Hôm qua đọc sách mà buồn
Mà đau, mà khổ, mà tuôn lệ sầu
Một mình ngồi giữa đêm thâu
Ngậm ngùi nghĩ tới ơn sâu mẹ già.
Có người đội gạo đường xa
Kiếm cơm nuôi mẹ sống qua tháng ngày
Chẳng hề than thở đắng cay
Cứ lo lặn lội tỏ bày hiếu trung.
Có người thương mẹ tột cùng
Băng đèo, lội suối vượt rừng hái dâu
Miếng ngon của mẹ đặt đầu
Một đời tận tụy chuyện hầu hạ thôi.
Có người van vái lạy trời
Khấn nguyện cho mẹ thảnh thơi yên bình
Mẹ gọi vâng dạ thưa trình
Bao giờ cũng giữ đậm tình mẫu thân.
Có người chẳng ngại nếm phân
Để biết bệnh mẹ mấy phần tử sanh
Lên rừng bắt cá nấu canh
Cái gì mẹ thích để dành mẹ ăn.
Có người múa hát thật hăng
Cười đùa chỉ cốt mong rằng mẹ vui
Bận làm quan cũng tới lui
Thăm viếng săn sóc ngọt bùi mẹ yêu...
Kể sao cho hết mọi điều
"Nhị thập tứ hiếu" thật nhiều tấm gương
Nghe qua xúc động lạ thường
Thương mẹ côi cút đoạn trường mẹ ơi!
Bây giờ xa cách đôi nơi
Làm sao nói hết những lời thiết tha.
Nửa đêm dõi hướng quê nhà
Nguyện cầu cho mẹ tuổi già bình an.
Phạm Công Chánh
*
Khóc Anh
Kính tặng Cha Paul Chu Văn Chi để tưởng nhớ hương hồn cha Giuse Chu Văn Nghi
Gặp anh thoáng chốc đã xa,
Sao anh chỉ đến như là bóng câu!"
Anh em xa vắng từ lâu,
Gặp lại chưa thỏa tâm đầu nhớ nhung.
Anh ơi! Thương quá, khôn cùng;
Em sao quên niềm vui chung trùng phùng"
Anh đi... lại để nhớ nhung,
Buồn vui em biết tỏ cùng với ai"
Đơn côi trong tháng ngày dài,
Lê chân từng bước, miệt mài hát rong!
Nói sao cho hết nỗi lòng,
Thương anh còm cõi, long đong cuộc đời.
Anh đi... nước mắt em rơi,
Bởi anh lao nhọc... một đời hiến dâng!
Nay anh từ giã cuộc trần,
Bỏ em đơn lẻ lê chân riêng mình,
Tìm vui trong kiếp phù sinh,
Nhưng sao tìm được dáng hình anh thương!"
Giờ anh vui chốn Thiên Đường,
Bên cha, bên mẹ, thân thương gia đình,
Có anh, có chị chúng mình,
Xin anh nhớ đến thâm tình anh em!
Joseph Duy Tâm
*
Thương người trăm năm
Họa bài Thương hoài ngàn năm của nữ sĩ Kim Châu trong số báo ngày 20.7.01
Âm thầm bao nỗi tơ vương,
Một lòng chung thủy... trăm năm đợi chờ!
Hương Giang gợn sóng lững lờ.
Thương mây núi Ngự... còn chờ đợi ai"
Trường Tiền, ta đó nối vài...
Tháng năm vọng tưởng... đồng tâm chung hình.
Lăng miếu buồn vắng Vương Đình.
Tơ lòng nhớ mãi, con đường đầy vơi.
Nhớ người rao bánh trăng ngời,
Quê hương tiếng mẹ... nói năng dịu dàng...
Quốc học, Đồng Khánh mơ màng"
Một đàn bướm trắng... tan trường ngô ngây!
Hai trường tình nghĩa không phai"
Huế ơi" Muôn thuở... nhớ người trăm năm!
Thanh Tương - Tasmania
*
Ý nhớ tuổi buồn
Khi em nói thật lòng như em nghĩ
Những ý tình giữ kỹ ở trong tâm
Ba mươi năm sương gió bụi cát lầm
Đất xa lạ tình cờ như ý nhớ
Chuyện đâu thể vô tình mà gặp gỡ
Bởi cuồng phong giận dữ tháng Tư xưa
Đan mây mù dồn dập những cơn mưa
Rồi hồng thủy cuốn trôi dòng kỷ niệm
Màu áo trắng chiếc kẹp cài sắc tím
Tà thướt tha gió lộng buổi tan trường
Áo trận anh về - một chút gió sương
Gởi ý nhớ - mắt thầm trao tha thiết
Anh không nói nhưng mà em nhận biết
Đường anh đi không có sắc hoa hồng
Không thảm màu mà cát bụi gai chông
Hoa kiều diễm - bướm xa nhìn trân trọng
Chút lãng mạn vẫn là tình trong mộng
Em vô tình - khoảng trống của hồn anh
Rồi ngục tù - rồi rừng núi vây quanh
Đời nghiệt ngã - tháng Tư buồn tăm tối
Gió có thể không làm nên tội lỗi
Nhưng vô tình rời rã cánh hoa xinh.
