Sài Gòn, Không Thấy Ánh Trăng

19/04/202120:22:00(Xem: 4104)
Hết DTC
Minh họa: Đinh Trường Chinh

 

Sài gòn, không còn ai thấy ánh trăng

chỉ thấy trẻ nít cùng nhau hét hò đùa giỡn

thấy người lớn trò chuyện ồn ào

đủ đề tài náo loạn:

giá sinh hoạt, chiến tranh, tệ nạn xã hội, và tình người

 

Sài gòn, không còn ai thấy ánh trăng

tiếng nói nữ xướng ngôn viên đài truyền hình Việt Nam

vang ra từ T.V. đen trắng

tiếng hát nhạc tân thời qua giọng bắc ngọt ngào

giọng miền nam mùi mẫn cải lương

giọng miền trung nghe lạ lẫm

không ai hát theo giọng cô gái Huế

dù nghe rất dịu dàng

như lụa

bay mềm

Khiến cho “Học trò xứ Quảng ra thi

thấy cô gái Huế chân đi không đành” (*)

 

Sài Gòn không còn ai thấy ánh trăng

khi âm thanh hỗn loạn buổi chiều

lùa vào thùng đàn guitar trong đêm

vang lên giai điệu

từ tốn nhẹ nhàng

khi tôi biết thế nào là tính ái   

qua giọng trầm buồn   

ai đó ngân nga

cho ai cảm nhận

cho hàng xóm cằn nhằn

ai đang yêu ai

sao không nói thật

sao mãi lanh quanh lời hát tỏ tình!

 

khi tiếng đàn chìm vào khuya tối

nhường lại cho đàn dế đen

huyên náo gọi nhau

tuyên bố kẻ thua người thắng

vì còn quá nhiều tranh đấu suốt ngày

đài chưa kịp loan tin tức

 

chờ đến lúc mọi người buồn ngủ

tiếng phách gỗ vang lên

báo tin người bán mì đêm đang đến

từng nhịp gõ tỏa hương nước lèo thơm

vài miếng thịt heo xắt mỏng

sắp trên những sợi mì vàng, láng trơn

vài lá hẹ giòn, xanh bóng

nhưng ai có thời giờ thưởng thức nghệ thuật sắc màu

buổi sáng sắp đến gội tóc nàng trong nước biển

 

Mặt trăng chắc đã mọc lên ở một nơi khác

cho thi sĩ mơ mòng dưới ánh trăng

thổn thức dưới ánh trăng,

suy tư dưới ánh trăng,

còn ánh trăng Sài Gòn, không ai thấy

 

Đó là Sài Gòn

nơi tôi sinh ra

khôn lớn

yêu một người.

 

k.c.
Ngu Yên dịch
Nguyên tác: There was no moonlight in Saigon


Ghi:

(*) Ca dao.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền