Hôm nay,  

Sự Trùng Hợp Kỳ Dị Giữa Dịch Covid-19 và Tiểu Thuyết "Hoả Ngục" của Dan Brown

21/04/202009:23:00(Xem: 6478)

Tôi tình cờ đọc được một bài tiểu luận sâu sắc của một cựu nhân viên tình báo Hoa Kỳ nhắc đến việc virus Covid-19 có thể thoát ra từ một phòng thí nghiệm sinh học ở Vũ Hán Trung Quốc do điều kiện bảo giữ thiếu an toàn. Bài viết khiến tôi liên tưởng tới nhiều điều trùng hợp kỳ lạ giữa câu chuyện đại dịch hôm nay với câu chuyện đại dịch trong tiểu thuyết "Hoả ngục" của nhà văn Dan Brown bắt nguồn từ một con vi khuẩn. 

Thế là cả thế giới, hầu như nước nào cũng trải qua thảm trạng kinh hoàng của cơn đại dịch gây ra bởi con virus Covid-19. Tên của virus này tạo nên bởi chữ "Co" tượng trưng cho Corona là tên ban đầu của nó. "Vi" là Virus và "D" là Disease tức bệnh dịch. "19" đại diện cho 2019 là năm dịch khởi đầu bộc phát. Việt Nam mình hay gọi con virus này là Cô Vy và tôi xin phép gọi nó là Cô Vy trong bài này cho gọn và hài hước. Cơn đại dịch đã cướp đi mạng sống của biết bao nhiêu người. Đến hôm tôi viết bài này đã có trên 170 ngàn người chết và gần 2 triệu rưỡi người bị lây nhiễm trên toàn thế giới. Ai cũng có thể nghĩ đến và xem Cô Vy là đại diện của tử thần. Sự gieo rắc lây nhiễm với tốc độ nhanh vô tả và vô hình của vi khuẩn Cô Vy giống hệt con virus do một nhà di truyền học Bertrand Zobrist trong truyện "Inferno" tức "Hoả Ngục" tạo ra. 

Dan Brown là một nhà văn Mỹ chuyên viết tiểu thuyết hư cấu, nổi tiếng với tác phẩm gây tranh cãi Mật mã Da Vinci xuất bản năm 2003 .Tác phẩm Hoả Ngục là một tác phẩm trinh thám hư cấu nổi tiếng của ông  được xuất bản năm 2013. Truyện được lấy bối cảnh từ thành phố Florence, Venice của Ý. Biến cố Đại Dịch Hạch “Cái chết Đen” có thật đã được đề cập tới và lập đi lập lại như một viễn ảnh sẽ xảy ra cho một đại dịch sắp xảy ra trong tương lai không thể ngăn chặn. Đại dịch đã tung hoành và giết hơn nửa dân số vào thời kì đen tối nhất của nước Ý. (Theo Wiki, "Cái Chết Đen" là tên gọi của 1 đại dịch phát xuất từ Châu Á, lan qua châu Âu trong thế kỷ XIV, mà đỉnh điểm là ở châu Âu trong 1346-1351, với số lượng người chết ở châu Âu và châu Á từ 75-200 triệu người. Bệnh dịch này được xem là 1 trong những đại dịch chết chóc nhất trong lịch sử nhân loại, ước tính nạn dịch này đã giết chết 30% - 60% dân số của châu Âu (tương đương 25 - 50 triệu người) và giảm dân số toàn cầu từ khoảng 450 triệu người xuống còn 350 - 375 triệu người vào năm 1400.Quan điểm truyền thống cho rằng nguyên nhân của đại dịch này là sự bùng phát của bệnh dịch hạch gây ra bởi vi khuẩn Yersinia pestis ). 

Trinh Thanh Thuy
Nội dung câu chuyện phiêu lưu xoay quanh một nhân vật chính là Robert Langdon – Giáo sư biểu tượng học của đại học Havard – Hoa Kỳ. Ông bị theo dõi và hãm hại khi vô tình dính líu vào một kế hoạch diệt chủng của một tổ chức đang cố gắng làm giảm đi nạn nhân mãn của thế giới bằng cách giết người hàng loạt. Đứng đầu tổ chức là một nhà di truyền học vô cùng thông minh đã tạo được một vi khuẩn có khả năng lây nhiễm nhanh chóng và gây ra cơn đại dịch diệt chủng. Với một kiến thức uyên bác và đầy nghệ sĩ tính, Dan Brown đã
lấy cảm hứng từ những hoạ phẩm của Botticelli về thiên đàng và địa ngục cùng thi phẩm trường thiên "Thần khúc" của Dante để viết lên "Hoả Ngục". Ngoài mục đích dẫn dắt người đọc đi vào cuộc phiêu lưu có tính bí ẩn, thu hút, tác giả còn có những thông điệp nhân bản ngầm nhắn nhủ đến tính thiện và ác của con người. Ranh giới giữa đạo đức – nhân cách – nhân phẩm cũng được đặt ra trong khi hậu quả của các việc làm xấu hay tốt cũng hiển lộ ở cuối con đường "Thiên đàng" hay "Địa Ngục".

Một tháng sau khi phát hành, quyển tiểu thuyết Hỏa ngục của nhà văn Dan Brown đã bán được chín triệu bản tại 13 nước trên thế giới. Nó cũng được dựng thành phim năm 2015 quay tại Venice, Ý, diễn viên chính là Tom Hanks. Vậy mà 5 năm sau, ngày 11 tháng 3, 2020 Tom Hanks và vợ đã chính thức tuyên bố cả hai bị lây nhiễm bởi nàng Cô Vy và tới hôm nay hai người đã may mắn hồi phục sau khi cách ly và điều trị. Đúng là vi khuẩn chẳng trừ một ai, cả trong phim và ngoài đời Tom Hanks đều dính tới vi khuẩn giết người.

Một vấn đề sâu xa khá nhức nhối của nhân loại hiện nay đã được tác giả khéo léo đưa vào với sự hiện diện của nhân vật nữ -Sinskey-đại diện cho Tổ Chức Y Tế Thế Giới  WHO. Đó chính là sự gia tăng đột ngột dân số toàn cầu. Con số đưa ra là năm 2050, dân số thế giới sẽ chạm mốc 9 tỷ rưỡi. Với lượng đất liền cũng như các nguồn năng lượng, khoáng sản, nguồn tài nguyên hiện nay thì không thể đáp ứng đủ cho sự sống của ngần ấy con người. Nhân vật phản diện của câu chuyện là nhà di truyền học Bertrand Zobrist đã lo ngại về tương lai xa và đã hao tổn công sức để có thể đưa ra phương án ngăn chặn, thậm chí phương án đó có dã man và vô nhân tính đến thế nào đi chăng nữa. Bằng một cách nào đó giết chết bớt một nửa dân số Thế Giới. Nếu không thực hiện phương án này, thì loài người sẽ bị diệt vong trong vòng 100 năm tới. Một nhân vật nữ đẹp, thông minh xuất chúng, luôn đi sát với Langdon là Bác sĩ Sienna Brooks. Cô này vừa giúp đỡ vừa dắt Langdon đi trốn kẻ săn đuổi giết ông, lại chính là người yêu và là đồng phạm của Zobrist cố gắng làm nổ chiếc túi đựng virus cài dưới nước để virus phát tán đi khắp nơi hầu gây lây nhiễm với kế hoạch giết người hàng loạt. Trong những ngày đầu của đại dịch Cô Vy phát tán ra ngoài Á Châu, Ý là quốc gia dẫn đầu trong con số người tử vong vì nàng Cô Vy. Giờ đứng thứ nhì sau Mỹ với con số t vong gần 25 ngàn người và lây nhiễm  gần 200 ngàn . Con số vẫn tiếp tục gia tăng.

Sự tưởng tượng của Dan Brown, 5 năm sau, tôi thấy được qua một buổi độc diễn trực tuyến trên mạng của 1 danh ca Ý. Andrea Bocelli đứng một mình giữa thánh đường trống không người Duomo ở Milan, Ý, hát "Music of Hope" để cầu nguyện cho nước Ý và toàn thế giới được qua cơn đại dịch. Giọng hát Tenor đượm buồn trên gương mặt đầy cảm xúc trong đôi mắt nhắm của Bocelli khiến tôi rưng rưng. Cả thế giới lắng nghe trực tuyến lời ông cầu nguyện. Ánh sáng và niềm tin từ đôi mắt tắt ánh sáng từ lâu của ông là tia nắng nhen lên và khơi dậy mối hy vọng và an yên cho hàng tỉ con người. 

Bối cảnh câu chuyện hầu hết trong các cuộc trốn chạy và tìm kiếm dấu tích Thần Chết của Langdon đều ở Ý. Những nơi chốn trong truyện, viện bảo tàng, giáo đường, tu viện, quảng trường, đều quanh quẩn ở Ý . Ấy là những nơi tuyệt đẹp, cổ kính, đầy màu sắc của nghệ thuật hội hoạ, điêu khắc, thơ ca, âm nhạc và cũng là cái nôi văn hoá lâu đời của một xứ sở lừng danh ở Âu Châu. Những Cung điện Duomo, Tháp chuông Giotto, Thánh đường Santa Maria del Fiore, Bức Phán xét cuối cùng của Vasari, Những ô cửa sổ kính hoa Donatello và Ghiberti, Chiếc đồng hồ của Uccello…v…v…Tất cả những nơi tác giả đi qua và từng chiêm ngưỡng đã được thể hiện lại dưới ngòi bút và nét huyền bí của bức tranh tường huyền thoại Michelino đã khắc họa cảnh đại thi hào Dante đứng trước núi Luyện ngục, tay cầm kiệt tác Thần khúc của mình xoay ra ngoài, như thể đang kính cẩn dâng lên. 

Sinskey-đại diện cho Tổ Chức Y Tế Thế Giới WHO trong truyện xuất hiện với chiếc mạng che mặt giữa những xác chết dưới chân là một sự trùng hợp ly kỳ với thực tại của Cô Vy đại dịch đã khiến tôi nổi gai ốc khi liên tưởng hai sự kiện với nhau.

"Một phụ nữ che mạng. Robert Langdon đăm đăm nhìn người phụ nữ phía bên kia con sông nước đỏ sánh như máu. Ở bờ bên đó, người phụ nữ đứng đối diện anh, bất động, trang nghiêm, gương mặt ẩn dưới tấm mạng che. Tay cô giữ chặt một mảnh vải tainia màu lam, đang được cô giơ cao lên để tỏ lòng tôn kính với cả biển xác chết dưới chân mình. Mùi tử khí nồng nặc khắp nơi…... Khi Langdon ngước mắt nhìn lại người phụ nữ che mạng, thì những xác người dưới chân cô đã nhân lên vô khối. Giờ có đến cả trăm, có khi hàng nghìn, một số vẫn còn sống, đang quằn quại trong đau đớn, chịu đựng những cái chết không dễ gì nghĩ ra được…?( trích Hỏa Ngục)

Trong câu chuyện của Dan Brown, WHO đã thất bại trong việc kiểm soát sự gia tăng dân số và ban đầu cũng thất bại trong việc ngăn chặn âm mưu giết người của Zobrist. Tuy nhiên để kết cuộc có hậu, tác giả đã cho WHO ngăn chặn kịp thời, lấy được túi virus chưa phát tán. Trong cuộc đại dịch Cô Vy hôm nay WHO cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc báo trước, ngăn ngừa và hướng dẫn thế giới về những mầm dịch sẽ xảy ra, ngỏ hầu các quốc gia có thể dự trữ sẵn các dụng cụ y tế hay có các sách lược chống đối lại đại dịch. Nhìn vào cuộc diện toàn thế giới hôm nay số người nhiễm và chết vì Cô Vy là một con số khổng lồ tăng vọt mỗi ngày. Không một nước nào có dự trữ sẵn thiết bị y tế phòng ngừa, đến nỗi các nhân viên y tế chiến đấu với vi khuẩn bằng thân thể tứ chi không gì che chắn cho đúng mức. Khi Đại Dịch bộc phát ở Vũ Hán toàn thế giới nhìn dịch bệnh như "bệnh lạ" chỉ xảy ra ở Á Châu xa xôi chẳng liên quan gì tới mình. Đến khi nó lan rộng thì quá muộn, trở tay không kịp. WHO có cảnh báo thế giới hay không ? Nếu có cảnh báo thì sớm hay muộn? Các quốc gia có xem lời cảnh báo làm trọng mà thi hành chính sách phòng ngừa hay không? Lỗi ở đâu và tại ai và vì sao là một câu hỏi tế nhị lớn, bạn đọc có thể tự suy ngẫm.

Cái thần hồn chính của câu chuyện mà Dan Brown tinh tế đặt vào chính là ý nghĩa của bức danh hoạ "Vực Địa Ngục" (Chart of Hell) của Botticelli. Ông đưa ra các vấn đề nhức nhối của thiện và ác, đạo đức hay vô nhân, xảo quyệt hay chân thật trong cái cõi con người phải tranh sống từng ngày để có miếng ăn. 

Bạn thử ngẫm nghĩ, trước, trong và sau cơn đại dịch Cô Vy, có những sự thật đằng sau những hành động xảo trá của con người đã xảy ra và bị phơi bày dưới ánh mặt trời. Ngược lại, nhiều hành động có tính nhân ái hay dũng cảm hy sinh xả thân cho nhân loại cũng đã khiến chúng ta cảm khái. Đó là các bác sĩ và nhân viên y tế, những người đứng đầu trong phòng tuyến chống dịch đã can đảm hy sinh thân mình lăn xả vào chiến trận ngày đêm đến kiệt sức. Kết quả là họ bị lây nhiễm và qua đời vì thiếu thiết bị y tế che chắn. Kéo theo là những người phục vụ cho các dịch vụ giao thông, chuyên chở, giao hàng thực phẩm và những nhu yếu phẩm cho những người phải cách ly tại nhà. Họ từ từ bị lây nhiễm rồi chết. Trong hoạn nạn lại có những tấm lòng nhân ái được thể hiện thật là ý nghĩa và quý báu.

Cái ác dần hiển lộ qua việc các con buôn đầu cơ tích trữ thiết bị y tế, làm giả, bán đồ dởm, tăng giá hàng và các vật dụng cần thiết liên quan tới dịch bệnh. Cả những bọn lưu manh và lừa lọc nhân cơ hội này phao tin giả, bán hàng giả, thuốc giả hoặc đưa tin giả để gạt tiền nhiều người vì quá sợ dịch bệnh đã liều mua bán với chúng mà thiếu thăm dò hay tra xét thật giả. Các dịch vụ mướn người làm ở nhà qua mạng giả cũng mở ra để gạt người. Giả bán hàng của Costco qua mạng, và hàng loạt những dịch vụ giả đã tràn ngập internet kể cả việc lạc quyên tiền. Đã vậy những tin tức giả và các video clip lấy từ các sự kiện khác nhau trong quá khứ, được cắt, ghép và gán cho cái mác hậu quả của Covid-19 loan đi khắp toàn cầu làm hoang mang và gây sợ hãi cho mọi người. Con người ngày hôm nay đang như đứng gần bờ vực của "Hỏa Ngục" của cái chết để ngẫm nghĩ và chọn lựa giữa "chết vì Đại Dịch" hay "Chết vì đói" trong cơn khủng hoảng kinh tế và không biết chọn cái nào. 

