Hôm nay,  

Khai Mạc Triển Lãm LA Lakers “In The Paint 2025”: Tự Hào với Hai Họa Sĩ Gốc Việt Ann Phong và Michael Trần

09/02/202516:10:00(Xem: 5571)

476496713_10162527525749456_6903768028369281767_n
Họa Sĩ Ann Phong đứng giữa hai tác phẩm tại cuộc triển lãm In The Paint
1. I Told You, The Earth Is Warming Up (29x29x5. Acrylic with objects. 2024)
2. Looking Back, Looking Forward, 2024 (Ink Drawing and Acrylic Painting)



Los Angeles (VB) – Vào một buổi chiều nắng ấm ngày 8 tháng 2 năm 2025, tại phòng triển lãm nghệ thuật Band of Vices ngay giữa trung tâm Art District của downtown LA, đội bóng rổ huyền thoại Los Angeles Lakers khai mạc buổi triển lãm nghệ thuật kéo dài bốn tuần, với sự góp mặt của 10 nghệ sĩ da màu đoạt giải tranh nghệ thuật Los Angeles Lakers In The Paint 2025. Hai trong số này là họa sĩ gốc Việt Ann Phong và Michael The Koi Tran.


Bộ sưu tập LA Lakers In the Paint 2025 giới thiệu nhiều tác phẩm nghệ thuật mới với cùng một chủ đề: Lối Biểu Cảm Nghệ Thuật Đem Lại Chiến Thắng. Ban tổ chức giới thiệu về chủ đề này thật ngắn gọn nhưng xúc tích: “Đội Lakers yêu Los Angeles. Yêu những khu phố, những gia đình, những cá nhân và những câu chuyện kể của họ. Buổi triển lãm là nơi những người họa sĩ da màu chia sẻ những câu chuyện kể về sự biểu cảm của cá nhân, cộng đồng. Giống như bóng rổ, nghệ thuật bắt nguồn từ sự biểu cảm. Và cũng giống như bóng rổ, nghệ thuật bắt nguồn từ mọi thành phần của Los Angeles. Lakers đem con người lại với nhau; nghệ thuật tôn vinh sự khác biệt; cả hai cùng vun đắp văn hóa…”

Bước vào phòng triển lãm, ba bức tranh đầu tiên bên tay trái đập vào mắt người thưởng ngoạn là ba tác phẩm của họa sĩ Ann Phong: “I Told You, The Earth Is Warming Up”; “Looking Back, Looking Forward”; “If We Don’t Care For Nature, It Will Disappear.” Chọn ba tác phẩm này cho cuộc triển lãm, họa sĩ giải thích: “Các tác phẩm nghệ thuật của tôi phản ánh mối quan hệ giữa người với người; trách nhiệm mà chúng ta phải có đối với trái đất nơi chúng ta đang sống. Thật đau lòng khi chứng kiến ​​thiên nhiên bị tàn phá bởi lòng tham và sự thiếu hiểu biết của con người. Có vẻ như khi chúng ta càng làm cho cuộc sống của mình trở nên tiện nghi, thì chúng ta càng tạo ra nhiều ô nhiễm hơn; càng làm cạn kiệt tài nguyên của trái đất một cách bất cẩn hơn…”

20250209_141719
Họa Sĩ Ann Phong giải thích về họa phẩm “Looking Back, Looking Forward”, Ảnh VB.


Đứng giữa nhiều “fans” đến từ khắp nơi tham dự buổi khai mạc, Họa sĩ Ann Phong giải thích cho người xem ý nghĩa của bức tranh “Looking Back, Looking Forward.” Dùng gam màu vàng, màu nâu đất trộn lẫn với màu than, chị vẽ bức tranh này trong thời kỳ hậu Covid. Hình ảnh một người đeo khẩu trang, đóng khung trong một chiếc điện thoại di động, tượng trưng cho sự cô lập của con người trong thời đại dịch. Thật mỉa mai, khi con người bị buộc phải sống tách biệt với những người khác; thì trong thiên nhiên, các loài động vật sống tự do hơn, thoải mái hơn. Con người vì mưu cầu lợi ích cho riêng mình trở thành kẻ thù của thiên nhiên; rồi lại trở thành nạn nhân của thiên tai do môi trường bị tàn phá. Nhìn lại thời đại dịch, thay vì đầu hàng trước cuộc khủng hoảng, chúng ta mơ về một tương lai trong sạch hơn cho loài người.

Bức được người sưu tập tranh mua đầu tiên là bức If We Don't Care For Nature, It Will Go Away, họa sĩ Ann Phong giải thích: “Tôi lấy màu xanh dương làm nền cho tác phẩm này. Những gam màu của biển, những ánh đèn vàng li ti bên cạnh các tòa nhà cao chót vót về đêm, chúng cho ta cảm giác êm dịu. Vâng, nhiều người trên thế giới ngày nay có một cuộc sống xa hoa êm dịu, chúng ta sống sướng và đôi lúc chúng ta chỉ nghĩ đến mình và quên đi những cuộc sống của các sinh động vật chung quanh ta. Nếu chúng ta không biết bảo vệ môi trường thì trong tương lai những sinh vật trong thiên nhiên, như các con chim cú, cá voi, hải long và tất cả các sinh vật khác sẽ từ từ biến mất trên trái đất.” Chỉ vào một một vòng tròn trên tranh, chị nói tiếp:  “Những sinh vật ấy tôi vẽ trong một vòng tròn với màu vàng lợt như sự sống phai dần. Như thể chúng nó đang dần biến mất trên trái đất này.”

476168272_1000107055482261_2673903269925717815_n
I Told You, The Earth Is Warming Up 29x29x5.
Acrylic with objects.

Bức tranh mới I Told You, The Earth Is Warming Up là một tác phẩm mới vẽ, được cấu tạo theo kỹ thuật giữa tranh 2 chiều và tượng 3 chiều, bằng 3 lớp tranh: vòng bề ngoài là tầng không khí, chính giữa là lòng đất, được bao bọc bởi một lớp vải bố khác để diễn tả bề mặt trái đất.  “Tác phẩm này tôi lấy góc nhìn của các em trẻ. Trái đất ngày nay bị hâm nóng dần mà nhiều người lớn lại mặc kệ. Thế hệ sau này sẽ hứng chịu. Các em nói chuyện với nhau rằng trái đất nóng quá, đến độ những con khủng long sống dưới đất cũng phải chui lên để thở. Tôi để hai con khủng long chạy ra từ tầng dưới của tác phẩm. Chúng ta cũng thấy những thành phố cao, sạch sẽ. Tất cả các rác rưởi hằng ngày trong thành phố đã được đem đi đổ ở một vùng dơ dáy nào đó kế bên. Cả một trái đất được vẽ bằng màu hồng ấm. Ngay cả không khí chung quanh địa cầu cũng đầy màu xám khói và hâm nóng dần dần. “

 

Chị Ann Phong cũng nói về lối diễn đạt của mình trong hội họa: “Tranh của tôi thu hút người xem qua nhiều chất liệu bề mặt: màu sắc rực rỡ, lớp sơn dày và mỏng, các vật thể được thêm vào, các đường nét đậm tương phản với nét cọ mềm mại. Nếu người xem dành thời gian khám phá tác phẩm của tôi, họ sẽ nhận ra nhiều hình ảnh và thông điệp sâu sắc hơn. Thông qua nghệ thuật trừu tượng mang tính biểu cảm, tôi biến tác phẩm nghệ thuật của mình thành lời mời gọi truyền cảm hứng, để người xem dừng lại, suy nghĩ, và điều chỉnh lại cách chúng ta chung sống trên trái đất này.”

Người họa sĩ trẻ gốc Việt thứ hai là Michael The Koi Tran, với ba tác phẩm: “Sapling”; “The Water Garden-From Mud I Rise”; “Overgrown-Dice Roll”. Anh giải thích: “Các tác phẩm nghệ thuật của tôi khám phá hành trình hội nhập của cộng đồng người Việt ly hương, lấy cảm hứng từ khả năng thích nghi và vươn lên của mẹ và bà tôi. Giống như những khu vườn trong bồn chứa, những người Việt nhập cư thay đổi, bắt đầu từ bàn tay trắng rồi phát triển để có được mọi thứ. Mỗi tác phẩm phản ánh sức mạnh của thực vật—bám rễ, phát triển, và phá vỡ ranh giới để tạo cảm giác quê nhà dù ở bất cứ nơi nào. Bộ sưu tập này tôn vinh tinh thần thích nghi của người Việt, tôn vinh vẻ đẹp của sự kiên trì qua nhiều thế hệ…”


20250208_143103
Họa sĩ Michael The Koi Tran và họa sĩ Abby Aceves (từ trái), họa sĩ Derick Edwards và Doãn Hưng.
Ảnh Việt Báo.

 

Michael chia sẻ với Việt Báo rằng ba bức tranh này được tạo cảm hứng từ cha, mẹ và chính bản thân anh. Với tác phẩm Mix Media “Overgrown-Dice Roll”, phần bên dưới là chiếc áo lính, tượng trưng cho quá khứ của người Việt, tìm đến nước Mỹ từ một quê hương bị tàn phá bởi chiến tranh. Nền của bức tranh là trò chơi Bầu-Cua-Cá-Cọp, một trò chơi cờ bạc phổ biến của Việt Nam. Theo Michael, việc cha mẹ ông bà của anh sang Mỹ cũng là một canh bạc trên chính cuộc đời của họ. Hình ảnh người đàn ông ở giữa bức tranh cầm nhánh thanh long đã ra trái tượng trưng cho sự thích nghi của người Việt. Nhiều nhà người Việt ở Cali có trồng cây thanh long, là một loài cây trái phổ biến ở Việt Nam. Sang đến Mỹ, người Việt thế hệ đầu tiên đem theo cả quê hương với mình, và nuôi dưỡng bản sắc dân tộc ngày càng vững chắc trên quê hương mới.

Trong họa phẩm “The Water Garden-From Mud I Rise” là hình ảnh mẹ của tác giả. Hình ảnh hoa sen tinh khiết vươn lên từ bùn nhơ cũng là biểu tượng chung cho phẩm hạnh người phụ nữ Việt Nam, vượt qua những cơ cực trong cuộc sống để tạo hoa kết trái cho bản thân, cho gia đình, cho con cái. Còn trong “Sapling”, Michael ví bản thân và thế hệ gốc Việt sinh ra và lớn lên ở Mỹ giống như những hạt mầm gieo trong đất, phải vượt qua nhiều nguy hiểm trong lòng đất như sâu bọ, trước khi thành cây lớn đơm hoa kết trái.

Tám tác giả thắng giải khác của cuộc triển lãm thuộc nhiều sắc dân khác nhau, từ da đen cho đến gốc Mỹ Latin, Á Châu; với những câu chuyện đặc thù riêng của cộng đồng mình, gồm: Abby Aceves, Daryll Cumbie, Derick Edwards, Estefania Ajcip Ixocy, Jessica Taylor Bellamy, Larry Li, Marlon Ivory và Megan Gabrielle Harris.

Một tác giả da màu nổi bật là Daryll Cumbie, với cái tên “The Surgical Artist” hay “Người Nghệ Sĩ Giải Phẫu”, được lấy cảm hứng từ một thời gian làm việc trong lĩnh vực chăm sóc sức khỏe, khi Daryll, một bác sĩ nhi khoa làm việc hàng ngày với các bệnh nhân trẻ em của Ông. “Vẽ cho những cá nhân trẻ này không chỉ giúp cho cho tôi bớt căng thẳng trong công việc mà còn định nghĩa lại mục đích nghệ thuật của tôi, nuôi dưỡng mối quan hệ thân thiết giữa nghệ thuật và chữa bệnh. Điều khiến tôi thực sự tự hào về nghệ thuật của mình là chứng kiến ​​cách nó tác động đến mọi người, cách những tác phẩm này thu hút họ, đối thoại với họ và gợi lên những cảm xúc tạo nên cảm giác quen thuộc và kết nối. Không phần thưởng nào đáng giá hơn khi thấy những người khác tìm thấy ý nghĩa và cảm hứng từ tác phẩm mình tạo ra.”

All American 2024
Tác phẩm sơn dầu  All American, ổ x 36 in, của họa sĩ Daryll Cumbie 


Bức tranh All American  với nét vẽ sống động nắm bắt khoảnh khắc ba đứa trẻ da đen nhảy cao hướng lên bầu trời - với một năng lượng dị thường - là một trong bộ tranh ba bức về đời sống của trẻ em da đen, về khả năng phục hồi, tình bạn và sự phấn khích của tuổi thơ nơi mọi biểu cảm đều kể lên câu chuyện về những giấc mơ và sự quyết tâm giữa những thách thức của đời sống trẻ em ở các khu phố nghèo thiếu nhiều phương tiện và đầy dãy nguy hiểm.

Một bộ tranh 3 chiều gây ấn tượng khác là bộ tranh ba bức “The Car”, “Riding Through The Walls” và “The Doors” của họa sĩ trẻ Estefania Aicip Ixocy người gốc Guatemala, tượng trưng cho sự khởi đầu của một hành trình biến đổi, phá vỡ rào cản cảm xúc để mở ra con đường hướng đến thành công của một gia đình di dân. Bức Riding Through The Walls và bức The Car  vẽ lên hình ảnh của sự chia cắt của hai thành viên trong gia đình, mỗi người đều phải đối mặt với cảm xúc của riêng mình trong khi vẫn kiên trì vì lợi ích chung.  Estefania khắc họa những hy sinh vì tình yêu và sự đoàn kết, nhấn mạnh cách hành trình của một cá nhân có thể truyền cảm hứng cho nhiều người, phản ảnh một hiện tại, nơi chiến thắng thường đòi hỏi sự kiên cường và vị tha vì lợi ích của tất cả. Với tình hình truy nã di dân không hợp lệ gây hoang mang sợ hãi trên khắp mọi miền đất nước dưới quyền tổng thống Trump, những bức tranh của người họa sĩ gốc Guatemala này không khỏi gợi lên cho giới thưởng ngoạn một cảm xúc “lặng người”.

Riding thru the wall
Bức Riding Through The Walls, 32 x 12 in.
Acrylic on Wood Panel
của họa sĩ Estefania Ajcip Ixocy

Nhiều tác phẩm khác của các họa sĩ khác cũng không kém sắc thái và nét đẹp riêng mà rất “chung”, là những biểu cảm của một số cá nhân nghệ sĩ nhưng là cảm xúc và kinh nghiệm của cả một cộng đồng của mọi sắc tộc; cùng sống cùng chia xẻ những câu chuyện của những người Mỹ khác màu da, khác văn hóa nhưng có cùng những trăn trở vui buồn. Những hình ảnh này làm người xem tranh tạm quên đi nỗi lo âu về một chính trường Mỹ đầy thù hận trong vài tuần qua, khi tin tức chỉ toàn những câu chuyện về lòng tham, những ưu tiên dành cho một nhóm người này và loại bỏ đi một nhóm người khác, như bức tranh - khiến người thưởng ngoạn chạnh lòng nghĩ đến bức tranh toàn cảnh một thế giới bị trừ diệt vì sự ích kỷ và thiếu hiểu biết của một nhóm trong đồng loại của họa sĩ Ann Phong.  

Như khuôn mặt buồn rười rượi của cậu bé da đen trong bức “Dreamer” của họa sĩ Daryll Cumbie tay cầm quả banh nhìn ra thế giới, dẫu đất nước thân yêu của chúng ta hôm nay có thế nào, thì giấc mơ về một tương lai tốt đẹp hơn vẫn là thông điệp cuối cùng mà cuộc triển lãm muốn gởi tới cho tất cả - cái đẹp và sự chân thiện mỹ - cuối cùng sẽ chiến thắng.  Ít nhất là chúng ta có thể mơ cùng giấc mơ với em bé trong tranh.


Doãn Hưng - Việt Báo


Phòng triển lãm Band of Vices,
(1700 S Santa Fe Avenue, Suite 371 Los Angeles), mở cửa vào ngày Thứ Sáu và Thứ Bảy hàng tuần, từ 11:00 AM đến 4:00 PM. Triển lãm sẽ được trưng bày đến hết ngày 8 tháng 3 năm 2025.



 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có cách nào để sớm có hòa bình cho Gaza, một trong vài vùng đất đau thương nhất thế giới hiện nay? Chúng ta không có câu trả lời. Liên Hợp Quốc cũng bế tắc. Chúng ta, những người sống trong thế kỷ 21, cũng không thể quy trách một ai, vì dường như định mệnh đã sắp sẵn cho cuộc tàn sát từ nửa đầu thế kỷ 20, hay là từ hai ngàn năm trước. Chúng ta hoàn toàn không hiểu, tại sao khu vực được xem là đất thánh của ba tôn giáo lớn nhất thế giới – Do Thái Giáo, Ky tô giáo, và Hồi giáo -- lại rơi vào một cuộc chiến bi thảm và dai dẳng như thế? Tuy nhiên, đất trời muôn đời vẫn im lặng. Một cách nào đó, các nghệ sĩ ở Gaza lên tiếng cho dân tộc của họ. Họ đã vẽ, dù không còn đầy đủ màu sơn. Khi giấy và các tấm canvas biến mất, họ lấy các bao bột mì làm nền để vẽ tranh.
Thưởng thức một bức họa chủ yếu là chia sẻ sở thích và cảm xúc về thẩm mỹ giữa người xem và tác phẩm. Nghĩa là cái đẹp, cái hay của bức tranh và trình độ cảm nhận cái đẹp, cái hay của người thưởng ngoạn phải có khả năng tương ứng, có sự đồng điệu nào đó để cảm thấy thích thú hoặc hơn thế nữa là yêu chuộng. Câu hỏi cơ bản trên được A.I. (trí thông minh nhân tạo) trả lời: Sau đây là một số cách để thưởng thức một bức tranh: - Dành một số thời gian và sự chú ý cho bức tranh để tận hưởng trọn vẹn. - Đừng lo lắng về việc bạn cần làm gì tiếp theo và đắm mình vào tác phẩm nghệ thuật. - Việc ngắm nhìn tác phẩm nghệ thuật mà bạn thích có thể kích hoạt giải phóng dopamine trong não, giúp bạn cảm thấy vui vẻ. (Dopamine là một loại chất dẫn truyền thần kinh và hormone. Nó đóng vai trò trong nhiều chức năng quan trọng của cơ thể, bao gồm vận động, trí nhớ và phần thưởng và động lực thú vị.) - Hãy nhớ quy trình: Quá trình sáng tạo nghệ thuật là nơi phép màu xảy ra và sản phẩm cuối cùng chỉ là
