Hôm nay,  

Ông Trùm Làng Mẹo

8/19/201900:00:00(View: 3154)

Làng mẹo xưa nay nổi tiếng giàu có và hùng mạnh nhất thiên hạ. Người làng Mẹo phóng khoáng, bao dung chấp chứa muôn ức kẻ cùng đường, thất cơ lỡ vận. Những kẻ ấy dù là bạch bì, hắc diện, huỳnh mạo, hồng mao… ở bốn phương trời. Giang hồ tứ chiếng đều tụ về lập nghiệp, lập thân kể cả lập băng đảng… Làng Mẹo quả là đất lành chim đậu!

 Người ta bảo, trăm người đục chục kẻ thanh, trong đám ấy cũng có kẻ nổi lên như hào kiệt, văn võ song toàn, kinh bang tế thế…Những ông trùm của làng Mẹo thường là những tay kiệt xuất, nhìn xa trông rộng. Họ thường ra tay hào hiệp chu cấp cho bốn bên châu quận, phóng tài lực thâu phục nhân tâm; bởi thế đàn em châu về dưới trướng rất đông, đồng minh thân hữu cũng lắm. Vì thế mà thiên hạ tôn xưng mấy ông trùm làng Mẹo làm đaị ca. Hễ xứ nào có loạn lạc đều nhờ ông trùm đứng ra giàn xếp, hoặc giả nhà nào có kẻ vô đạo, tàn bạo thì nhờ ông trùm phân xử cho.

 Làng Mẹo xưa nay không có vua, chúa chi cả. Các ông trùm do người làng cử lên để xử lý việc chung, tính đến nay làng mẹo cũng đã trải qua bốn mươi lăm đời. hầu hết các ông trùm trong số ấy đều tài giỏi, vững tay lèo lái nên làng Mẹo đứng đầu thiên hạ bấy lâu nay!

 Thế rồi một ngày kia, làng mẹo có ông trùm mới. Ông ta cũng con cháu của bọn bạch bì, nội và cha ông di cư đến làng Mẹo, đến ông coi như được xếp hạng f 2. Ông trùm mới hoàn toàn khác xa với các ông trùm tiền bối, y vô cùng lỗ mãng, xảo trá, gian manh, hẹp hòi, ích kỷ… Ngày y lên ngôi ông trùm, người làng Mẹo rần rần phản đối, thiên hạ ngoài làng Mẹo cũng phản đối. Làng Mẹo trở nên chia rẽ, nghi kỵ nhau trầm trọng, đây là một việc xưa nay chưa từng có bao giờ. Khi ông trùm còn tranh cử, đã nêu khẩu hiệu:

 “ Làng mẹo trên hết”

  “ Làm cho làng Mẹo vĩ đaị trở laị”

 Người làng mẹo cười khẩy, có kẻ cười ruồi và một số lớn cười mếu máo. Duy có anh đồ thì cười thâm thúy:

 - Bố khỉ nhà anh, làng Mẹo xưa nay vốn vĩ đaị rồi! nó đâu phải cái vại đĩ mà ông đòi cho nó trở laị với trở đi!”

 Sau khi lên ngôi, việc đầu tiên y làm là xáo trộn cả làng Mẹo lên, kế đến mạt sát, chửi bới đồng minh thân hữu: “ Lâu nay Chúng tôi nuôi báo cô, giờ các vị tự lo đi nhé!”. Ông trùm cho cắt hết viện trợ, xoá hết hiệp ước liên thủ, giao hảo…Đàn em sợ xanh mặt, vừa giận vừa hoang mang. Nhiều kẻ xưa nay vốn là đệ tử ruột giờ buộc lòng quay sang cầu thân với kẻ thù của làng Mẹo. Tình thân giao hữu với thiên hạ bốn bên mà các ông trùm tiền bối gầy dựng xưa nay, giờ đổ sông đổ biển trong phút chốc. Uy tín và tiếng tăm của làng Mẹo bị tổn thương ghê gớm, giờ người ta nhìn làng Mẹo với con mắt đầy nghi ngờ: “ Còn đâu tinh thần mã thượng xưa nay?” Hoặc “ Liệu làng Mẹo có còn giương cao ngọn đuốc tự do?” … làng có cô ả đào, tuy là phận nữ nhi nhưng thấy làng bị tổn thương nên ngày ngày ra giữ làng mà gõ bồn ca:

  Làng Mẹo, làng Mẹo

  Ông trùm xắc xéo

  Tiếng tăm xưa lắm anh hùng

  Sao giờ chọn phải đứa khùng thế a!

  Nó làm rối cả sơn hà

  Lòng người chia chẻ đến là thậm nguy

 Ông trùm mới còn là một tay dâm ô dê xồm thượng thặng, bàn tay lông lá của ông chụp giựt, bốc hốt không chừa ai, già hổng bỏ nhỏ hổng tha, sồn sồn chơi tuốt. Gái tơ, gái già, bà goá… ông trùm hốt hết. Nhiều nạn nhân đâm đơn kiện, hồ sơ lên cả trăm ký giấy nhưng đều vứt sọt rác cả. Ông trùm vốn mạnh vì gạo bạo vì tiền cơ mà! Đàn bà con gái làng Mẹo cay đắng với y biết bao, tuy vậy cũng có những em tưng tửng, những mụ nạ dòng thì thích ông trùm như “Gái phải hơi trai, thèo lèo gặp cứt chó”

 - Em chả, em chả…ông trùm số dách của đời em!

 Kế đến ông trùm cắt giảm thuế má bọn nhà giàu trong làng, bọn chúng vốn giàu laị giàu thêm, tiền của đầy kho đụn mặc tình ăn chơi trác tang. Người nghèo càng thêm nghèo, lương lậu chục năm vẫn y nguyên trong khi vật giá leo thang hàng ngày, bao nhiêu phúc lợi của người nghèo ông trùm lấy hết để bù vào chỗ giảm thuế cho nhà giàu. Bao nhiêu tổ chức văn hoá, giáo dục, từ thiện, môi trường… kêu trời như bộng! Với ông trùm thì tiền là trên hết, chẳng có nhân quyền, vật quyền, văn hoá văn heo gì cả!

 Ông trùm rất ghét người nhập cư, người da màu; ngày đêm nghĩ cách tống xuất họ. Những dân biểu vốn được bầu hợp pháp thế mà ông ta còn đòi:

- Trả bọn chúng về xứ chúng!

 Ông trùm quên rằng: Đất làng Mẹo vốn của thổ dân bản địa, người tứ xứ kéo đến cướp lấy lập làng mà thôi! Vả laị gia tộc ông trùm cũng mới di cư đến hai đời mà thôi. Vợ sau ông trùm cũng dân di cư, cha mẹ vợ ông trùm cũng mới tuyên thệ nhập tịch năm rồi. Thế mà ông trùm luôn mồn miệt thị người nhập cư. Vợ ông trùm vốn là cô người mẫu khoả thân, nhờ thời thế mà thành bậc mẫu nghi thiên hạ, kể cũng mỉa mai cho người làng Mẹo. Làng Mẹo ba trăm năm nay chưa hề có việc sỉ nhục này!

 Ông trùm kích động bọn bạch bì cực hữu, bọn laí súng, bọn du côn… tấn công người lương thiện, trung chính. bản thân ông trùm trốn thuế, lậu thuế, lập quỹ từ thiện nhưng lấy tiền xài cho cá nhân. Lập đaị học, gạt người lấy tiền mà chẳng có dạy hay, chẳng có tư cách để phát văn bằng…Việc đổ bể ra nhưng ông trùm vẫn trơ trơ. Ông trùm cả đời trốn lính, cả đời úp mặt vào váy đàn bà mà laị đi chê bai, công kích vị anh hùng từng lái máy bay chiến đấu vào sanh ra tử trên bầu trời Bắc Việt năm nào. Người anh hùng từng bị tù đày và hành hạ bởi kẻ thù… Ông trùm thật không biết sĩ diện là gì, không có một chút lương tâm tối thiểu của con người!  Ông trùm quá nhỏ nhen, hèn hạ…Y còn tệ hơn mấy bà hàng tôm hàng cá ngoài chợ làng. Ngày ngày lên mạng đá xéo, xắc xéo chửi bới, đôi co hết người nọ đến người kia. Ngày ngày dựng chuyện, buôn chuyện đàn bà có tháng, chó chết, chuột chạy, con nít chơi ngu…Chuyện gì ông trùm cũng chĩa mũi vào, đến nỗi thiên hạ bốn bên cứ ngỡ: “ Không biết đấy có phải là ông trùm không?” hoặc có người nghi ngờ: “Ông trùm sao laị đi đôi co chuyện bá vơ thế?”. Có người đặt thẳng vấn đề với hội đồng làng: “Tư cách ông trùm chỉ có vậy thôi sao? Làm ông trùm chứ có phải bà tám đâu mà suốt ngày cứ xéo xắc như thế?”

 Chú Ủn xứ Bắc cao vốn là cái gai, mối nguy của làng mẹo xưa nay. Mấy đời ông trùm trước đều liệt Ủn vào danh sách đen. Thế mà ông trùm đương kim laị khen Ủn là người tốt, thật thà… cả làng Mẹo ngớ người ra. Ông trùm còn đi xa hơn, qua tận xứ ấy bắt tay, ôm hôn, vỗ lưng chú Ủn bộp bộp. Có người nghĩ:” hay là ông trùm muốn cái giải Nobel hoà bình nên hạ mình xuống ngang hàng với chú Ủn? đặng chú Ủn dẹp mấy cái hoả tiễn”. Người rành đời sành sõi thì nói:” Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” nghe ra thì cũng có lý! Người có học, có chữ thì lấy điển tích Truyện Kiều ra dẫn: “ Phen này kẻ cắp bà già gặp nhau” hoặc là “ Cũng phường mạt cưa mướp đắng”.

 Ông trùm vốn là tay vô laị, giờ có quyền trong tay nên hành xử như những tay độc tài của thế gian vậy. Ông trùm ghét báo chí truyền thông lắm, muốn dẹp hết, cũng may làng Mẹo là xứ dân chủ pháp trị chứ nếu mà như xứ Bắc Cao, Tàu phù… thì các nhà báo đi tù hết ráo! Ông trùm đặc biệt ghét người tiền nhiệm. Ông trùm tiền nhiệm vốn là dân hắc diện nhưng học cao, tài trí hơn người laị nhân hậu… Ông trùm hắc diện để laị nhiều thành quả lớn lao như: Kinh tế phát triển, ngân quỹ thặng dư, việc làm tăng, thoả thuận hạt nhân, hiệp ước khí hậu, sắc lệnh trợ giúp học sinh nghèo, luật bảo hiểm y tế… Bây giờ ông trùm bạch bì tìm mọi cách hủy bỏ hết, bằng mọi cách để phá hết những thành quả trên, cũng may cho người làng Mẹo, cái luật y tế kia ông trùm không làm sao phá nổi! nếu không người nghèo có mà chết!

 Khí hậu thay đổi, trái đất nóng lên… sự sống còn của muôn loài, sự ảnh hưởng nghiêm trọng đến mọi nền kinh tế. Ông trùm hắc diện cùng cả trăm làng khắp các châu quận cùng ký kết thỏa thuận để bảo vệ. Ấy vậy mà ông trùm bạch bì sổ toẹt:

 - Khí hậu thay đổi, trái đất nóng lên ư? làm gì có chuyện đó! mặc kệ chúng mày, ông không thí cho chúng mày một xu!”

 Độc ác, thiển cận, ích kỷ đến thế là cùng! Liệu một mai trái đất này có chuyện gì xảy ra thì liệu người làng Mẹo có an ổn một mình được không? Hội đồng làng ngao ngán quá, gạt ông trùm ra và cả hội đồng làm mà không thèm quan tâm tới ông trùm nữa.

