SAIGON -- Từ đầu năm đến nay, qua kiểm tra đột xuất, ngành nông nghiệp TP Sài Gòn đã phát hiện 76 mẫu (tỉ lệ 13.8%) cá kèo, cá trê, cá tra, cá điêu hồng, cá hú, cá sặc, cá bống, cá rô… đã nhiễm hóa chất hay kháng sinh cấm nhưng chỉ xử phạt “nguội” chủ hàng, còn tang vật đều đã được tiêu thụ hết, theo báo Người Lao Động (NLĐO).
Công tác lấy mẫu kiểm tra được thực hiện bởi Chi cục Quản lý chất lượng và Bảo vệ nguồn lợi thủy sản TP với tổng số 548 mẫu, các chất được tầm soát như: enrofloxacin, chloramphenicom, leucomalachite, malachite green, …
Theo NLĐO, nơi phát hiện vi phạm cao nhất là tại các cơ sở nuôi và kinh doanh cá (24.7%), chợ đầu mối Bình Điền (16.4%). Riêng 128 mẫu thủy sản lấy tại các trại nuôi ở Sài Gòn đều không phát hiện có tồn dư. Còn lại thì hầu hết các mẫu thủy sản nhiễm hóa chất, kháng sinh đều có nguồn gốc nuôi từ các tỉnh đem về Sài Gòn tiêu thụ.
Theo đó, những tỉnh có tỉ lệ mẫu thủy sản nuôi nhiễm nhiều là An Giang (12/38 mẫu, tỉ lệ 31.6%) là các mẫu cá chim trắng, cá lăng, cá điêu hồng, khô cá bống, lươn; Bạc Liêu (7/18 mẫu) với cá kèo; Đồng Tháp (13/50 mẫu) gồm cá kèo, basa, cá hú, chạch, ếch, cá he…; Sóc Trăng (11/26 mẫu) với cá kèo đứng đầu; Đồng Nai (6/29 mẫu) gồm cá basa, cá rô,…
NLĐO dẫn lời ông Trần Văn Sơn, Phó Chi cục trưởng Chi cục Quản lý chất lượng và Bảo vệ nguồn lợi thủy sản TP, cho biết mẫu được gửi đến phòng xét nghiệm để kiểm tra các chỉ tiêu hóa chất hay chất kháng sinh bị cấm. Kết quả chỉ có sau từ 10 đến 14 ngày trong khi lô hàng thường được tiêu thụ trong ngày nên khi phát hiện vi phạm thì không còn tang vật để xử lý. Ông Sơn cũng thừa nhận không thể nhận biết thủy sản nhiễm kháng sinh bằng mắt thường, ngay cả dân trong nghề. Do vậy, chỉ có thể khuyến cáo người dân mua thủy sản cần rõ nguồn gốc, nhất là chọn những nơi có áp dụng quy trình sản xuất tốt như GAP, GMP để hạn chế nguy cơ ăn phải thủy sản nhiễm độc.
Về lý do phát hiện tỉ lệ vi phạm lại cao như trên, bà Huỳnh Thị Kim Cúc, Phó Giám đốc Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn TP đã lý giải rằng do cơ quan chức năng chỉ tập trung lấy mẫu sản phẩm ở nhóm nguy cơ cao (trại nuôi, chành vựa, chợ đầu mối) chứ không phải lấy mẫu ngẫu nhiên, đại trà.
Được biết thời gian qua, thủy sản Việt Nam xuất khẩu đều bị các thị trường siết chặt kiểm tra các chỉ tiêu về an toàn thực phẩm, hóa chất, kháng sinh… Nếu bị phát hiện có vi phạm, doanh nghiệp phải chịu chế tài nặng nề như bị trả hàng, tăng tần suất kiểm tra khiến chi phí tăng, thậm chí là bị cấm xuất khẩu. Như đối với cá tra xuất khẩu đi Mỹ, phải kiểm tra trước 100%, được cấp chứng nhận an toàn mới được xuất khẩu. Do vậy, các doanh nghiệp đều tăng cường các biện pháp quản lý chất lượng hàng xuất khẩu. Trong khi đó, đối với thủy hải sản tiêu thụ nội địa, việc quản lý, kiểm tra còn lỏng lẻo nên người tiêu dùng lãnh đủ.
Công tác lấy mẫu kiểm tra được thực hiện bởi Chi cục Quản lý chất lượng và Bảo vệ nguồn lợi thủy sản TP với tổng số 548 mẫu, các chất được tầm soát như: enrofloxacin, chloramphenicom, leucomalachite, malachite green, …
Theo NLĐO, nơi phát hiện vi phạm cao nhất là tại các cơ sở nuôi và kinh doanh cá (24.7%), chợ đầu mối Bình Điền (16.4%). Riêng 128 mẫu thủy sản lấy tại các trại nuôi ở Sài Gòn đều không phát hiện có tồn dư. Còn lại thì hầu hết các mẫu thủy sản nhiễm hóa chất, kháng sinh đều có nguồn gốc nuôi từ các tỉnh đem về Sài Gòn tiêu thụ.
Theo đó, những tỉnh có tỉ lệ mẫu thủy sản nuôi nhiễm nhiều là An Giang (12/38 mẫu, tỉ lệ 31.6%) là các mẫu cá chim trắng, cá lăng, cá điêu hồng, khô cá bống, lươn; Bạc Liêu (7/18 mẫu) với cá kèo; Đồng Tháp (13/50 mẫu) gồm cá kèo, basa, cá hú, chạch, ếch, cá he…; Sóc Trăng (11/26 mẫu) với cá kèo đứng đầu; Đồng Nai (6/29 mẫu) gồm cá basa, cá rô,…
NLĐO dẫn lời ông Trần Văn Sơn, Phó Chi cục trưởng Chi cục Quản lý chất lượng và Bảo vệ nguồn lợi thủy sản TP, cho biết mẫu được gửi đến phòng xét nghiệm để kiểm tra các chỉ tiêu hóa chất hay chất kháng sinh bị cấm. Kết quả chỉ có sau từ 10 đến 14 ngày trong khi lô hàng thường được tiêu thụ trong ngày nên khi phát hiện vi phạm thì không còn tang vật để xử lý. Ông Sơn cũng thừa nhận không thể nhận biết thủy sản nhiễm kháng sinh bằng mắt thường, ngay cả dân trong nghề. Do vậy, chỉ có thể khuyến cáo người dân mua thủy sản cần rõ nguồn gốc, nhất là chọn những nơi có áp dụng quy trình sản xuất tốt như GAP, GMP để hạn chế nguy cơ ăn phải thủy sản nhiễm độc.
Về lý do phát hiện tỉ lệ vi phạm lại cao như trên, bà Huỳnh Thị Kim Cúc, Phó Giám đốc Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn TP đã lý giải rằng do cơ quan chức năng chỉ tập trung lấy mẫu sản phẩm ở nhóm nguy cơ cao (trại nuôi, chành vựa, chợ đầu mối) chứ không phải lấy mẫu ngẫu nhiên, đại trà.
Được biết thời gian qua, thủy sản Việt Nam xuất khẩu đều bị các thị trường siết chặt kiểm tra các chỉ tiêu về an toàn thực phẩm, hóa chất, kháng sinh… Nếu bị phát hiện có vi phạm, doanh nghiệp phải chịu chế tài nặng nề như bị trả hàng, tăng tần suất kiểm tra khiến chi phí tăng, thậm chí là bị cấm xuất khẩu. Như đối với cá tra xuất khẩu đi Mỹ, phải kiểm tra trước 100%, được cấp chứng nhận an toàn mới được xuất khẩu. Do vậy, các doanh nghiệp đều tăng cường các biện pháp quản lý chất lượng hàng xuất khẩu. Trong khi đó, đối với thủy hải sản tiêu thụ nội địa, việc quản lý, kiểm tra còn lỏng lẻo nên người tiêu dùng lãnh đủ.
Gửi ý kiến của bạn