Hôm nay,  

Hãy Kiện Đại Sứ Ted Osius Ra Tòa!

18/08/201500:00:00(Xem: 10607)

Vì phải đối phó với hiểm họa China, Hoa Kỳ đã chuyển trục chính về Á Châu Thái Bình Dương. Trong suốt thời gian thực hiện chiến lược đối mặt lâu dài với một cường quốc mới nổi ngông cuồng theo kiểu “bá quyền khu cực”; Mỹ điều động toàn lực về quân sự mà còn phải liên kết với các quốc gia quanh vùng để lập nên “lá chắn” liên minh, nhằm cô lập, khống chế sự hung hăng hoang tưởng của Trung Nam Hải.

Nhìn về chiến lược “địa chính trị”, Việt Nam nằm ở vị thế vô cùng hiểm yếu trong cán cân quyền lực giữa hai Đại Cường. Phía Trung Cộng, nếu Việt Nam ở trong vòng tay, Biển Đông và mộng tràn xuống các nước Đông Nam Á của Trung Nam Hải sẽ dễ dàng; con đường “tơ lụa mới” sẽ thênh thang và “Đế Quốc Mỹ” dù có chuyển trục về Á Châu cũng chẳng ích lợi gì! Cho nên dù hung hăng theo chính sách “tằm ăn dâu”, muốn nuốt trọn VN, nhưng Bắc Kinh rất sợ “tuột tay” con mồi Việt bấy lâu nay đang phủ phục dưới trướng đang tìm cách “thoát Trung”!

Đối với Hoa Kỳ, khi đã có trong tay các quốc gia bao quanh China thành vòng rào liên kết mà thiếu “con cờ Việt Nam” thì kể như “chuồng bò không có cổng khóa”. Thế cho nên bằng mọi cách, Hoa Kỳ phải lôi kéo cho được Việt Nam về với mình. Vì cần đến “cánh cổng” VN, nên chính phủ Obama đã bỏ qua những “nguyên tắc” từ xưa đến giờ về nhân quyền, tự do, tự do báo chí, dân chủ… với Cộng sản Việt! Thậm chí còn hứa sẽ không tạo cơ hội lật đổ chế độ độc tài toàn trị phản dân chủ, trang trọng tiếp đón Nguyễn Phú Trọng là đảng trưởng một đảng Mafia thời đại(?), vuốt ve, lôi kéo, mua chuộc khá lộ liễu!

Về phía Việt Nam Cộng Sản, sau bốn mươi năm cướp được đất nước, thi hành theo lệnh quan thầy, áp dụng chủ nghĩa Mac-Lê, dùng chuyên chính vô sản toàn trị dân tộc Việt càng ngày càng thất bại và có cơ mất hết đất đai, biển đảo dâng cho quan thầy. Cộng Sản Việt giờ đây đang bị toàn dân oán ghét, tương lai có cơ sụp đổ diệt vong. Đứng trước thế sắp chết chìm, Hoa Kỳ thò tay cứu vớt và hứa sẽ không có ý “thay đổi thể chế”, Cộng Sản Việt đúng là được “cải tử hoàn sanh”, làm khỉ đánh đu theo kiểu “một vợ hai chồng”; xưa nay đã từng làm đĩ thì còn gì mà “em chã”!

Nhưng những điều ta vừa kể trên là chiến lược của Chính Phủ Hoa Kỳ đối phó với Trung Cộng và lôi kéo Cộng Sản Việt Nam vào bàn cờ thế ở Á Châu! Phải minh định cho rõ, sau 40 năm định cư tị nạn, hiện nay, hầu hết chúng ta đều là “Công Dân Hoa Kỳ” gốc Việt! Chúng ta làm việc trên dất nước tự do, đóng thuế, bầu cử… thi hành đúng tất cả nghĩa vụ một công dân. Chúng ta có quyền hưởng mọi nguyên tác về pháp luật và quyền lợi một “công dân nước Hoa Kỳ”, mà hiến pháp đã quy định kèm theo các tu chính; trong đó có “Tu Chính Án số Một”.

Ông Đại Sứ Ted Osius đang làm phận sự là một Đại Sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam. Có nghĩa là ông Ted Osius đại diện cho Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ làm việc với Cộng Sản Việt. Ông Đại Sứ Hoa Kỳ đại diện cho nhân dân Hoa Kỳ trên các hồ sơ về ngoại giao ở nước sở tại, đấu tranh có lợi cho Hoa Kỳ và nhân dân Hoa Kỳ! Như vậy, trên thực tế và lý thuyết, ông Ted Osius đại diện cho tập thể công dân Hoa Kỳ gốc Việt. tiền lương của ông Đại Sứ nhận lãnh cũng có phần đóng góp của công dân Mỹ gốc Việt và có lá phiếu bầu cho chính phủ mà ông ta đang phục vụ.

Nhưng, thời gian vừa qua, Đại Sứ Ted Osius đến với Cộng Đồng người Mỹ gốc Việt không phải với tư cách của một “đại diện dân” theo hiến pháp! Ông đã lạm quyền, hành xử theo kiểu Cộng Sản, bắt Công dân Hoa Kỳ gốc Việt cởi bỏ biểu tượng thiêng liêng của tập thể người Việt tị nạn – lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ - và tuyên bố không đứng dưới lá cờ của Cộng Đồng, công dân, có số đông hơn hai triệu người trên đất Mỹ (?).

Ông Đại Sứ Ted Osius đã vi phạm nghiêm trong vào quyền tự do công dân theo “Hiến Pháp” quy định và thô bạo xâm phạm vào “Tu Chính Án số 1” của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ.

Sau khi Bộ Ngoại Giao trả lời thư khiếu nại của cộng Đồng Công Dân Mỹ gốc Việt ngày 17 tháng 8 năm 2015: Xác nhận quyền tư tưởng và treo, mang biểu tượng theo Hiến Pháp và Tu Chính An số 1; chúng tôi khẳng định cá nhân ông Đại Sứ Ted Osius đã vi phạm trầm trọng hiến pháp Hoa Kỳ.

Vì danh dự tập thể công dân Mỹ gốc Việt và để chận đứng mọi âm mưu có thể tái diễn liên quan đến quyền lợi và danh dự tập thể; yêu cầu các quý vị trong Cộng Đồng Việt tị nạn Cộng Sản, hãy liên lạc với các Luật sư – là con em thế hệ thứ hai tập hợp lại – nghiên cứu và soạn thảo văn kiện đưa ông Đại Sứ Ted Osius ra tòa án Hoa Kỳ về tội “lạm quyền, coi thường Hiến Pháp!”

Tháng 8 năm 2015

letamanh

Ý kiến bạn đọc
22/08/201514:23:21
Khách
Gửi ban BT Việt báo.Tôi yêu cầu Quý báo cho đăng nhập lại bài viết mới nhất của tác giả Bùi-văn Phú liên quan đến "Cờ Vàng và Đại sứ Ted Osius" để CĐVN Hải ngọai có dịp tìm biết thêm sự thật. Nếu Quý báo không muốn viết hay nói lên "Sự thật" thì xin miễn bàn. Xin cám ơn. Vubinh
22/08/201501:59:47
Khách
Cái bọn (lũ, quân) vắt chanh bỏ vỏ. VNCH đã bị vắt hết nước rồi. Bây giờ định vắt vc. Chỉ có vậy thôi. Cái gì lợi cho mình thì mình giữ cái gì xài qua rồi thì quăng vào sọt rác. Chỉ tội cho những người VN thân yêu nằm xuống và các TPBVNCH đã bị lợi dụng.
21/08/201522:03:44
Khách
Trong một bản báo cáo nhan đề "U.S drop in overall freedom ranking" của Cato Ins, Fraser Ins và của Swiss Ins. Dựa vào bản tường trình thì Hoa-kỳ từ hạng 17th năm 2014 tụt xuống hàng số 20th nặm 2015,trong khi đó Honkong hạng 1th, Canada hạng 6th và Mauritius hạng 19th. Sở dĩ Hoa-kỳ tụt hậu là do "Rule of Law" liên quan đên các vấn nạn về Tôn-giáo,Xã-hội Dân-sự, và Tự do riêng tư V.V.Như vây là có thể Hệ thống truyền thông Người Việt Hải-ngọai sẽ phải chia sẽ phần nào cái "DROPING"này chăng????? Vubinh
21/08/201521:44:07
Khách
Gửi ban BT Việt báo ! Trước khi tôi nghỉ giải lao, có một số góp ý về bài viết của Mr. Letamanh tựa đề "Hãy kiện Đại-sứ Ted Osius ra tòa" bằng ngôn ngữ Mỹ là để đáp lễ hai vị khách quý Mr.Nguoibuonmong và Mr. Nguyen (San diego), liền đó tôi có viết để sửa một số lấm lỗi về từ ngữ, tuy nhiên sau đó, lời góp ý của tôi đã không cánh mà bay, mặc dầu tôi đã cẩn thận click chữ "Gửi" Vậy nếu có trục trặc thế nào về "tình ý". xin Ban BTVB cho biết ?. Càm ơn quý Báo. Vubinh.
21/08/201517:26:59
Khách
Dear all Guess. I would like to corect some words that I wrote in my article .In the line # 6 "seen/knouwn" should bee "seen/known. And in the line #9 "I do known" should bee "I do know". I am very sorry about these two mistakes. Thank you all. Vubinh
21/08/201517:04:15
Khách
Dear Mr Nguoibuonmong and Mr. Nguyen.As a Vietnamese-American for the last 40 years. I and most VietUS think Mr.Ted Osius is Ambassador who serves very well inhands of VN Communist party and serves very well "Gay group" in VN (Ted Osius is GayUS)and in USA. Of all other US Ambassador that I and most VietUS have seen/knouwn,Ambasssador Ted Osius has also been the most effective in dividing VietUS Community by rejecting Our "Yellow Flag" and he trying so hard to promote "Rainbow Flag" in VN and in VietUS community. I also do known that Ambassador Ted Osius appointed by President OBama (D) and confirmed by US Senator.(in cording to Artile 2,section 2 of US Constitution. Vubinh
20/08/201518:58:03
Khách
As a Vietnamese American for the last 40 years, I think Mr. Ted Osius is an ambassador who serves very well the U.S.’ interests with VN. Of all other U.S. ambassadors that I’ve seen/known, ambassador Osius has also been the most effective in helping the democratization process in VN.

Mr. Ted Osius is NOT our Vietnamese-Americans' appointed ambassador to VN.

San Diego Hoa Kỳ
20/08/201511:03:14
Khách
The basic and most important duty of an ambassador is to represent the interests of the United States to foreign governments. Those interests shift over time, and with every new administration, making the job far more complex than it might seem. The president appoints people to serve as ambassadors who are either career diplomats with the U.S. Foreign Service – the majority of those serving -- or political appointees not associated with the Foreign Service. The U.S. Senate must confirm the presidential appointments before they can assume their posts.
20/08/201506:08:12
Khách
Đồng ý và ủng hộ hết mình những ý kiến của các bạn.
Các bạn "cổ lai hy" chắc chắn là chưa quên câu chuyện lá cờ biển lộ lòng yêu nước trong quyển TÂM HồN CAO THƯỢNG ........
19/08/201522:57:08
Khách
Many Heart felt Thanks to Mr. Letamanh and J Tran for standing up and voicing your opinion against Ted Osius!!!
I espcially dislike those Vietnamese oganizers who invited Ted to our community place. We have too many Vietnamese cowards who could not leave quickly in front of Ted's face - when he rejected our Yellow Flag of Freedom and Heritage.

