âm vọng | sóng nước

06/07/202412:34:00(Xem: 1820)
untitled-(1957)_Franz-Kline_(1910-1962)
Untitled (1957), Franz Kline (1910-1962)




âm vọng  

 

 

những thân ái một thời

giờ đây ly tán

thân thế mất biệt không vết tích

như thể tan vào hư không

 

hôm nay chạm mặt cái bóng vô cảm  ̶ ̶ ̶ 

ngẩn ngơ lang bạt trên cánh đồng cháy

không hề ngoái cổ khi nghe xướng tên

 

hỏi mi có nhớ mùi cỏ dại

héo úa vàng võ dưới nắng hạn chói chan

có nhớ những chiều nhìn mây trời vung vãi

nỗi buồn vô định vây phủ tháng ngày tới tuổi

tâm tư lấp lửng trôi nổi trong tách cà phê

 

mi bước qua những ngõ ngách xó xỉnh tối đen

đi tìm ánh trăng cuối đường

tìm tiếng khóc giục giã đâu đó trong xóm nhỏ

tìm bức bích họa ám khói trong giấc mơ

tìm giấc mơ ngỡ là tiền kiếp

mà nghi ngại tiền kiếp nào có thật

 

mi đã từng ngồi trên than hồng

nhấp nhổm ngó đàn muỗi đói

ham muốn chập chờn đánh lận

giả dụ mi chỉ là âm vọng là phản ảnh của hôm qua

giả dụ hôm nay mặt trời đi vắng

một ngày trôi qua không còn gì đáng nghĩ suy

 

trong lù mù của chốn mênh mang

trí tuệ cán dẹp như con khô mực

nằm ngồi hiến máu cho muỗi

mi vẫn không đắn đo sau nhiều lần dại dột

không một lời giải thích phân trần  ̶ ̶ ̶ 

có đáng?

đã đủ chưa?

 


sóng nước (redux)

 

 

lục bình nhún nhảy từng dề

theo sóng nước

về chậm trên tháng ngày choáng váng

 

người theo chợ nổi chợ trôi

cái răng  ̶ ̶ ̶  ôi cái răng

cắn bầm dập đôi môi

hôn vết thương bật máu

 

giọt ấm hồn nhiên chảy dài

lửng lơ trong chuyển động chậm

đượm sắc trên ngực áo

 

vạt trắng trinh nguyên

lướt thướt bay trong gió

miên man trên sóng nước

mơ hồ về phía cuối chân trời

 

không một vẫy tay

không lời giã biệt

nén lòng

ngó bâng quơ

một thoáng nắng nhạt xô tràn màu nhớ 

trời chiều chất chồng ảo giác

vẫn là một ngày khao khát vị cay nồng. 

 

 

Quảng Tánh Trần Cầm

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền