Hôm nay,  

Đấu Thầu Dân Chủ

04/04/202411:21:00(Xem: 1501)
VOTE

Chúng ta đang chứng kiến những nghịch cảnh “đấu thầu dân chủ” trong cuộc sống Bầu Cử Tổng Thống 2024 vốn chỉ dựa theo thủ đoạn tuyên truyền, quảng cáo mị dân, mà xa lìa những nguyên tắc điều hành tổ chức chính trị, hay danh dự và trách nhiệm lãnh đạo của những người ứng cử viên trong đảng phái chính trị đã được ghi nhận từ Hiến Pháp Hoa Kỳ.
    Nguyên nhân thì đây là lần đầu tiên xuất hiện trong lịch sử có một Ứng Cử Viên Tổng Thống của Đảng Cộng Hòa, được mệnh danh thuộc về Thời Đại Công Nghiệp (Industrial Age) với Tư Bản Chủ Nghĩa (Capitalism) đã từng xây dựng và phát triển đất nước Hoa Kỳ thịnh vượng hùng cường, thì hiện nay ông lại nhẫn tâm dùng xảo thuật buôn bán Kinh Thánh, giầy phản chế, nước hoa chiến thắng cùng nhiều thương hiệu khác nhằm thâu tóm lợi lộc cá nhân trong cuộc tranh cử tổng thống vào Thứ Ba ngày 5 tháng 11 năm 2024 ở Hoa Kỳ. 
    Những động thái “buôn thần bán thánh” này ông không nhận được sự đồng thuận ủng hộ của phía bảo thủ, hay Lincoln Project trong Đảng Cộng Hòa, và chỉ có phía MAGA đồng ý.
 
I. Kinh Doanh Dân Chủ
 
Xét về phương diện chính trị, Ứng Cử Viên của Đảng Cộng Hòa đang gặp phải và đối diện với 4 tội danh do chính ông tạo ra, trong đó bao gồm tội âm mưu lừa gạt Hoa Kỳ, tước quyền bầu cử của công dân, và cản trở thủ tục tố tụng chính thức… trong thời gian mà ông còn làm tổng thống, với dữ kiện mà tôi gọi là “đấu thầu dân chủ” qua vụ bạo loạn tại Điện Capital Quốc Hội ngày 6 tháng 1 năm 2021.
    Ngược lại ông còn trưng bày cuốn sách Kinh Thánh mà ông ưa thích, nhằm làm con “ngáo ộp” hù dọa toàn dân, với chủ đề ái quốc dựa trên ca khúc lừng danh của Lee Greenwood là “God Bless the USA: Chúa Ban Phúc Lành cho Hoa Kỳ.”
    Ý tưởng phác thảo trên cuốn Kinh Thánh này của ông, cũng gắn liền với quốc kỳ và chiến dịch buôn bán mà ông dành cho bản văn này, cũng được các Kytô Hữu thừa nhận là linh thiêng nhất. Sự kiện này đặt ra nhiều câu hỏi về những gì mà ông đang âm thầm suy tính, nhằm kiếm phiếu bầu của cộng đồng tôn giáo... mà chính ông đã quên rằng, Kinh Thánh với 10 Điều Răn mang mục đích “Kính Chúa Yêu Người,” và tuân giữ lề luật một vợ một chồng.
 
II. Đấu Thầu Dân Chủ
 
Từ dữ kiện Ứng Viên Cộng Hòa đã “đấu thầu gia đình” – gia đình là nền tảng của xã hội – để có 3 lần cưới hỏi, và có tới 3 bà vợ và nhiều bồ bịch lăng nhăng, vậy chính ông đã làm mất tư cách lãnh đạo chính trị của con người. Từ nền tảng “đấu thầu gia đình” thì đây chính là tệ đoan của một loại xã hội chính trị “đấu thầu dân chủ,” với chủ trương “cá lớn nuốt cá bé” như trong các kỳ tranh luận tổng thống trên hệ thống truyền thông và các buổi hội thảo như những ngày vừa qua.
    Nguyên nhân “đấu thầu dân chủ” là do bởi các chủ thuyết hôm nay đang thất bại trong cố gắng tiêu diệt bất công xã hội. Từ đó thế giới sản sinh hận thù, gian xảo, lường gạt, mạnh được yếu thua, ác thú đấu tranh… cái ác cái xấu “lên ngôi” khiến cho xã hội băng hoại vì tình người biến thành tình khỉ, tranh ăn dành thắng trong việc bầu cử tổng thống.
    Từ đó khiến cho nhiều gia đình tan rã suy thoái, và khiến cho con người ngày càng cô đơn cô độc, bơ vơ vất vưởng, đoạn tuyệt tình người – bạn bè thân thiết tâm đắc với nhau trong nhiều năm tù cải tạo cộng sản ở Việt Nam. Thế mà nay tôi phải đoạn tuyệt với bao hận thù trong việc bầu cử tổng thống kỳ này, chỉ vì “đồng sàng dị mộng” mà không cuồng Trump!
    Vấn đề giải quyết thỏa đáng trong xã hội Hoa Kỳ hiện nay là Ứng Viên Tổng Thống cần đề ra một sách lược lập quốc, và phương thức hoạt động cho “Toàn Dân Toàn Diện” theo nguyên tắc đồng thuận, để dân nước được thực sự bình đẳng, loại trừ giai cấp, loại trừ đặc quyền đặc lợi, loại trừ lạm dụng hay ỷ lại quyền thế, loại trừ kỳ thị chủng tộc, và mang lại công bình xã hội với sự gợi ý như sau:
 
III. Tư Bản Đầu Cơ (Speculator Capitalism)
 
    – Bất bình đẳng đầu tiên là Tư Bản Đầu Cơ (Speculator Capitalism) đang được Ứng Cử Viên Cộng Hòa cổ vũ đặt trọng tâm kinh tế trên bảng thị trường chứng khoán. Đầu cơ là hoạt động mua bán các công cụ tài chính như ngoại tê, cổ phiếu, trái phiếu và các công cụ phát sinh khác nhằm mục đích kiếm tiền.
    Giá trị giao dịch của hoạt động của các thương vụ đầu cơ này là rất lớn. Theo nhiều nhà nghiên cứu xã hội cho rằng chỉ tính riêng lượng tiền được luân chuyển qua thị trường tài chính cũng lên tới 25 nghìn tỉ đồng mỗi ngày tại Hoa Kỳ.
    – Không giống các tư bản tài chính khác, tư bản đầu cơ không tạo ra giá trị thặng dư mà nó chỉ phân bổ lại giá trị thặng dư, do đó nó được loại trừ ra khỏi chu kỳ lưu chuyển của Tư Bản Kinh Doanh & Sản Xuất (Entrepreneurial Capitalism). Tư bản kinh doanh và sản xuất mới là điều cần được phát triển mạnh, để đẩy lùi những hoạt động đầu cơ tiền tệ, chứng khoán, bất động sản nhằm mục đích dành ưu tiên cho sản xuất của cải xã hội – Ứng Cử Viên của Đảng Cộng Hòa sai trong điểm này, đang khi Ứng Cử Viên của Đảng Dân Chủ lại có dự tính bỏ chủ nghĩa tư bản cổ phiếu (stakeholer capitalism).
    – Tư bản đầu cơ không tái đầu tư để thuê thêm nhân công, không mở rộng sản xuất, không mua nguyên vật liệu hay công nghệ mới. Thay vào đó, lượng tư bản này được dùng vào các hoạt động đầu cơ, trong đó các nhà đầu tư đánh cược với những biến động trong giá cả của các công cụ tài chính.
    – Tư bản đầu cơ là sự tích luỹ của quá trình hình thành tỷ lệ lãi chung của hệ thống tư bản mà Karl Mark đã nói đến, là giai cấp tư bản được hưởng thành quả của sức lao động thậm chí dù họ không trực tiếp tham gia sản xuất giá trị khả dụng. Tư bản đầu cơ không tồn tại độc lập với tư bản sản xuất mà nó đứng trên vai của tư bản sản xuất, giám sát và điều khiển tư bản sản xuất.
    – Nếu như công nhân, đất đai, nguyên liệu, vật liệu, tài liệu là yếu tố sản xuất của Thời Đại Công Nghiệp (Industrial Age), thì Kiến Thức & Thông Toàn (Knowledge & Wisdom) bao gồm dữ kiện, tin tức, hình ảnh, biểu tượng, văn hóa, lý thuyết, khả năng trải qua giáo dục học đường và kinh nhiệm sống là yếu tố sản xuất của Thời Đại Tín Nghiệp (Information Age).
    Thế kỷ mới là thế kỷ của kiến thức, của tri thức, của trí tuệ thời đại con người, cho nên nhu cầu chính trị xã hội cũng cần có con người kiến thức và thông toàn. Kinh tế tín nghiệp đặt nền tảng ở các thị xã kỹ thuật cao (HITECH CITY).
 
IV. Khủng Hoảng Thời Đại (Great Depression)
 
Nhìn vào lịch sử Hoa Kỳ, tôi không hiểu lý do tại sao những cuộc khủng hoảng kinh tế đều rơi vào tay những ông Tổng Thống Cộng Hoà. (1) Cuộc khủng hoảng thứ nhất Great Depression trong thời Tổng Thống Cộng Hoà Herbert Clark Hoover (1929-1933). (2) Cuộc khủng hoảng nằm trong nhiệm kỳ thứ hai của đương kim Tổng Thống George W. Bush, cũng Cộng Hoà!
    Trong thời kỳ Tổng Thống Herbert C. Hoover hệ thống ngân hàng của Hoa Kỳ cũng lung lay sụp đổ chẳng khác gì tình trạng hiện nay dưới thời Tổng Thống Bush. Sau “Great Depression”, Đảng Dân Chủ đã lấy lại White House, với kế hoạch “New Deal” qua bốn nhiệm kỳ liên tiếp của Tổng Thống Franklin Delano Roosevelt (1933-1945), có một không hai trong lịch sử Hoa Kỳ, đã cải tổ sâu sắc mọi sinh hoạt của chính phủ Hoa Kỳ, chấn hưng được nền kinh tế Hoa Kỳ từ đó cho đến nay. Trong thời gian nầy, Đảng Dân Chủ đã thiết lập những chương trình Welfare và Social Security để giúp người nghèo và giải quyết vấn đề an sinh xã hội mà cho đến nay chúng ta đang được hưởng.
    Dư luận đồn rằng về khả năng quốc phòng thì Cộng Hoà có ưu thế hơn Dân Chủ, nhưng Đảng Dân Chủ lại điều hành về kinh tế tốt hơn Cộng Hoà. Nhìn lại lịch sử, những cuộc khủng hoảng kinh tế đều rơi vào thời Tổng Thống Cộng Hoà.
    Cuộc Đại Khủng Hoảng I (Great Depression) vào năm1929 dưới thời Tổng Thống Cộng Hoà Herbert Clark Hoover, từ thị trường chứng khoán Phố Wall, khủng hoảng lan rộng ra tất cả các lĩnh vực khác, và trở thành cuộc khủng hoảng toàn diện kinh tế, chính trị, xã hội khiến cho hàng triệu người thất nghiệp, hàng triệu người bị mất nhà cửa, hàng triệu người chết đói không có của ăn trong khi hãng sản xuất thực phẩm thừa thãi phải đổ xuống biển.
    Mọi thứ chỉ thay đổi khi Tổng Thống Dân Chủ Franklin Delano Roosevelt đắc cử vào năm 1932, can thiệp và khởi động chương trình trợ cấp thất nghiệp cho người dân, ổn định thị trường bằng cách hạn chế sản xuất vì cung nhiều hơn cầu, khuyến khích phát triển chương trình an sinh xã hội.
    Thực là chuyện có một không hai trong lịch sử chính trị, Dân Chủ đã cải tổ các hoạt động của cơ quan chính quyền, chấn hưng được nền kinh tế từ thời đó tới nay. Dân Chủ cũng đạt một kỳ công là thiết lập được chương trình Phúc Lợi Xã Hội (Welfare and Social Security) giúp đỡ người nghèo, giải quyết vấn đề bất công xã hội mà cho tới nay nhiều người vẫn còn được hưởng.
    Suy trầm kinh tế (Economic Recession) toàn cầu 2007-2008 là Cuộc Đại Khủng Hoảng II lại xảy ra dưới thời Tổng Thống Cộng Hòa George W. Bush (2001-2009), tình hình cũng tương tợ thời Thế Chiến II. Bên cạnh chiến sự khó khăn tại Iraq và A Phú Hãn, tình trạng kinh tế Hoa Kỳ cũng trên bờ vực thẳm, đổ vỡ hàng loạt hệ thống ngân hàng, đói tín dụng, sụt giá chứng khoán và mất giá tiền tệ quy mô lớn khiến cho hãng xưởng xí nghiệp phải đóng cửa, đa số người dân thiệt hại.
    Cuộc khủng hoảng từ Hoa Kỳ lan rộng ra khắp nơi trên thế giới, dẫn tới đổ vỡ tài chính, suy thoái kinh tế, suy giảm tốc độ tăng trưởng của nhiều nước trên thế giới.
    Tổng Thống Dân Chủ Barack Obama (2009-2017) trong nhiệm kỳ đầu với sáng kiến kích thích nền kinh tế dẫn đến việc ban hành Đạo Luật Phục Hồi và Tái Đầu Tư (2009), Đạo Luật Giảm Thuế và Tạo Việc Làm (2010) để có thể đối phó với suy thoái trong giai đoạn 2007-2009 của Cộng Hòa. Tiếp đến Dân Chủ ban hành các Đạo Luật Chăm Sóc và Bảo Vệ Bệnh Nhân Hợp Túi Tiền, Bảo Vệ Người Tiêu Dùng, và bãi bỏ Đạo Luật Don’t Ask, Don’t Tell Repeal Act (2010).
    Sự bùng phát nạn dịch Ebola Virus ở Châu Phi, thì ngày 16 tháng 9 năm 2014 Tổng Thống Dân Chủ cảnh báo về dịch bệnh không chỉ đe dọa đến an ninh khu vực, mà còn là mối đe dọa tiềm ẩn đối với an ninh thế giới.
    Vì nếu các nước sụp đổ, kinh tế nổ bùng thì toàn dân hoảng loạn và ảnh hưởng trầm trọng tới Hoa Kỳ. Hoa Kỳ đã cấp tốc gởi 3000 quân nhân phòng chống Ebola Virus đến vùng Tây Phi, và kêu gọi cả thế giới hành động nhanh chóng để cứu giúp cho hàng trăm ngàn người bị lây nhiễm. Hoa Kỳ sẵn sàng đóng vai trò trọng yếu trong việc đối phó với dịch bệnh đang lây lan rất nhanh, với tỷ lệ tử vong rất cao.
    Hoa Kỳ đã thiết lập một trung tâm chỉ huy ở Monrovia thủ đô Liberia, một trong ba quốc gia bị Ebola Virus hoành hành. Hoa Kỳ đã lập một cầu không vận để vận chuyển thiết bị và nhân viên y tế một cách nhanh chóng đến Châu Phi. Hoa Kỳ đã xây dựng những trung tâm điều trị mới, những bệnh viện dã chiến, và lập một trung tâm huấn luyện đào tạo y khoa mỗi tuần 500 nhân viên cho các nước bị nạn dịch.
    Theo thống kê của Tổ Chức Y Tế Thế Giới (WHO), Ebola Virus vừa lây lan đã khiến cho hơn 2.400 người thiệt mạng, trong tổng số gần 5,000 ca nhiễm. Theo dự báo thì có tới 20,000 người bị lây nhiễm trong một thời gian rất ngắn, nhưng nhờ sự can thiệp nhiệt tâm nhiệt tình của Hoa Kỳ đã kịp thời chận đứng cơn đại dịch và giải cứu nhân loại.
    Theo BBC: Vào năm 2019 Bộ Y tế và Nhân Sự Vụ dưới quyền Tổng Thống Cộng Hòa Donald Trump đã tiến hành một cuộc diễn tập đại dịch Bệnh truyền nhiễm Đỏ, trong đó Hoa Kỳ giả định là có một đại dịch cúm xuất phát từ Trung Quốc và lây lan ra khắp thế giới.
    Tôi cũng phải thành thật mà nhận định rằng, Đảng Cộng Hòa cũng có nhiều chính sách hay và canh cải xã hội rất tốt và mang lại nhiều hiệu quả cho nhân dân Hoa Kỳ. Nhưng Đại Khủng Hoảng III vẫn tuần tự diễn ra bao gồm khủng hoảng y tế, khủng hoảng kinh tế, khủng hoảng tài chánh khi chỉ số thị trường chứng khoán suy thoái do tác động của đại dịch Corona Virus trên toàn thế giới, toàn bộ các quốc gia và toàn thể nhân loại.
 
V. Kết Luận
 
Đang khi thế giới hiện nay trong tình trạng mâu thuẫn và đối nghịch gia tăng giữa các cường quốc, giữa các chủ nghĩa dân túy, giữa các thành phần băng đảng trộm cướp, và kinh tế toàn cầu lạm phát … khiến cho nạn dịch bệnh bùng phát khắp nơi, truyền thông dối trá (Fake News) được cổ vũ và tổ chức bài bản với đảng phái chính trị của thời buổi thoái trào.
    Bởi thế nhân loại hôm nay đang trông chờ một nhà lãnh đạo Hoa Kỳ ưu tú, sáng suốt, và nhân đạo để hướng dẫn nhân loại, thoát cơn đại hồng thủy làn sóng thứ ba trong Thời Đại Tín Nghiệp (Information Age) bao phủ và nghiền nát Thời Đại Công Nghiệp và Chế Độ Tư Bản, nhằm tiến sang một kỷ nguyên mới hầu mang công bằng xã hội và hạnh phúc cho con người.
    Nhìn lại, cứ mỗi lần thay đổi thời đại thì tổ chức đảng phái chính trị đang thừa hưởng đặc quyền đặc lợi, thường vận dụng sự kiện không hợp thời hợp lúc, tức là “đấu thầu dân chủ.” Họ nhằm kéo dài thời gian “buôn thần bán thánh” như trong thời buổi “săn bắn hái lượm” ở thời Tiền Sử (PreHistory) mông muội ngày xa xưa với “vị kỷ cá nhân: Personal Ego,” chớ chẳng phải “tự do cá nhân: Personal Freedom" như Hiến Pháp Hoa Kỳ quy định.
    Cái mới sẽ nới cái cũ!
 