Sorry but the TRUTH is majority of silent Vietnamse have been weak, non patriotic, sellfish, and idiot bc they only go with money and interests of their own.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ở đời dường như chúng ta hay nghe nói người đi buôn chiến tranh, tức là những người trục lợi chiến tranh như buôn bán vũ khí, xâm chiếm đất đai, lãnh thổ của nước khác, thỏa mãn tham vọng bá quyền cá nhân, v.v… Nhưng lại không mấy khi chúng ta nghe nói có người đi buôn hòa bình. Vậy mà ở thời đại này lại có người đi buôn hòa bình. Thế mới lạ chứ! Các bạn đừng tưởng tôi nói chuyện vui đùa cuối năm. Không đâu! Đó là chuyện thật, người thật đấy. Nếu các bạn không tin thì hãy nghe tôi kể hết câu chuyện dưới đây rồi phán xét cũng không muộn. Vậy thì trước hết hãy nói cho rõ ý nghĩa của việc đi buôn hòa bình là thế nào để các bạn khỏi phải thắc mắc rồi sau đó sẽ kể chi tiết câu chuyện. Đi buôn thì ai cũng biết rồi. Đó là đem bán món hàng này để mua món hàng khác, hoặc đi mua món hàng này để bán lại cho ai đó hầu kiếm lời. Như vậy, đi buôn thì phải có lời...
Hồi đầu năm nay, một người bạn quen gọi đến, chỉ sau một tháng quốc gia chuyển giao quyền lực. Giọng chị mệt mỏi, pha chút bất cần, “Giờ sao? Đi đâu bây giờ nữa?” Chị không hỏi về kế hoạch chuyến đi du lịch, cũng không phải địa chỉ một quán ăn ngon nào đó. Câu hỏi của chị đúng ra là, “Giờ đi tỵ nạn ở đâu nữa?” “Nữa!” Cái chữ “nữa” kéo dài, rồi buông thỏng. Chữ “nữa” của chị dài như nửa thế kỷ từ ngày làm người tỵ nạn. Vài tháng trước, cuộc điện thoại gọi đến người bạn từng bị giam giữ trong nhà tù California vì một sai phạm thời trẻ, chỉ để biết chắc họ bình an. “Mỗi sáng tôi chạy bộ cũng mang theo giấy quốc tịch, giấy chứng minh tôi sinh ở Mỹ,” câu trả lời trấn an người thăm hỏi.
Chỉ trong vài ngày cuối tuần qua, bạo lực như nổi cơn lốc. Sinh viên bị bắn trong lớp ở Đại học Brown. Người Do Thái gục ngã trên bãi biển Bondi, Úc châu, ngay ngày đầu lễ Hanukkah. Một đạo diễn tài danh cùng vợ bị sát hại — nghi do chính con trai. Quá nhiều thảm kịch trong một thời khắc ngắn, quá nhiều bóng tối dồn dập khiến người ta lạc mất hướng nhìn. Nhưng giữa lúc chưa thể giải được gốc rễ, ta vẫn còn một điều có thể làm: học cho được cách ứng xử và phản ứng, sao cho không tiếp tay cho lửa hận thù. Giữ đầu óc tỉnh táo giữa khủng hoảng giúp ta nhìn vào ngọn cháy thật, thay vì mải dập tàn lửa do người khác thổi lên.
Trong những thời khắc nguy kịch nhất, thảm họa nhất, tổng thống Hoa Kỳ là người duy nhất có tiếng nói quyền lực với toàn dân để đưa họ vượt qua nghịch cảnh. Tổng thống sẽ trấn an dân bằng luật pháp, bằng ý chí kiên cường, bằng bản lĩnh lãnh đạo, bao dung nhưng dứt khoát. Thậm chí, có khi phải bằng mệnh lệnh sắc bén để khống chế những tư tưởng bốc đồng sẽ gây hỗn loạn. Mấy trăm năm lập quốc của Mỹ đã chứng minh rất nhiều lần như thế.
(Sydney – 14 tháng 12, 2025) - Hàng trăm người có mặt tại bãi biển Bondi, Sydney, để dự lễ Hanukkah đã chứng kiến một trong những vụ khủng bố đẫm máu nhất kể từ sau thảm sát Port Arthur năm 1996. Vào lúc 6 giờ 45 chiều Chủ Nhật, hai tay súng mặc đồ đen xuất hiện trên cây cầu bộ hành nối Campbell Parade với Bondi Pavilion, bắt đầu nổ súng xuống đám đông đang dự lễ. Hai kẻ này dùng súng trường, bắn liên tục trong khoảng 10 phút, khiến hàng trăm người hoảng loạn bỏ chạy, nhiều người ngã gục ngay trên bãi cát và công viên ven biển. Ít nhất 12 người thiệt mạng, trong đó có 9 nạn nhân thường dân, 1 cảnh sát và 2 tay súng (một bị bắn chết tại chỗ, một bị bắt nhưng sau đó tử vong do vết thương). Ngoài ra, có ít nhất 38 người bị thương, trong đó có 2 cảnh sát và nhiều nạn nhân ở tình trạng nguy kịch.
Năm 2024, con người trung bình dành hai giờ rưỡi mỗi ngày trên mạng xã hội. Nhân lên, đó là hơn một tháng mỗi năm nhìn vào màn hình, lướt ‘feed’ (dòng tin), đợi ‘notification’ (báo tin), đếm ‘like’ (lược thích). Bạn dành nhiều thới giờ cho Facebook, Instagram, TikTok. Và câu hỏi không phải "có nhiều không?", mà là "chúng ta nhận được gì?" Câu trả lời, theo một nhóm triết gia, nhà tâm lý học, nhà xã hội học đương đại, không phải kết nối, không phải hạnh phúc, không phải sự thật. Mà là cô đơn có tổ chức, lo âu có hệ thống, và sự thật bị thao túng. Mạng xã hội—đặc biệt Facebook, nền tảng với ba tỷ người dùng, lớn hơn bất kỳ quốc gia nào trên hành tinh—không phải công cụ trung lập. Nó là kiến trúc quyền lực đang định hình lại não bộ, xã hội, và chính trị theo cách mà chúng ta chưa kịp nhận ra. Và đây là điều đáng sợ nhất: chúng ta không bị ép. Chúng ta tự nguyện. Chúng ta mở Facebook vì muốn "kết nối." Nhưng sau ba mươi phút lướt, chúng ta cảm thấy trống rỗng hơn. Chúng ta vào để "cập nhật
Trong sân khấu chính trị đồ sộ từ cổ chí kim của nước Mỹ, hiếm có nhân vật nào diễn xuất giỏi như Donald J. Trump. Những cuộc vận động tranh cử từ hơn mười năm trước của Trump vốn đã tràn ngập những lời hứa, giáo huấn, sự tức giận vì “nước Mỹ quá tệ hại”, những lời phỉ báng đối thủ. Tất cả hòa hợp thành những bản giao hưởng ký tên DJT. Mỗi lần Trump bước lên sân khấu, điệu nhảy YCMA vô tư, không theo chuẩn mực, thay cho tiếng kèn hiệu triệu “hoàng đế giá lâm.”
Năm 2025 được xem là giai đoạn khó khăn cho ngành khoa học khi ngân sách nghiên cứu bị thu hẹp và nhiều nhóm chuyên môn phải giải thể. Tuy vậy, những thành tựu y học nổi bật lại chứng minh rằng sức sáng tạo của con người chưa bao giờ dừng lại. Hàng loạt phát hiện mới đã mở rộng hiểu biết của chúng ta về sức khỏe, đồng thời thay đổi cách chăm sóc bệnh nhân hiện nay. Dưới đây là chín trong số những khám phá ấn tượng nhất trong năm 2025.
Năm 2025 khởi đầu bằng nỗi lo dấy lên từ các sàn tài chính quốc tế. Tháng Tư, Tổng thống Donald Trump khơi lại cuộc chiến thương mại, khiến nhiều người e sợ suy thái toàn cầu. Thế nhưng, sau mười hai tháng, kinh tế thế giới vẫn đứng vững: tổng sản lượng tăng khoảng 3%, bằng năm trước; thất nghiệp thấp và chứng khoán nhiều nơi tiếp tục lên giá. Chỉ riêng lạm phát vẫn còn là bóng mây bao phủ, vì phần lớn các nước trong khối công nghiệp OECD chưa đưa được vật giá về mức ổn định như mong muốn.
Sự phát triển nhanh chóng của Artificial Intelligence/ AI và robot đặt ra nhiều thách thức về đạo đức xã hội và cá nhân, đặc biệt là trong việc thu thập dữ liệu cá nhân làm ảnh hưởng đến các quyết định quan trọng như tuyển dụng, trị liệu và xét xử. Mặc dù AI có thể mô phỏng cảm xúc, nhưng không có ý thức thực sự, dẫn đến nguy cơ làm cho con người phụ thuộc vào AI và robot và suy giảm kỹ năng giao tiếp xã hội...



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.