Hôm nay,  

Vết Nhơ Không Phai

19/07/202520:38:00(Xem: 1311)
duy thanh 1
Minh họa Duy Thanh

 

Đối với phân nửa cử tri Mỹ, nhiệm kỳ tổng thống thứ hai của Donald J. Trump bắt đầu ngày 20/1 là một chuỗi dài của những kinh hoàng, chưa từng có. Từ những cuộc bắt bớ và trục xuất gần một trăm ngàn di dân, trong đó chỉ 8% đã từng bị kết án liên quan đến các tội bạo lực. Trong một cuộc phỏng vấn với CNN, Giám mục Công giáo, Robert W. McElroy đánh giá chính sách trục xuất của chính quyền Trumpkhông chỉ đơn giản là không phù hợp với giáo lý Công giáo, mà còn vô nhân đạo và đáng ghê tởm về mặt đạo đức.”

 

Hơn nữa, hàng loạt các sắc lệnh và chính sách của chính phủ Trump, bao gồm cắt giảm viện trợ toàn cầu và sa thải hàng loạt nhân viên ở Bộ Ngoại giao, Tư pháp, Giáo dục... đã khiến vô số người Mỹ hãi hùng. Tuy nhiên, so với những vấn đề nghiêm trọng này, thì việc chính quyền Trump từ chối công bố các hồ sơ liên quan đến vụ án Jeffrey Epstein lại là chuyện nhỏ. Nhưng, cách thức mà Trump giải quyết đã biến nó thành một vụ bê bối lớn.

 

‘Cùng hội, cùng thuyền’

 

Sinh năm 1953 tại Brooklyn, New York, Jeffrey Epstein bắt đầu sự nghiệp là giáo viên tại Trường Dalton danh tiếng, mặc dù không có bằng đại học. Sau đó, Epstein chuyển sang lĩnh vực tài chính, thành lập công ty quản lý tài sản cho các tỷ phú.

 

Năm 2005, Epstein lần đầu tiên bị cảnh sát Florida điều tra với cáo buộc lạm dụng tình dục các bé gái vị thành niên tại biệt thự riêng ở Palm Beach. Trong một thỏa thuận nhận tội gây tranh cãi năm 2008, Epstein đã tránh được truy tố liên bang, bằng cách nhận tội với các cáo buộc nhẹ hơn, là dụ dỗ trẻ vị thành niên để mại dâm. Thỏa thuận này đã bị chỉ trích và sau đó bị phán quyết là vi hiến, vì đã không thông báo cho nạn nhân về các điều khoản của thỏa thuận, vi phạm luật liên bang.

 

Vào tháng 7 năm 2019, dưới nhiệm kỳ tổng thống đầu tiên của Trump, Epstein đã bị bắt giữ với cáo buộc liên bang về tội buôn bán tình dục trẻ vị thành niên. Ông ta không được bảo lãnh và bị giam giữ tại nhà tù thành phố Manhattan. Một tháng sau, Epstein được tuyên bố là tự tử, nhưng các sự kiện xung quanh cái chết của ông, bao gồm máy quay phim giám sát bị hư, đã khiến dư luận nghi ngờ về cái chết này.

 

Trump và Epstein là bạn bè thân thiết trong nhiều năm, đặc biệt là vào thập niên 1990. Họ đã cùng nhau tham dự các bữa tiệc, với những video cho thấy cả hai cười đùa và khiêu vũ cùng các cô gái trẻ. Trong một cuộc phỏng vấn với Tạp chí New York năm 2002, Trump đã nói về Epstein như sau:

 

Tôi đã biết Jeff 15 năm. Anh ấy rất vui tính. Thậm chí còn có người nói rằng anh ấy thích phụ nữ đẹp như tôi, và nhiều người trong số họ là những cô gái trẻ.”

 

Năm 1993, cựu người mẫu chuyên nghiệp, Stacey Williams, đã cùng Epstein đến thăm Trump. Cô kể lại với Guardian rằng, khi đến nơi, Trump đã đặt tay “lên khắp ngực, eo và mông trong khi Trump và Epstein nhìn nhau mỉm cười.” Cô Williams cho biết thêm: “Rõ ràng là Epstein và Donald (Trump) thực sự là những người bạn rất thân thiết và đã dành rất nhiều thời gian bên nhau.”

 

Tại sao Trump không công khai hồ sơ Epstein như đã hứa?

 

Trong một podcast vào mùa thu năm ngoái, Trump đã đề cập đến một danh sách Epstein và từng cho biết sẽ ‘giải mật’ các hồ sơ liên quan đến Epstein trong một chương trình trên Fox News. Vào Tháng 3 năm 2025, Tổng chưởng lý Pam Bondi đã tổ chức một sự kiện truyền thông, tuyên bố những tập tài liệu lớn có dòng chữ “Hồ sơ Epstein” và thông tin mới sẽ sớm được đưa ra ánh sáng.

 

Tuy nhiên, đầu tháng Bảy năm nay, Bộ Tư pháp chính quyền Trump đã bất ngờ tuyên bố không có bằng chứng nào cho thấy Epstein có một “danh sách khách hàng” và việc Epstein tự tử là xác đáng. Thông báo này đã gây ra làn sóng phẫn nộ khắp nơi, đặc biệt trong thế giới MAGA của những người ủng hộ Trump. Phó giám đốc cấp cao Cơ quan Điều tra Liên bang (FBI), Dan Bongino, được cho là đã rất phẫn nộ với Tổng chưởng lý Pam Pondi và xem xét việc từ chức để phản đối.

 

Trump đã giải quyết việc mà ông cho là ‘bé xé to’ bằng chiêu thức mà ông vẫn luôn sử dụng: đổ hết cho Obama, Biden, và đảng Dân chủ. Trong hàng loạt các post trên Truth Social, Trump đã viết rằng việc này là một “trò bịp”, “một âm mưu của đảng Dân chủ nhằm đánh lạc hướng dư luận khỏi những gì tốt đẹp mà ông đang làm với tư cách là tổng thống.”

 

Đây thực sự là một tuyên bố lạ kỳ. Bởi nếu đảng Dân chủ tạo ra “danh sách khách hàng” của Epstein, tại sao Biden không công khai? Hoặc tại sao Trump không công bố để dư luận thấy “âm mưu của đảng Dân chủ”? Thói quen gọi bất kỳ thông tin gây bất lợi cho bản thân là “trò lừa bịp” của Trump chưa bao giờ nực cười hơn lúc này. Ngay cả Elon Musk cũng mỉa mai Trump: “Trời ơi, tôi không thể tin Epstein đã tự tử trước khi nhận ra tất cả chỉ là trò lừa bịp.

 

Vụ việc càng căng thẳng hơn khi hôm 17 Tháng Bảy, tạp chí bảo thủ Wall Street Journal trong một bản tin độc quyền, đã công bố một tấm thiệp sinh nhật, được cho rằng Trump đã viết cho Epstein vào năm 2003. Theo Wall Street Journal, tấm thiệp có chữ ký Trump với những dòng chữ được đóng khung bởi hình phác thảo của một phụ nữ khỏa thân được vẽ tay và kết thúc bằng dòng chữ “Chúc mừng sinh nhật và mong mỗi ngày đều là một bí mật tuyệt vời.”

 

Trump phủ nhận việc viết tấm thiệp này, nói đó là “giả mạo”, và đã đệ đơn kiện đòi Wall Street Journal và ông trùm truyền thông Rupert Murdoch bồi thường 10 tỷ Mỹ kim vào 18 Tháng Bảy. Đồng thời, để xoa dịu thế giới MAGA đang rất bất mãn với mình, Trump đã yêu cầu tổng chưởng lý Pondi thỉnh cầu Tòa án liên bang cho phép công bố biên bản bồi thẩm đoàn có liên quan.

 

Tuy nhiên, theo các chuyên gia pháp lý, yêu cầu này của Trump đơn giản là kéo dài thời gian, hy vọng những người ủng hộ sẽ hài lòng và quên đi “Epstein client list”. Bởi biên bản của bồi thẩm đoàn sẽ không làm sáng tỏ những vấn đề này, vì không bao gồm bằng chứng hình ảnh hoặc video, cũng như không bao gồm nhật ký chuyến bay của những người đã từng bay trên không lực riêng của Epstein.

 

Kristy Greenberg, cựu công tố viên liên bang, gọi hành động này của Trump và Bondi là trò định hướng: “Trump thừa biết các công tố viên trong lúc truy tố Epstein và Maxwell đã không đặt câu hỏi về ông ta trước bồi thẩm đoàn khi ông ta còn là tổng thống. Đó là chiêu trò đánh lạc hướng khỏi những bằng chứng quan trọng: các ghi chép phỏng vấn nhân chứng, video, hình ảnh, v.v.”

 

Vết nhơ không phai

 

Điều khiến tội ác của Epstein trở nên đáng ghê tởm là sự hiện diện của một mạng lưới quyền lực đã bao che cho ông ta hơn một thập niên. Đầy rẫy những kẻ tiếp tay, đồng phạm, và những kẻ lạm dụng tình dục khác vẫn chưa bị điều tra hay xét xử chính thức. Cho nên, việc Trump thay đổi lời hứa không công bố “danh sách khách hàng” của Epstein và các hồ sơ liên quan đã khiến ông phải lao đao đối phó với sự giận dữ, phẫn nộ của những người ủng hộ có tầm ảnh hưởng.

 

Candace Owens, một nhà bình luận nổi tiếng của phe bảo thủ, nói việc Trump gọi hồ sơ Epstein là “âm mưu” do Obama và đảng Dân chủ là ‘hoàn toàn đáng xấu hổ’. Owens gọi cách Trump xử sự là “ung thư giai đoạn cuối” đối với phong trào MAGA, đồng thời cáo buộc Trump đã xem những người ủng hộ ông là ‘ngu dốt’.

 

Giải pháp duy nhất của Trump là công khai ‘danh sách khách hàng’ và các hồ sơ có liên quan đến Epstein. Nhưng, dường như Trump đã và đang từ chối giải pháp này, mà không có sự giải thích hợp lý. Yêu cầu công khai bằng chứng không đáng kể, thiếu minh bạch, chỉ càng dấy thêm các thuyết âm mưu về sự liên quan của Trump trong vụ án Epstein.

 

Việc công bố gần 1000 trang hồ sơ tòa án đã hé lộ mức độ hoạt động và đường dây buôn bán tình dục của Epstein. Các tội danh bị cáo buộc rất kinh hoàng, bao gồm lạm dụng tình dục, bóc lột tình dục, hiếp dâm, buôn bán tình dục, nô lệ, tra tấn và cưỡng bức phụ nữ và thiếu nữ vị thành niên, chỉ mới 14 tuổi. Đường dây buôn người này của Epstein kéo dài hàng thập kỷ, với nhiều người đàn ông quyền lực bị cáo buộc đã tham gia vào các hành vi lạm dụng tình dục.

 

Ngay cả khi không có bằng chứng nào chứng minh sự liên can của Trump với các tội phạm tày trời của Epstein, thì mối quan hệ mật thiết và thái độ khinh thường phụ nữ (gọi phụ nữ là “chó”, “lợn béo” trong các cuộc phỏng vấn và bài đăng trên mạng xã hội) cho thấy sự thiếu đạo đức và tư cách lãnh đạo của tổng thống Mỹ đương nhiệm. Trump đã nhiều lần bình luận về ngoại hình của con gái ruột mình, Ivanka Trump, bao gồm cả việc tuyên bố: “Nếu Ivanka không phải là con gái tôi, có lẽ tôi đã hẹn hò với con bé rồi.”

 

Trump không phải là tổng thống Mỹ đầu tiên bị cáo buộc có hành vi sai trái về đạo đức, nhưng tội ác của Epstein quá nghiêm trọng và bị dư luận mạnh mẽ lên án, nên mối quan hệ mật thiết với với Epstein là một vết khó tẩy.

