t r ắ n g m ắ t | t ả n t h ầ n | n g u ồ n c ộ i

31/08/202509:51:00(Xem: 572)
tranh Le Minh Phong
Tranh Lê MinhPhong (tạp chí Sông Hương)



t r ắ n g  m ắ t

 

 

 

cành roi sắt không khiến

u mê lạy dập đầu

đâm sầm.  va nghĩa ngữ

túa một rừng ô lâu

 

,

 

mà máu xương không hẹn

tâm si cũng ngại chờ

phút thần kỳ hiển hách

tan vào ngọn lửa hơ

mảnh giấy mài không tận

lờ mờ một nét xuy

ùù khâu táng mạng

nghìn chương hóa nhẹ vì

xác thân trôi tuồn tuột

tóc râu suôn đuồn đuột

thế gian này mặt trắng

bởi một lần suy vi

 

 

t ả n  t h ầ n

 

 

miệng ngậm một chùm bông tía

đùa chiều cười lộng đồi son

ngả ngớn trên nóc thiên tự

đường xa cấu sứt dặm mòn

 

,

 

may mà áo hành đứt chỉ

tà huy đứng khựng giữa đàng

lóng ngóng một hòn mây bạc

xỉn về đâu đôi cánh dang

 

,

 

tràng hạt đắng rất vô vị

giữa hồ vẫn mượt gương sen

ngựa hí. bung rồi dây mã

tàn trăng.  giũ một ánh đèn

 

,

 

ừ.  rồi lại phả tro bụi

cánh thiếp tông chi úa vàng

điđi.  vừa đi vừa chúi

quỷ thần hí lộng mang mang

 

 

 

n g u ồ n  c ộ i

 

 

trên ngọn ồn ào thống phong

múa bay một lùm yên thảo

sâu biếc.  vàng men cổ đồng

mùa đi dưới chân lạo xạo

 

,

 

dằng dặc trời thiu.  ngây ngây

một cánh cung vẽ ngang mày

cánh chim trúng thương huyết hận

giọt nước không ngờ mảy may

 

,

 

đất cát không ngờ mảy may

cuống đâm sâu vào lòng khách

ứa ra một cuộc sum vầy

tử thi.  và nguồn tách bạch

 

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

19.sept.2012

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Anh còn nhớ một ngôi nhà cuối phố? Ngõ chè tàu xanh biếc lối đi quen...
Hơi lạnh đâu lén ùa về / Ngoài hiên tối đã tràn trề từ lâu...
Xác ai trong túi vải / Làm sao nhận ra nhau / Màu trắng một màu trắng / Ôi Mẹ, ôi Con đâu!
Đông đã mùa. Chiều lật bật / Cây thôi lá độ xưa vàng / Tà huy cũ. Xiêm y phơ phất...
Thơ của hai thi sĩ San Phi & Hoàng Xuân Sơn...
người chết không hót không bay không nhảy múa | con hạc mào đỏ* xếp cánh thôi mơ thôi thơ | con chó thất lạc buồn rầu
Cặp đùi này, chẳng hạn, là của em. | Vòng tay anh, trở lại ôm lấy bản thân | Ngón tay, bờ môi thu hồi | định quyền sở hữu.
Cách tân – truyền thống, sự tương phản nhờ đó thật rõ nét qua phong cách thơ, thi pháp, thi ảnh, cấu tứ, cảm xúc, trong thơ Nguyễn Thị Khánh Minh, Lưu Diệu Vân, ThụyVy, Hoàng Xuân Sơn, Nguyễn Hàn Chung, Ben Oh. Việt Báo trân trọng giới thiệu...
Ta về một cõi tâm không / Vẫn nghe quá khứ ngập trong nắng tàn / Còn yêu một thuở đi hoang / Thu trong đáy mắt sao ngàn nửa khuya / Ta đi dẫm nắng bên đèo / Nghe đau hồn cỏ rủ theo bóng chiều / Nguyên sơ là dáng yêu kiều / Bỗng đâu đảo lộn tịch liêu bến bờ / Còn đây góc núi trơ vơ / Nghìn năm ta mãi đứng chờ đỉnh cao