Chuyện xảy ra ở Hải Phòng.
Báo Tuổi Trẻ cho biết:
“Bỏ ra gần 7.000 tỉ đồng đầu tư Nhà máy sản xuất xơ sợi polyester Đình Vũ (PVTex, Hải Phòng) với mong muốn VN làm chủ nguyên liệu dệt may.
Thế nhưng chỉ sau hơn một năm hoạt động, nhà máy liên tục “đắp chiếu”, lỗ hơn 1.700 tỉ đồng, đứng trước nguy cơ phá sản…
Nhà máy này do Tập đoàn Dầu khí VN (PVN) nắm giữ trên 75% vốn cổ phần, tổng vốn đầu tư lên tới 325 triệu USD (tương đương gần 7.000 tỉ đồng), dự định dùng nguyên liệu từ Nhà máy lọc dầu Dung Quất để chế biến thành xơ sợi với mục đích giúp VN tự chủ một phần nguyên liệu dệt may.
Nhưng ngay từ khi chạy thử rồi vận hành vào tháng 5-2014, nhà máy này liên tục đối mặt với việc không bán được hàng, tạm dừng nhà máy...”(ngưng trích)
Nói là tạm dừng, nhưng nhiều tháng rồi, vẫn chưa ai thấy viễn ảnh lạc quan.
Hình ảnh tuần qua bên trong được báo TT mô tả là khu vực khuôn viên rộng lớn của nhà máy PVTex không một bóng người, trừ mấy bác bảo vệ ngồi buồn thiu ở cổng; và bên trong khu vực của nhà máy đều ở tình trạng “cửa đóng then cài”, chỉ có một vài công nhân lo điện nước, bảo dưỡng thiết bị.
Do nhà máy “đắp chiếu”, khoảng 1.000 công nhân viên PVTex đang phải tạm nghỉ việc.
Thế là, nhân viên phải lo tìm nghề khác để sống, theo lời một nhân viên PVTex.
Vấn đề cũng là, vận hành thì lỗ, và không bán được vì sản phẩm đắt hơn người ta.
Bản tin Tuổi Trẻ kể lại:
“Theo Bộ Công thương, nhà máy của PVTex được thiết kế để sản xuất 500 tấn xơ sợi/ngày, phục vụ ngành công nghiệp dệt, may trong nước.
Thế nhưng ngay khâu thi công nhà máy chậm tiến độ tới... hai năm. Khi đi vào hoạt động năm 2014, chỉ vận hành khoảng bảy tháng nhà máy lỗ hơn 1.085 tỉ đồng, doanh thu không đủ bù chi phí tối thiểu.
Và mục tiêu “hỗ trợ” ngành dệt may giảm nhập khẩu đến nay vẫn là... mong ước. Bởi rất nhiều doanh nghiệp dệt may trong nước không mua xơ sợi của PVTex do chất lượng và giá hàng nhập khẩu cạnh tranh hơn.”
Thế còn, các giáo sư tiến sĩ của Việt Nam tính thế nào laị ra chuyện lỗ như thế? Có phải, thua lỗ chính là cơ hội để tham nhũng?
Bản tin ghi lời mmột chuyên gia cho rằng nếu PVTex chạy hết công suất thiết kế 145.000 tấn xơ/năm (chứ không phải chỉ khoảng 50% hoặc thấp hơn như hiện nay), giá thành sản xuất xơ của công ty này vẫn cao hơn giá nhập khẩu khoảng 53 USD/tấn.
Nhưng giá đã cao, “chất lượng xơ polyester của PVTex thật sự không ổn định. Cho nên Nhà nước có nâng thuế để hạn chế xơ nhập khẩu như đề xuất của PVTex đi chăng nữa thì các doanh nghiệp sản xuất sợi, dệt vẫn tiếp tục sử dụng nguyên liệu xơ nhập khẩu” - theo lời một chuyên gia trong ngành xơ sợi nói với báo TT.
Thế nào, có TPP xong, gỡ rào thương mại xong, là thua quốc tế hẳn rồi.
Còn chuyện đắp chiếu nhà máy 7.000 tỷ đồng, tức là gần 314 triệu USD, hẳn cũng là chuyện nhỏ, nếu so với lỗ Vinashin, có phải không?
Và cũng còn nhỏ hơn, nhỏ hơn rất nhiều, nếu nhớ rằng Việt Nam đã mất nhiều đảo nhỏ ở Biển Đông rồi, sá gì vài ngàn đồng bạc giấy nhỉ.
Gửi ý kiến của bạn