 

Việc người nắm giữ vị trí quyền lực cao nhất thế giới là ‘bạn tốt’ ‘bạn thân’ với một kẻ đã hủy hoại cuộc đời của vô số trẻ vị thành niên là một sự ô nhục đối với những người Mỹ có lương tri, một chương đen tối không thể xóa nhoà trong lịch sử thời đại.

 

Cung Fa

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
19/12/202500:00:00
Những diễn biến gần đây trong chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ dưới thời Tổng thống Donald Trump đã đặt ra nhiều vấn đề về tương lai của mối quan hệ xuyên Đại Tây Dương. Việc công bố Chiến lược An ninh Quốc gia mới (National Security Strategy of the USA, NSS) — một tài liệu chính thức tái xác lập định hướng chiến lược của Washington — cho thấy sự thay đổi đáng kể về cách Hoa Kỳ nhìn nhận vai trò của châu Âu, vốn được xem là đồng minh thân cận trong suốt lịch sử hiện đại.
19/12/202500:00:00
Donald Trump không phải hạng người mê sách vở, nhưng lần này ông lại tìm được một hình ảnh rất “văn vẻ”: ông khoe sẽ mừng 250 năm ngày lập quốc bằng một… trận đấu võ ngay trên bãi cỏ Tòa Bạch Ốc. Năm tới, nước Mỹ dĩ nhiên sẽ có diễn hành, pháo bông, huy chương kỷ niệm. Nhưng cái lồng sắt bát giác dựng ở bãi cỏ phía nam và những tay võ sĩ của giải UFC lăn xả trong ấy mới đúng là tranh vẽ tình trạng xã hội Hoa Kỳ, khi soi qua lăng kính chính trị, trong năm thứ hai nhiệm kỳ hai của ông Trump. Chỉ khác một điều: UFC, trái với chính trường Mỹ, vẫn còn giữ ít nhiều lễ độ, cấm chửi rủa và cấm đánh vào hạ bộ.
19/12/202500:00:00
Thật đáng thương cho lớp trẻ, vì thế giới này lại do những ông già điều khiển. Bên đây Thái Bình Dương, Donald Trump, 79 tuổi, vẫn mặc sức hô hào về trí tuệ nhân tạo, máy rô-bốt, và “thời đại mới”. Nhưng với ông, điều “vĩ đại” nhất vẫn là nước Mỹ của thập niên 1950 – thời ông còn nhỏ, đời thuần một màu da, xã hội chưa đổi khác, và mọi sự dường như đứng yên trong một giấc mơ thành công trưởng giả. Bây giờ, mỗi lần mở miệng về “nước Mỹ vĩ đại”, ông liền nhắc đến việc đóng biên giới, “đình chỉ vĩnh viễn nhập cư từ thế giới thứ ba”, và đổ lỗi cho di dân với mọi tai họa của xã hội – từ trường học quá tải đến tệ nạn đô thị. Dưới mắt ông, tất cả sự sa sút hôm nay đều bắt đầu từ khi nước Mỹ không còn giữ được dáng dấp của những năm hậu chiến.
13/12/202518:59:00
Là một người Việt Nam định cư tại Hoa Kỳ đã hơn năm mươi năm, tôi dần xem đất nước này như quê hương thứ hai. Tôi yêu nước Mỹ gần như yêu quê mẹ, và âm thầm tự hào khi trở thành một công dân của một cường quốc hàng đầu thế giới. Chính vì tình cảm ấy, tôi ngày càng cảm thấy bất an trước những chia rẽ đang trở nên rõ rệt trong xã hội Mỹ những năm gần đây. Bất đồng về chính sách di dân, phúc lợi xã hội, hay quyền tự do ngôn luận—cùng nhiều vấn đề khác—không còn mang dáng dấp của những khác biệt chính trị thông thường. Chúng trở nên khó hòa giải hơn, ăn sâu vào gốc rễ, và mang tính cá nhân hơn. Mỗi khi cảm giác lo lắng ấy lặng lẽ dâng lên, tôi lại tự hỏi: Liệu những người Mỹ khác có cảm nhận như vậy không?
11/12/202511:51:00
LTS: Một bản tin quốc tế hôm nay đề cập việc Donald Trump Jr. âm thầm khâm phục Andrew Tate, nhân vật mang nhiều tai tiếng về hiếp dâm và buôn người. Điều này phản chiếu thực trạng của thời đại: chính trị và danh vọng hiện phụ thuộc vào thanh thế hơn là giá trị đạo đức. Xã hội nào tôn thờ kẻ khinh miệt phụ nữ và xem quyền lực như món hàng trao đổi, xã hội ấy đã bắt đầu lạc hướng. Dưới đây là tóm lược bài viết của Megan Twohey và Isabella Kwai đăng trên tờ New York Times ngày 10 tháng 11, để bạn đọc tự xét đoán.
04/12/202518:14:00
Nội chiến Hoa Kỳ sau bốn năm đã gây ra khoảng 1.5 triệu thương vong, với ước tính số người chết khoảng từ 620,000 đến 750,000. Đây trở thành cuộc xung đột đẫm máu nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Trong khi Thế chiến thứ II (1939-1945) có số quân nhân Hoa Kỳ tử vong cao thứ hai với khoảng 405,000 người, thì số người chết trong Nội Chiến lại cao hơn đáng kể so với Thế Chiến Thứ Nhất (1914-1918), Chiến Tranh Triều Tiên (1950-1953) và Chiến Tranh Việt Nam (1955-1975), với số lính Mỹ chết lần lượt là khoảng 116,500, 54,200 và 58,220.
01/12/202510:15:00
Cho tới nay chính quyền Trump vẫn chưa phổ biến văn bản chính thức nào về việc phân phối lợi tức thu được từ thuế quan. Tất cả những gì báo chí biết là qua những lời tuyên bố bất thường và những rò rỉ của Trump trên mạng Truth Social. Vào ngày 17/11 vừa qua, Tổng Thống Donald Trump một lần nữa lập lại rằng ông đã thu nhập được hàng trăm tỉ từ thuế quan và sẽ chia lợi tức cổ phần (dividend) vào khoảng giữa năm tới.
23/11/202519:22:00
Phúc lợi xã hội không đồng nghĩa với xã hội chủ nghĩa. Các chính sách an sinh là cơ chế tái phân phối mang tính nhân đạo trong một nền kinh tế tư bản-dân chủ, nhằm đảm bảo mức tối thiểu cho đời sống con người mà không xóa bỏ kinh tế thị trường hay chủ nghĩa tư bản.
21/11/202503:53:00
Những người phụ nữ tay cầm tấm ảnh của họ thưở thiếu thời giơ cao trước House Triangle của Capitol vài ngày trước nay bước vào cánh gà, nhường chỗ cho phân đoạn khác, diễn viên khác trong vở diễn chính trị căng thẳng và máu lửa. Lẽ ra, vai diễn của họ không nên có trong chương này, hồi này. Lẽ ra nó đã kết thúc từ vài thập niên trước. Nhưng giờ đây họ chấp nhận quay trở lại sân khấu kịch trường của Điện Capitol, mở lại mức bàn bi kịch của mấy mươi năm trước. Có người trong số họ, chấp nhận sẽ trở thành “điểm tựa” cho dân biểu MAGA Marjorie Taylor Greene nếu bà đứng trước Quốc Hội, đọc to, rõ tất cả cái tên có trong hồ sơ Epstein. Bi kịch trở thành bi hài kịch.
21/11/202500:00:00
Có những ký ức không cần ai nhắc lại; chỉ cần tiếng động giữa đêm là đủ làm người ta giật mình. Người Việt miền Nam sau 1975 không xa lạ gì với tiếng đập cửa khi công an xông vào bắt bớ. Không cần lý do. Không cần giấy tờ. Những người bị lôi đi “làm việc” biệt tăm không ngày về. Cả nước hiểu rằng luật pháp không để bảo vệ ai; mà là công cụ người cộng sản dùng để gán mác những ai “có tội với Đảng và nhân dân”.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.