Hôm nay,  

Các Xưởng May Dệt Mồ Hôi Cam Bốt Vẫn Thua Hoa Lục

14/12/200300:00:00(Xem: 4736)
NAM VANG (KL) – Ngành may mặc Cam Bốt làm hết sức mà vẫn không bì nổi với may dệt Trung Quốc.
Vào lúc trời sắp tối tại vùng ngoại ô của Nam Vang, thủ đô của Kampuchia, cô Van Sarom đang dựa lưng trên chiếc xe rộng bằng tấm phản đầy bụi bậm, chiếc xe này lún sâu xuống bùn. Nước da ngăm, với đôi mắt to mầu nâu, cô nở ra mỉm cuời nhưng không giấu nổi sự mệt nhọc. Cô bắt đầu đi làm từ 4 giờ sáng và về nhà sau 7 giờ chiều. Trong năm qua, cô gái 18 tuổi tròn làm cho công ty European Trend, một xưởng chuyên may loại quần áo ‘jean’ của hãng Levi-Strauss, cô làm việc 10 tiếng một ngày, 6 ngày một tuần. Còn có ngày chủ nhật cô giúp gia đình trong việc đồng áng.
Gần đó, các người bán hàng đang ngồi chờ đợi những người lao động ngưng việc trong ngày. Những người bán hàng này bán chuối xanh, hủ tiếu và hột vịt lộn luộc để trên chiếc bàn cách mặt đất khoảng một tấc, trên mặt đất có rác rến như các bao bằng nylon nhận dưới bùn lầy. Những lọ có chất làm bóng móng tay, những loại kẹp tóc rẻ tiền bằng plastic có vòng thung, những nón đan, những dây đeo chìa khóa và quần áo lót cũng được bầy ra để bán, không có món nào giá quá một Mỹ kim, cô Van Serom không bị những món hàng này cám đỗ. Cô còn phải lo cho bẩy miệng ăn trong nhà.
Nhờ bác tài lái xe mô-tô của tôi thông dịch, cô Van Serom kể chuyện là cô đứng đợi đằng sau chuiếc xe tải để chờ cho đủ số công nhân, cô phủ chiếc khăn hồng cáu bẩn lên đầu để che bụi, đi xe 45 cây số để về tới nhà, đứng suốt trong cuộc hành trình này. Nhiều khi xe chật ních, thân người ta chống vào cô và cô có thể ngủ đứng.
NỖI LO
Mặc dầu việc thường ngày hết, cô Van Serom cầu mau được làm nhiều giờ hơn để lãnh tiền giờ làm phụ trội nhiều hơn. Luơng căn bản hàng tháng của cô là 48 Mỹ kim, có hai giờ làm phụ trội mỗi ngày, cô có thể lãnh được 70 Mỹ kim. Cô bực mình thốt ra:
“Chúng tôi muốn có thêm giờ làm phụ trội. Chúng tôi cần tiền. Tôi thích làm ba hay bốn tiếng phụ trội mỗi ngày.”
Vấn đề không để cô không có thể làm như thế là luật pháp Kampuchia cấm các xưởng may mặc để cho nhân công làm việc của mình trên 10 giờ mỗi ngày. Do đó những xưởng may mặc này phải theo cẩn thận cái thế giới này, hầu hết các quản đốc không dám mở miệng để yêu cầu làm thêm giờ vì sợ bị các khách hàng Tây Aâu và Bắc Mỹ bắt gặp.
Thực tế chuyện này đã xẩy ra cho xuởng khác nằm cạnh công ty European Trend. Các nhân viên giám sát của một trong những hãng chủ yếu đặt hàng như Gap (GPS), đã phát giác xuởng này cho mở ca làm việc tới 12 tiếng và đã cho huỷ bỏ tất cả lệnh đặt mua hàng cách đây 11 tháng.
“Họ đã cho chúng tôi vào danh sách sổ đen một năm,” một quản đốc xin dấu tên đã than khóc. Ông ta đã lo nếu các khách hàng khác cuốn gói, ông ta mất mối làm ăn với hãng Phillips-Van Heusen (PVH), hãng Wal-Mart (WMT) và hãng Abercromble & Fitch (ANF).