Phạm Văn Bản

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
19/11/202509:33:00
Ở Hoa Kỳ, có những câu chuyện không bao giờ thật sự khép lại. Chúng chỉ nằm im đó chờ ngày trồi lên mặt nước. Vụ Epstein là một trong số đó. Quốc Hội vừa bật đèn xanh công bố tài liệu; hai phía liền lập tức dựng chiến lũy — không phải để bảo vệ nạn nhân, mà để đề phòng danh sách sắp hiện ra có thể kéo phe mình trượt xuống.
16/11/202514:25:00
Marjorie Taylor Greene hôm nay làm điều hiếm có trong chính trường Washington: bà xin lỗi. Không phải xin lỗi vì một phát ngôn sẩy chân, hay một lá phiếu sai. Bà xin lỗi vì đã góp phần nuôi dưỡng thứ chính trị mà bà gọi thẳng là “độc hại”. Lời thú nhận không đến sớm. Nó đến đúng lúc Tổng thống Donald Trump — người từng xem bà là đồng minh ruột — quay phắt lưng lại.
14/11/202500:00:00
Người Mỹ hay nói ‘tung đồng xu’ khi cần phải chọn giữa hai điều gì, vì mỗi đồng xu đều có hai mặt khác nhau – hai khả năng, hai lựa chọn, hai phía của cơ hội. Nhưng rất sớm thôi, câu nói ấy sẽ mất nghĩa. Bởi sắp tới, nước Mỹ chuẩn bị tung ra một đồng xu mà dù ngửa hay sấp, vẫn chỉ rơi về một phía – phía của Tổng thống Donald Trump. Bộ Ngân Khố Washington-Trump gọi đó là biểu tượng cho tinh thần quật cường của quốc gia nhân dịp 250 năm lập quốc. Nhưng với nhiều người, đó lại là dấu hiệu cho thấy nước Mỹ đang dần quên mất chính điều mà nó từng sinh ra để bảo vệ: quyền tự do lựa chọn.
14/11/202500:00:00
Khi nhìn bản đồ địa lý và duyệt lại lịch sử, thì chúng ta nhận ngay rằng: tuy Việt Nam nằm trong vùng Đông Nam Á về địa lý nhưng trên phương diện văn hóa thì chúng ta thuộc nền văn hóa Đông Á cùng với Trung Quốc, Nam Hàn, Nhật Bản, Đài Loan và Singapore. Câu hỏi hiển nhiên phải đặt ra là: tại sao Việt Nam thua xa Trung Quốc, Nam Hàn, Nhật Bản, Đài Loan và Singapore trên phương diện phát triên kinh tế? Tại sao khi xuất ngoại du học thì các sinh viên VN không hề thua kém sinh viên các quốc gia Đông Á kia mà còn vượt trội trên nhiều phương diện?
14/11/202500:00:00
Sự tồn tại của các chính đảng đối lập mạnh, có chiến lược, và quyết tâm là thước đo quan trọng cho sự tự do chính trị và sức khỏe của một nền dân chủ phát triển. Đánh giá về những gì Đảng Dân chủ, cụ thể tại Thượng viện, đã và đang thực hiện trong nhiệm kỳ thứ hai của Donald J. Trump, sẽ thấy họ vẫn chưa làm tròn trách nhiệm của một đảng đối lập đúng nghĩa. Để đánh giá hiệu quả hoạt động của các thượng nghị sĩ Dân Chủ, trước tiên cần thấy rõ những thách thức mà họ đang phải đối mặt. Các bình luận gia và học giả cho rằng Trump và các đồng minh đang trở thành một mối đe dọa nghiêm trọng đối với các chuẩn mực dân chủ và pháp quyền. Thượng nghị sĩ Dân chủ, Chris Murphy (Connecticut) đã mô tả thời điểm hiện tại: “Chúng ta đang chứng kiến một cuộc tấn công chậm rãi, mỗi ngày vào thể chế dân chủ. Các cơ chế dân chủ đang bịt miệng bất đồng chính kiến. Hệ thống tư pháp đang bị biến thành một cơ chế để quấy rối và bỏ tù những người được cho là kẻ thù của Tổng thống.”
07/11/202500:00:00
Donald Trump rời Busan với nụ cười của kẻ thắng cuộc. Ông tự đánh giá cuộc hội kiến với Tập là “thành tựu mười hai trên mười.” Thiên hạ thở phào: ít nhất, bản đồ chung chưa bị thiêu hủy, Đài Loan cũng chưa bị đặt lên thớt. Nhưng cái bắt tay ấy, như từng thấy trong lịch sử, một kiểu Hòa Ước Nam Kha* của kỷ nguyên thương chiến và công nghệ. Trung Quốc thuận thế, đồng ý hoãn hạn chế xuất khẩu đất hiếm trong một năm. Mỹ tạm ngưng thuế trăm phần trăm và các lời đe trừng phạt mới nhắm vào các doanh nghiệp phương Đông. Song phương mỗi bên lùi một bước, giữ nguyên thế thủ. Bắc Kinh hứa mua lại đậu nành; Washington đáp bằng việc giảm nửa thuế phạt hai mươi phần trăm, coi như thưởng công kiểm soát nguyên liệu ‘Fentanyl’. ‘Chip’điện tử tầm trung được phép lưu thông, song dòng ‘chip’ cao cấp vẫn bị khóa chặt – thứ chìa khóa vàng của thế kỷ 21.
07/11/202500:00:00
Chính quyền Trump đã xem thời gian chính phủ đóng cửa như một dịp để làm điều mà từ lâu người ta vẫn tránh nói thẳng: chấm dứt vai trò giám sát liên bang đối với việc dạy dỗ hơn tám triệu trẻ em khuyết tật trên đất nước này. Giữa cơn rối loạn ấy, Bộ Giáo dục tìm cách sa thải gần như toàn bộ nhân viên còn lại của Văn phòng Giáo dục Đặc biệt – những người từng chịu trách nhiệm trông coi cách các tiểu bang đối xử với học sinh yếu thế nhất. Họ bị loại đi âm thầm, như thể chỉ là vài dòng ngân sách thừa. Các khoản tài trợ cho giáo viên, cho phụ huynh, cho các chương trình huấn luyện cũng bị hủy. Bộ nói họ sẽ “tái cấu trúc” và “hợp tác thêm với các cơ quan khác.” Nói trắng ra, họ đang rút lui. Và với sự rút lui ấy, nước Mỹ chính thức buông tay khỏi lời hứa rằng mọi đứa trẻ đều xứng đáng có cơ hội học hành.
05/11/202518:31:00
Sinh năm 1991 tại Uganda, Châu Phi trong một gia đình trí thức gốc Ấn Độ, cha của Mamdani, giáo sư Mahmood Mamdani là một học giả tốt nghiệp tiến sĩ tại đại học Harvard. Ông trở thành viện trưởng một viện đại học lâu đời tại Uganda, rồi trở thành giáo sư chính trị học từng dạy tại các đại học lớn của Mỹ như University of Michigan, Princeton và Columbia. Còn mẹ của anh, bà Mira Nair, cũng từng nhận học bổng du học tại Harvard, là một nữ đạo diễn có tiếng tăm với các phim từng được giải thưởng Cannes, Venice... và hai lần được đề cử giải Oscar. Vợ của Mamdani là một họa sĩ gốc Syria sinh ra tại Texas, cũng từ một gia đình trí thức với cha là kỹ sư và mẹ là bác sĩ.
03/11/202518:04:00
Với hơn 200 triệu Mỹ kim quảng cáo và những gương mặt từ Obama tới Schwarzenegger, cuộc trưng cầu này là trận đánh lớn nhất trong “cuộc chiến phân khu” giữa hai đảng. Newsom bảo: “Họ đốt nhà ta, ta có quyền đáp lại.”
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.