Nghệ thuật trong thế kỷ 21 là một lĩnh vực thực hành, nghiên cứu và xuất bản đang phát triển mạnh mẽ, khiến nó trở thành một lĩnh vực tìm hiểu vô cùng năng động. Nhiều chủ đề quan trọng đã gây tiếng vang trong thế kỷ này, truyền cảm hứng cho tư duy mới và tranh luận học thuật, chẳng hạn như sự bùng nổ nghệ thuật sinh học để đáp ứng với nghiên cứu khoa học trong khoa học đời sống, và lý thuyết phê bình được gọi là Thẩm mỹ quan hệ (relational aesthetics), được phát triển để đáp lại sự gia tăng mời gọi của nghệ thuật cho phép người xem tham gia và tương tác. Các cuộc tranh luận khác vào cuối thế kỷ 20, chẳng hạn như ký hiệu học, chủ nghĩa hậu hiện đại và chủ nghĩa nữ quyền, vẫn tiếp tục liên quan đến việc giải thích nghệ thuật thế kỷ 21 và văn hóa trực quan (visual culture, hoặc văn hóa thị kiến hay trực quan.)
Chúng ta thường được nghe nói, rằng mọi người đều bình đẳng trước Thượng Đế. Tuy nhiên, Thượng đế thì không ai thấy, nhưng có một thứ còn đáng sợ hơn nhân vật cổ sử đó (nếu thật sự là có Thượng Đế): đó là những trận mưa bom. Người dân Ukraine và Palestine ý thức rất rõ, vì đó là chuyện hằng ngày của họ: mọi người đều bình đẳng khi đứng dưới mưa bom. Già, trẻ, nam, nữ, trí thức, nông dân, nhà thơ, họa sĩ… đều bình đẳng: khi bom rơi trúng là chết. Cuộc chiến giữa người Palestine muốn giữ đất và người Israel từ nơi xa tới nhận phần đất mới do quốc tế trao tặng từ đất Palestine đã kéo dài nhiều thập niên. Bây giờ căng thẳng mới nhất là ở Gaza, cuộc chiến đang tiếp diễn giữa nhóm Hamas, thành phần chủ trương bạo lực của dân Palestine, và quân Israel. Trong những người chết vì bom Israel, có những người hiền lành nhất, đó là trẻ em và phụ nữ.
Đối với nhiều người Thái Lan, Chalermchai Kositpipat là họa sĩ đương đại lớn nhất của nền mỹ thuật Phật Giáo Thái Lan. Những nét vẽ và kiến trúc của ông vừa mang chất thần thoại truyền thống, vừa đậm chất kỹ thuật tân kỳ của thế kỷ 20 và 21 – vừa dịu dàng, thơ mộng, như thật như mơ, nhưng là những bước đi đầy các khám phá mới trên vùng đất tiền nhân chưa khai thác hết, nổi tiếng với việc sử dụng hình ảnh Phật giáo, và các họa phẩm của Chalermchai đã nhiều lần triển lãm trên toàn thế giới. Chalermchai Kositpipat sinh ngày 15/2/1955. Thân phụ ông là một người Trung Quốc nhập cư từ Quảng Đông trong khi mẹ anh là người Thái gốc Hoa. Kositpipat theo học tại Đại học Mỹ thuật Silpakorn, tốt nghiệp Cử nhân Mỹ thuật chuyên ngành nghệ thuật Thái Lan năm 1977.
Có một người sống trong thành phố, bận rộn, tranh đấu, xông pha, lăn lộn giữa sự phức tạp như một sinh trùng bị mắc lưới nhện vẫn phải vùng vẫy để sống, để chờ ngày bị ăn thịt. Một hôm, ông ta đi du lịch, thấy một phong cảnh đẹp đến mức lặng người, cảm thấy siêu thoát, nhận ra đạo lý của mục tiêu tại sao con người tồn tại. Nhưng vẫn phải trở về phố cũ, y như Lưu Nguyễn phải trở về làng cũ vì những lý do chính xác, vì lẽ phải của những bổn phận làm người. Ông vẽ lại phong cảnh đó trên một vách tường lớn. Mỗi khi đời giông bão, mỗi khi hồn âm u, mỗi khi trí khổ não, ông đến trước bức tranh, nhìn ngắm, ngẫm nghĩ để tìm thấy sự thanh thản, sở hữu cảm giác bình an. Ông nghe được tiếng hát “chiều nay vang lừng trên sóng.” Ông thấy được “Âm ba thoáng rung cánh đào rơi. Nao nao bầu sương khói phủ quanh trời.” Hồn ông “lênh đênh dưới hoa chiếc thuyền lan.” Những giờ phút tĩnh lặng đó, tâm trí ông “Đèn soi trăng êm nhạc lắng tiếng quên … là cả một thiên thu trong tiếng đàn chơi vơi…”
