Hôm nay,  

Suy Đoán Đúng Hay Sai Không Quan Trọng Bằng Việc Xóa Sổ CSVN

1/19/201511:25:00(View: 6327)

Suy Đoán Đúng Hay Sai Không Quan Trọng Bằng Việc Xóa Sổ CSVN

Le Nguyen

Nhà nước xã hội chủ nghĩa hay đúng hơn chế độ cộng sàn luôn nhồi nhét vào đầu các cán bộ đảng viên của một đảng chính trị tự xưng là đảng cầm quyền, về một nhà nước của dân, do dân, vì dân - tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân và tự khen chế độ mình là một chế độ dân chủ vạn lần hơn dân chủ của các nước dân chủ “tư bản bóc lột”? Ngày nay như những gì loài người chứng kiến là kết quả thịnh vượng, quyền tư do cơ bản của người dân được bảo đảm cũng như hậu quả đói nghèo, quyền tự do cơ bản của người dân bị bóp ngẹt thô bạo đã chỉ ra cho mọi người thấy mô hình tổ chức cai trị, thể chế chính trị nào thực sự là nhà nước dân chủ...tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân?

Hậu quả do chủ nghĩa cộng sản gây ra đã cho nhân loại thấy chính thể cộng sản không chỉ yếu kém, không hiệu quả trong mô hình tổ chức cai trị mà nhân cách, đạo đức, tài năng... của các lãnh đạo cộng sản còn kém xa các lãnh đạo của các nước dân chủ đã hoàn thiện lẫn đang trên đường tự hoàn thiện. Sự thật này không phải là bịa đặt hay xuyên tạc, nếu những ai có đọc lịch sử thế giới về việc làm cách mạng thiết lập chính thể dân chủ - cụ thể là lịch sử cách mạng Hoa Kỳ và lịch sử cách mạng Liên Xô đều nhận ra sự thật hiển nhiên này.

Hẳn khi đọc lịch sử lập quốc Hoa Kỳ ai cũng biết George Washington - tổng thống đầu tiên của thể chế chính trị dân chủ của Hoa Kỳ, ông đã từ chối làm lãnh đạo suốt đời, không lợi dụng quyền lực tối cao để thành lập “vương triều” Washington cho giòng họ truyền đời cai trị, không lợi dụng quyền lực để thu tóm quyền lợi cho cá nhân và chia chác lợi ích cho phe nhóm.

Ưu điểm khác của chính thể dân chủ Hoa Kỳ là các “đồng chí” kế tục George Washington cũng không ai giở thủ đoạn lưu manh bịa đặt, vu khống loại trừ tiêu diệt nhau để tranh cướp quyền lực lãnh đạo tối cao và việc chuyển giao quyền lực nhà nước suốt mấy trăm năm, luôn trong vòng trật tự theo cách văn minh lẫn thông minh qua các cuộc bầu cử tự do, do dân chọn lựa chứ không do đảng cử dân bầu như trong chính thể cộng sản! Cách thức chuyển giao quyền lực này mới thật sự là dân chủ, dù còn hạn chế nhưng đã được các nước trên thế giới nhân rộng ra, lưu truyền cho đến ngày nay, dù chính thể dân chủ của các nhà nước thời nay, tồn tại ít nhiều khác biệt do đặc thù văn hóa, xã hội của mỗi dân tộc.

Khác với các lãnh đạo “đế quốc” Hoa Kỳ cạnh tranh quyền lãnh đạo theo thể thức đấu tranh ôn hòa trong khuôn khổ luật pháp quy định của chính thể dân chủ thì cách chuyển giao quyền lực của các lãnh đạo trong chính thể cộng sản luôn là những cuộc đấu đá gió tanh mưa máu, tranh giành quyền lãnh đạo cách sắt máu, man rợ như lịch sử cộng sản đã chỉ ra.

Cụ thể là Stalin đã sử dụng “khủng bố đỏ”ra tay tàn sát, tiêu diệt các đồng chí khai quốc công thần dựng nên “đế chế Liên Xô” để cướp quyền lãnh đạo suốt đời. Ai cũng thấy mô hình giết đồng chí, loại trừ đồng chí để cướp quyền lãnh đạo suốt đời lẫn truyền đời cai trị đã được nhân rộng, lưu truyền phổ biến trong các chế độ cộng sản. Điển hình là các lãnh tụ cộng sản, lãnh đạo suốt đời, nổi tiếng khát máu, chống nhân loại và tất cá chúng nó đã giết chết hàng trăm triệu người như các tên Lenin, Stalin, Mao Trạch Đông, Hồ Chí Minh, Kim Nhật Thành, Kim Chính Nhất, Fidel Castro... Đó là sư thật về cái gọi là nhân cách, đạo đức, tài năng của các lãnh đạo đảng cộng sản, độc quyền lãnh đạo nhà nước, xã hội trong các chế độ cộng sản.

Để thấy rõ hơn về cảnh quang gió tanh mưa máu, tranh giành quyền lực man rợ của các “đồng chí” cộng sản và dễ nhận ra nhất cho người dân Việt Nam là tìm hiểu, quan sát cách đấu đá tranh giành quyền lực loại trừ nhau của các lãnh đạo đảng CSVN hiện nay, ở ngay thời điểm này.

Việc đấu đá, tranh giành quyền lực trong nội bộ đảng CSVN như đến hẹn lại lên theo chu kỳ tái cơ cấu nhân sự then chốt trong nội bộ đảng, nhà nước – nghĩa là các đồng chí CSVN ngoài miệng hô hào “đoàn kết, nhất trí” nhưng trong bụng thì chứa một bồ dao găm, mưu tính giở trò, rình rập sử dụng thủ đoạn tàn độc hạ gục đồng chí nào lơ là thiếu cảnh giác để giành lấy các vị trí lãnh đạo tối cao như tổng bí thư đảng, chủ tịch nước, thủ tướng chính phủ, chủ tịch quốc hội, trưởng ban tổ chức trung ương đảng...

Tranh giành quyền lực trong nội bộ đảng CSVN có nhiều chiêu trò ngoạn mục. Thuở còn lạc hậu chỉ có loa đài là công cụ tuyên truyền chủ lực thì các “đồng chí” CSVN sử dụng cách rỉ tai, truyền miệng và làm ra tài lệu mật với các thông tin thật giả lẫn lộn như bát quái trận đồ, có nguồn gốc đóng mộc đỏ từ các cơ quan an ninh, mật vụ, tình báo... để bôi nhọ, bỏ tù nhau, thậm chí giết chết nhau. Ngày nay với công cụ kỹ thuật truyền thông hiện đại các đồng chí nhà đảng ta đấu đá bôi bẩn nhau không còn theo lối mòn truyền thống như rỉ tai, truyền tay nhau “tờ rơi” mà các “đồng chí”đã biết sử dụng đường truyền internet thiết lập bờ lốc, bờ leo để vạch mặt thật, vạch mặt giả của nhau nhằm loại ra khỏi cuộc đấu đá tranh giành quyền lực đảng, nhà nước những đồng chí nào “lưu manh kém”.

Để hiện đại hóa âm mưu đấu đá loại trừ nhau, có trang mạng nổi đình nổi đám hiện nay là trang mạng Chân Dung Quyền Lực đã điểm mặt một số nhân vật lãnh đạo cộm cán có khả năng thay thế những nhân vật quyền lực đến tuổi hưu hoặc tiến lên vị trị lãnh đạo cao hơn trong đảng, nhà nước.

Mở màn cho cuộc đấu đá, tranh giành quyền lực của các lãnh đạo là lời qua tiếng lại của chủ tịch Trương Tấn Sang với thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và chủ tịch quốc hội Nguyễn Sinh Hùng với thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng về nợ công, về năng lực lãnh đạo nhà nước. Tiếp theo sau là thông tin về tài sản khủng của gia đình Nguyễn Sinh Hùng, với nhân vật trung tâm là Nguyễn Hồng Phương em gái ruột của Nguyễn Sinh Hùng.

Khi chuyện lùm xùm về tài sản khủng của gia đình Nguyễn Sinh Hùng tạm lắng xuống thì thông tin về khối tài sản khủng từ trong nước rải ra tới nước ngoài của phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc bị phơi ra! Cùng lúc với nguồn thông tin liên quan đến Nguyễn Xuân Phúc là vụ việc trưởng ban nội chính Nguyễn Bá Thanh bị nhiểm phóng xạ sinh ra bệnh ung thư máu sắp đi gặp bác hồ đươc cho là Nguyễn Xuân Phúc mượn tay Trung Nam Hải loại trừ ông “hốt liền, hốt hết” Nguyễn Bá Thanh (?)

Theo sau thông tin không tốt cho đảng, nhà nước về các đồng chí lãnh đạo suy thoái đạo đức lối sống là thông tin về chuyện quan hệ bất chánh với cách chơi siêu xe, siêu du thuyền và tài sản siêu khủng của đại tá Phùng Quang Hải con trai của bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh. Nhân vật được báo đài, loa đảng ca ngợi là một nhân vật trẻ đầy tiềm năng, thấm nhuần tư tưởng đạo đức cần kiệm liêm chính, chí công vô tư và luôn tâm niệm học tập làm theo bác giống như là đánh răng rửa mặt hàng ngày(?)...

Tất cả những thông tin liên quan đến chuyện tiêu cực của gia đình các ông Nguyễn Sinh Hùng, Nguyễn Xuân Phúc, Phùng Quang Thanh đều kèm theo bằng chứng tài liệu, hình ảnh, số liệu cụ thể...nhìn chung chỉ có cơ quan điều tra cấp cao của đảng, chính phủ nhà nước ta, nhà nước Tàu mới có đủ sức lực, nguồn lực làm ra, phát tán và muốn xác minh hư thực đảng, nhà nước CSVN phải tập trung mọi nguồn lực chính trị vào cuộc, may ra mới có thể xác định được các nguồn thông tin làm rúng động nội bộ đảng CSVN là thật hay giả!

Những ai tiếp cận các thông tin thuộc loại quý hiếm được đăng tải trên trang mạng Chân Dung Quyền Lực liên quan đến lãnh đạo cao cấp Việt Nam, với văn phong kèm theo các bằng chứng, văn bản rất giống với nghiệp vụ của an ninh nội bộ CSVN và nếu không nằm trong trung tâm quyền lực của đảng CSVN khó mà biết được, có được? Thế cho nên đã có một số cây bút quen thuộc lẫn không quen thuộc với các trang báo lề dân đi vào lý luận, phân tích tiên đoán cá nhân, phe phái nào đứng đằng sau trang mạng Chân Dung Quyền Lực?

Theo phân tích, suy đoán của tác giả Vũ Đông Hà, Kami thì Chân Dung Quyền Lực có bàn tay của Nguyễn Tấn Dũng nhúng vào nhưng với lập luận của tác giả Nguyễn Hưng Quốc thì có thể là Nguyễn Bá Thanh dấu mặt đứng phía sau? Với tác giả Nguyễn Tiến Dân thì dẫn dắt dư luận nhắm vào Nguyễn Phú Trọng là kẻ chủ mưu và với tác giả Phan Châu Thành thì cho rằng chân dung quyền lực là chân dung quyền lực Tàu?

Có lẽ theo suy đoán Chân Dung Quyền Lực có bàn tay Tàu Cộng đạo diễn là xác suất có thể gần đúng nhất do những lý do sau:

Thứ nhất thông tin làm cho nội bộ đảng CSVN càng rối loạn, nghi ngờ lẫn nhau thì chúng càng dễ nắm đầu những lãnh đạo chưa dứt khoát tư tưởng theo Tàu phải chui vào tay áo của chúng để tồn tại và để nội tuyến của chúng dễ cài cấm tay chân vào những vị trí then chốt nhằm vào mục tiêu thực hiện mưu đồ biến Việt Nam thành một tỉnh của Trung Quốc, theo như nội dung ký kết ở nghị hội bí mật Thành Đô vào năm 1990 của thế kỷ trước.

Thứ hai là Phùng Quang Thanh, Nguyễn Xuân Phúc chỉ là hai trong bầy sâu tham nhũng của trung tâm quyền lực CSVN và hai nhân vật này có khả năng được tái cơ cấu, được sắp xếp vào vị trí quyền lực của đảng, nhà nước nên thông tin thực hư lẫn lộn về tham nhũng, về quan hệ mật thiết với Tàu của ông Thanh, ông Phúc, không ngoài mục đích thúc bách hai ông này chui vào tay áo Tàu Cộng nhanh hơn nếu không sẽ bị các “đồng chí” sử dụng làm bằng chứng buộc tội “làm thịt” Thanh, Phúc.