 

Khúc dạo đầu 

Ta là vong linh. Qua thành phố buồn đau, ta lẩn tránh. Qua nỗi thống khổ vĩnh hằng, ta trốn chạy. Ta lê bước dọc bờ sông Arno, thở không ra hơi… rẽ trái vào Via dei Castellani, lần lên phía bắc, lẩn vào bóng râm của tòa nhà Uffizi. Và chúng vẫn truy lùng ta. Giờ thì đã nghe rõ bước chân của chúng hơn khi mà chúng quyết tâm săn đuổi đến cùng. Chúng săn lùng ta đã nhiều năm ròng. Sự đeo bám dai dẳng của chúng khiến ta phải ở dưới hầm… buộc ta phải sống trong cõi luyện hồn… quằn quại bên dưới mặt đất như một con quái vật âm phủ. Ta là vong linh. Ở trên mặt đất lúc này, ta nhướng mắt nhìn về phương bắc, nhưng không thể tìm thấy con đường thẳng tới sự cứu rỗi… vì dãy núi Apennine che lấy tia sáng đầu tiên của buổi bình minh. Ta đi qua phía sau tòa nhà có ngọn tháp với những lỗ châu mai và đồng hồ chỉ có một kim… lách qua những người bán hàng rong buổi sớm ở Quảng trường San Firenze, tiếng rao khàn khàn của họ còn nồng nặc mùi lampredotto và ô liu nướng….

(trích..Thi ca Thần khúc trong "Hoả Ngục" của Dan Brown.)

 

Trịnh Thanh Thủy

 

Tài liệu tham khảo:

 

  • Tiểu thuyết "Hoả Ngục" của Dan Brown . Dịch giả Nguyễn Xuân Hồng

  • Các quan chức tình báo cân nhắc khả năng coronavirus đã trốn thoát khỏi một phòng thí nghiệm Trung Quốc


- Intelligence officials weigh possibility coronavirus escaped from a Chinese lab

https://www.yahoo.com/news/intelligence-officials-weigh-possibility-coronavirus-escaped-from-a-chinese-lab-194958353.html

