Hôm nay,  

Câu Chuyện Trong Tù: Xâm Mìn Bằng Tay, Đùa Giỡn với Tử Thần

03/04/201800:00:00(Xem: 8232)
BÙI PHÚ
 

Nói đến công tác dò mìn, ai ai cũng đểu nghĩ rằng đây là một công việc rất khó khăn và nguy hiểm chỉ dành riêng cho,những ,người đã từng được huấn luyện am tường rành rẽ,và tháo vát về khoa học, kỹ thuật tháo gỡ chất nổ để làm thế nào có thể hóa giải một trái mìn không nổ mà không an nguy đến tính mạng của mình nên được gọi danh xưng là Chuyên viên chất nổ, ngoài ra còn phối hợp thêm cây dò mìn liên hệ để định vị được trái mìn ở đâu.hầu dễ dàng trong công việc Vậy mà đôi khi chính Chuyên viên chất nổ còn phải gánh chịu hậu quả vô cùng thảm khốc“ sinh nghề tử nghiệp” là chuyện thường tình trong công tác đầy khó khăn và nguy hiểm này.

Nhưng chuyện kể đây lại là những chuyên viên chất nổ bất đắc dĩ, những tay ngang chưa hề am tường về kỹ thuật tháo gỡ chất nổ, cũng như chẳng hề hay biết gì về công việc sắp làm nguy hiểm như thế nào và hậu quả ra làm sao mới thật là dân liều mạng, điếc không sợ súng mới khiếp đảm chứ!.

Chuyện thật đã xẩy ra trong Trại tù Tam Hiệp Biên Hòa được gọi là Trại Tù Suối Máu, nơi trước đây đã từng giam giữ tù binh CS, với 7 hàng rào kẽm gai kiên cố bao chung quanh trại và một bãi mìn Râu và mìn Cóc gài sẵn 2 bên cổng trại nhằm mục đích ngăn ngừa những tù binh CS trốn trại. Sau này chính tại nơi đây lại là nơi CS xử dụng để giam cầm những quân dân, cán chính của chế độ VNCH sau ngày 30-4-75.

Thật đúng câu cổ nhân thường nói: “nhất nhật tại tù, thiên thu tai ngoại”, do đó một khi con người chiu cảnh tù tội, mất hết tự do, lại bị đầy đọa lao động khổ sai, ăn uống kham khổ, thiếu thốn thèm khát đủ thứ khiến bản năng con người cũng bị ảnh hưởng sâu nặng rất nhiều.

Biết được yếu điểm này, CS không biết vô tình hay cố ý trong sách lược trả thù những người của chế độ cũ, chúng bèn lập ra một toán gỡ mìn bằng tay, không có máy móc gì cả với ưu đãi đặc biệt cho những người trong toán này được ưu tiên mua những nhu yếu phẩm như đường, sữa, thuốc lá, thuốc lào, thuốc rê . v.v. mà đa số anh em tù nhân khác mơ cũng không bao giờ có.

Do đó khi CS họp giao ban, để tuyển chọn trên 20 người vô toán gỡ mìn, CS bèn kêu gọi anh em tù nhân nào tình nguyện tham gia, một số anh em vì chịu đựng kham khổ không nổi nên đã không ngần ngại dơ tay hưởng ứng liền, vì không đủ số nên CS bèn tổ chức bốc thăm cho đủ số còn lại, một anh bạn tù không may bốc thăm trúng tuyển, vì quá sợ hãi đã phải bấm bụng thương lượng với một anh bạn tù khác thay thế công tác nguy hiểm này bằng 2 ký đường thẻ không hơn không kém.

Trưởng toán gỡ mìn lại là một Ông Trung Tá Quân Vận VNCH của chế độ cũ, chẳng phải là chuyên viên chất nổ, còn anh em tù nhân trong toán gỡ mìn đa số là cảnh sát hoặc quân đội thuần túy cũng chưa am tường về phương pháp kỹ thuật, tháo gỡ trái mìn như thế nào và giải quyết ra làm sao? nếu một khi không may trái mìn phát nổ thì hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc khó lường trước được.

Thật đúng là những tay mơ, coi thường sinh mạng, dám dỡn mặt với tử thần mà không hề hay biết.

Sau đó tất cả anh em tù nhân trong toán gỡ mìn được tuyển chọn từ các lán tù trong trại họp nhau lại bàn thảo tìm mọi phương cách làm sao để có thể gỡ được những trái mìn mà vẫn bảo đảm an toàn được tính mạng của mình.

Được biết đây là bãi mìn Râu và Cóc đã gài sẵn bên trong 2 bên cổng trại,trước đây, nay, đã vùi sâu hàng tấc dưới lòng đất, dãi dầu sau bao năm tháng theo thời gian, cũng chẳng còn sơ đồ gì cả nên không ai biết được vị trí trái mìn ở điểm nào, do đó mọi người chỉ còn cách duy nhất là lưu ý thận trọng trong công tác để tránh mọi rủi do, nguy hiểm không may có thể xẩy ra.

Ngày đầu tiên toán gỡ mìn ra quân, mỗi người mang theo mình một ghế ngồi 2 chân, hình chữ U đóng bằng 3 tấm ván nhỏ và ngắn, có khoảng trống ở giữa và một cây sắt tròn dài, một đầu nhọn dùng để xâm xuống đất hầu cầu may tìm được những trái mìn vô định hướng để sớm hoàn thành nhiệm vụ.

Toán xâm mìn ai nấy đều an vị trên ghế ngồi dàn hàng ngang ngay trên bãi mìn rồi bắt đầu làm việc, vừa lấy cây sắt nhọn xâm xuống đất vừa nhích chiếc ghế ngồi đi theo, nếu ai xâm đụng bất cứ vật gì cứng thì báo ngay cho người Trưởng Toán biết hầu kịp đến ngay hiện trường để đào, xới móc lên có thể là cục đá, miếng sắt hoặc may mắn được trái mìn, nếu gặp trái mìn râu thì truy tìm được thêm 4 trái mìn cóc gài chung quanh, còn đụng trái mìn râu thì truy tìm thêm  3 trái mìn cóc liên hệ cũng không khó khăn gì. Công việc hàng ngày trôi qua, toán xâm mìn cũng chỉ có thể xâm được không hơn nửa thước đất 1 ngày trong bãi mìn rộng lớn mà không xẩy ra chuyện gì cũng là may mắn lắm rồi.

Nhưng mọi việc đâu có phải lúc nào cũng đơn thuần thuận lợi và tốt đẹp như mọi người mong tưởng mà bất ngờ đã xẩy ra một việc vô cùng khủng khiếp khiến toán gỡ mìn sợ hãi đến mất ăn mất ngủ, khủng khoảng cả về tinh thần nên họ đã đề nghị trại họp khẩn cấp thay đổi người. Bởi vì có một anh em tù nhân trong toán xâm mìn đã lơ là không thận trọng trong công tác khi anh xê dịch chiếc ghế lướt qua trên vị trí trái mìn râu nằm giữa ghế ngồi mà anh không hề hay biết, trong khi người bạn tù xâm mìn bện cạnh phát hiện ra trái mìn cóc ở vị trí gần đó và truy tìm ra được trái mìn râu nằm ngay dưới khoảng trống ở giữa ghế mà anh bạn tù đã sơ ý nhích ghế đi qua, nếu không may trái mìn râu phát nổ thì không những chính anh ta đã vong mạng tan xác mà còn ảnh hưởng liên hệ mạng sống đến các anh em bạn tù đang làm việc bên cạnh nữa. Sau khi biết được nội vu xẩy ra, anh bạn tù lơ đễnh hoảng hồn, sợ toát mồ hôi, đến lạnh cẳng, sợ hãi đến nỗi ốm đau, bỏ cả ăn uống mất mấy ngày và dứt khoát từ chối công tác xâm mìn, thỉnh cầu trại xin bàn giao lại cho người khác thay thế.

Một cuộc họp nội bộ khẩn cấp gồm cán bộ CS trại và các tù nhân trong lán bàn thảo hầu đi đến ý kiến quyết định việc thay đổi người. Khi tên cán bộ CS lên tiếng hỏi có anh em nào tình nguyện không? thì mọi người đều ngồi im phăng phắc, chẳng thấy một ai dơ tay cả. Trong khi đó 1 số anh em hiện diện đã đưa ra nhiều ý kiến thoái thác có lý khác nhau. Thưa cán bộ, đây là một công tác rất nguy hiểm, cần những người phải am tường và có kinh nghiệm về tháo gỡ mìn Dù sao các anh em trong toán xâm mìn hiện tại cũng đã quen công việc rồi lại có nhiều kinh nghiệm nữa, nên chúng tôi tin chắc rằng công việc này luôn luôn được bảm đảm an toàn hơn. Nếu chúng tôi nhận đảm trách công việc này mà sơ ý một chút để việc không may xẩy ra thì không những thiệt mạng cho chính bản thân chúng tôi đã đành mà còn gây nguy hiểm liên hệ đến bao nhiêu sinh mạng anh em khác nữa. Mong cán bộ thấu hiểu cho. Tên cán ngố CS trại sau khi nghe anh em giãi bày phải trái thấy có lý bèn quyết định vẫn tiếp tục duy trì toán xâm mìn như cũ và có đôi lời khuyên nhủ anh em trong toán hãy luôn cảnh giác thận trọng và cố gắng hoàn thành nhiệm vụ trại giao.

Anh em trong toán xâm mìn không còn cách nào có thể thoái thác công tác nói trên được nữa, nhưng trong thâm tâm ai nấy đều cảm thấy bất an, luôn luôn nơm nớp lo sợ,đến nỗi mỗi ngày sáng đi chiều về mà bản thân mình luôn được toàn vẹn mớ cảmi thấy mình vẫn còn  may mắn được hiện hữu trên thế gian này.

 Sau thời gian dài đảm nhận công tác dò mìn nguy hiểm này, anh em tù nhân đã hoàn thành công tác một cách tốt đẹp bằng cách đào được một số lượng khá lớn mìn râu lẫn mìn cóc chứa đầy ắp trong một cái hố sâu đào sẵn bên trong cổng trại ngoài sức tưởng tượng của con người, hầu như anh em đã giải tỏa gần hết bãi mìn gài sẵn trước đây trong trại tù Suối Máu. Dường như Thượng Đế cũng luôn nhủ lòng thương xót cho số phận những anh em tù nhân bất hạnh này nên may mắn thay sau khi hoàn thành công tác, mọi người vẫn được vẹn toàn tính mạng.cho đến khi chuyển đổi đến một trại giam khác ở tù tiếp họ mới thoát khỏi một ám ảnh phải chịu đựng sống lâu dài trong những ngày luôn luôn,phải hồi hộp, sợ hãi và khủng khiếp với một công tác đầy vô cùng nguy hiểm bất đắc dĩ này.

Đây chẳng qua cũng chỉ là một trong sách lược âm mưu trả thù thâm độc giết người một cách khoa học có tính toán của những con người CS vô nhân tính đối với những Quân, dân, cán chính của chế độ VNCH sau khi CS cưỡng chiếm được hoàn toàn miền Nam Việt Nam sau ngày 30-4-1975.

Nhất là sau khi tiến thống nhất đất nước xóa sổ hoàn toàn chánh phủ lâm thời mặt trận giải phóng miền nam,một tổ chức ngoại vi của CS, bản chất của chế độ CS đã lộ nguyên hình là một chế độ độc tài, đảng trị, phi dân tộc, CS không những đã hèn với giặc, lại ác với dân, sẵn sàng cam tâm làm chư hầu cho kẻ thù ngàn năm phương Bắc.

Tóm lại  sau thời gian dài thống trị đất nước, đảng Cộng Sản quang vinh đã đưa đất nước VN phát triền như thế nào?. Đời sống dân Việt hiện nay ra làm sao?  Hãy để những người VN có lương tri và công luận ninh xét!.

Do đó những ai đừng quá tham vọng quyền lợi cá nhân mà đánh mất lương tâm cao quý của mình, những ai chưa hiểu CS, chưa từng sống dưới chế độ CS, chưa ở tù CS, còn ca tụng, còn nói tốt, bao che cho CS,còn mơ thiên đàng mù không tưởng của CS hoặc trực tiếp hay gián tiếp làm lợi cho CS dưới bất cứ hình thức nào khiến gây bất lợi cho công việc đấu tranh của người Việt tỵ nạn CS ở hải ngoại đang, phối hợp với nhân dân yêu nước trong nước nhằm mục đích giải thể cho được chế độ CS hầu cứu dân tộc VN thoát khỏi ách thống trị tàn bạo, phi nhân tính của chúng sắp đưa dân tộc VN Hán hóa lần nữa qua hiệp ước Thành Đô.. thì quý vị hãy trở về VN mà sống thử  dưới chế độ CS môt thời gian lâu dài rồi sẽ biết, chứ:  “Chưa thấy quan tài thì chưa đổ lệ hay sao?” và.cũng đừng nên  tiếp tục có thái độ “Ăn cơm quốc gia thờ ma CS ở các nước tạm dung như trước đây nữa”...

Mậu Tuất 2018.-BUIPHU/VBMN

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nếu có ai nói, nhạc của Trịnh Công Soạn giống như nhạc Trịnh Công Sơn, đôi bài nghe còn ác liệt hơn. Chắc bạn sẽ không tin. Tôi cũng không tin, cho đến khi tôi nghe được một số ca khúc của Trịnh Công Soạn, quả thật là như vậy. Tôi nghĩ, nếu anh này dứt bỏ dòng nhạc Trịnh cũ mà khai phá dòng nhạc Trịnh mới, thì chắc anh sẽ thành công. Người viết lách thì tính hay tò mò và mến mộ tài năng, tôi dọ hỏi người quen và nhất là những ca sĩ trẻ mong được nổi bật, đã tranh nhau khởi sự hát nhạc của Soạn. Cuối cùng, tôi cũng tìm đến được nhà anh. Gõ cửa. Mở.
Vào một buổi sáng Tháng Sáu năm 2025, dân biểu, cựu chủ tịch Hạ Viện đảng Dân Chủ tiểu bang Minnesota, Melissa Hortman, một trong những nhà lập pháp được kính trọng nhất của tiểu bang, và chồng của bà bị bắn chết tại nhà riêng. Chú chó cảnh sát lông vàng của họ, Gilbert, cũng ra đi với chủ. Vụ giết người này không phải là ngẫu nhiên. Thượng nghị sĩ John Hoffman và vợ cũng bị tấn công cùng ngày, nhưng may mắn sống sót. Chính quyền sớm tiết lộ thủ phạm, Vance Boelter, 57 tuổi, người theo chủ nghĩa cực hữu, đã viết bà Hortman vào “danh sách mục tiêu” bao gồm các nhà lập pháp Đảng Dân Chủ khác.
Ngày đi phỏng vấn thẻ xanh để trở thành thường trú nhân Hoa Kỳ thường là một ngày tràn đầy hy vọng và đáng nhớ, đặc biệt đối với những đôi vợ chồng, hoặc những hôn phu, hôn thê. Lễ Tạ Ơn tưởng đâu là ngày họ sum vầy, nói câu “Tạ ơn nước Mỹ” với những hy vọng về một tương lai tốt đẹp. Nhưng điều đó không xảy ra trong thời này, ở Hoa Kỳ. Khi bước cuối cùng trong quá trình xin thường trú nhân Hoa Kỳ, là cuộc phỏng vấn với viên chức di trú kết thúc, các đặc vụ liên bang lại ập đến, còng tay người vợ/chồng người ngoại quốc và đưa họ đi. Hy vọng trở thành ác mộng.
Dự thảo Hòa ước Ukraine do Hoa Kỳ và Nga đề ra gồm có 28 điểm đã được công bố gần đây. Kết quả của diễn biến này khá bất thường vì không có sự tham gia đàm phán của Ukraine và Liên minh châu Âu (EU)...
Trong một nghiên cứu phối hợp giữa đại học Hồng Kông và đại học Rutgers tại Mỹ cùng một số khoa học gia trong khu vực hồi tháng 8 năm 2024, báo cáo này chỉ ra rằng vị trí của Việt nam sẽ là một "điểm nóng" của những cơn bão nhiệt đới với cường độ dữ dội và thường xuyên hơn trước sự biến đổi khí hậu toàn cầu, với rủi ro cao là ngay Hải Phòng.
Chủ quyền tại Biển Đông là một vấn đề tranh chấp lâu đời và phức tạp nhất giữa Việt Nam và Trung Quốc. Đây sẽ còn là một thách thức trọng yếu trong chính sách đối ngoại của Việt Nam trong nhiều thập niên tới. Hiện nay, dù tình hình Biển Đông vẫn âm ỉ căng thẳng nhưng chưa bùng phát thành xung đột nghiêm trọng, song tình trạng cạnh tranh chiến lược giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc trong khu vực Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương đang ngày càng gia tăng...
Ngay chính cái tên “Tôi, Không Là Của Ai” đã là một tiếng kêu vừa thẳng thắn, vừa đau đớn. Tôi không là của ai trong cuộc đời này. Tôi không là con của cha tôi. Nhà văn, ký giả Amy Wallace từng lên tiếng, Virginia cũng từng bị chính cha mình ức hiếp khi cô 7 tuổi. Cô khước từ cái quyền sở hữu của những kẻ đã lạm dụng mình. Cô bị khước từ quyền được sống và được làm người, dù đó là những ngày hạnh phúc muộn màng của hơn 20 năm sau ngày cô thoát khỏi Jeffrey Epstein và Ghislaine Maxwell. Khi Virginia viết cuốn tự truyện này là lúc cô đã được hưởng 22 năm tự do. Tự do khỏi Epstein, Maxwell, đường dây mua bán tình dục trẻ em mà cô là một trong những nô lệ tình dục của Epstein. Hai mươi hai năm đó, cô tự thú, “không dễ dàng chút nào.” Không bao giờ có vết thương nào không để lại vết sẹo. Không bao giờ có sự hồi phục nào không để lại trầm tích.
Trump tắt CNN lúc ba giờ sáng. Không phải vì tức giận, mà vì ông vừa nảy ra ý tưởng điên rồ nhất đời mình. “Alexa, triệu tập Washington.” Câu lệnh vang lên trong bóng tối Phòng Bầu Dục như tiếng thần chú của một pháp sư già gọi linh hồn của quá khứ về để chứng minh rằng mình vẫn còn đúng. Thanksgiving năm nay, ông sẽ không ăn gà tây thật. Ông sẽ ăn ký ức. Phòng Bầu Dục rực ánh xanh lam – thứ ánh sáng lạnh của công nghệ và tự mãn. Trên bàn, con gà tây hologram vàng óng, chín hoàn hảo, không mùi, không khói, không có thịt thật. Một con gà tây ảo cho thời đại ai cũng sợ máu thật. Mọi thứ được lập trình để hoàn hảo: bàn tiệc dài, ly rượu đầy, bốn vị lập quốc hiện ra – George Washington, Benjamin Franklin, Thomas Jefferson, James Madison – được tái tạo bằng toàn bộ diễn văn, thư từ, và những câu họ chưa bao giờ nói. Bốn AI hoàn hảo.
Hội nghị khí hậu Liên Hiệp Quốc lần thứ ba mươi COP30 ở Belém, diễn ra trong bầu khí quyển nặng trĩu: trái đất nóng dần, còn các cường quốc vẫn cãi nhau về “mục tiêu” và “cam kết”. Biểu mức phát thải, phần trăm, hạn kỳ — tất cả lặp lại như những mùa họp cũ. Nhưng đằng sau lớp từ ngữ ấy, trật tự năng lượng của thế giới đã chuyển hướng. Cái trục quyền lực của thời đại đã dời khỏi phương Tây. Từ Tô Châu đến Quảng Đông, những nhà máy nối dài đã âm thầm định giá tương lai của mặt trời và gió. Trung Quốc không nói nhiều. Họ làm. Đến cuối năm 2024, Bắc Kinh vượt sớm mục tiêu 2030, đạt hơn một ngàn bốn trăm gigawatt gió và mặt trời — gấp bốn lần toàn Liên hiệp Âu châu. Tám phần mười chuỗi cung ứng quang điện nằm trong lãnh thổ của họ. Pin và xa điện xuất khẩu hàng chục tỉ Mỹ kim, kéo giá năng lượng sạch xuống một mức không còn cần trợ cấp.
Việc đình trệ gọi thầu dầu hỏa hai năm từ 1971 phải chờ qua 1973 rút cục đã giết chết chương trình tìm dầu của Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và theo đó đã đốt cháy một cơ may lớn lao có nhiều triển vọng cứu vãn, duy trì và phát triển miền Nam. VNCH đã tìm được dầu hỏa ở Mỏ Bạch Hổ trong tháng Hai năm 1975. Thật nhiều dầu mà lại thật quá trễ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.