Cảnh đời tháng tư

10/04/202112:08:00(Xem: 3638)
ann phong
Tranh minh họa: Ann Phong

 

 

tháng tư

người đàn bà sang trọng xách chiếc giỏ

chứa con chó lông xù màu trắng

vuốt ve như báu vật, đứng xếp hàng trước tiệm bánh mì

tình cảm giữa người và thú hơn hẳn người và người

chẳng cần ai giải thích

 

tháng tư

người đàn ông co ro xin tiền nơi cửa chợ

đắp bao nhiêu chăn rách

vẫn run vì gió

nụ cười méo mó như một lời van xin

-giúp người nghèo khổ hơn mình-

luôn là bài tập nhắc nhở

cho những ai đã từng nghèo khổ, bây giờ giàu có

 

tháng tư

vợ chồng già dẫn nhau ra phố

nắm chặt tay nhau sợ ngã

leo lên chiếc xe điện màu vàng

Bruxelles êm đềm mùa dịch

một câu hỏi không nghe trả lời

câu hỏi thứ hai bắt đầu bực dọc

tình yêu xế chiều luôn gai góc và đầy những khắc phục

vẫn chứa nhiều câu hỏi

với những trả lời không cần thiết

 

tháng tư

hạt bụi trên bàn mài miệt

góc, cạnh lăn lóc, ngón tay vu vơ

sách vở, nhang trầm và đồ vật

cũ xưa và cổ xưa có gì khác nhau?

tiếng Việt thâm thúy biết chừng nào

kẻ ngu tưởng văn chương là trò chơi vung vít

người hiền gọi là ‘lang thang chữ nghĩa’

đi hoài không tới đích

 

tháng tư

những con sâu bò ra bị chim ăn

nhớ lại bao cảnh đời năm xưa

chiến tranh khốc liệt

nước mất nhà tan

cũng ngày tháng tư

ma quỷ xưng tụng hòa bình

người vẫn giết người bằng chủ thuyết dã man

thân phận dân tộc

nổi trôi vô định

 

tháng tư

đóng cửa tắt đèn

kéo màn cài then

chút mùa đông sót lại

cơn gió lạnh mang theo chữ nghĩa

trôi theo sương gió

chắc cũng là lang thang dư thừa ?

 

thy an

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ từ thôi ba của sắp nhỏ ơi! | Vì ngoài sông phù sa đang hoài thai. | Ôi sự dịu dàng | Có thể biển sư tử thành nai. | Thiếu sự dịu dàng | Con nai trong nhà ta có khi thành sư tử.
có lẽ nơi này gỗ đã mục | lâm chung một thân cây
Ở Gaza | người già, thai phụ và trẻ em | Họ…được mời như thế | ngồi chung trong một bàn tiệc chiến tranh
không phải vì thiếu vắng điều gì | mà là có quá nhiều thứ từng là cần thiết | giờ không là gì cả
Làm thơ là một hành trình, với nhiều người, có khi rất là tình cờ bất chợt như làn gió mát buổi sớm chúng ta gặp mà không hề mong đợi. Thơ của chị Lê Phương Châu có phong cách như thế, khi thơ đọc như là những dòng chữ tình cờ, nơi đây chị có vẻ như không cố ý tìm chữ, tất cả chỉ là tự nhiên như ca dao. Trên từng dòng chữ, chị hiện ra như các hơi thở của tỉnh thức, để tự quán sát đời mình tan rã từng ngày, từng giờ, từng khoảnh khắc trong dòng sông vô thường. Và từ đó, thơ của chị khởi dậy trên các trang giấy.
Chẳng ai biết tận, thế giới bên ngoài bí mật. Thế giới bên trong càng bí mật hơn. Thế giới trí óc vô cùng khó hiểu. Thế giới con tim càng nhiều chuyện bất ngờ. Chẳng ai biết được chuyện gì sắp xảy ra, sao lại ngạc nhiên khi chuyện xảy đến?
trốn nắng, những con bồ câu về | đậu trên bao lơn, sự thanh thản không làm sao hiểu nổi | bay đi, thứ hoà bình giả dối | em xua tay và tức thì xấu hổ về sự ngu ngốc của mình
Yêu được hồi nào cứ yêu. | Một hôm tự nhiên: hết. | Như còi cứu thương: tắt, | Như sấm sét: câm | Gió sẽ thối tất cả biệt tích.
Trong tập Bốn Mùa Trời và Đất, Márai Sándor cảm giác về mùa hè, …Tôi đứng trên ban công, giữa một vùng xanh, nghe tiếng rì rào thức dậy của cây cỏ. Mùa hè đây rồi, tôi nghĩ; và nó giống như một cảm xúc tràn ngập trong tôi, không khoan nhượng, và đầy những kỷ niệm giản dị… (Giáp Văn Chung dịch) Trong tản văn Hoa Nở Vì Ai, Vũ Hoàng Thư viết, …Tháng 7 gọi về hàng phượng đỏ thắm rung rinh chùm nở, thứ lung linh ảo mờ, gần gụi mà xa thẳm… Và mùa hè trong truyện của Đặng Thơ Thơ, … Đó là lúc chín nhất của mùa hè. Những trái táo bắt đầu căng mật. Từ trong lá cây thoảng ra những ngọn gió màu xanh thẫm...Ở Cảnh Nhàn của Bạch Vân Cư Sĩ có thú sống, xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao…, có lẽ thời của người, nước còn trong ao còn sạch.