Hôm nay,  

Thơ Thơ

08/09/200100:00:00(Xem: 5444)
Giọt Lệ Nhớ Ơn Cha

Kính dâng hương hồn thân phụ, những dấu ấn tình yêu mà cha đã dành cho con suốt
cuộc đời.

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để nhớ ơn cha như trời bể,
Công cha sinh dưỡng bao xiết kể,
Dãi dầu nắng mưa cha chẳng nề,
Chỉ mong sao con no thỏa thuê.

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để nhớ lại một thời thảm thê
Đại chiến Bốn Lăm (*)cha đi bể,
Lương thực, củ chuối, cha cười hề...
Thuyền về đầy cá, con say mê!

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để nhớ một mùa đông tái tê,
Thuyền chao đảo, con rơi xuống bể.
Phong ba, bão táp, cha bất kể,
Lao xuống đại dương cứu con về.

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để nhớ lại một thời xa quê...
Đình chiến Năm Tư (**) Cộng kéo về,
Triệu người bỏ xứ... buồn xiết kể!
Cha dẫn con chạy (trốn) khi đêm về.

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để nhớ một thời cha làm thuê,
Bồ cát rơi... đè cha ê chề;
Con nhìn cha đau, nhỏ giọt lệ,
Vì con, cha lao nhọc nặng nề!

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để nhớ một thời con tản di,
Cửa nhà, sản nghiệp, cha bỏ đi.
Theo con dù bom đạn hiểm nguy,
Gió loạn, xe lật, cuốn cha đi.

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để nhớ một thời chạy "Kinh tế",
Vùng Sông Trầu, hố bom gồ ghề,
Cha theo con, vác đá đắp đê,
Nước triều dâng... lúa gạo thỏa thuê.

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để nhớ một thời vun nương đồng,
Cha giúp cày cấy... mầu trổ bông,
Cà rốt, cà chua... rực mầu hồng,
Hành tây, bắp xú, trúng mùa đông.

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để nhớ ngày tiễn con xa quê,
Lễ vàng, lễ Bạc... cha say mê,
Cha nhìn con, khóe mắt nhỏ lệ,
Như thầm hỏi: "Khi nao con về""

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để nhớ ngày cha lìa dương thế,
Ngàn trùng xa cách con không về,
Ghi dấu tình yêu cha thỏ thẻ:
"Cha vĩnh biệt, vĩnh biệt con xa quê!"

Con xin dâng cha một giọt lệ,
Để cảm tạ Hồng Ân Gia Vê,
Ngài đã thương đón nhận cha về,
Hưởng phúc quê trời chính là quê!
Xin cầu cho con được sống kề.

Joseph Duy Tâm

(*)1945, (**)1954

*
Thương nhớ

Chiều nay xong công việc
Tắm giặt thay áo quần
Lên tầng ba sân thượng
Hóng gió mát giữa sân.

Trời cao xanh lồng lộng
Mây bạc lững lờ trôi
Quê hương tôi phía ấy
Nơi tôi đã chào đời.

Bao nỗi niềm thương nhớ
Nay tôi đã xa rời
Xa người yêu thương tôi
Xa hàng cau, giếng nước.

Con đường làm râm mát
Lũy tre làng xanh xanh
Có mộng đẹp trong lành
Đã lìa xa tất cả.

Để chiều nay tôi nhớ
Quê hương tổ quốc tôi
Tôi mong ngày nào đó
Đồng bào tôi vứt bỏ.

Cờ đỏ có sao vàng
Tôi lại trở về làng
Với hàng cau vun vút
Với giếng nước ngọt lành.

Đứng dưới lũy tre xanh
Em yêu tôi đứng đó
Đôi má em ửng đỏ
Môi nở nụ cười tươi.

Tôi ôm hôn em tôi
Em thẹn thùng bẽn lẽn
Lòng em lâng lâng vui
EM yêu tôi thương nhớ!

Triệu Nam - ACT

*
Tưởng niệm công nương Diana

Nhân ngày giỗ của bà

Theo thể ca trù (hay hát ả đào)

Mưỡu

Thương cho số phận long đong
Giận thay cái kiếp má hồng đánh ghen
Bao năm chịu cảnh ưu phiền
Nay đà thoát nợ mối duyên bẽ bàng.

Hát nói

Hồng nhan bạc mệnh
Đành xuôi tay vâng lệnh của Trời già
Bỏ cung vàng điện ngọc nguy nga
Về âm phủ cạnh cha già miền hoang tưởng
Mỹ nhơn tự cổ như danh tướng
Bất hứa nhơn gian kiến bạch đầu
Thảm cảnh này bởi tại vì đâu
Gây nên nỗi trầm Châu cùng nát Ngọc
Bỏ con dại cho người đùm bọc
Để riêng mình oan khốc chốn Cửu Tuyền
Chúc Bà sớm được lên Tiên.

Chu Xuân Châu - A.C.T.

*
Ngửng Mặt

Hãy ngửng mặt nhìn vùng trời đen tối.
Một vì sao le lói giữa màn đêm,
Gió mưa gào vần vũ lạnh lùng thêm!
Và giông tố còn vang rền đâu đó...

Hãy ngửng mặt, nhìn một làn chớp đỏ!
Vẽ lên mây những đường nét oán hờn,
Một niềm đau tự hố thẳm tâm hồn,
Nghe dằn vặt, chập chờn trong ký ức.

Có khi muốn buông xuôi và nhắm mắt,
Để không còn thao thức với hoang vu,
Để bình an, không thấy đám mây mù...
Che khuất nẻo đường ngục tù cố quận!

Nhưng tình sử còn bài vong quốc hận,
Giục giã lòng hoài bão một trời Nam,
Tình quê hương, tình máu đỏ da vàng,
Hãy ngồi dậy! Đứng lên! Và đi tới...

Hãy ngửng mặt! Nhìn bạn bè thế giới!
Người năm châu, bốn bể vẫn quanh ta,
Còn đất trời, còn tiếng hát câu ca,
Còn vạn vật... là còn hoa hy vọng!!

Việt Nhi

*
Duyên Xa

Lẳng lặng thời gian
Ồn ào gió lốc
Xa nhau đừng khóc
Tóc phai màu chờ

Hững hờ duyên xa
Đợi ta về với
Đam mê cùng người
Nguyện thề đẹp đôi.

Thôi đừng buông trôi
Thuyền xa bến rồi...

Nguyễn Thị Mỹ Linh

*
Em Biết

Chỉ xin anh một nụ cười
Khổ đau tan hết cuộc đời nở hoa.

Nguyễn Thị Mỹ Linh

*
Đêm Mưa Nhớ Về Em

Thương nhớ về Vĩ Đông

Ngủ chưa em
Mưa cứ tầm tã rơi
Ngoài trời giông bão
Anh đi lang thang trong cơn mơ mình
Tình yêu thầm bảo:
Em vẫn mãi thắp hoài ngọn lửa
Trong trái tim anh
Cho dù đêm dài
Che khuất ánh trăng
Cho dù cách xa
Muôn trùng nỗi nhớ
Em vẫn mãi là hơi thở
Ở bên anh trong những vất vả lo toan
Ngủ chưa em
Trong tinh khôi bình yên
Đôi mắt em muôn thuở
Như đóa hồng vừa nở
Chờ hứng những giọt mưa...

Hà Huy Thanh

*
Ngày con sáo sang sông

Nhớ con sáo sậu ngày xưa
Sao em nỡ bỏ vườn dừa đi đâu
Em giờ khuất bóng chim câu
Bỏ quên ngày tháng đêm thâu ngoài đồng
Bỏ không ăn trái nhãn lồng
Bỏ không đi bắt lũ còng về chơi
Sáo quên luôn giậu mồng tơi
Quên trò đám cưới nhà chòi rêu phong
Sáo quên coi khói đốt đồng
Sáo không thèm chịu chạy rong thả diều
Sáo quên thả bộ những chiều
Trên đê lộng gió phì nhiêu ruộng vàng
Sáo không thèm ngắm trăng tan
Không nghe anh hát anh đàn đêm khuya
Bao giờ sáo mới trở dìa"
Bên đồng ruộng lúa bên đìa tát mương
Sáo đi có nhớ ruộng vườn
Nhớ lũ bạn, nhớ người thương thuở nào
Sáo đi chẳng một lời chào
Tưởng em còn đó bên rào bông trang
Sáo đi lệ đổ hai hàng
Sáo đi bỏ bạn bỏ làng từ đây
Xổ lồng con sáo bay bay
Về nơi xứ lạ rủi may biết chừng.

Vĩnh Hòa Hiệp

*
Lời hẹn không tròn

Năm nào cũng hứa về thăm mẹ
Như chuyện mai ăn khỏi trả tiền
Bây giờ mẹ đã yên phần mộ
Đến giữa lòng con lắm muộn phiền.

Bảy năm lăng lắc thời chinh chiến
Tết đến hàng năm mai rực vàng
Đâu phải năm nào con cũng được
Vui về bên mẹ đón xuân sang...

Đón tết cuối cùng trong đời lính
Xuân về gợn lạnh gió Kontum
Chút trà bánh mứt trong đơn vị
Tử khí ngập tràn trước dáng xuân....

Tám năm âm ỉ trong tù ngục
Lòng nhói đau thương gió chuyển mùa
Đất Bắc xuân về trong buốt lạnh
Mai vàng chỉ nở thoảng trong mơ...

Mấy năm về lại con bên mẹ
Ấm áp lòng con buổi chợ tàn
Nửa đời kiếm gẫy thân xơ xác
Mai nở đúng mùa - xuân cứ sang!

Con đi đắng tủi lòng con mẹ
Nhìn mắt lưng tròng mẹ tiễn con
Vận nước quê mình thê lương quá
Nghìn năm giặc dữ oán căm hờn

Chữ trung, chữ hiếu con không trọn
Đất nước tang thương giặc dữ về
Xách giỏ nuôi tù thương thân mẹ
Nát lòng rưng lệ khóc tình quê...

Lòng con vẫn muốn về thăm mẹ
Trời hỡi quê hương vẫn đỏ cờ
Vẫn chờ giặc trả quê hương lại
Con về bên mẹ thỏa lòng mơ...

Hẹn năm hẹn tháng con lần lữa
Vẫn khó ra đi vẫn nát lòng
Con biết đời con mà mất mẹ
Vàng thu héo úa cả tâm lòng.

Năm này mai nở tám mùa mai
Mẹ đã thôi không đếm tháng ngày
Bởi mẹ đã lìa xa cõi thế
Mắt không tròn khép nhớ con trai...

Không nén hương - đầu năm đón xuân
Vô ra từ lúc nắng chưa lên
Xuân của đất trời - xuân cứ đến
Lòng ta ai biết nhớ hay quên...

Thy Lan Thảo

*
Bài thơ gửi Mẹ

Trên đường đời có những lần nhớ mẹ
Cả một tấm lòng lặn lội nuôi con
Nhớ đôi chân mẹ gồng gánh mỏi mòn
Con xa xót một chút gì ân hận.

Cuộc đời mẹ cả cuộc đời lận đận
Tính hiền từ không hề giận mẹ ơi!
Công nuôi con cao rộng tựa biển trời
Con tệ quá chưa một lần đền đáp.

Nhớ những ngày xưa độ rằm tháng chạp
Trời mùa đông mẹ ôm tráp lửa hơ
Ngồi mà lo cả gánh lo đợi chờ
Phải bương chải nuôi đàn con ăn học

Nhớ trăm vạn lần thương con mẹ khóc
Lúc mà con đang nheo nhóc đó đây
Tội cho con còn nhỏ dại thơ ngây
Mẹ sợ hãi cảnh đời con khổ cực.

Thương mẹ con cố đứng nhì đứng nhứt
Phần thưởng mỗi năm làm mẹ thoáng vui
Không bỏ công mẹ nhắc tới nhắc lui
"Học nữa đi chẳng bao giờ hết chữ..."

Thế rồi lớn lên con đi xa xứ
Bắt đầu cuộc đời lữ thứ tha hương
Xa vắng con mẹ vẫn nhớ vẫn thương
Mẹ vẫn hỏi han vẫn thường nhắc nhở

Giặc tràn về con giã từ sách vở
Nước mất nhà tan, dang dở công danh
Ngó trước, trông sau mộng lớn chẳng thành,
Con quyết chí làm lại đời lần nữa.

Chia ly mẹ là lệ lòng chan chứa
Nhưng làm sao mà ở được mẹ ôi
Bữa nay, bữa mai, hù dọa đủ lời.
Con phải bỏ nước, bỏ nhà vượt biển.

Trời xanh phù hộ cho người thánh thiện
Mọi bình yên lần lượt đến với con
Dặm đường xa nhớ, thương mẹ héo hon
Không biết cho đến bao giờ gặp lại.

Nhắc mẹ là lòng se thắt ái ngại
Chưa làm được gì đền đáp ơn sâu
Viết bài thơ gởi mẹ giữa đêm thâu
Hãy hiểu thấu cho lòng con mẹ nhé.

Phạm Công Chánh

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.