Về, qua ngả đồi không

23/12/202309:57:00(Xem: 1949)
Jennifer Higgie
Tranh Jennifer Higgie.



Cây cọ cuối mùa đang mạ ngân nhũ

uốn éo đắp bờ các bậc thang lúa gặt trơ còn xăm xắp rạ

tia nắng sáng sơ sinh tập tành bước nhặt

dưới lũng sâu

vấp mương dẫn thủy ngã sõng soài lem lấm đất au đỏ.

 

Dốc trợn mắt nâu

đèo xuýt xoa quấn lại khăn quàng cổ  

lẩy bẩy nhìn

ngôi nhà nhân thế rễ bay nghiêng

những sợi thừng lộc vừng đu quay quắn móc

bám miết dây chỉ mùng ren

tung rối những trái dưa thắt eo ẻo lả

va giạt vào nhau ấp úng

nước ghềnh vấp mảng rêu sùi bọt xốp

hơi ứ phất phơ thẫm vàng bông cúc dại

lay lắt

loe vỡ bụp cọng râu su cười ran rát mặt.

 

Phong tỏa tôi chùm đề già nua múa chổi quạt lên đồng thườn thượt

vần xoay ngắm nghía như vớ được mẩu hóa thạch lý tưởng thời hồng hoang

bóc miếng vỏ khô niên đại gối đầu xoắn ốc

nét chạm trổ tuyệt kỳ khu gân guốc;

 

lông tơi tuột

vẩy mốc meo

ngày ốm o thiếu tháng

không gian đeo bồng một sơn lâm lưỡi cà sát trán

làng mạc ô trầm vách đất bày bàn cờ chơi

thỉnh thoảng hởi lòng tiếng khóc trẻ nằm nôi

đàn chướng phong chưa sõi nói đã đua sức bọn gà đồi

gáy nướng rên cơn mộng vội vò cong ngón út.

 

Chớn chở cao nguyên

địa thiên hợp thể

đệ nhất thần vũ nghi uy bệ

chòm râu cước hất lông tuyết hạc xuống bụng sôi biển mẹ

uống ngân quang tăn tắn vọc trăng ngà

một chuyển mình là một mẻ sì sụp bãi tiên sa

hớp phổng phao ngực cụm lồi đảo nổi.

Khoác tượng người có hồn có hơi thở mai rùa nưng nứt khói

một đội quân hàng rào vệ phòng đanh đá nguội

trăm hôi hổi vai thịt non nhi nữ gánh gồng

miền ngược cài lược răng địa long

mầm sống xẻ khía nhát dáo rừng lên điệp trùng câu thúc.

 

Tát nước đầm sen

cá đớp no nê lá sấu nhô nhành nhí nhót

giấc ngủ chiều xẻ bớt góc chìa ra

nhín sớt cho đêm

dán thiệp

chỉnh đốn y xiêm

mời họa mi lảnh lót.

 

Liếm vân vụ đo yêu tình nhấm nhút

sướt mướt say lậm đuối đắm cần rượu ngô hăng gắt

dập dờn chan chát gậy tầm vông

(thấy em tôi nhảy lửa hội tưng bừng.)

 

Em tôi về

thịt xương ướp thơm từ róc rách đàn mê

tôi, hồn võng tre nhịp lỗi

dựa cột băng trời nhận khai thị lóe chớp rìa tóc rối

chiêm ngưỡng gót sẻ sen thần kỳ sải nghìn khê

mầm xanh theo hầu từng thước chim di

chắp tay khấn gửi

cầu vài giây trời quên đừng nhả muối.

 

Ngày mai nữa đang nhóe nhoe chào tới

tranh được hưởng phần

của em

tự phương nào trìu mến gọi tên

đèo xa dội với;

 

diện mạo mùa rồi sẽ vẫn y xưa.

 

Làm sao chép lại từ trong mơ

cái cười hôm nao lỡ đào hoa phấn dỗi?

 

-- Nguyễn-hòa-Trước 

12-2023

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền