Hôm nay,  

Những Số Liệu Về Di Dân Và Tỵ Nạn Năm 2020

10/01/202000:00:00(Xem: 5003)
Le Minh Hai - Oct 2019
Lê Minh Hải



Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân. Đề tài trên đây cũng được thảo luận trực tiếp trên www.Facebook.com/rmiodp vào mỗi tối  thứ Tư , từ 7:00-8:00 giờ, hoặc sáng thứ Năm lúc 10:00 sáng, giờ Việt Nam.

(Robert Mullins International) Hoa Kỳ nên nhận bao nhiêu người di dân? Theo thống kê mới nhất, trong năm 2017, Hoa Kỳ đã chấp nhận 1 triệu 127 ngàn di dân đến quốc gia này và ở lại hợp pháp. Những người ngọai quốc được quy chế này được xem là những thường trú nhân hợp pháp. Khỏang ba phần tư  trong số thường trú nhân này đã trở thành công dân Hoa Kỳ. Một số phần trăm nhỏ sẽ trở về quê hương cũ của họ vì một số lý do khác nhau.

Giảm số di dân xuống số không hoặc gần như không có nữa là điều không thể hiểu được. Chúng ta là một phần của nền kinh tế thế giới và thế giới là một sự trao đổi, kể cả hàng hóa và con người. Hiện đang có nhiều sự bàn tán về cái gọi là "di trú dây chuyền" (chain migration) hoặc di trú gia đình, và đây là hạng mục di trú mà Tòa Bạch Ốc mong muốn giảm xuống. Hiện nay, con số di dân được phép đến Hoa Kỳ  khỏang 480.000 thân nhân của người bảo lãnh đã trở thành thường trú nhân tại Hoa Kỳ. Thêm nữa là số chiếu khán dành cho các công dân Hoa Kỳ dùng để bảo lãnh người hôn phối, con cái dưới vị thành niên và cha mẹ của họ.

Binh lính Hoa Kỳ và những người làm ăn ở ngọai quốc thường kết hôn và mong muốn trở về nước với người phối ngẫu của mình. Những người phối ngẫu này đến Hoa Kỳ chờ xin nhập tịch Hoa Kỳ ít nhất là ba năm. Họ cần phải chờ thêm ít nhất một năm nữa và thường là lâu hơn để nộp đơn xin quốc tịch Hoa Kỳ. Rồi họ sẽ cần đợi thêm ít năm nữa để có thể nộp đơn bảo lãnh những người thân khác. Cần phải chờ trên 10 năm mới có thể bảo lãnh anh chị em và gia đình của họ. Điều cần nhấn mạnh ở đây là danh từ "di trú dây chuyền" sẽ không có gì kinh hòang để gọi là sẽ "tràn ngập" nước Hoa Kỳ.

140.000 ngọai kiều đến Hoa Kỳ với diện làm việc. Nếu chúng ta muốn có một nền kinh tế quốc tế, chúng ta cần cho phép việc trao đổi nhân viên làm việc. Những người ngọai kiều này bao gồn những nhà điều hành cơ sở kinh doanh, những người ngọai quốc với những khả năng ngọai hạng, những người ngọai quốc có tài năng đang cần được bổ khuyết, các nhà khoa học, qúy vị giáo sư và các nhà phát minh. Những công việc có văn phòng ở Hoa Kỳ và các doanh gia Hoa Kỳ có những họat động ở ngọai quốc luôn luôn cần chuyển đổi nhân viên trên tòan thế giới. Nếu chúng ta sinh họat trong môi trường thế giới này thì những hạng mục di trú kể trên cần được tồn tại.

Khỏang 146.000 người tỵ nạn và người lánh cư (asylee) đã trở thành thường trú nhân trong năm 2017. Nhưng theo kế họach của Tòa Bạch Ốc, con số này sẽ ngày càng nhỏ dần.

Những thân nhân trực hệ không có giới hạn chiếu khán (visa) và là hạng mục di dân ưu tiên nhất đối với công dân Hoa Kỳ. Tòa Bạch Ốc chưa có ý định thay đổi những hạng mục di dân ưu tiên này. Tuy nhiên, số chiếu khán dành cho các diện bảo lãnh khác theo thứ tự ưu tiên là đối tượng được bàn thảo rất nhiều trong Tòa Bạch Ốc. Những đòi hỏi về sự thay đổi có thể đưa đến việc lọai bỏ diện bảo lãnh anh chị em và con cái của các thường trú nhân. Nhưng điều này sẽ chưa xảy ra ít nhất phải vài năm nữa.

Điều gì tốt nhất cho dân chúng Hoa Kỳ? Đó là không chấm dứt vấn đề di dân hoặc không giới hạn người di dân đến Hoa Kỳ. Nếu quốc hội muốn có sự thay đổi, sự thay đổi này cần phải có sự đồng thuận của dân chúng Hoa Kỳ, chứ không phải từ những người cực kỳ bảo thủ.

Hành pháp Trump sẽ giảm người tỵ nạn nhập cảnh, những người phải chạy trốn chiến tranh, bạo lực và sự ngược đãi

Vào ngày 25/09/2019, hành pháp Trump cho biết sẽ giảm số người tỵ nạn được phép tái định cư tại Hoa Kỳ với mức kỷ lục trong lịch sử - với con số bị giới hạn 18.000 người chạy trốn khỏi chiến tranh, bạo lực và bị  ngược đãi trên khắp thế giới nay chỉ muốn tạo một căn nhà mới ở Hoa Kỳ.

Hành pháp cũng tính đến việc thay đổi hình thức tái định cư người tỵ nạn bằng cách phân chia và chỉ cho phép định cư trong những cộng đồng chấp nhận họ. Đây là vấn đề gây nhiều tranh cãi vì nó tạo nên việc định cư chống lại ý muốn của người tỵ nạn và đi ngược lại ý muốn của các viên chức địa phương muốn chào đón người tỵ nạn.

Với chính sách mới, 5.000 người trong số 18.000 người tỵ nạn sẽ dành cho người tỵ nạn phải trốn chạy vì bị ngược đãi tôn  giáo. Khỏang 4.000 người khác dành cho những người dân Iraq làm nghề thông dịch hoặc những công việc khác cho Hoa Kỳ, và 1.500 người khác sẽ dành cho những người dân ở các nước Trung Mỹ đã chạy thóat khỏi những cảnh bạo lực và những vấn đề khác ở các nước El Salvador, Guatemala và Honduras. Ngòai con số 18.000 người tỵ nạn, Bộ Ngọai Giao cho biết Hoa Kỳ dự đóan sẽ nhận 350.000 trong những hồ sơ mới xin lánh cư (asylum) trong năm 2020.

Việc giảm số người tỵ nạn của ông Trump xảy ra vào lúc số người dân buộc phải tản cư khắp nơi trên thế giới đã lên đến hơn 70 triệu người, một số con số phá kỷ lục.

Bộ Ngọai Giao đã giảm đáng kể số người tỵ nạn được phép nhập cảnh Hoa Kỳ trong năm đầu tiên ông Trump làm tổng thống - chỉ cho phép 28.000 người trong 11 tháng đầu tiên của tài khóa 2019, và chỉ có 22.500 người trong năm 2018. Trong khi đó, vào năm cuối cùng làm tổng thống, ông Obama đã chấp nhận 110.000 người tỵ nạn. Chính phủ Hoa Kỳ đã cho tái định cư hơn 3 triệu người tỵ nạn kể từ năm 1980.

Trong khi hành pháp Trump cắt giảm rất nhiều người tỵ nạn trong năm 2018, nước Gia Nã Đại đã nhận nhiều người tỵ nạn hơn Hoa Kỳ, mặc dù dân số chỉ bằng một phần chín của Hoa Kỳ.

Bên ngòai Hoa Kỳ, trong 10 năm qua đã gia tăng đáng kể số người tỵ nạn đi tìm một căn nhà mới cho họ. Họ phải bỏ nhà cửa vì chiến tranh hoặc đi tìm một đời sống tốt đẹp hơn. Thổ Nhĩ Kỳ, láng giềng của nước Syria, là nước đã phải đón nhận hơn 3 triệu 600 ngàn người tỵ nạn Syria đã phải trốn chạy chiến tranh trên quê hương của họ.

Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc cho biết đã có khỏang 1 triệu đơn xin lánh cư tại Âu Châu. Ở La Mã (Rome), Đức giáo hòang Francis vừa nói rằng: "Sợ hãi sự không xác định, sợ hãi người di dân và người tỵ nạn gõ cửa nhà chúng ta để tìm sự bảo vệ, an ninh và một tương lai tốt hơn, có thể dẫn đến sự không khoan dung, sự suy nghĩ hẹp hòi và phân biệt chủng tộc".

Tình trạng vô gia cư tại California

Vấn đề khủng khỏang vô gia cư tại thành phố San Francisco ngày càng trở nên xấu hơn đến nỗi cư dân ở đây đã phải để những tảng đá khổng lồ dọc theo lối đi để người vô gia cư không thể dựng lều ở nơi này. Trước đó hai tuần, cư dân ở Clinton Park đã phải để hơn 20 tảng đá lớn dọc theo đường đi. Mỗi tảng đá này có thể nặng hàng trăm ký lô để người vô gia cư không thể di chuyển được. Láng giềng nơi này thường xuyên bị chiếm đóng bởi những người sử dụng ma túy và ngủ luôn ở đây.

California là tiểu bang giàu nhất Hoa Kỳ và cũng có nhiều người vô gia cư nhất. Trong nhiều thập niên qua, việc này xảy ra thường xuyên và giới lãnh đạo tiểu bang không thể thay đổi được.

Hỏi Đáp Di Trú

- Hỏi: Nước nào ở  Âu Châu đón nhận người tỵ nạn nhiều nhất?

- Đáp: Chính phủ Đức đã chào đón 1 triệu 800  ngàn người tỵ nạn kể từ năm 2008.

- Hỏi: Có bao nhiêu người được bảo lãnh diện đòan tụ gia đình nay đã trở thành thường trú nhân?

- Đáp: Theo thông kê mới nhất, trong năm 2017, có 516.000 di dân được bảo lãnh theo diện đòan tụ gia đình đã có thẻ xanh qua việc bảo lãnh di dân hoặc xin điều chỉnh tình trạng cư trú.

- Hỏi: Tổng thống Trump đã chỉ trích các viên chức thành phố San Francisco vì tình trạng người vô gia cư. Có bao nhiêu người vô gia cư ở thành phố này?

- Đáp: Thành phố San Francisco hiện có khỏang 10.000 người vô gia cư, tăng 30% kể từ năm 2017. Khỏang 42% người vô gia cư này đang ở trong tình trạng nghiện rượu và ma túy. Tại Oakland, thành phố láng giềng của San Francisco, số dân vô gia cư tăng 47% trong hai năm qua và hiện có khỏang 4.000 người.

Quý độc giả muốn có thêm tin tức cập nhật, xin theo dõi qua báo chí hay đón nghe chương trình phát thanh của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư từ 7PM và sáng Chủ Nhật từ 12:00PM, trên các làn sóng 1430AM, 1500AM, và 106.3FM. Hoặc www.facebook.com/rmiodp.  Hay liên lạc với một văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: (714) 890-9933, San Jose (408) 294-3888, Sacramento (916) 393-3388 hay Email: [email protected].

=END=

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một loạt đơn khiếu nại do các tổ chức bảo vệ dân quyền Mỹ đồng ký tên vừa được gửi tới cơ quan Di trú và Hải quan (ICE) cùng Bộ Chỉ huy quân sự Fort Bliss, nêu ra những cáo buộc nghiêm trọng về cảnh đối xử dã man tại trại tạm giam di dân mang tên Camp East Montana đặt trong căn cứ quân sự Fort Bliss, theo tin The Guardian, ngày 9 tháng 12, 2025. Bức thư dài 19 trang khẳng định rằng các nhân viên trại đã vi phạm luật pháp liên bang và hiến pháp khi hành hung, lạm dụng tình dục, và cưỡng ép di dân vượt biên ngược trở lại Mexico trong đêm tối — không qua thủ tục trục xuất hợp pháp.
Có rất nhiều nhầm lẫn về việc người di dân được hưởng những phúc lợi nào. Quy định của liên bang rất chặt chẽ. Hầu hết các phúc lợi liên bang chỉ dành cho một số nhóm người di dân hợp pháp nhất định. Người di dân không có giấy tờ không thể nhận bảo hiểm y tế liên bang, tem phiếu thực phẩm, hoặc phúc lợi An sinh Xã hội.
Một buổi sáng đầu tháng 9 tại tiểu bang Colorado, một sản phụ người Trung Á, mang thai chín tháng, bước vội vào phòng cấp cứu sản phụ khoa. Cuộc sinh nở tưởng chừng bình thường, nhưng rồi mọi sự trở nên rối ren vì một vật nhỏ trên cổ tay bà — chiếc đồng hồ thông minh, không phải loại Apple hay Samsung, mà là thiết bị theo dõi của Cơ quan Di trú và Hải quan Hoa Kỳ (ICE).
Chính quyền luôn biết cách tạo nên những khung hình đẹp. Cuộc bố ráp chung cư ở South Shore, Chicago, hồi tháng Chín là một ví dụ trọn vẹn: trực thăng lơ lửng giữa đêm, dây thả xuống mái nhà, đặc nhiệm xộc vào hành lang, cửa phòng tung ra trước khi máy quay bắt được một màu da ngăm và đôi tay bị trói. Mọi thứ gọn ghẽ như một đoản phim chuẩn bị sẵn cho truyền hình. Nhưng đó chỉ là phần được chiếu. Phần còn lại — phần không hiện ra trong những đoạn phim trơn tru — là đời sống bị giằng khỏi gối ngủ, bị đặt vào xe chở tù giữa đêm, và kỳ lạ thay, không ai biết họ là ai. Chính quyền nói chiến dịch nhắm vào bọn Tren de Aragua. Họ nói tòa nhà có súng, chất nổ, ma túy. Họ nói bắt được hai người có liên hệ. Họ không đưa danh sách ai bị giữ. Không đưa chứng cứ. Không trả lời những câu hỏi đơn giản nhất.
Tháng 10 năm 2025, một phiên bản mới của Bài thi Công dân Nhập tịch Hoa Kỳ chính thức được áp dụng. Bài thi cập nhật có 20 câu hỏi thay vì 10 câu như trước đây, được chọn ra trong bộ 128 câu hỏi. Để thi đậu, thí sinh phải trả lời đúng ít nhất 12 câu. Những người từ 65 tuổi trở lên và đã có thẻ xanh trên 20 năm vẫn được phép thi bài thi đơn giản hơn, chỉ gồm 10 câu hỏi lấy từ trong một bộ câu hỏi giới hạn.
Bộ An ninh Nội địa Hoa Kỳ (DHS) vừa đề xuất một quy định mới nhằm mở rộng đáng kể phạm vi và phương thức thu thập, sử dụng dữ liệu sinh trắc học của những người liên quan đến quy trình di trú. Việc này sẽ bao gồm dấu vân tay, DNA, quét khuôn mặt và mống mắt. Đề xuất này sẽ cho phép DHS thu thập nhiều thông tin cá nhân hơn từ nhiều đối tượng hơn, bao gồm người di dân, thường trú nhân hợp pháp, và thậm chí cả công dân Hoa Kỳ. Nói ngắn gọn, đề xuất mới sẽ áp dụng với bất kỳ ai có liên quan đến hồ sơ xin hưởng quyền lợi di trú.
Ông Donald Trump và những người ủng hộ MAGA thường tuyên bố rằng có 20–25 triệu người di dân bất hợp pháp đang sinh sống tại Hoa Kỳ. Tuy nhiên, cũng chính Bộ An ninh Nội địa Hoa Kỳ (DHS) dưới thời ông Trump lại ước tính con số này chỉ có khoảng 11 triệu người. Sau khi Tổng thống Joe Biden chấm dứt các quy định bảo vệ người xin tị nạn vào năm 2024, và ông Trump giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống, làn sóng di dân tìm cách vượt biên vào Hoa Kỳ đã giảm mạnh.
Chính quyền Trump đang đề nghị hủy bỏ quy định ban hành thời Biden về tiêu chuẩn “gánh nặng xã hội”, một thay đổi có thể khiến người di dân hợp pháp bị từ chối thẻ xanh nếu họ sử dụng các chương trình trợ giúp như Medicaid, theo tờ Newsweek. Matthew J. Tragesser, phát ngôn viên của Sở Di Trú và Nhập Tịch thuộc Bộ Nội An, cho hay cơ quan muốn thu hồi quy định năm 2022 để nhân viên xét duyệt “có quyền quyết định rộng hơn, xem xét mọi dữ kiện liên quan, phù hợp với nguyên tắc lâu nay rằng người đến Hoa Kỳ phải tự lực”.
Khi nói đến thi hành luật di trú, nhiều người thường nghĩ ngay đến các cửa khẩu biên giới hay trạm kiểm soát an ninh ở phi trường. Nhưng có lẽ, chiến tuyến mới của cuộc chiến này lại nằm ngay trên trang tin mạng xã hội của quý vị. Sở Thi Hành Di Trú Hoa Kỳ (ICE) đã phát đi một yêu cầu cung cấp thông tin, tìm kiếm các nhà thầu tư nhân để khởi động một chương trình giám sát mạng xã hội quy mô lớn, hoạt động liên tục 24/7. Yêu cầu này nêu rõ, các nhà thầu tư nhân sẽ được trả tiền để “rà soát” thông tin từ hàng loạt nền tảng phổ biến nhất, từ Facebook, Google+, LinkedIn, X (trước đây là Twitter), TikTok, Reddit, YouTube cho đến cả các ứng dụng nhắn tin như WhatsApp và nhiều nền tảng khác. Mục tiêu là biến những bài đăng công khai thành các “manh mối” thi hành luật, và nạp thẳng vào cơ sở dữ liệu của ICE.
Sở Di Trú vẫn tiếp tục hoạt động trong thời gian chính phủ liên bang đóng cửa, tuy nhiên một số hoạt động nhất định, chẳng hạn như phỏng vấn và lễ nhập tịch có thể bị trì hoãn. Phần lớn các đơn nộp cho Sở Di Trú vẫn sẽ được duyệt xét như bình thường.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.