Thứ ba là những thông tin của trang Chân Dung Quyền Lực thu thập đăng tải trên mặt báo thuộc vào loại tuyệt mật, có trình độ nghiệp vụ an ninh, tình báo ở tầm cao và ai có điều kiện lẫn nguồn lực đủ mạnh để thực hiện “điệp vụ” này nếu không phải do Tàu Cộng qua các tay chân an ninh, mật vụ nằm vùng trong bộ đầu não đảng CSVN hay chính an ninh mật vụ của CSVN?

Ngoài các thông tin mờ mờ, ảo ảo do Chân Dung Quyền Lực đưa ra cùng với một số lý do nêu trên và thời gian gần đây chúng ta còn thấy có bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh đã dẫn đầu phái đoàn mười mấy tướng lãnh quân đội sang triều kiến Bắc Kinh và bộ trưởng công an Trần Đại Quang cũng đã dẫn dắt tướng lãnh công an sang Bắc Kinh làm điều tương tự(?) Ngoài hai nhân vật đứng đầu công an, quân đội còn có phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tiếp cận tổng lãnh sự Tàu cộng ở Sài Gòn và đã xé rào giao lưu với đại sứ quán Tàu Cộng ở Vientiena khi đi Lào công tác. Gặp gỡ để làm gì  chỉ  có các ông Thanh, Quang, Phúc với đại diện Tàu Cộng biết(?)

Vào thời điểm gần đến kỳ sắp xếp lại nhân sự lãnh đạo, thấy các lãnh đạo cao cấp cộng sản lăng xăng lích xích tìm cách tiếp cập quan thầy Tàu tìm chỗ dựa đã thấy sợ... nhưng đáng sợ hơn cả là việc tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng “vận động hay bị động” phục hồi, củng cố mối quan hệ lẫn nguyên tắc làm việc giữa hai đảng cộng sản anh em. Nối lại quan hệ của hai đảng Tàu - Việt có nghĩa rằng theo cơ cấu tổ chức quốc tế cộng sản thì Việt Nam chỉ là chi bộ của đảng cộng sản Tàu, phải chịu nằm dưới sự lãnh đạo của Tàu Cộng và quân đội, công an là trụ cột để bảo vệ độc lập, chủ quyền lại nằm dưới sự chỉ đạo của quân đội, công an Tàu Cộng theo nguyên tắc tổ chức chỉ đạo hàng dọc của đảng cộng sản đàn anh Tàu thì còn gì là độc lập, chủ quyền của Việt Nam?

Do đó để thực hiện hoàn hảo âm mưu xâm lược biến Việt Nam thành một tỉnh của Tàu Cộng thì việc cài cấm nhân sự, đặt vào vị trí tổng bí thư đảng, thủ tướng chính phủ để phối hợp cùng các lãnh đạo công an, quân đội để trước hết củng cố sức mạnh bạo lực bảo vệ đảng, nhà nước độc tài CSVN. Sau cùng là qua các công cụ tay sai tổng bí thư đảng, thủ tướng chính phủ, “chi bộ” công an, quân đội tiến hành trấn áp lực lượng chống lại âm mưu sáp nhập Việt Nam vào lãnh thổ Tàu như việc sáp nhập các nước thời cổ đại, trung đại và thời cận đại có Tân Cương, Tây Tạng, một phần lãnh thổ Mông Cổ ...vào lãnh thổ tàu.

Nói chung những thông tin tham nhũng, hủ hóa...thuộc loại thâm cung bí sử của các lãnh đạo cao cấp CSVN chỉ đáng ghê tởm chứ chưa thật sự đáng sợ. Đáng sợ chăng là âm mưu nằm đằng sau các thông tin của trang blog Chân Dung Quyền Lực phơi bày trên mặt báo mà chưa ai nhận ra mục đích, chân dung thật sự của Chân Dung Quyền Lực muốn nhắm tới nằm ở đâu? Suy cho cùng mọi lý luận, tiên đoán đúng hay sai cũng không quan trọng bằng việc dồn mọi nổ lực, nguồn lực vào mục tiêu xóa sổ chế độ cộng sản, thiết lập chính thể dân chủ, một chính thể có khả năng mang đến đời sống tự do, ấm no, hạnh phúc cho đất nước, dân tộc Việt Nam mà loài người tiến bộ đang hướng tới.

 

 

 

  


.
,

Reader's Comment
1/20/201519:49:16
Guest
Cái đáng nói là làm răng " xóa sổ chế độ cộng sản, thiết lập chính thể dân chủ". 40 năm rồi người Việt hài ngoại vẩn chưa tìm ra đáp số, ngoài trừ đấu đá nhau..không thể trông chờ mỷ vì.họ chỉ theo "quyền lợi" - ,mà hiện tại là ..giúp vc để ngăn chận tàu..Tìm đươc chổ đứng của mình là đi gần 50% rồi đó.
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Washington vừa bật sáng lại sau bốn mươi ngày tê liệt. Nhưng cái cảm giác “ổn rồi” chỉ là ảo giác. Đằng sau cái khoảnh khắc “chính phủ mở cửa trở lại” là câu chuyện nhiều tính toán, mà trung tâm của cuộc mặc cả chính là Obamacare – chương trình từng giúp hàng chục triệu người có bảo hiểm y tế – nay trở thành bệnh nhân bị đặt lên bàn mổ của chính quyền Trump, với con dao ngân sách trong tay Quốc hội.
Đã là người Việt Nam, nếu không trải qua, thì ít nhất cũng đã từng nghe hai chữ “nạn đói.” Cùng với lịch sử chiến tranh triền miên của dân tộc, hai chữ “nạn đói” như cơn ác mộng trong ký ức những người đã sống qua hai chế độ. Sử sách vẫn còn lưu truyền “Nạn đói năm Ất Dậu” với hình ảnh đau thương và những câu chuyện sống động. Có nhiều người cho rằng cũng vì những thăng trầm chính trị, kinh tế, mà người Việt tỵ nạn là một trong những dân tộc chịu thương chịu khó nhất để sinh tồn và vươn lên. Thế giới nhìn chung cho đến nay cũng chẳng phải là vẹn toàn. Dù các quốc gia bước sang thế kỷ 21 đã sản xuất đủ lương thực để nuôi sống tất cả mọi người, nạn đói vẫn tồn tại, bởi nhiều nguyên nhân. Có thể kể như chiến tranh, biến đổi khí hậu, thiên tai, bất bình đẳng, bất ổn kinh tế, và hệ thống lãnh đạo yếu kém.
Từng là một trung tâm thương mại sầm uất và biểu tượng cho niềm hy vọng đang dâng cao về tương lai dân chủ trong khu vực, Hồng Kông hiện đang đối mặt với các biện pháp kiểm soát ngày càng siết chặt của chính quyền Bắc Kinh. Từ năm 2019 cho đến nay, khoảng hơn 200.000 người đã ra đi để cố thoát khỏi bầu không khí chính trị ngày càng ngột ngạt. Với việc áp dụng Luật An ninh Quốc gia, quyền tự trị của Hồng Kông từng được cam kết trong mô hình “một quốc gia, hai chế độ” đã bị gần như hoàn toàn xoá bỏ. Xu hướng toàn trị của chính quyền Trung Quốc không những ảnh hưởng trực tiếp đến số phận nghiệt ngã của Hồng Kông mà còn gián tiếp đến trào lưu dân chủ hoá của Việt Nam.
Ở New York, khoảng 2 triệu cử tri đã đi bỏ phiếu cho cuộc bầu cử thị trưởng lần này, cao nhất từ năm 1969, theo dữ liệu của NBC. Tất cả người dân hiểu được tầm quan trọng của lá phiếu lần này. Mười tháng qua, có vẻ họ hiểu được mức an toàn cuộc sống của họ ra sao, và sức mạnh của nền dân chủ hơn 200 năm của Hoa Kỳ đang lâm nguy như thế nào.
Mamdani không bán mộng. Anh bán khả thi. Và cử tri, sau nhiều lần bị dọa nạt, có vẻ đã chọn đúng thứ cần mua. Hy vọng, khi ấy, không phải lời hứa. Nó là hóa đơn thanh toán mỗi cuối tháng, nhẹ hơn một chút — và là bằng chứng rằng lý trí vẫn chưa bị bôi xóa.
Hiến pháp là văn bản pháp lý tối cao quy định các nguyên tắc tổ chức bộ máy nhà nước, xác lập thẩm quyền của các cơ quan công quyền, đồng thời quy định các chế độ kinh tế, văn hóa, xã hội và những quyền cơ bản của công dân. Tất cả các cơ quan nhà nước và công dân đều có nghĩa vụ tuân thủ Hiến pháp...
Trong bài phát biểu tại Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc ở New York hôm 23 tháng 9 năm 2025, Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump đã nói rằng, “Biến đổi khí hậu, bất kể điều gì xảy ra, các bạn đã bị cuốn hút vào đó rồi. Không còn việc hâm nóng toàn cầu nữa, không còn chuyện toàn cầu lạnh cóng nữa. Tất cả những tiên đoán này được thực hiện bởi Liên Hiệp Quốc và nhiều tổ chức khác, thường là những lý do tồi và đều sai lầm. Chúng được tiên đoán bởi những kẻ ngu mà dĩ nhiên là số phận của đất nước họ và nếu tiếp tục thì những quốc gia đó không có cơ hội để thành công. Nếu các bạn không tránh xa khỏi trò lừa đảo xanh này thì đất nước của các bạn sẽ thất bại.” Đó là lời chứng rõ ràng được đưa ra trước cộng đồng quốc tế về quan điểm và hành động của chính phủ Trump chống lại các giá trị khoa học mà nhân loại đã, đang, và sẽ tiếp tục giữ gìn và thực hiện để làm cho cuộc sống ngày càng văn minh tiến bộ và hạnh phúc hơn.
Năm xưa, khi Benjamin Franklin rời khỏi Hội nghị Lập hiến năm 1787, một người phụ nữ hỏi ông: “Ngài Franklin, chúng ta có được chính thể gì, một nền quân chủ hay một nền cộng hòa?” Ông đáp: “Một nền cộng hòa, nếu các người còn giữ được nó.” Benjamin Franklin muốn nói, một nền cộng hòa, tức chính quyền của nhân dân, dựa trên luật pháp và trách nhiệm của người dân. Nền cộng hoà không tự bền vững, nó chỉ tồn tại nếu người dân có đủ phẩm hạnh, lý trí. Dân chủ không phải một thành quả, mà là thử thách liên tục. Câu nói ngắn gọn, đanh thép năm xưa của Franklin nay linh nghiệm, dưới thời Donald Trump.
Sáng nay, một post trên mạng xã hội của một người bạn làm tôi khựng lại: “Nếu không thích nước Mỹ, thì cuốn gói cút đi.” Câu đó khiến tôi nhớ về một buổi chiều hơn mười năm trước. Hôm ấy, nhóm bạn cũ ngồi quây quần, câu chuyện xoay về ký ức: Sài Gòn mất. Cha bị bắt. Mẹ ra tù. Chị em bị đuổi học, đuổi nhà. Và những chuyến tàu vượt biển không biết sống chết ra sao. Giữa lúc không khí chùng xuống, một người bạn mới quen buông giọng tỉnh bơ: “Các anh chị ra đi là vì không yêu tổ quốc. Không ai ép buộc dí súng bắt các anh chị xuống tàu cả.” Cả phòng sững sờ. Ở đây toàn người miền Nam, chỉ có chị ta là “ngoài ấy.” Vậy mà chị không hề nao núng. Ai đó nói chị “gan dạ.” Có người chua chát: “Hèn gì miền Nam mình thua.”
Trong cái se lạnh của trời Tháng Mười vào Thu, khi màu lá trên khắp nước Mỹ chuyển sang gam màu đỏ rực, vàng óng, thì một cơn bão đang âm ỉ sôi sục, len lỏi dưới bề mặt của cuộc sống người Mỹ. Gió càng thổi mạnh, cơn bão ấy sẽ càng nhanh chóng bùng nổ. Vỏn vẹn trong một tháng, nước Mỹ chứng kiến ba sự kiện chấn động, nức lòng những người đang dõi theo sự mong manh của nền Dân Chủ. Mỗi sự kiện diễn ra trong một đấu trường riêng của nó, nhưng đều dệt nên từ cùng một sợi chỉ của sự phản kháng kiên cường: bắt nguồn từ sự phỉ báng tính chính trực của quân đội; tước toạt thành trì độc lập, tự do của báo chí – ngôn luận; và những cú đánh tới tấp vào sức chịu đựng của người dân.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.