CÓ AI ĐƯỢC GIÚP CHO ĐÂY "
Suy nghĩ kỹ cho thực đúng là chính phủ Hoa kỳ và Cơ quan Lao động Quốc tế (ILO) đã khuyến khích Kampuchia theo thỏa ước năm 1999 cho móc vào hạn ngạch may mặc đi theo tiêu chuẩn lao động. Hệ thống này xem ra đã thi hành tốt. Căn cứ vào sự theo dõi của Cơ quan Lao động Quốc tế về điều kiện lao tác, Kampuchia có thể được tăng hạn ngạch từ 9% lêntới 12%.

Song trong khi cải tiến lao động tại Kampuchia làm cho giới tiêu thụ và các cổ đông của hãng Gap và Nike ngủ ngon hơn, việc này không rõ thực ra ai đuợc bảo vệ. Các điều kiện như thông thoáng, chăm lo sức khỏe và phòng tắm chắc chắn được cải tiến theo giao ước, nhưng không tạo ra nghèo khó cho các nhân công như cô Van Serom được phép làm thêm giờ nếu công việc có và như công nhân mong muốn – thực ra có đúng như thế không "
Tuân thủ chặt chẽ cũng đủ nhức đầu đối với các nhà sản xuất thường than là nó tạo cho họ không cạnh tranh được – cuối cùng việc chạy đua đem ra bàn cãi.
Hãy nghe Arun Premchand, tổng quản đốc công ty Wearwel Cambodia Ltd, đời sống thực ra không công bằng tí nào cả.
“Trung quốc cạnh tranh được vì họ không tuân thủ. Họ có công nhân làm việc 14 hay 15 tiếng một ngày. Nếu tôi cho xuởng của tôi làm trên 10 tiếng, tôi bị hãng Gap, hãng Sears hay những người Hoa kỳ mua hàng bắt đóng cửa. Họ không có thể dùng luật này tại Trung quốc.
LÁ BÀI CÒN LẠI.
Không có nghĩa là hồ sơ lao động của Kampuchia hoàn toàn trong trắng.
” Chúng tôi không nói là không có các vấn đề. Rõ ràng là có,” theo lời của Lejo Sibbel, một viên chức của Cơ quan Lao động Quốc tế ở tại Nam Vang. Ông cho biết giờ làm phụ trội bất hợp pháp vẫn còn xẩy ra rất nhiều trong năm như là vào mùa Giáng Sinh bận bịu, công nhân thường không tình nguyện.
Còn Ray Chiew, quản đốc của công ty Garment Manufacturers Associations (GMAC) tại Kampuchia cho biết hồ sơ lao động chỉ là lá bài còn lại để cho quốc gia này chơi sau ngày 1 tháng giêng 2005. Việc sắp xếp Multi-Fiber Arrangement tới tuổi 30 là chấm dứt – hiệp uớc toàn cầu 1974 cho 47 quốc gia chia sẻ với nhau các thị phần Aâu châu và Hoa kỳ về hàng quần áo và hàng dệt. Sau đó, hàng may dệt không còn tính theo các hạn ngạch.
”Xin đừng bàn tới các chi phí hay giá cả. Chúng tôi không có thể cạnh tranh lại Trung quốc. Chúng tôi cố gắng tạo ra một thị trường riêng nơi mà chúng tôi tôn trọng quyền công nhân và trông vào những người mua có lương tâm xã hội tại Aâu châu và tại Hoa kỳ, họ đang nhìn vào hình ảnh của việc cung cấp hàng may mặc.
VẤN ĐỀ CHI PHÍ
Thực sư mà nói, giá lương tháng tối thiểu 48 Mỹ kim còn cao hơn giá lương nội địa của Trung quốc, quốc gia này có dân số 6,5 triệu người không có công nghiệp dệt bản địa, tất cả vải vóc đều được nhập cảng. Hơn nữa Kampuchia có nạn tham nhũng mà ai cũng biết, hạ tầng cơ sở còn nghèo làm cho chi phí lên cao hơn.
Trong khi Kampuchia giữ thành tích tuân thủ hơn nữa, tới cái ngày cuối cùng bị sụm xuống vì chi phí, theo như Roger Tan, giám đốc điều hành của hãng Thai-Pore Garment Manufacturing Co., cho biết :
”Tôi chưa từng gặp người mua nào nói rằng ‘Điều kiện lao tác rất khá, mặc dầu ông bạn đã chi thêm, cái đó được đấy’, nhưng họ lại nói ‘Giá bán cao quá.”
Nếu chỉ theo chí tiêu vào ngày 1 tháng giêng 2005, cô Van Serom và hàng ngàn người như cô ta đều bị mất sở làm.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chính phủ của Thủ tướng François Bayrou, mới nhậm chức chưa đầy chín tháng, đã sụp đổ hôm thứ Hai sau cuộc bỏ phiếu bất tín nhiệm với kết quả 364 chống và 194 thuận tại Hạ viện, tờ New York Times đưa tin. Đây là lần thứ tư trong vòng 20 tháng nước Pháp thay thủ tướng, cho thấy tình trạng bất ổn chính trị thường trực trong khi quốc gia phải đối diện gánh nặng tài chính chồng chất. Bayrou kêu gọi tiết kiệm 51 tỉ Mỹ kim mỗi năm để đối phó nợ công, cảnh báo “sự thống trị của chủ nợ cũng dẫn đến mất tự do,” nhưng đề nghị thắt lưng buộc bụng bị cả cực hữu lẫn cánh tả bác bỏ. Chính phủ của Thủ tướng François Bayrou, mới nhậm chức chưa đầy chín tháng, đã sụp đổ hôm thứ Hai sau cuộc bỏ phiếu bất tín nhiệm với kết quả 364 chống và 194 thuận tại Hạ viện, tờ New York Times đưa tin. Đây là lần thứ tư trong vòng 20 tháng nước Pháp thay thủ tướng, cho thấy tình trạng bất ổn chính trị thường trực trong khi quốc gia phải đối diện gánh nặng tài chính chồng chất.
✱ TT Putin: “Mục tiêu của chúng tôi không phải là đẩy nhanh guồng máy xung đột quân sự, mà trái lại là chấm dứt cuộc chiến hiện nay” - "Chúng tôi sẽ cố gắng chấm dứt cuộc chiến này, và tất nhiên là càng sớm càng tốt." ✱ PNV/TBÔ John Kirby: Ông Putin "hoàn toàn không cho thấy dấu hiệu nào rằng ông ta sẵn sàng đàm phán" để chấm dứt chiến tranh - Ông Biden sẵn sàng đàm phán với ông Putin, nhưng chỉ khi nào nhà lãnh đạo Nga "thể hiện sự nghiêm túc về đàm phán"...
Mãi cho đến dạo gần đây, hầu hết những ai không sống ở Iran có thể sẽ chưa bao giờ nghe đến cụm từ ‘cảnh sát đạo đức,’ chứ đừng nói là biết được vai trò rộng lớn của họ ở đất nước này. Tuy nhiên, ngày 16 tháng 9 năm 2022, cái chết của Jina Mahsa Amini đã làm dấy lên hàng loạt cuộc biểu tình trên đường phố Iran và các nơi khác, và tới này vẫn chưa có dấu hiệu dịu đi. Amini đã bị Gasht-e-Ershad, tên tiếng Ba Tư của lực lượng cảnh sát khét tiếng này, giam giữ vì tội “không buộc khăn trùm đầu phù hợp.”
Thế giới đang đối mặt với một bước ngoặt của thời đại: một sự thay đổi kiến tạo cho thời đại. Cuộc chiến tranh xâm lược Ukraine của Nga đã kết thúc một kỷ nguyên. Các cường quốc mới đã hoặc tái xuất hiện, bao gồm một Trung Quốc hùng mạnh về kinh tế và kiên quyết về chính trị. Trong thế giới đa cực mới này, các quốc gia và mô hình chính phủ khác nhau đang cạnh tranh về quyền lực và ảnh hưởng.
Một phong trào biểu tình chống chế độ và chống Xi, do dân chúng và phần đông giới trẻ, sinh viên các Đại học, phát động hôm 24/11/22, nhiều người cho là lớn nhứt từ 33 năm nay. Dân chúng các thành phố lớn, sinh viên từ nhiều Đại học xuống đường tố cáo biện pháp ác ôn « Zéro Covid » của Xi chống dịch Vũ Hán là giết người, trong lúc thế giới cũng chống dịch nhưng không ai làm như vậy...
Cuộc chiến hiện nay tại Ukraine, chẳng cần nói nhiều, đã là một bài học rất lớn cho Hoa Kỳ, và có lẽ nó sẽ được dùng làm chuẩn mực cho những xung đột trong tương lai giữa Hoa Kỳ và các thế lực thù địch trên thế giới...
✱ Reuters: Nga đang hy vọng rằng đảng Cộng hòa kiểm soát Quốc hội - Chính quyền Biden sẽ gặp khó khăn trong việc thúc đẩy Quốc hội thông qua các chương trình viện trợ cho Kyiv. ✱ Military: Các nhà vận động hành lang làm việc cho các nhà thầu quốc phòng, đã từng làm việc cho chính phủ liên bang trước đây - cựu Bộ trưởng Quốc phòng Mark Esper đã từng làm việc văn phòng quan hệ chính phủ của Raytheon. ✱ Al Jazeera: Nhiều dự luật trong quá khứ, đã được Hạ viện và Thượng viện thông qua trong nhiều thập kỷ mà không bị thất bại. ✱ Bilderbergmeetings Co. UK: Chính quyền Biden đã coi Nga và Trung Quốc là đối tác trong thách thức đối với “trật tự thế giới”- Sự cạnh tranh toàn diện với Trung Quốc đang trở thành một nguyên tắc trong các chính sách kinh tế, đối ngoại và an ninh của Hoa Kỳ...
Tại Bangkok, Hội nghị Thượng đỉnh APEC 2022 đã kết thúc và 21 quốc gia thành viên đã đồng thuận đưa ra một Bản Tuyên bố chung với nội dung lên án Nga về cuộc chiến tranh xâm lược tại Ukraine. Tuy nhiên, Bản Tuyên bố có nêu rõ giới hạn dè dặt là nhìn chung vẫn còn có "những quan điểm và đánh giá khác nhau về tình hình và các biện pháp trừng phạt.”
Với việc ông Tập Cận Bình siết chặt kìm kẹp sắt đá đối với đảng lãnh đạo và nền kinh tế chính trị của Trung Quốc, các cuộc tranh luận dai dẳng về tính bền vững của sự tăng trưởng đáng kinh ngạc của đất nước đã trở lại nổi bật. Mô hình độc đoán của Trung Quốc, sau khi tiến xa, rốt cuộc có thể là không có gì là quá đặc biệt. Bằng chứng về sự trì trệ này cho thấy càng ngày càng tăng...
✱ CRS Congress: Tính đến ngày 14 tháng 10 năm 2022, Hoa Kỳ đã cung cấp hơn 20,3 tỷ đô la viện trợ để giúp Ukraine bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ - Lực lượng Đặc biệt của Hoa Kỳ mở các khóa đào tạo và huấn luyện cho lực lượng đặc biệt Ukraine. ✱ Yahoo News: CIA giám sát một chương trình bí mật huấn luyện chuyên sâu ở Mỹ cho các lực lượng hoạt động đặc biệt tinh nhuệ của Ukraine và các nhân viên tình báo khác. Chương trình huấn luyện bắt đầu vào năm 2015, tại một cơ sở không được tiết lộ ở miền Nam Hoa Kỳ. ✱ DW Germany - Lực lượng Mỹ huấn luyện quân đội Ukraine tại Đức và giúp họ học sử dụng các hệ thống vũ khí tiên tiến - việc huấn luyện các lực lượng Ukraine đang diễn ra ở các khu vực khác tại châu Âu, nhưng không tiết lộ địa điểm. ✱ Al Jazeera/DIA: Sự thất bại của các lực lượng Nga trước sự đối kháng mãnh liệt của Ukraine cho thấy lực lượng của Moscow không có khả năng đạt được mục tiêu xâm lược ban đầu do TT Putin đã đề ra. ✱ White House: Chúng tôi có quyền nói chuyện trực tiếp.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.