Tình Ca Pablo Neruda

15/07/202319:32:00(Xem: 2773)

Pablo Neruda

 

Nơi Này Anh Yêu Em

Gió gỡ bóng tối rừng thông.

Sáng trăng lang bạt theo dòng lân tinh.

Suốt ngày đuổi bắt ái tình.

 

Sương mù nhảy múa bóng hình yêu đương.

Hải âu lạc cánh tây phương.

Cao, cao, ngọn nến dễ thường ngôi sao.

 

Màu đen chữ thập con tàu.

Cô đơn.

Dậy sớm ướt nhàu tâm linh.

Biển xa vang vọng sóng tình.

Bên bờ hải cảng

Một mình yêu em.

 

Chân trời che giấu tình em
chỉ yêu vô vọng

từng đêm lạnh lùng.

Tàu nghĩa địa chở muôn trùng

nụ hôn vượt biển mông lung bến bờ.

Anh như neo cũ bơ vơ

Chiều thâm bến đậu buồn chờ lãng quên.

Đời anh thất thểu lềnh bềnh

Yêu điều hư ảo.

Lênh đênh chán chường.

Em xa, xa lắm, vẫn thương.

Để buồn vật lộn thất thường hoàng hôn.

Chờ đêm ru vỗ về hồn

Đồng hồ trăng biển bồn chồn giấc mơ

Mắt em sao sáng nghi ngờ

nhìn anh không hứa bao giờ gặp nhau.

Yêu em làm lá thông sầu

hát lên trong gió

về đâu?

đến đâu?

 

 

 

Đôi Bàn Chân Em

 

Khi không dám nhìn dung nhan

Tôi nhìn đắm đuối đôi bàn chân thương

cong cong yểu điệu xương xương

Đôi chân nho nhỏ dặm trường khổ qua

Cưu mang xuôi ngược gần xa

Xiêu xiêu thân ngọc phách ngà

bước đi

Chao ôi, eo vú thần kỳ

Rung rinh hạt núm lâm ly

hạt hồng

Thâu hồn đôi mắt

mơ mòng

Đôi môi nét rộng ngọt lòng hương hoa

Bím tóc đỏ

như tháp ngà

Tôi yêu chân nhỏ

vì qua

cõi đời

Vượt sông ngược gió

tìm tôi

 

Ngu Yên dịch

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ từ thôi ba của sắp nhỏ ơi! | Vì ngoài sông phù sa đang hoài thai. | Ôi sự dịu dàng | Có thể biển sư tử thành nai. | Thiếu sự dịu dàng | Con nai trong nhà ta có khi thành sư tử.
có lẽ nơi này gỗ đã mục | lâm chung một thân cây
Ở Gaza | người già, thai phụ và trẻ em | Họ…được mời như thế | ngồi chung trong một bàn tiệc chiến tranh
không phải vì thiếu vắng điều gì | mà là có quá nhiều thứ từng là cần thiết | giờ không là gì cả
Làm thơ là một hành trình, với nhiều người, có khi rất là tình cờ bất chợt như làn gió mát buổi sớm chúng ta gặp mà không hề mong đợi. Thơ của chị Lê Phương Châu có phong cách như thế, khi thơ đọc như là những dòng chữ tình cờ, nơi đây chị có vẻ như không cố ý tìm chữ, tất cả chỉ là tự nhiên như ca dao. Trên từng dòng chữ, chị hiện ra như các hơi thở của tỉnh thức, để tự quán sát đời mình tan rã từng ngày, từng giờ, từng khoảnh khắc trong dòng sông vô thường. Và từ đó, thơ của chị khởi dậy trên các trang giấy.
Chẳng ai biết tận, thế giới bên ngoài bí mật. Thế giới bên trong càng bí mật hơn. Thế giới trí óc vô cùng khó hiểu. Thế giới con tim càng nhiều chuyện bất ngờ. Chẳng ai biết được chuyện gì sắp xảy ra, sao lại ngạc nhiên khi chuyện xảy đến?
trốn nắng, những con bồ câu về | đậu trên bao lơn, sự thanh thản không làm sao hiểu nổi | bay đi, thứ hoà bình giả dối | em xua tay và tức thì xấu hổ về sự ngu ngốc của mình
Yêu được hồi nào cứ yêu. | Một hôm tự nhiên: hết. | Như còi cứu thương: tắt, | Như sấm sét: câm | Gió sẽ thối tất cả biệt tích.
Trong tập Bốn Mùa Trời và Đất, Márai Sándor cảm giác về mùa hè, …Tôi đứng trên ban công, giữa một vùng xanh, nghe tiếng rì rào thức dậy của cây cỏ. Mùa hè đây rồi, tôi nghĩ; và nó giống như một cảm xúc tràn ngập trong tôi, không khoan nhượng, và đầy những kỷ niệm giản dị… (Giáp Văn Chung dịch) Trong tản văn Hoa Nở Vì Ai, Vũ Hoàng Thư viết, …Tháng 7 gọi về hàng phượng đỏ thắm rung rinh chùm nở, thứ lung linh ảo mờ, gần gụi mà xa thẳm… Và mùa hè trong truyện của Đặng Thơ Thơ, … Đó là lúc chín nhất của mùa hè. Những trái táo bắt đầu căng mật. Từ trong lá cây thoảng ra những ngọn gió màu xanh thẫm...Ở Cảnh Nhàn của Bạch Vân Cư Sĩ có thú sống, xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao…, có lẽ thời của người, nước còn trong ao còn sạch.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.