 Người ta thấy ông trùm ghét đồng minh thân hữu, ghét luôn bọn đàn em trung thành và tin tưởng xưa nay. Ông trùm luôn mồm chửi bới mạt sát bạn bè thân hữu. Ông trùm quyết bỏ hết bạn bè để chơi với bọn vô laị, độc tài.

 Gần đây ông trùm gây thương chiến với Tập đaị ca, sở dĩ có chuyện này cũng vì nguyên do sau:  Ngày trước ông trùm rất kết Tập đaị ca, luôn mồn khen Tập đaị ca thế này thế kia, đáng tin cậy hơn bọn đồng minh… Nào ngờ Tập đaị ca là một gian tham, tàn độc. Y có cái ác của một thái giám không thõa mãn được sinh lý. Y thọ hưởng cái nham hiểm, tham lam, xảo trá của tổ tiên. Y muốn cướp bể Đông của thiên hạ làm cái ao nhà. Y cho người lấn chiếm, xà xẻo đất đai của những làng lân cận. Y cho người đi khắp nơi ăn cắp sản phẩm, phát minh, trí tuệ… của thiên hạ. Người nhà y tung hàng giả, hàng dỏm, hàng nhái khắp nơi, tràn ngập cả làng Mẹo luôn. Người nhà y đi tới đâu ăn cắp tới đó, khạc nhổ lung tung… Tập đaị ca chơi xỏ ông trùm nhiều bận, làm cho ông trùm bẽ mặt nên từ đó ông trùm gây thương chiến. Những kẻ cuồng ông trùm sướng rơn, cứ tưởng tượng ông trùm sẽ đập chết Tập đaị ca nay mai…Nói nhỏ chút nhen, nếu Tập đaị ca nhún nhường, nhịn ông trùm một chút xíu thôi, là ông trùm dẹp ngay cái trò thương chiến! toàn bộ công ty hãng xưởng, việc làm ăn của ông trùm, con gái, con trai, con rể của ông trùm nằm trên đất Tập đaị ca cả! Trò thương chiến của ông trùm sẽ thành tình trường ngay, xưa nay lạ gì chuyện “ trai tứ chiếng gái giang hồ”, ai mà chẳng biết” Tú bà với mã Giám Sinh” một đồng một cốt, thậm thụt với nhau, tuy có lúc giận nhau nhưng rồi vẫn gắn bó với nhau!

 Xứ bắc Bạch Dương vốn là cựu thù của làng Mẹo, năm ấy tranh đua đòi chạy đua vũ trang, chiến tranh giữa các vì sao…nào ngờ bị ông trùm cao bồi vốn là dân diễn của Hồ Ly Vọng làm cho sụm bà chè, sau này xứ ấy có một tay võ sĩ KGB nhảy ra xưng bá. Tay này cực kỳ ác và tham lam không kém Tập đaị ca. Y cho người chen vào chuyện bầu bán của làng Mẹo, giúp cho ông trùm bạch bì thắng, cũng vì thế mà ông trùm làng Mẹo đội ơn, luôn nhún mình kêu y là đaị ca. Có người đồn ông trùm thích tay võ sĩ này, xây tặng cho hắn ta cả một khách sạn lớn ở giữa thủ đô xứ ấy. Một họa sĩ ẩn danh bực mình bèn vẽ bức tranh châm biếm ông trùm là chú cún con bị tay võ sĩ tròng thòng lọng vào cổ dắt đi, trông cứ như cuộc tình BDSM vậy! thật xấu hổ cho người làng Mẹo, khi có một ông trùm như thế! phải chăng làng Mẹo hết thời? phải chăng ông trùm là thân tái sanh của kẻ thù làng Mẹo? phải chăng làng Mẹo đã đến thời hắc ám?

 Làng Mẹo giờ nhân tâm ly tán, người ta ngán ông trùm như ngán cơm nếp nhão, như bánh bao thiu, như đứa trẻ hư hỏng mè nheo ăn vạ…Duy chỉ có bọn cực hữu là cuồng ông trùm như điếu đổ.

 Chuyện ông trùm lùm xùm, chuyện làng Mẹo xắc xéo. Dân mít mình cũng có khối kẻ cuồng ông trùm, mê ông trùm, thậm chí có kẻ còn phong thánh (vật) ông trùm, có nhóm thì coi ông trùm như cứu nhân độ thế (du). Với bọn này thì ông trùm nói bậy cũng là lời vàng ngọc, rắm ông trùm cũng thơm nên hít lấy hít để… kể cũng lạ đời! có lẽ ông trùm nhá đòn đánh Tập đaị ca nên thoã mãn cái tâm lý nhược tiểu? có lẽ nhầm lẫn giữa cái máu côn đồ, vô laị, lưu manh với cái tinh thần anh hùng nghĩa hiệp của cao bồi miền Tây? Nhìn ông trùm chợt nhớ ca dao của dân mình:

 Nhác trông ngỡ tượng tô vàng

 Nhìn ra mới biết chẫu chàng ngày mưa

 hoặc;

 Quáng gà em mới thấy lầm

 Khoai lang thái lát tưởng nhân sâm bên Tàu

 Mê ông trùm, cuồng ông trùm, qụy lụy bái ông trùm… nhưng cần nhớ rằng: ông trùm và bọn đàn em đã lên danh sách trục xuất gần bảy ngàn anh chị mít về bổn xứ đấy!

 

Ất Lăng thành, 8/2019

 

Tiểu Lục Thần Phong

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Ba giờ sáng của một ngày giữa Tháng Tư, cả hệ thống điện và điện thoại trong trại giam Adelanto Detention Center (California) đồng loạt bị ngắt. Bóng tối phủ trùm khắp các khu vực. Nhân viên trại giam đi từng khu vực, gõ cửa từng phòng, gọi tên “những người được chọn.” Mỗi phòng một, hoặc hai người bị gọi tên. “Thu xếp đồ đạc của các anh” – lệnh được truyền đi vắn tắt, không giải thích. Ông X. Nguyễn, cư dân của Santa Ana, đến Mỹ từ năm 1990, là một trong những người bị đánh thức được lệnh phải thu dọn đồ đạc.Cùng với những người khác - không ai biết ai vì tất cả đèn đã tắt, trong bóng tối họ bị áp tải ra khỏi trại giam trong tình trạng tay bị còng, chân bị xích. Chỉ đến khi bước vào chiếc xe bít bùng, họ mới nhận ra nhau qua cùng tiếng Mẹ đẻ, mới biết mình không đơn độc – mà cùng những người khác cùng ngôn ngữ, cùng cố hương, cùng một chuyến đi không có ngày trở lại. “Họ đưa anh tôi và những người trên xe đến tòa nhà INS (Immigration and Naturalization Service) ở Los Angeles.
Chuyện đời của Tổng thống Donald Trump như một cuốn sách, không phải tự truyện, không phải tiểu sử, là một trường thiên tiểu thuyết đang viết vào chương cuối cùng. Đã gọi là tiểu thuyết, nghĩa là không thật như đời thường, có nhiều diễn biến ly kỳ, bí mật và những âm thầm giấu giếm bên trong. Nhân vật chính là một người có đời sống phóng đảng từ trẻ đến già. Con nhà giàu, đẹp trai, học không giỏi. Bảy mươi mấy năm sống có thể gôm vào sáu chữ: Ham gái. Ham danh. Ham tiền. Ông không có khả năng gì đặc biệt, ngoài trừ khả năng bạo phổi, quen thói tỷ phú quyền lực, ít học, kém tư cách, ông muốn nói gì thì nói, muốn tuyên bố gì thì tuyên bố, bất kể đúng sai, bất kể hậu quả. Việc này khiến ông nổi bật giữa những kiểu mẫu đứng đắn, đạo hạnh, tử tế, trí thức của các nhà lãnh đạo Hoa Kỳ dọc theo lịch sử. Sự phá vỡ tư cách lãnh đạo theo truyền thống, lạ lùng, được một số đông cử tri ủng hộ.
Tôi có một đứa cháu gái. Mỗi sáng, cháu ngồi trên bậc thềm, chăm chỉ buộc dây giày. Mỗi bên phải đều nhau, mỗi nút thắt phải đúng thứ tự. Nếu lỡ tay thắt ngược, cháu sẽ gỡ ra và làm lại từ đầu – đôi khi ba, bốn lần. Cháu sẽ nhất định không chịu đi học cho đến khi nào giây thắt thật ngay ngắn. Cháu thuộc dạng trẻ em tự kỷ – một khác biệt mà người ngoài mới nhìn vào khó thấy. Và để được hỗ trợ trong lớp học, con bé phải làm điều mà cả hệ thống ép nó làm: thi IQ. Nếu điểm thấp quá, cháu bị đưa ra khỏi lớp chính. Nếu điểm “không thấp đủ,” cháu lại không được hỗ trợ vì không đạt tiêu chuẩn “khuyết tật.” Cùng một con số, khi là tấm thẻ vào cửa, khi là án lệnh đuổi ra khỏi cửa. Và chẳng ai thấy việc này có gì sai. Tất cả đều hợp lệ. Tất cả đều dựa vào một niềm tin: con người có thể đo được bằng ba con số.
Trong tháng 7 năm 2025, Thượng Viện Hoa Kỳ đã bỏ phiếu gần như hoàn toàn theo đường lối đảng phái để hủy bỏ khoản ngân sách trị giá 1.1 tỷ MK đã được chuẩn thuận cấp cho Tập Đoàn Phát Thanh Truyền Hình Công Cộng (Corporation for Public Broadcasting, CPB). Những người ủng hộ quyết định này cho rằng đây là hành động cần thiết để ngừng tài trợ cho “cánh truyền thông thiên tả.” “Phát thanh truyền hình công cộng đã rơi vào tay các nhà hoạt động đảng phái từ lâu rồi,” TNS Ted Cruz (Texas) tuyên bố, khẳng định chính phủ không cần thiết phải tài trợ cho các cơ quan báo chí “thiếu công tâm.” Ông châm biếm: “Muốn xem tuyên truyền của phe cấp tiến hả, cứ bật MSNBC đi.”
Tổng thống Donald Trump đã cố gắng áp đặt Hoa Kỳ lên thế giới và tách đất nước ra khỏi thế giới. Ông bắt đầu nhiệm kỳ thứ hai bằng cách vung vũ lực cứng của Mỹ, đe dọa Đan Mạch về quyền kiểm soát Greenland, và đề nghị sẽ giành lại kênh đào Panama. Ông đã sử dụng thành công các mối đe dọa về thuế quan trừng phạt để ép buộc Canada, Colombia và Mexico về các vấn đề nhập cư. Ông đã rút khỏi các hiệp định khí hậu Paris và Tổ chức Y tế Thế giới. Vào tháng 4, ông đã khiến thị trường toàn cầu rơi vào hỗn loạn bằng cách công bố thuế quan sâu rộng đối với các quốc gia trên toàn thế giới. Không lâu sau đó, ông đã thay đổi chiến thuật bằng cách rút lại hầu hết các mức thuế bổ sung, mặc dù vẫn tiếp tục gây sức ép cho một cuộc thương chiến với Trung Quốc – mặt trận chủ yếu trong cuộc tấn công hiện nay để chống lại đối thủ chính của Washington...
Tài liệu ghi chép lịch sử Tòa Bạch Ốc cho biết, khi nhân viên dưới thời chính quyền của Woodrow Wilson chuẩn bị dời vị trí của Vườn Hồng, họ nhìn thấy hồn ma của cố Đệ Nhất Phu Nhân Dolley Madison, phu nhân của cố Tổng thống đời thứ tư của Mỹ James Madison. Thế là, để “xoa dịu” bà Madison, họ quyết định không di dời nữa và Vườn Hồng ở nơi đó cho đến tận bây giờ. Ông Jeremiah Jerry Smith làm việc trong Toà Bạch Ốc dưới thời của chính quyền Tổng Thống Ulysses S. Grant vào cuối những năm 1860. Trong suốt 35 năm, ông là một người hầu, quản gia, đầu bếp, gác cửa, dọn dẹp văn phòng. Smith là người được các ký giả, người viết sách tìm đến khi họ muốn biết về tin tức hoặc chuyện hậu cung. Theo tài liệu lịch sử của White House, ông Smith nói từng nhìn thấy hồn ma của Lincoln, Grant, McKinley và một số đệ nhất phu nhân từ năm 1901 đến 1904.
Trong nhóm bạn bè khá thân, chúng tôi có một cặp bạn - anh chồng là người tốt bụng, dễ mến; anh yêu vợ, nhưng lại có tình ý với một người khác. Khi bạn bè nhắc, anh luôn trả lời chắc nịch: “Vợ tôi đơn giản lắm, bả ấy chẳng để ý, cũng chẳng hay biết gì đâu.”Cô vợ cũng là bạn tôi, một người hiền lành, tử tế. Khi nghe tiếng gần tiếng xa, bạn chỉ cười nhẹ nhàng: “Mình chẳng muốn biết, biết chi cho mệt, cứ nhắm mắt, rồi mọi chuyện cũng qua thôi.”
Thế giới vừa điên đảo vì Trump 2.0 lại phải lo đối phó với Trung Quốc 2.0. Trung Quốc 1.0 là công xưởng quốc tế dựa vào giá nhân công rẻ và giá trị gia tăng thấp để sản xuất các hàng hóa tiêu dùng trong dạng Bộ Ba Cũ: (1) quần áo, đồ chơi trẻ em…; (2) vật dụng trong nhà như bàn ghế, tivi, tủ lạnh…(3) đồ điện tử gồm điện thoại cầm tay, máy điện toán,…) Trung Quốc 1.0 kéo dài 25 năm bắt đầu từ lúc Đổi Mới thập niên 1990 cho đến giữa thập niên 2010...
Giữa lúc các cơ quan báo chí, các tập đoàn truyền thông lớn khác chọn “sự trung lập” và cố gắng “nương tay” với các chính trị gia và chính quyền, thì Stephen Colbert chọn sự trung thực, kiên định, xem tuyên ngôn “trung lập” theo lý thuyết báo chí là vở kịch hài không hợp thời cuộc. Ông châm biếm, chỉ trích không thương tiếc những quyết định vi hiến, những phát ngôn dối trá của chủ nhân Tòa Bạch Ốc.
Những người đấu tranh cho quyền hợp pháp của di dân có trong Tu chính án thứ Tư và thứ Năm của Hiến Pháp, vui mừng gọi phán quyết của chánh án liên bang hôm thứ Sáu 11/7 là “chiến thắng.” Chánh án Maame E. Frimpong ra phán quyết các cảnh sát di trú ở Nam California phải tạm dừng việc bắt giữ, tra hỏi di dân chỉ dựa vào chủng tộc hoặc ngôn ngữ Tây Ban Nha. Nhưng Jaime Alanís Garcia, 57 tuổi, người làm việc ở nông trại Glass House Farms, quận Ventura 10 năm, đã không có cơ hội vui với chiến thắng tạm thời này. Với ông, và gia đình ông, tất cả đã quá muộn. ICE đã thực hiện cuộc đột kích quy mô lớn ở nông trại Glass House Farms gần Camarillo, quận Ventura hôm thứ Năm 10/7. Đoạn video ghi lại cảnh những chiếc xe bọc thép có chữ Police rượt đuổi theo nhóm nông dân tháo chạy hoảng loạn. Càng chạy, xe càng lao tới, bất kể có người đang cố bám vào đầu xe để chặn bánh xe lăn. Súng hơi, đạn cay mù mịt trên cánh đồng từng rất yên ả với những cây cà chua, dưa leo, và cây cannabis có giấy phép.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.