'VIỆT KIỀU' CỨNG, VIỆT CỘNG BUÔNG
Vi Anh
Ngày 15.1.2008, Hải Quan của VNCS (ta gọi là Quan Thuế) đòi Ngân Hàng Đông Á phải đóng 10% thuế về số tiền người Việt hải ngoại gởi về. Ngân hàng Đông Á không chịu, Hải Quan yêu cầu ký giấy nợ, Ngân hàng Đông Á không làm.Và ngân hàng Đông Á cấp báo cho các công ty chuyển tiền ngoài VN, rằng tiền gởi về trong nước có thể bị đóng 10% thuế. Thời đại Tin học, tin đi nhanh như ánh sáng. Các đài phát thanh RFA của Mỹ, RFI của Pháp, và truyền thông tiếng Việt phổ biến rộ lên. Hậu quả nhãn tiền. Ngay những ngày sau đó số tiền gởi về VN giảm thê thảm. Tin BBC ngày 19.1.2009, Bộ Tài Chánh VNCS công điện hỏa tốc nói không có việc đánh thuế 10% đối với kiều hối gửi về nước và giải thích rằng đã có sự "nhầm lẫn" và đang mở cuộc điều tra để "làm rõ vấn đề"! Vấn đề đặt ra để suy nghiệm trong ba ngày Tết, là, những sự kiện trên phải chăng là CS Hà nội thăm dò, nắn gân thử "Việt Kiều", hễ thấy mềm thì "nắm", cứng thì buông"
Công điện hoả tốc của Bộ Tài Chánh cho thấy Việt Kiều "gân" thiệt, không cho CS dùng thân nhân mình như con tin để khai thác thêm nữa. "Việt Kiều" bây giờ không còn là những ngưòi mà CS Hà nội mới vào chụp cho cái mũ xanh dờn" ngụy quân, ngụy quyền có nợ máu vời CS" để tự tiện cướp tiền bằng cách đổi 500 đồng VNCH bằng 1 đồng của CS Bắc Việt, và mỗi người ở Miền có bao nhiêu cũng thây kệ, chỉ được lấy ra 200$ CS Hà nội mà thôi. CS bắt đi tù cải tạo, đuổi đi kinh tế mới để "quét sạch nhà sạch cửa" cấp cho cán bộ đảng viên ngoài Bắc tràn vào với tinh thần "hồ hởi phấn khởi" như người Việt tỵ nạn lần đầu tiên đến Mỹ.
Trái lại "Việt Kiều" bây giờ chiếm đại đa số của 3 triệu ngươi tỵ nạn CS, có quốc tịch của quốc gia đại siêu cường mà CS Hà nội đang cầu cạnh.Tổng sản lượng Việt Kiều mỗi năm sấp sỉ ngân sách của CS Hà nội. Tiền gởi giúp, cho không bà con mỗi năm - theo thông lệ ít khi lớn hơn 5% số kiếm được - đã là 8 tỷ Đô, hơn phân nửa số khiếm hụt ngoại thương của CS Hà nội năm rồi. Việt Kiều bây giờ thừa kinh nghiệm, mưu lược, và phương tiện để gởi tiền giúp bà con, qua mặt CS Hà nội một cái vù . Mỗi năm có 400 000 người đi VN và hàng ngàn công ty ngoại quốc đầu tư ở VN và rất nhiều cán bộ đảng viên CS có con cháu đi du học đang rửa tiền cho cha mẹ để "thu vén cuối đời", có gì trốn đi ngoại quốc; nên con đường gởi tiển ngoài vòng kiểm soát của CS Hà nội là "chuyện nhỏ" quá dễ. Do vậy CS Hà nội không mong gì dùng bà con của Việt Kiều để bắt bí Việt Kiều như dùng xương tàn cốt rụi của quân nhân Mỹ để bắt bí Mỹ để có bang giao và giao thương thời TT Clinton nữa.
Nghề bắt bí của CS Hà nội đã lụt, đã cổ lổ sĩ mất rồi. Đã qua rồi cái thời Việt Cộng ở trong bưng bắt bí đánh thuế người ở thành. Vì bắt bí mà các công ty, các tiệm Tây, Tàu, Việt ở chợ một phần phải đóng thuế cho Việt Cộng. Việt Cộng có nhiều cách bắt bí rất thô thiển nhưng khá hiệu quả lúc chiến tranh Quốc Cộng cày răng lượt. Cho một "mẹ chiến sĩ, chị nuôi, đồng chí hộ lý, cái đít văn công, cái mông bộ đội" giả dạng thường dân đi chợ trao thơ đòi thuế. Chờ một thời gian không trả lời thì hăm dọa bằng thơ hay lời nhắn. Hăm dọa bằng lời không được thì lén gởi vài viên đạn AK hay nhét cây dao gâm sét hay vài truyền đơn viết nguệch ngoạc trước cơ sở. Rồi VC tìm các mật báo cho chánh quyền Quốc Gia. Đối với công ty ngoại quốc như BGI, thuốc Bastos , Melia thì gài hay giựt mìn xe vận chuyển của hãng nếu đòi hỏi, hăm doạ không được. Không ai muốn đóng thuế cho VC nhưng cũng không muốn bị phiền phức, rắc rối với ngành an ninh quốc gia như cảnh sát, an ninh quần đội, nên làm thinh và "thí cho cô hồn VC" một mớ tiền để yên thân làm ăn.
Cách "làm ăn kiểu du kích" cò con này coi vậy mà đắc dụng ngay đối với chánh quyền Mỹ trước đây vì ăn hoc quá nhiều tưởng VC như mình nên như thầy nghề võ bị người tay ngang đánh, CS Hà nội đã dùng "xương tàn cốt rụi" của quân nhân Mỹ trong Chiến Tranh VN để bắt bí. Bằng việc trao trả hài cốt quân nhân Mỹ, CS Hà nội đã được hai việc lớn: gở cấm vận và lập bang giao Hà nội và Washington.
Cũng theo cái mững đó, CS Hà nội bây giờ bắt bí "Việt Kiều" nên thất bại. Trước đây, CS dùng những thân nhân bè bạn còn kẹt ở lại như con tin để lấy tiền chuộc. Người Việt tỵ nạn CS ở thế kẹt. Không lẽ để thân nhân gia đình đói nghèo, con cháu thất học trong gọng kềm của chế độ CS Hà nội. Không lẽ để trẻ em mồ côi, người lớn đơn chiết chết vì đói nghèo, bịnh hoạn. Nên phải bấm bụng giúp đỡ. Việc làm này làm cộng đồng người Việt tỵ nạn CS có khi tranh biện, bất đồng với nhau vì người thì quyết không đi VN, không gởi tiền về VN, người thì ở thế kẹt phải giúp gia đình, và đồng bào bất hạnh. CS Hà nội ở giữa đút tiền vào túi vì xét ra cho cùng tất cả ngoại tệ sau cùng rồi cũng vào ngân hàng nhà nước của CS Hà nội. Quyền in và phát hành tiền, quyền hối đoái là độc quyền của Đảng Nhà Nước CS. Người nhận tiền cũng như người dân Việt phải xài tiền đồng trong cuộc sống hàng ngày.
Thế nhưng túi tham không đáy, CS Hà nội thấy chưa đủ, muốn lấy thêm. Đánh thuế 10% vào số tiền gởi về VN chánh yếu là đánh thuế vào Việt Kiều. Đánh dưới hình thức thuế trị giá gia tăng của số tiền gởi về hay thuế lợi tức (từ CS là thuế thu nhập) của người nhận trên số tiền. Nhưng sau cùng Việt kiều vẫn là người thọ sắc thuế này. 100 Đô Việt Kiều xuất ra gởi về đàng nào người gởi hay người nhận đóng thuế 10% thì giá trị khi đến tay ngưòi nhận vẫn còn 90 Đô thôi. Trên thế giới này không có nước nào đánh thuế giá trị gia tăng trên tiền gởi nhưng CS Hà nội tham quá hoá liều. Và phản ứng của "Việt Kiều" làm CS phải "thật thà khai báo" đó là một " lầm lẫn". Không ai có thể tin đó là một lầm lẩn được. Không có "chỉ đạo" của Bộ Chánh tri, của Thủ Tướng Chánh phủ, Bộ tài chánh, thì Hải Quan dầu có uống một trăm thang thuốc "liều" cũng không dám làm. Làm mạnh nữa là dằng khác vì Hải Quan yêu cầu Ngân Hàng Đông Á ký giấy nợ, tức đã có lịnh rồi, không đóng thì nợ, chớ Hải Quan không cần trình lên trên ý kiến của Ngân Hàng không đóng.
Sau cùng, đến đây người Việt nhớ lại câu để đời của của Tổng Thống VNCH Nguyễn văn Thiệu, đừng nghe những gì CS nói mà nhìn những gì CS làm. Sau 33 năm đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN, tức giải trừ CS, người Việt trong ngoài nước đã rút kinh nghiệm thêm và nói đừng nghe những gì CS nói mà làm những gì CS sợ. Không phải ngẩu nhiên mà trước khi VC tung ra vụ đánh thuế 10% của Việt Kiều, nhiều đoàn thể đấu tranh ở hải ngoại lên tiếng kêu gọi kế hoạch hoá việc gởi tiền và đi VN. Tháng Tư Đen năm nay không gởi tiền về VN, không đi VN. Tháng Tư thành công, kế hoạch này có thể phát triễn theo vết dầu loang.
Vi Anh
Ngày 15.1.2008, Hải Quan của VNCS (ta gọi là Quan Thuế) đòi Ngân Hàng Đông Á phải đóng 10% thuế về số tiền người Việt hải ngoại gởi về. Ngân hàng Đông Á không chịu, Hải Quan yêu cầu ký giấy nợ, Ngân hàng Đông Á không làm.Và ngân hàng Đông Á cấp báo cho các công ty chuyển tiền ngoài VN, rằng tiền gởi về trong nước có thể bị đóng 10% thuế. Thời đại Tin học, tin đi nhanh như ánh sáng. Các đài phát thanh RFA của Mỹ, RFI của Pháp, và truyền thông tiếng Việt phổ biến rộ lên. Hậu quả nhãn tiền. Ngay những ngày sau đó số tiền gởi về VN giảm thê thảm. Tin BBC ngày 19.1.2009, Bộ Tài Chánh VNCS công điện hỏa tốc nói không có việc đánh thuế 10% đối với kiều hối gửi về nước và giải thích rằng đã có sự "nhầm lẫn" và đang mở cuộc điều tra để "làm rõ vấn đề"! Vấn đề đặt ra để suy nghiệm trong ba ngày Tết, là, những sự kiện trên phải chăng là CS Hà nội thăm dò, nắn gân thử "Việt Kiều", hễ thấy mềm thì "nắm", cứng thì buông"
Công điện hoả tốc của Bộ Tài Chánh cho thấy Việt Kiều "gân" thiệt, không cho CS dùng thân nhân mình như con tin để khai thác thêm nữa. "Việt Kiều" bây giờ không còn là những ngưòi mà CS Hà nội mới vào chụp cho cái mũ xanh dờn" ngụy quân, ngụy quyền có nợ máu vời CS" để tự tiện cướp tiền bằng cách đổi 500 đồng VNCH bằng 1 đồng của CS Bắc Việt, và mỗi người ở Miền có bao nhiêu cũng thây kệ, chỉ được lấy ra 200$ CS Hà nội mà thôi. CS bắt đi tù cải tạo, đuổi đi kinh tế mới để "quét sạch nhà sạch cửa" cấp cho cán bộ đảng viên ngoài Bắc tràn vào với tinh thần "hồ hởi phấn khởi" như người Việt tỵ nạn lần đầu tiên đến Mỹ.
Trái lại "Việt Kiều" bây giờ chiếm đại đa số của 3 triệu ngươi tỵ nạn CS, có quốc tịch của quốc gia đại siêu cường mà CS Hà nội đang cầu cạnh.Tổng sản lượng Việt Kiều mỗi năm sấp sỉ ngân sách của CS Hà nội. Tiền gởi giúp, cho không bà con mỗi năm - theo thông lệ ít khi lớn hơn 5% số kiếm được - đã là 8 tỷ Đô, hơn phân nửa số khiếm hụt ngoại thương của CS Hà nội năm rồi. Việt Kiều bây giờ thừa kinh nghiệm, mưu lược, và phương tiện để gởi tiền giúp bà con, qua mặt CS Hà nội một cái vù . Mỗi năm có 400 000 người đi VN và hàng ngàn công ty ngoại quốc đầu tư ở VN và rất nhiều cán bộ đảng viên CS có con cháu đi du học đang rửa tiền cho cha mẹ để "thu vén cuối đời", có gì trốn đi ngoại quốc; nên con đường gởi tiển ngoài vòng kiểm soát của CS Hà nội là "chuyện nhỏ" quá dễ. Do vậy CS Hà nội không mong gì dùng bà con của Việt Kiều để bắt bí Việt Kiều như dùng xương tàn cốt rụi của quân nhân Mỹ để bắt bí Mỹ để có bang giao và giao thương thời TT Clinton nữa.
Nghề bắt bí của CS Hà nội đã lụt, đã cổ lổ sĩ mất rồi. Đã qua rồi cái thời Việt Cộng ở trong bưng bắt bí đánh thuế người ở thành. Vì bắt bí mà các công ty, các tiệm Tây, Tàu, Việt ở chợ một phần phải đóng thuế cho Việt Cộng. Việt Cộng có nhiều cách bắt bí rất thô thiển nhưng khá hiệu quả lúc chiến tranh Quốc Cộng cày răng lượt. Cho một "mẹ chiến sĩ, chị nuôi, đồng chí hộ lý, cái đít văn công, cái mông bộ đội" giả dạng thường dân đi chợ trao thơ đòi thuế. Chờ một thời gian không trả lời thì hăm dọa bằng thơ hay lời nhắn. Hăm dọa bằng lời không được thì lén gởi vài viên đạn AK hay nhét cây dao gâm sét hay vài truyền đơn viết nguệch ngoạc trước cơ sở. Rồi VC tìm các mật báo cho chánh quyền Quốc Gia. Đối với công ty ngoại quốc như BGI, thuốc Bastos , Melia thì gài hay giựt mìn xe vận chuyển của hãng nếu đòi hỏi, hăm doạ không được. Không ai muốn đóng thuế cho VC nhưng cũng không muốn bị phiền phức, rắc rối với ngành an ninh quốc gia như cảnh sát, an ninh quần đội, nên làm thinh và "thí cho cô hồn VC" một mớ tiền để yên thân làm ăn.
Cách "làm ăn kiểu du kích" cò con này coi vậy mà đắc dụng ngay đối với chánh quyền Mỹ trước đây vì ăn hoc quá nhiều tưởng VC như mình nên như thầy nghề võ bị người tay ngang đánh, CS Hà nội đã dùng "xương tàn cốt rụi" của quân nhân Mỹ trong Chiến Tranh VN để bắt bí. Bằng việc trao trả hài cốt quân nhân Mỹ, CS Hà nội đã được hai việc lớn: gở cấm vận và lập bang giao Hà nội và Washington.
Cũng theo cái mững đó, CS Hà nội bây giờ bắt bí "Việt Kiều" nên thất bại. Trước đây, CS dùng những thân nhân bè bạn còn kẹt ở lại như con tin để lấy tiền chuộc. Người Việt tỵ nạn CS ở thế kẹt. Không lẽ để thân nhân gia đình đói nghèo, con cháu thất học trong gọng kềm của chế độ CS Hà nội. Không lẽ để trẻ em mồ côi, người lớn đơn chiết chết vì đói nghèo, bịnh hoạn. Nên phải bấm bụng giúp đỡ. Việc làm này làm cộng đồng người Việt tỵ nạn CS có khi tranh biện, bất đồng với nhau vì người thì quyết không đi VN, không gởi tiền về VN, người thì ở thế kẹt phải giúp gia đình, và đồng bào bất hạnh. CS Hà nội ở giữa đút tiền vào túi vì xét ra cho cùng tất cả ngoại tệ sau cùng rồi cũng vào ngân hàng nhà nước của CS Hà nội. Quyền in và phát hành tiền, quyền hối đoái là độc quyền của Đảng Nhà Nước CS. Người nhận tiền cũng như người dân Việt phải xài tiền đồng trong cuộc sống hàng ngày.
Thế nhưng túi tham không đáy, CS Hà nội thấy chưa đủ, muốn lấy thêm. Đánh thuế 10% vào số tiền gởi về VN chánh yếu là đánh thuế vào Việt Kiều. Đánh dưới hình thức thuế trị giá gia tăng của số tiền gởi về hay thuế lợi tức (từ CS là thuế thu nhập) của người nhận trên số tiền. Nhưng sau cùng Việt kiều vẫn là người thọ sắc thuế này. 100 Đô Việt Kiều xuất ra gởi về đàng nào người gởi hay người nhận đóng thuế 10% thì giá trị khi đến tay ngưòi nhận vẫn còn 90 Đô thôi. Trên thế giới này không có nước nào đánh thuế giá trị gia tăng trên tiền gởi nhưng CS Hà nội tham quá hoá liều. Và phản ứng của "Việt Kiều" làm CS phải "thật thà khai báo" đó là một " lầm lẫn". Không ai có thể tin đó là một lầm lẩn được. Không có "chỉ đạo" của Bộ Chánh tri, của Thủ Tướng Chánh phủ, Bộ tài chánh, thì Hải Quan dầu có uống một trăm thang thuốc "liều" cũng không dám làm. Làm mạnh nữa là dằng khác vì Hải Quan yêu cầu Ngân Hàng Đông Á ký giấy nợ, tức đã có lịnh rồi, không đóng thì nợ, chớ Hải Quan không cần trình lên trên ý kiến của Ngân Hàng không đóng.
Sau cùng, đến đây người Việt nhớ lại câu để đời của của Tổng Thống VNCH Nguyễn văn Thiệu, đừng nghe những gì CS nói mà nhìn những gì CS làm. Sau 33 năm đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền VN, tức giải trừ CS, người Việt trong ngoài nước đã rút kinh nghiệm thêm và nói đừng nghe những gì CS nói mà làm những gì CS sợ. Không phải ngẩu nhiên mà trước khi VC tung ra vụ đánh thuế 10% của Việt Kiều, nhiều đoàn thể đấu tranh ở hải ngoại lên tiếng kêu gọi kế hoạch hoá việc gởi tiền và đi VN. Tháng Tư Đen năm nay không gởi tiền về VN, không đi VN. Tháng Tư thành công, kế hoạch này có thể phát triễn theo vết dầu loang.
Gửi ý kiến của bạn