Bạn có thể gọi Arnaud Nazare-Aga là một nhà điêu khắc, hay một lạt ma vào đời, hay đơn giản, là một nghệ sĩ và là một cư sĩ. Một thời anh đã ngồi trong tu viện để tạc các pho tượng Phật, tượng Bồ Tát, các trụ điêu khắc, và rồi anh rời tu viện để bước vào đời, trở thành một nghệ sĩ nổi tiếng trong thế giới tượng hình. Nói kiểu tóm gọn theo văn phong báo chí thường gặp là: một nghệ sĩ Phật tử người Pháp. Nhưng cuộc đời anh đầy những cơ duyên kỳ lạ. Bài viết này tổng hợp từ nhiều báo, trong đó có Forbes, Time Out, Thai PBS World, The Phuket News... Lời tự giới thiệu của nhà điêu khắc Arnaud Nazare-Aga chỉ đơn giản vài đoạn trên trang nhà riêng. Sinh năm 1965 tại Paris, Arnaud Nazare-Aga đã sinh khởi niềm đam mê với kiến trúc và điêu khắc hiện đại từ khi còn thơ ấu. Anh thường xuyên đi thăm viện bảo tàng cùng ba mẹ. Anh được giáo dục trong một cộng đồng Phật giáo Tây Tạng ở vùng Burgundy, miền Đông nước Pháp, và học nghề đúc tượng thạch cao nơi đây.
Ann Phong triển lãm tranh ở Quận Cam, tôi bay qua tham dự. Xem tranh trừu tượng là xem tranh bằng tưởng tượng. Tôi là người sống bằng tưởng tượng. Xem tranh Ann Phong, không chỉ xem cái đẹp, xem nét đặc thù của nữ họa sĩ này, nhưng để sau cùng là xem chính “tôi trong quá trình tưởng tượng từ dãy tranh.” Luhraw viết: “Trước đây tôi chỉ có thể đoán chừng mình là ai. Giờ đây, nhờ nghệ thuật, tôi biết mình là ai.” (Quote.) Có nhiều đêm mất ngủ, tôi thường lên mạng xem tranh, đôi khi, ngủ nhờ trong phòng tranh ảo của Ann Phong. Những khi suy nghĩ về sự hiện sinh của con người, của bản thân, tôi thường tự dẫn mình đến một số tranh của Ann Phong theo quan điểm “Dấu người trên đất.” Tôi yêu thích loạt tranh này, vì Ann Phong nói lên những điều bằng họa, mà tôi chưa thể nói hết những suy nghĩ qua thơ.
Viện Bảo Tàng Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tọa lạc tại địa chỉ 9842 Bolsa Ave #205, Thành phố Westminster, CA 92683 do Hậu Duệ Bác Sĩ Nguyễn Hoàng Quân làm Giám Đốc đã tổ chức Tết Trung Thu cho các em Thiếu Nhi trong hai ngày Thứ Bảy và Chủ Nhật 16-17 tháng 9 năm 2023.
Hơn ba năm sau khi bị đánh cắp ở Laren, bức tranh ‘The Parsonage garden at Nuenen in Spring’ (tạm dịch: Vườn Nhà Mục Sư ở Nuenen vào Xuân) của Van Gogh đã được tìm lại. Việc trả lại được thực hiện bởi thám tử tư nhân người Hà Lan Arthur Brand.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.