Ba mươi năm - sương gió lạnh ý tình
Đất lưu lạc - tình cờ khơi kỷ niệm
Tiếng trong phone thật dịu dàng huyền nhiệm
Ngược gió về buổi tan học ngày xưa
Dáng học trò anh vẫn giữ trong thơ
Trong chinh chiến - trong tù đầy - lưu lạc
Em nhắc nhở - giọng thiết tha hờn mát
Gió vô tình - sao lại trách mây bay
Ba mươi năm - một thoáng giấc mộng dài
Xuân đã muộn - tóc pha màu sương tuyết
Thôi nhé em - một chút buồn luyến tiếc.
Thy Lan Thảo
*
Nhớ mảnh trăng quê
Quê người chắc lưỡi đoạn trường
Nhớ trăng ngày cũ quê hương một thời
Ngồi nhìn trăng lửng ngang trời
Tiếng đàn đêm vắng chơi vơi lòng người
Dưới tàn hoa bưởi nói cười
Cất cao tiếng hát bạn bè mua vui
Thuở nào chia ngọt sẻ bùi
Hai thằng trọ học sớm chiều có nhau
Cơm cha áo mẹ thuở nào
Công thày dạy dỗ đòn đau nhớ hoài
Nhớ em một thoáng áo dài
Nhớ luôn cái dáng trang đài của em
Mang theo ngày tháng cùng đêm
Bên bờ lau sậy rừng tràm hành quân
Nhìn mây nhìn nước bâng khuâng
Nghe con tu hú biết xuân đang về
Nhớ em dài mái tóc thề
Anh giờ xứ lạ xa quê ngàn trùng
Nhìn trăng mà nhớ mông lung
Nhớ luôn cả tiếng côn trùng nỉ non
Mai này biết hãy có còn
Sống về thác gởi theo hồn quê hương
Đêm nằm chắc lưỡi đoạn trường...
Vĩnh Hòa Hiệp
*
Những ngày không có anh
Trăng đùa trên núi bạc
Bát ngát màu quê hương
Trăng gieo mùa yêu thương
Cho đôi ta chung đường
Nay trăng tròn trĩnh quá!
Tim ta đau từng hồi
Khi anh đi xa rồi
Chỉ bồi hồi nỗi nhớ.
Nguyễn Thị Mỹ Linh
*
Con sóng xanh
Anh sợ chính anh là sóng gió
Khi xa giông tố cứ bùng to
Em sợ chính em người hứng chịu
Muộn phiền bão dữ cứ từ anh.
N.T.Mỹ Linh
*
Nhận và cho
Nhận về vài tiếng mỉa mai
Để đêm không ngủ nghĩ ai thương mình
Cho nhau một chút ân tình
Để hong khô tóc khi mình ướt mi
Mỹ Linh
*
Từ đó xa nhau
Tặng Mai - Tây Úc
Mai đây rồi cũng phải chia đôi
Thích nhớ làm chi chuyện đã rồi
Về sau chắc hẳn người lưu luyến"
Tình đã phai mờ chẳng cuốn lôi.
Đời tạo chi, gian truân nỗi khổ,
Thích êm đềm gió thoảng không thôi.
Về đâu cứ ngỡ... lòng tự hỏi
Tình thật đau buồn... phải chia phôi.
Người ơi! Có biết đời đang vỡ,
Chết cả con tim khó phục hồi.
Chang Son
*
Gặp Bạn
Chiều nay trời nắng lẫn trời mưa
Dừng bước bên đường gặp bạn xưa
Phố cũ đèn vàng soi lối cũ
Cây thưa hàng giậu mấy cành thưa
Tâm tình tri kỷ bao giờ dứt"
Hoài vọng giao lưu biết mấy vừa"
Thương nhớ một vùng trời kỷ niệm
Trong lòng trời nắng lẫn trời mưa.
Việt Nhi
*
Thương Tật. Cảm tác cảnh Vĩnh Hằng
Thân tặng thi sĩ Trương Khôi, Bankstown
Trời mây lồng lộng bốn phương
Hải âu cánh vỗ, sóng chào cát vang.
Bạch dương lớp lớp hàng hàng.
Ngẩn ngơ ghềnh đá, nhạc hòa vi vu.
Ngắm nhìn tình cũng ngất ngây...
Tưởng chừng cảnh thật, trải ngàn chân mây!
Khéo khen họa sĩ tài hay
Đôi môi chấm phá, làm say lòng này!
Thanh Tương
*
Nét bức tranh phụ nữ: của thương tật Úc
Thân tặng thi sĩ Trương Khôi, Bankstown
Giấy trắng pha màu, lộng nét trinh
Phô bày sự thật của trời sinh
Đôi hòn đào mộng đang khoe sắc.
Một suối dòng mơ chẳng lộ hình.
Óng ánh tóc tơ xem cũng đẹp.
Mịn màng da tuyết ngắm càng xinh.
Đôi môi đi nét chì minh họa,
Rung động tim ai dậy sóng tình"
Thanh Tương