Hôm nay,  

Lễ Giỗ Năm Thứ 39 Của Anh-Hùng Không Quân Quân Lực VNCH: Trần Thế Vinh

4/7/201100:00:00(View: 21902)

Lễ Giỗ Năm Thứ 39 Của Anh-Hùng Không Quân Quân Lực VNCH: Trần Thế Vinh

anh_hung_tran_the_vinh-large-contentAnh hùng Trần Thế Vinh.

Diamond Bích-Ngọc

Lễ Giỗ Của Anh-Hùng Không-Quân Quân-Lực VNCH Trần-Thế-Vinh: Ngày 9-4-2011.
Cứ mỗi năm, khi tháng Tư trở về là lòng tôi lại trùng trùng những u-uất không nguôi; về cuộc chiến năm xưa, về những ngày dài khi quê-hương oằn mình trong lửa đạn.
Mỗi khi có dịp trở về Việt-Nam cùng các Soeur dòng Nữ-Tử-Bác-Ái; đi san xẻ nỗi khốn cùng của dân làng nghèo đói từ Bắc chí Nam. Dầu gia-đình tôi không có ai chết trận nhưng tôi thường ghé thăm Nghĩa-Trang Quân-Đội Biên-Hòa; thắp hương và cầu nguyện cho vong-linh các anh-hùng tử-sĩ. Để thấy ngàn ngàn những mộ phần không tài nào đếm xuể của lớp thanh-niên tuổi mười tám, đôi mươi. Chưa có một nghĩa-trang nào “trẻ-trung” như ở đó!
Tôi liên-tưởng đến hình ảnh những người mẹ hoặc vợ lính chết trận, quằn quại kêu gào thảm-thiết bên áo quan, tôi liên tưởng đến những đôi mắt bé thơ ngơ-ngác vì mồ côi cha; ở lứa tuổi mà hồn-nhiên đã bị chiến-tranh cướp đi quá vội vàng. Không lần nào là tôi không khóc ngất trước những mộ phần trong nghĩa-trang ấy.
Tôi cưu mang ân-tình về sự hy-sinh của các chiến-sĩ, như một món nợ mà tôi nghĩ suốt đời mình không thể trả hết. Đó cũng là lý do hằng năm vào tháng 6 tôi thường tổ-chức tiệc “Vinh Danh Bố” vào dịp lễ “Father’s Day” để khoản đãi và biếu quà lưu-niệm cho các cựu-quân-nhân Quân-Lực-Việt-Nam-Cộng-Hòa và các cựu Chiến-Binh Hoa-Kỳ. Hoàn-toàn không bán vé, không gây quỹ dưới bất cứ hình-thức nào trong tinh thần tự-nguyện từ đáy con tim.
Như một cơ-duyên đưa đẩy, hôm qua là một ngày đầu tháng Tư. Tôi bắt đầu liên lạc nhà hàng để đặt chỗ. Trên đường lái xe, đầu óc tôi cứ miên-man hoạch-định chương-trình cho buổi tiệc. Thường thì tôi luôn cầu-nguyện các anh-hùng tử-sĩ sống khôn, thác thiêng phù-hộ cho lòng thành của mình để chương-trình được hoàn-thành tốt đẹp. Tôi nhớ ra buổi chiều mình có cái hẹn đi cắt tóc.
Theo lời giới thiệu của Trần-Thị-Diễm-Phúc (chủ-nhiệm báo Diễm); tôi đến tiệm “James Salon” (góc đường Mc Fadden và Magnolia) để làm đẹp. Người thiếu-nữ khuôn mặt sáng ngời, tóc dài rất dễ thương trong lúc gội đầu cho tôi mới bắt đầu câu chuyện về gia-đình cô. Tôi xúc động khi cô kể về thời học-sinh đi học, vì nói giọng Bắc nên bị những học-trò người miền Nam chiếm tỷ-lệ 90% trong trường kỳ-thị; có lần xô cô té xuống cầu thang đến nỗi mẹ của cô phải vào trường khiếu-nại với hiệu-trưởng để đám học-trò vô-ý-thức ấy không làm phiền cô nữa. Câu chuyện đó như một ám-ảnh không nguôi về thời niên-thiếu của cô; dưới một xã-hội mà nền văn-hóa bị thực-dân dùng chính sách “Chia Để Trị”, những bậc phụ-huynh vô-tình truyền dậy cho trẻ nhỏ tư-tưởng tàn-nhẫn này như gián tiếp đưa dao cho con cái mình đâm vào con tim của tình-thân bè bạn.
Tôi vô-cùng bất mãn và thấy xót xa như chính người thân mình bị nạn. Tôi bảo với cô rằng may mắn cho tôi vô cùng vì bố mẹ tôi cũng là dân di-cư 1954 bằng “Tàu Há Mồm” từ Bắc vào Nam, được theo học trường nữ Trung-Học Trưng-Vương nên không hề rơi vào trường hợp bị kỳ-thị Bắc, Nam này.
Rồi tôi mới hỏi tiếp: “Thế Bố em đâu"”
Cô dịu dàng nói nhỏ: “Em mồ côi Cha lúc lên 2 tuổi. Bố em cũng là một chiến-sĩ Quân-Lực Việt-Nam Cộng-Hòa đó chị!”
Lúc bấy giờ, người thanh-niên tên Jame (chủ-tiệm) mới quay lại hỏi tôi: “Chị có biết ông Trần-Thế-Vinh không"”
Tôi ngờ-ngợ nghi vấn hỏi lại: “Em nói Trần-Thế-Vinh nào"”
Cô thiếu-nữ ấy mới xác nhận: “Đại-Úy Không-Quân Trần-Thế-Vinh là bố ruột em đó!”
Không hiểu sao tôi buột miệng nói tiếng Mỹ: “You must be kidding"” (Em không nói đùa với tôi đó chứ") Thế tên em là gì"
“Dạ! Là Trần-Thế-Thanh-Vân. Con gái duy nhất của bố Vinh.”
Tôi quýnh-quáng lấy cái Iphone trong túi ra và “Google” ngay chữ “Anh-Hùng Trần-Thế-Vinh”.
Tấm hình ông hiện ra trên màn ảnh nhỏ. Tôi đưa cho em coi: “Có phải đây là Bố em không"”
Cô dựt mình: “Ủa sao chị có hình của Bố em hay quá vậy"”
Tôi nói: “Rất nhiều Web-site viết về Bố của em trên Internet Vân à!”
Rồi tôi đọc cho mọi người trong tiệm cùng nghe:
“Trong trận chiến Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 khi cùng cả nước ra sức ngăn chận cuộc xâm lăng của Bắc quân trên cả ba mặt trận chính Quảng Trị, Komtum và Bình Long, các đơn vị và chiến sĩ KQVNCH đã tạo được nhiều thành tích chói ngời cho quân sử Không Quân Việt Nam Cộng Hòa góp phần quan trọng trong những chiến công giữ vững miền Nam. Tuy nhiên trong năm này Không Quân VNCH cũng phải chịu nhiều mất mát và một trong những cái tang gây nhiều tiếc thương cho cả trong lẫn ngoài Quân Chủng là sự ra đi của Đại Úy Trần Thế Vinh Phi Đoàn 518 Phi Long trên vùng trời Quảng Trị.
Đại Úy Trần Thế Vinh sinh ngày 27-9-1946 tại Ninh Cường, Nam Định, Bắc Việt. Cùng gia đình di cư vào Nam năm 1954. Anh gia nhập Không Quân cuối năm 1964 khi đang theo học Đại học Luật Khoa.
Sau khi mãn khóa hoa tiêu quan sát tại quân trường Nha Trang, Trần Thế Vinh được gửi theo học khóa phi công khu trục AD-6 tại Hoa Kỳ. Anh tốt nghiệp thủ khoa khi cùng học với nhiều phi công ngoại quốc khác. Được coi là một phi công “AS” sau các bậc đàn anh như Quốc, Chấn, Tế, Huề, Du…
Về nước Trần Thế Vinh phục vụ tại Phi Đoàn 518 Phi Long, bên cạnh những bậc đàn anh lừng danh qua những phi vụ Bắc phạt. Anh lần lượt mang cấp bậc Thiếu úy từ tháng 3 –1967, thăng Trung úy vào tháng 3-1969. Đại úy từ tháng 1-1972, giữ chức Phi tuần trưởng A-1 và từng được thưởng rất nhiều huy chương các loại, đáng kể nhất là những huy chương Anh Dũng và Phi Dũng Bội tinh các cấp cùng Chiến Thương Bội tinh.
Khi chiến cuộc vùng Trị Thiên sôi động vì Bắc quân vượt vĩ tuyến mở cuộc tấn công đại quy mô vào Quảng Trị. Ngày 01-4-1972 Phi đoàn 518 được biệt phái ra Sư Đoàn 1 KQ để trực tiếp yểm trợ cho các cánh quân vùng địa đầu giới tuyến, và ngay lập tức trần Thế Vinh hăng say tình nguyện tham dự tất cả các phi vụ không ngơi nghỉ bất kể thời tiết xấu như thế nào và phòng không địch đan kín bầu trời.

Ngày 2-4-1972 Trần Thế Vinh thực hiện phi vụ đầu tiên tại vùng giới tuyến, hạ 5 chiến xa Bắc quân ở phía bắc Đông Hà, phi cơ của anh bị trúng đạn phòng không 12 ly 7 bên cánh trái nhưng anh vẫn trở về căn cứ an toàn. Liên tiếp 3 ngày tiếp theo sau đó, ngày nào Đại úy Vinh cũng cất cánh bay và ngày nào cũng bắn hạ được xe tăng địch. Tổng cộng chỉ trong vòng 3 ngày 2, 3 và 4-7-1972 anh hạ tất cả 20 chiến xa Cộng quân, nhiều lần phi cơ bị trúng đạn phòng không nhưng anh vẫn trở về căn cứ an toàn.
Để động viên tinh thần chiến đấu của quân đội, bộ Tư Lệnh KQ/VNCH đã phối hợp với Cục Tâm Lý Chiến thực hiện một chương trình truyền hình về các chiến công của quân chủng phát trên đài truyền hình quốc gia tại Sài Gòn vào hai ngày 7 và 8-4-1972. Trong chương trình này Thiếu tá Lê Quốc Hùng, phi đoàn trưởng PĐ 518 đã giới thiệu Đại úy Trần Thế Vinh là phi công anh dũng và xuất sắc nhất của đơn vị. Ông hứa với khán giả rằng trong tuần lễ kế tiếp sẽ đưa Đại úy Vinh về giới thiệu trực tiếp với công chúng. Trong khi mọi người hân hoan và nóng lòng chờ đợi được thấy mặt viên phi công anh dũng một mình trong ba ngày liên tiếp bắn hạ 20 chiến xa CS Bắc Việt tại Quảng Trị thì bất ngờ sáng ngày 9-4 Đại úy Trần Thế Vinh gãy cánh trong khi thi hành phi vụ khẩn cấp giải vây cho căn cứ Phượng Hoàng lúc ấy do Tiểu đoàn 6 Thủy Quân Lục Chiến phòng thủ đang bị Cộng quân vây chặt và tấn công dữ dội bằng pháo binh, chiến xa và bộ quân.
Cùng Phi tuần viên Đại Úy Phan Công Định, phi tuần trưởng Đại Úy Trần Thế Vinh cất cánh rời phi trường Đà Nẵng vào lúc 8 giờ sáng Chủ nhật 9-4 trong lúc thời tiết rất xấu, trần mây rất thấp. Tầm nhìn xa không quá 50 mét khiến Đại Úy Vinh đã quyết định áp dụng chiến thuật táo bạo là cả hai phi cơ bay rất thấp gần đến mục tiêu mới bốc lên cao và từ đó lách mây đâm xuống oanh kích để tạo yếu tố bất ngờ. Chiến thuật gan dạ nhưng đầy liều lĩnh này đã khiến địch quân không kịp trở tay và các chiến xa Cộng sản không thể tránh kịp phơi mình làm mục tiêu ăn bom và có 4 chiến xa trúng bom từ phi cơ của Đại Úy Vinh ngay khi anh vừa đâm bổ xuống. Tuy nhiên vì xuống quá thấp, phi cơ của anh đã bị trúng đạn phòng không và bốc cháy không kịp bay ra khỏi khu vực nguy hiểm. Đại Úy Phan Công Định đã báo cáo phi cơ của Đại úy Vinh đâm xuống đất và không thấy có chiếc dù nào bay ra.
Đại Úy Trần Thế Vinh, Chim Thiêng đã bỏ trời xanh, bỏ người tình, bỏ bạn bè… Chim Thiêng đã về ngàn… Vinh đã anh dũng hy sinh đền nợ nước khi tuổi đời chưa tròn 26. Anh ra đi trong sự xúc động của cả nước, từ dân đến quân, cả trong lẫn ngoài quân chủng. Chiến tích một mình trong một tuần lễ hạ 21 chiến xa địch đã khiến anh trở nên một huyền thoại có thực của Không Lực VNCH. Ngay sau đó chân dung Đại Úy Trần Thế Vinh xuất hiện trên những tấm bích chương cổ động nhằm nâng cao tinh thần chiến đấu của quân dân được trưng bày khắp mọi ngả đường trên toàn quốc. Chưa bao giờ hình ảnh và tên tuổi một phi công được nhắc đến với lòng tiếc thương yêu mến mãnh liệt như thế! Đại Úy Trần Thế Vinh sống mãi trong Quân Sử hào hùng của Không Quân VNCH và Quân Lực VNCH!
Nguồn: từ Cánh Thép”
Đọc xong, tôi ứa nước mắt rồi bảo với Thanh-Vân rằng: “Tháng 6 ngày 12 sắp tới, vào tối Chúa-Nhật. Chị và anh Thái-Nguyên (gia-đình Chân-Quê) sẽ tổ-chức “Tiệc Vinh Danh Bố Lần Thứ 5” tại Little Saigon này. Chị muốn mời gia-đình em đến dự để được vinh-danh Bố của em. Chị rất cảm-phục và ngưỡng kính ông; là một sĩ-quan Không-Quân QLVNCH đã anh-dũng hy-sinh trong Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 năm xưa. Chị mong em nhận lời đến tham-dự nhé!”
Thanh-Vân vui vẻ nhận lời. Tôi bước ra khỏi tiệm, khi lên xe lái về nhà tôi mới bật khóc nức nở thành tiếng.
Buổi tối đang ngủ yên. Bỗng đúng 3giờ sáng (giờ Chúa chịu nạn, chịu chết!); dựt mình thức giấc, tôi chắp tay đọc kinh “Lòng Chúa Thương Xót” và cầu-nguyện cho linh-hồn anh-hùng Trần-Thế-Vinh cùng những vong-linh các chiến-sĩ đã bỏ mình trong chiến cuộc năm xưa. Vào bàn làm việc, tôi phải ghi lại những giòng chữ này để kỷ-niệm ngày giỗ lần thứ 39 của anh. Thứ Bảy tuần này: 9, tháng 4, năm 2011.
Xin mượn những câu hát trong “Bài Vinh Thăng Cho Một Loài Chim” của cố nhạc-sĩ Trầm-Tử-Thiêng thay cho lời kết:
“Chào đón cuộc đời gian nan,
Vinh sinh ra trong thời loạn
từng khóc từng cười bao phen
lênh đênh trôi theo vận tối.
anh vẫn tin có một ngày
bao xích gông bao tù đày
Buồn thua ra đi
tên Thương trở về đây.
Đợi giữa một đời … trăm năm
anh em hơn thua … tồi tệ !
Đợi giữa một đời …trăm năm
anh em quên nhau …thật dễ !
Vinh sống non nửa đời người
hoen tuổi xanh hoen nụ cười
Nhiều khi phân vân
người hay ta là người "
Quê hương ta đó
Anh em ta đó
Trần Thế Vinh
gian nan nhiều rồi
anh mơ mai sớm có nắng ấm.
anh mơ mai sớm có hòa bình.
anh mơ non nước …
Tình chứa chan dưới trời bình minh.
Một sớm lửa hờn dâng cao
Nung sôi quê hương mùa hạ
Giục cánh đại bàng tung mây
Lao thân trong sương bạc xóa
anh trút bom trên hận thù
anh rải mây đem mịt mù
và anh hiên ngang như chim sắp trời cao.
từng phút đợi chờ mong manh
Rưng rưng con tim đồng đội
Lệch cánh đại bàng trong mây
âm u không gian lạc lối
anh đuối tay
buông nặng nề …
Ôi kiếp chim quen bội thề …
một giây bay đi
ngàn năm quên bạn bè !
anh lên cao vút
anh lên cao vút
Trần Thế Vinh
Chim Thương về ngàn
anh bay lên cõi có ánh sáng
anh bay lên cõi không hận thù
Anh bay lên mãi
Trần Thế Vinh vĩnh biệt ngàn thu ...
Toàn dân ngùi ngùi thương đau,
khi tin chim thiêng lâm nạn.
Toàn dân ngậm ngùi thương đau,
khi tin chim thiêng về tổ.
anh vắng bay trên trời này
nhưng bóng anh sáng ngời hoài
Từ trong tim tôi muôn năm không mờ phai.
Còn thương tình người hôm qua
Xin anh cho tôi cầu nguyện
Còn xót tình người hôm qua
Xin anh cho tôi lời khấn
Đêm lúc trăng sao ngời ngời
Tôi ngước cao lên bầu trời
Gọi to lên câu Việt Nam ơi muôn đời!
Quê hương anh đó
Quê hương tôi đó
Trần Thế Vinh
Anh kêu gọi người
Sao cho mai sớm dưới nắng ấm
Anh em Nam Bắc nguôi hận thù
Tay đón tay nắm
Cùng hát vang dưới trời Việt Nam!”
(Viết xong lúc 6giờ sáng ngày thứ Tư 6, tháng Tư, năm 2011) 
www.diamondbichngoc.com

Reader's Comment
4/8/201114:18:03
Guest
Toi khong cam duoc nuoc mat khi doc cau chuyen ,Bai viet rat suc tich khien toi nghen ngao
Uoc gi toi o California , gan voi Thanh Van de chia se voi Em ve su mat mac lon lao nay
Mac dau la Cuu giao su Viet van o Dalat , toi cung khong du loi de dien ta het long ton quy doi voi mot thien tai tre tuoi nhu Tran The Vinh , mot guong anh dung .......mai mai song trong long nguoi dan Viet nam
Xin Chua chuc lanh tren Thanh Van , cham soc gin giu ,tiep tro cho Em tung hoi tung luc
4/8/201114:16:16
Guest
Toi khong cam duoc nuoc mat khi doc cau chuyen ,Bai viet rat suc tich khien toi nghen ngao
Uoc gi toi o California , gan voi Thanh Van de chia se voi Em ve su mat mac lon lao nay
Mac dau la Cuu giao su Viet van o Dalat , toi cung khong du loi de dien ta het long ton quy doi voi mot thien tai tre tuoi nhu Tran The Vinh , mot guong anh dung .......mai mai song trong long nguoi dan Viet nam
Xin Chua chuc lanh tren Thanh Van , cham soc gin giu ,tiep tro cho Em tung hoi tung luc
4/7/201123:40:40
Guest
Thanh kinh thuong nho nguoi chien si da bo minh vi to quoc.
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Trường trung tiểu học tư thục mang tên Thích Nhất Hạnh School of Interbeing sắp mở cửa tại vùng Escondido Nam California. Mục đích của trường là không chỉ giảng dạy kiến thức phổ thông, mà còn chú ý hướng dẫn đời sống tinh thần; để các em học sinh sau này có thể vừa thành công trong nghề nghiệp, vừa có khả năng chế tác hạnh phúc cho chính mình, cho gia đình và cho cộng đồng xã hội.
Tại văn phòng Dân Biểu Trí Tạ Địa Hạt 70 số 14361 Beach Blvd, Westminster CA 92683 vào lúc 5 giờ chiều Thứ Năm ngày 11 tháng 12 năm 2025, Dân Biểu Trí Tạ đã tổ chức buổi tiệc Mừng Giáng Sinh 2025. Tham dự buổi tiệc ngoài một số quý vị dân cử, đại diện dân cử trong các Thành Phố thuộc địa hạt 70 và vùng Orange County, một số đại diện các hội đoàn, đoàn thể, các cơ quan truyền thông và rất đông cư dân và đồng hương cự ngụ trong Địa Hạt 70.
Tại nhà hàng Diamond Seafood Palace 3 vào lúc 11 giờ trưa Chủ Nhật 14 tháng 12 năm 2025, Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian do nhà văn Việt Hải đồng sáng lập và điều hành đã tổ chức tiệc mừng Giáng Sinh, đây là một sinh hoạt truyền thống của nhóm liên tục trong 10 năm qua cứ mỗi mùa Giáng Sinh về Liên nhóm đều tổ chức họp mặt để cùng nhau mừng Lễ Giáng Sinh đồng thời cũng là dịp để cùng nhau ôn lại những kỷ niệm vui, buồn trong một năm qua.
Tại Chánh Điện Tu Viện Đại Bi, Thành Phố Westminster, Hội Đuốc Tuệ đã tổ chức buổi hướng dẫn về đề tài: "Giáo Dục Trong Gia Đình và Giao Tiếp - Ứng Xử Chánh Niệm” do Tiến Sĩ Bạch Xuân Phẻ hướng dẫn. Một buổi chiều Chủ Nhật an lành, Tu Viện Đại Bi đón chào rất đông hành giả, phụ huynh, anh chị em Gia Đình Phật Tử, và những người quan tâm đến nghệ thuật giáo dục chánh niệm trong gia đình. Bầu không khí trang nghiêm nhưng gần gũi mở ra ngay từ khoảnh khắc bước vào chánh điện: ba pho tượng Phật vàng tỏa sáng, hoa sen hồng tươi thắm, và nụ cười hiền hòa của đại chúng khiến tâm người dự tự nhiên được lắng dịu. Tất cả tạo nên một nhân duyên tuyệt đẹp cho buổi pháp thoại “Giáo dục trong gia đình & Giao tiếp – Ứng xử Chánh niệm” do Tiến sĩ Bạch Xuân Phẻ (Tâm Thường Định) hướng dẫn.
Cựu Đại tá Vũ Văn Lộc vừa qua đời hôm 29/11/2025 tại San Jose ở tuổi 92. Ông là một cựu sĩ quan của Quân lực Việt Nam Cộng hòa với gần nửa thế kỷ hoạt động cộng đồng ở California, lâu hơn bất cứ ai mà tôi được biết. Ông Vũ Văn Lộc, cùng với các ông Hồ Quang Nhật, Lại Đức Hùng, Nguyễn Đức Lâm là thành phần nòng cốt của Liên hội Người Việt Quốc gia miền Bắc California từ cuối thập niên 1980, phối hợp tổ chức Hội Tết Fairgrounds, là sinh hoạt văn hóa truyền thống lớn nhất của miền Bắc California, mỗi năm thu hút vài vạn lượt người tham dự.
Một buổi Lễ Vinh Danh và Tri Ân các Hội Đoàn, các Tổ Chức, các Tập Thể đã góp phần xây dựng cộng đồng Việt Nam vùng Hoa Thịnh Đốn trong 50 năm qua vừa được tổ chức bởi Cộng Đồng Việt Nam vùng Washington D.C, Maryland, Virginia (CĐVN DMV) vào ngày Chủ Nhật 7/12/2025, tại hội trường của Hội Thánh Tin Lành Giám Lý Việt Mỹ, Arlington, VA.
Hội viên đủ điều kiện có thể lấy hẹn để được chụp nhũ ảnh miễn phí tại Trung Tâm Cộng Đồng Monterey Park vào ngày 16 tháng 12, hoặc Trung Tâm Cộng Đồng Westminster vào ngày 17 tháng 12, bằng cách liên lạc với phòng Dịch Vụ Hội Viên của chúng tôi. Ngoài ra, tầm soát ung thư vú cũng là một trong những dịch vụ đủ điều kiện nhận thưởng trong chương trình Phần Thưởng Khuyến Khích Chăm Sóc Phòng Ngừa của Clever Care. Do đó, hội viên tham gia các sự kiện chụp nhũ ảnh kể trên cũng sẽ được thưởng $25 vào thẻ quyền lợi linh hoạt của họ để sử dụng cho các sản phẩm và dịch vụ sức khỏe. Đến tham gia chụp nhũ ảnh tại các trung tâm cộng đồng này, hội viên cũng có thể hòa mình vào không khí ấm cúng mùa lễ với các hoạt động vui nhộn như làm thủ công, đàn hát, chụp ảnh, và thưởng thức đồ ăn uống nhẹ tại đây.
Mấy ai đã quen biết nhà văn/nhà thơ Trịnh Y Thư mà không đồng ý một điều: anh luôn hết lòng với chữ nghĩa, với văn hữu và với nghệ thuật. Vì vậy chẳng ai ngạc nhiên khi đến với chương trình ra mắt sách “Theo Dấu Thư Hương-II” chiều thứ Bảy vừa qua đúng giờ, mà Coffee Factory đã chật không còn ghế ngồi. Và buổi chiều thứ Bảy bận rộn ngoài kia như không ảnh hưởng gì đến không khí sinh hoạt bên trong, khi trên tay mỗi người đến tham dự đều thấy cầm cuốn sách mới được tác giả ký, cùng những cuộc trò chuyện rôm rả thân tình.
Tu Viện Huyền Không (Chùa A Di Đà cũ), hiện do Thầy Thích Tánh Tuệ làm Viện Chủ và Thầy Thích Tuệ Giác trụ trì, cùng Hội Từ Thiện Trái Tim Bồ Đề Đạo Tràng (Bodhgaya Heart Foundation), đã liên tục tổ chức nhiều đợt cứu trợ đồng bào miền Trung chịu nạn bão lụt. Để tiếp tục công cuộc từ thiện, một tâm thư kêu gọi được gửi đến quý đồng hương và Phật tử như sau: Như quý vị đã biết, trong những ngày qua, các cơn bão và mưa lũ nối tiếp nhau, gây thiệt hại nặng nề: nhiều người chết, mất tích, bị thương; nhà cửa, cơ sở sinh sống bị tàn phá; đời sống đồng bào miền núi phía Bắc và miền Trung bị đảo lộn, khốn đốn vì nước lũ và giông lốc.
Westminster chủ yếu là một thành phố của người di dân. Người dân tin rằng việc vinh danh một nhân vật chính trị tầm quốc gia vốn tai tiếng với những phát biểu mạnh mẽ chống lại các chính sách nhập cư sẽ gửi đi một thông điệp sai lệch về việc ai mới thực sự thuộc về nơi này. Khó hiểu hơn nữa là bốn nghị viên bỏ phiếu cho quyết định này đều là những người sanh ra ở nước ngoài, di cư từ Việt Nam tới Mỹ sau khi Sài Gòn thất thủ.



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.