâng
rách những cây dù căng phồng trên cát
bay vào cơn say cuồng nhiệt ái ân

chúng tôi sẽ cùng dạ vũ đêm nay
rót những ly rượu không bao giờ đầy
và những niềm vui không bao giờ cạn
sẽ không bao giờ chấm dứt cơn say

(trích Chàng Từ Nhã Ca Bước Ra, sắp phát hành)


Trần Nguyên Đán là bút hiệu của Mục sư Lữ Thành Kiến. Ông là thành viên Ban Tuyển Chọn Viết Về Nước Mỹ từ 2010. Ngoài Việt Báo Online, nhiều thơ và truyện của ông hiện có trên các tạp chí văn chương mạng internet, như Da Mầu, Tiền Vệ.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hình ý quyền là gì? Là một trong ba hệ thống nội gia quyền có nguồn gốc Thiếu Lâm của võ học Trung Hoa: Thái Cực, Bái Quái và Hình Ý Quyền.
Từ lâu rồi, tôi vẫn ước mơ được đi du lịch Bhutan, hay “Thiên Đường Hạ Giới Cuối Cùng” (The Last Shangri-la), thăm viếng một nơi chốn được mệnh danh là “Xứ Sở Hạnh Phúc” vì sự phát triển của đất nước này được đo bằng hạnh phúc toàn diện của người dân chứ không dựa trên tổng sản phẩm trong nước.
Có thể nói rằng may mắn của tôi cũng như một số anh em văn nghệ cùng thế hệ tôi là được ngồi uống trà, trò chuyện với Trần Vàng Sao trong một bối cảnh hết sức đặc biệt.
Ở đây thăm thẳm hiên đời Mù sương quyện đất với trời dưới chân
Trong đầu hắn vẽ ra cảnh một người đàn ông trần truồng rơi vào giữa khoảng trống của hai bức tường, bị bức tường kẹp dính lại ở giữa, lưng ở bức tường phía sau, ngực ở bức tường phía trước, phía sau màu trắng, phía trước màu đen
Nhưng gần hai thế kỷ trước, Phật Giáo đã có ảnh hưởng lớn trong nền văn học Mỹ qua phong trào triết lý và văn học American Transcendentalism (Phong Trào Siêu Việt Mỹ), với các văn thi sĩ lừng danh như Ralph Waldo Emerson (1803-1882), Henry David Thoreau (1817-1862), Walt Whitman (1819-1892).
Xin chào nhau giữa con đường Mùa xuân phía trước, miên trường phía sau
Thưởng ngoạn thiên nhiên tươi đẹp, sống trong thân thiện, tình cảm cộng đồng, lễ nghĩa với tổ tiên ông bà, thụ hưởng cuộc hội hè, ăn chơi trong và sau tết, bà con gọi chung thời gian này là Ăn Tết; Tết Ta.
Những lễ hội đem thêm màu sắc cho ngày Xuân, và làm cho hương vị mùa Xuân thêm mặn mà. Có lẽ dân chúng kinh đô thời ấy cũng trông cho tới ngày được thấy cảnh rước thần đầy màu sắc của lễ Tấn Xuân hay cái nghi vệ huy hoàng của lễ Du Xuân, mong được nghe trăm phát súng lệnh tống cựu nghinh tân đầy náo nức lòng người.
vẫn một mình gặm nhấm thời gian có đâu tri kỷ giữa điêu tàn


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.