Ý kiến bạn đọc
08/05/202004:26:37
Khách
Bạn Duong Tran không nên dùng những lời thóa mạ nặng như vậy. ai làm nô lệ cho ai. Chê cả 2 nhân vật đó. Đang khi đó Tập Cẩm Bình dấu diếm, úp mở; còn TT Trump thi khẳng định. Bạn đã học hỏi được những gì trong sự kiện này? Xin chia sẻ và dẫn chứng!? Cám ơn bạn.
08/05/202003:52:05
Khách
Theo thiển ý của tôi, Tiểu thuyết "Hỏa Ngục" của Dan Brown là 1 loai Tiểu thuyêt Khoa-hoc gỉả-tưởng đại loại giống như cuốn truyện khoa-học giả-tưởng " The Time Machine" của Thế kỷ trước, Nhung loại tiểu thuyết này phản ảnh những gi đã, đang và sẽ có thể xẩy dến cho nhân loại. Điển hình nhũng sự kiện phat nguồn tư 1 con siêu vi trùng nhân tạo, vơi nhung khoa học gia, , nhung nhân vật chính trị, va nhan vât quôc tế cua Liên Hiệp quốc như WHO. Đảng Trung Cộng đã và đang rập theo các sự kiện, nhân vật dể đạt đên mục đích diệt chủng; và hạn chế dân số để đạt được mộng Bá chủ Thế giới.
23/04/202014:19:50
Khách
Sao có nhiều người viết sai tên trường đại học danh tiếng của Mỹ vậy ta?
21/04/202017:38:31
Khách
Nếu bạn tin là con virus này có thể chế tạo được thì bạn bị hai tô sư lừa đảo là Trump và Tập lừa mất rồi...
hay dùng đâu óc để suy nghĩ và học hỏi ...nếu không sẽ có thể là người có đầu nhưng không có ốc...
mình đã bị công san và tư bản lừa và may mắn được đến nơi có cơ hội và tu do để học hỏi do đó hay sử dụng đầu óc để suy nghĩ và đừng tiếp tục bị làm nô lệ nữa ....
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhà văn Trịnh Y Thư vừa ấn hành tuyển tập Theo Dấu Thư Hương 2, gồm nhiều bài viết trong nhiều chủ đề đa dạng, phần lớn là về văn học nghệ thuật, đôi khi là lịch sử, khoa học, xã hội. Tuyển tập dày 294 trang, đang lưu hành trên các mạng, như Amazon và Barnes & Noble. Nhìn chung, tác phẩm giúp độc giả soi rọi thêm nhiều cách nhìn đa dạng, mới mẻ, kể cả khi tác giả viết về những người viết chúng ta đã quen thuộc trong văn học Việt Nam, như về Ngô Thế Vinh, Đỗ Hồng Ngọc, Nguyễn Thị Khánh Minh, và nhiều người khác...
Hans Fallada, tên thật là Rudolf Ditzen, người đã sống giữa những biến động của nước Đức — từ sự sụp đổ của Đế chế, đến cơn bão của Thế chiến thứ nhất, rồi bước vào cơn ác mộng của Đệ tam đế chế. Trước chiến tranh, Fallada là một nhà văn nổi tiếng, tác giả của Little Man, What Now?, được Hollywood dựng thành phim. Nhưng khi Hitler lên nắm quyền, ông bị cấm xuất bản, bị Gestapo rình rập, và bị ép phải viết những tác phẩm phục vụ tuyên truyền. Tưởng chừng như bị nghiền nát giữa bạo lực và sợ hãi, ông lại tìm thấy trong ngục tối một đường sống của tâm hồn – viết. Trong ngục tối, ông bí mật viết nên ba cuốn tiểu thuyết mã hóa, và sau chiến tranh, vừa thoát xác một người sống sót, ông viết cuốn cuối cùng: Mỗi người đều chết một mình (Every Man Dies Alone).
Năm 2025 đánh dấu một bước ngoặt đặc biệt trong hành trình của Ocean Vuong (1). Nhà văn, nhà thơ gốc Việt nầy đã trở thành một trong những khuôn mặt quan trọng nhất của văn chương Mỹ đương đại. Không còn là “hiện tượng thơ”, không còn được biết đến qua nỗi đau di dân, không còn đứng trong hào quang của Night Sky with Exit Wounds hay thành công bất ngờ của On Earth We’re Briefly Gorgeous trước đây, Ocean Vuong năm 2025 là một nhà văn đang mở ra biên giới mới của chính mình với The Emperor of Gladness, NXB Penguin Press, New York, 2025)...
Ngay chính cái tên “Tôi, Không Là Của Ai” đã là một tiếng kêu vừa thẳng thắn, vừa đau đớn. Tôi không là của ai trong cuộc đời này. Tôi không là con của cha tôi. Nhà văn, ký giả Amy Wallace từng lên tiếng, Virginia cũng từng bị chính cha mình ức hiếp khi cô 7 tuổi. Cô khước từ cái quyền sở hữu của những kẻ đã lạm dụng mình. Cô bị khước từ quyền được sống và được làm người, dù đó là những ngày hạnh phúc muộn màng của hơn 20 năm sau ngày cô thoát khỏi Jeffrey Epstein và Ghislaine Maxwell. Khi Virginia viết cuốn tự truyện này là lúc cô đã được hưởng 22 năm tự do. Tự do khỏi Epstein, Maxwell, đường dây mua bán tình dục trẻ em mà cô là một trong những nô lệ tình dục của Epstein. Hai mươi hai năm đó, cô tự thú, “không dễ dàng chút nào.” Không bao giờ có vết thương nào không để lại vết sẹo. Không bao giờ có sự hồi phục nào không để lại trầm tích.
Vâng, cảm ơn nhà thơ thiền sư Thiện Trí. Ý nghĩa rất minh bạch, rằng hãy về thôi. Về thôi, về mặc Cà Sa / Về thôi cởi áo Ta Bà phong sương... Hiển nhiên, không phải là đổi y phục, mà phải là chuyển hóa nội tâm. Cởi áo Ta Bà không đơn thuần là rời bỏ đời sống cư sĩ hay thế tục, mà là buông bỏ tâm vọng động, tâm phân biệt, tâm chấp ngã vốn đã bị phong sương của sinh tử bào mòn. Mặc áo Cà Sa không nhất thiết là khoác lên mình chiếc áo của người xuất gia, mà là khoác lên tâm từ bi, trí tuệ, và vô ngã.
Khăn quấn. Áo sơ sinh. Muối. Tuyết. Băng. Năm vật trắng - năm tiếng gọi đầu tiên - đặt lên trang giấy như một chuỗi hạt. Trong tay Han Kang, chúng vừa là dấu hiệu khởi sinh, vừa là định mệnh. Đứa trẻ chưa kịp sống đã được bọc trong khăn trắng, và cũng chính khăn quấn ấy trở thành tấm liệm. Trắng ở đây không phải nền sáng, mà là sự trống vắng ngân nhịp toàn cuốn sách. Han Kang, nhà văn Hàn Quốc được biết nhiều qua The Vegetarian, tác phẩm đã đem về cho bà giải Nobel Văn chương năm 2024, xuất hiện trong văn học thế giới như một cơn gió lớn. Nhưng The White Book mới là tác phẩm tôi rất yêu của Bà – những dòng chữ lặng mà sáng, mong manh mà bám riết.
Cuốn sách này là một công trình phục vụ cộng đồng nhân kỷ niệm 50 năm xa quê hương sống đời viễn xứ (1975-2025). Sách được in thành 2 tập – Tập 1 gồm 41 tác giả và Tập 2 gồm 45 tác giả. Như vậy, tổng cộng có 86 tác giả, trong đó có nhiều tác giả đã nổi tiếng từ trước 1975. Tám mươi sáu tác giả đến vùng đất này bằng những cách khác nhau, trình độ khác nhau, nghề nghiệp khác nhau nhưng có một điểm tất cả đều giống nhau. Đó là: Họ đã sống và viết bên dòng Potomac.
Ngày 17 tháng 9 năm 2025, thi sĩ “Công giáo” Lê Đình Bảng đã bước vào độ tuổi thượng thọ. Ông đã chính thức đạt 83 tuổi Tây và 84 năm tuổi ‘Mụ’. Một độ tuổi cần nghỉ ngơi, an dưỡng tuổi già. Song với tình yêu văn chương, chữ nghĩa và đặc biệt là niềm tin vào tôn giáo, ông vẫn như một thanh niên tráng kiện, đầy đức tin và nhiệt huyết, khi cho ra mắt thi phẩm thứ 25, sau rất nhiều tác phẩm nổi tiếng với nhiều thể loại khác nhau như văn xuôi, nghiên cứu lịch sử, tôn giáo...sáng tác kể từ năm 1967 miệt mài cho đến nay...
Tập truyện ngắn vừa phát hành của nhà văn Trần Kiêm Trinh Tiên có một nhan đề rất là buồn, “Hạt U Minh.” Nhiều truyện trong tập này như dường viết về các lằn ranh bị vượt qua. Thí dụ, lằn ranh tình yêu (hay như dường là tình yêu) giữa một ni cô và một chàng trai trong trường Dòng. Hay thí dụ, mối tình giữa một thiếu nữ Huế và chàng trai Mỹ, và chàng chết khi bùng nổ các trận đánh trong Tết Mậu Thân ở Huế. Hay như truyện cuối trong tập, khởi đầu là các hình ảnh liên hệ tới Kinh Thánh Ki Tô Giáo, giữa truyện là ký ức một thiếu nữ về một truyện Thiền... Cuộc đời, vâng cuộc đời, thực sự là không có lằn ranh, dù là màu da hay tôn giáo. Tác giả có vẻ như muốn nêu chủ đề từ những chuyện đời thường.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.