Chưa Đóng Quan Tài Chưa Đổ Lệ

04/03/202318:34:00(Xem: 2544)
DC407 (22)
Minh họa: Đinh Cường

 

Tôi để nguyên một ngày, từ sáng đến khuya,

cưa gỗ, đóng chiếc quan tài, rồi điêu khắc,

sơn màu xanh da trời, đục khoét dáng mây bay,

bên dưới khắc hình gà vịt nai thỏ

những con vật hiền lành làm bạn bên kia đời.

 

Không việc gì buồn hơn đóng quan tài

dù cho ai

phải có một cái xác

chia lìa trong đó.

Không thời gian nào trầm tư hơn lúc đóng quan tài

không nhớ sợ cũng phải nhớ

không muốn buồn cũng phải buồn.

Khi búa đóng xuống cộp, cộp, cộp …

Nhịp tim nhảy thịch, thịch, thịch …

Trí não vang lên chết, chết, chết …

Rồi một thứ gì nổi lên như da gà.

 

Mất một sự sống thân thiết từng sống chung.

Mất một mảnh đời la liệt kỷ niệm.

Mất nhắc nhở mình sẽ mất nhiều hơn.

Làm người cuối cùng là mất hết.

 

Cưa sáu miếng gỗ hình chữ nhật.

Đóng cái hộp, chết sao mà nhỏ quá.

Không có gì thảm thiết hơn tự tay đóng quan tài.

Tiễn biệt yêu thương đậy nắp là vĩnh viễn.

Cuối cùng, nghệ thuật chết đã sẵn sàng.

Búa đập vào tay chảy máu hồi nào không biết.

Ngồi bệt xuống đất nghe tiếng thì thầm:

“Thức dậy, lại đây”

“Có thức ăn ngon, ăn lần cuối đi con.”

“Lại đây, lại đây.”

“Nước đã ấm để lau sạch thân thể.”

“Lại đây, lại đây con.”

 

Không vẫy đuôi, không gừ gừ thân thiết.

Con lông xù đã im lặng từ hôm qua.

Ngu Yên

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền