Kính tặng anh Lý Tống
Thương người vì nước quên mình
Một thân cam chịu ngục hình khổ sai
Anh không màng đến tương lai
Quyết tâm đem hết tài trai dâng đời
"Hồn thiêng sông núi" gọi mời
Anh bay trở lại vùng trời quê hương
Gọi toàn dân Việt xuống đường
Cùng nhau quét sạch hết phường Cộng nô
Dẹp tan chủ thuyết cáo Hồ
Để giành trở lại cơ đồ Việt Nam
Ngờ đâu anh bị bắt giam...
Ngay trên đất Thái, biết làm sao đây"
Mong anh sẽ có một ngày...
Thoát ra khỏi cảnh đọa đày xiềng gông
Vì anh giòng giống Lạc Long
Nên anh tranh đấu cho đồng bào anh
Việt Nam để lại sử xanh
Anh hùng Lý Tống Lưu danh muôn đời...
Phương Hoài Sơn
*
Chấp Nhận
Thương về H.
Em biết! Rồi mình sẽ mất nhau
Cũng như những gì trên đời,
đều không tuyệt đối.
Bên định luật của giới hạn tình yêu.
Em ước mơ gì cho kiếp nổi trôi"
Thì anh ơi hãy cứ yêu dẫu cùng tham vọng
Em đã chấp nhận, rồi tình sẽ đổi thay
Hãy trao cho em đêm nay,
trọn phút tình say
Em chấp nhận rồi sẽ là ngàn đắng cay
Nhưng em vẫn mỉn cười và cám ơn tạo hóa
Cho em được biết yêu, từ phút được bên người
Em đã hiểu rồi cuộc vui sẽ tàn
Em đã thấy rồi đen bạc nhân gian
Em đã qua rồi, ngang trái dở dang
Nhưng em đã biết thế nào là yêu
Từ những ngày bên anh hạnh phúc
Thì anh ơi, nếu muốn ra đi xin đừng ngần ngại
Có cuộc tình nào là tuyệt đối đâu anh
Yêu anh, em chỉ mong gì
Một điều duy nhất, anh ơi xin nhớ
- Lẽ thực của em - và em đã chứng minh điều ấy
Em mong trái tim không lành
Yêu anh tình yêu trọn vẹn.
Nhất My
*
Mai Này Về Lại
Hành quân qua cánh rừng tràm
Thấy chùa nhớ áo màu lam ngoại già
Con đang chinh chiến miền xa
Nhìn cây thấy bóng quê nhà quặn đau
Thương quê với những hàng cau
Cò bay thẳng cánh xanh màu ruộng tươi
Nhớ cô thôn nữ miệng cười
Đồng tiền má lúm chết người như chơi
Giữa rừng thấp thoáng sao trời
Nhớ trăng ngày cũ một thời quê xưa
Bờ sông rợp mát bóng dừa
Bà con nô nức cày bừa ruộng nương
Nhớ hàng cây trái trong vườn
Nhớ câu vọng cổ quê hương ngọt ngào
Ngoại ngồi uống ngụm trà tàu
Ông lên giọng đọc làu làu truyện xưa
Lòng thương biết mấy cho vừa
Xứ người lưu lạc con chưa dịp về
Biển dài sông rộng sơn khê
Con xin hẹn lại ngày về không xa
Một mai trăng xế bóng tà
Con xin nằm lại quê nhà ông cha
Người về từ chuyến đi xa
Tươi sông ngọt đất phù sa quê mình.
Vĩnh Hòa Hiệp
*
Nhắn gởi
(Kính gởi anh hai Liễu Thuận Khanh)
Viễn xứ tàn thu, sắp lập đông
Diều ai lơ lửng gió căng phồng
Rừng thông trước cửa vừa thay lá
Đám cúc bên hiên đã trổ bông
Cách trở nghìn trùng, mây vẫn trắng
Xa xôi vạn dặm, nắng luôn hồng
Ô kià, thấp thoáng chòm mây lạc
Xuân đến bay về với núi sông!
Điệp Mộng Hoàng Kính hoạ
*
Mong tìm.
(Kính gởi anh hai Liễu Thuận Khanh)
Trời đang lành lạnh sắp sang đông
Lất phất mưa bay gió phập phồng
Cây cỏ giờ đây đang trụi lá
Chậu hồng năm ấy vẫn đơm bông"
Nghìn trùng cách trở mong trăng sáng
Vạn dặm xa xôi nhớ ánh hồng
Liễu Thuận Khanh, người đây có phải
Anh tôi, xin được nối dòng sông.
Bông Sen kính bút.
*
Mạch Sầu Thu
Hôm nay lá đã rụng nhiều
Hỏi trăm cánh lá, bao nhiêu lá sầu"
Rời cành lá hỡi, về đâu"
Hay là vô định, muôn màu lá bay...
Xa cành hẳn lá nhớ cây
Như ta nhớ mảnh trăng đầy quê ta
Quê ta xa tít mù xa
Bên kia trái đất, tên là Việt Nam
Thu xưa, lá cũng rụng vàng
Người ta dấy mộng tham tàn, giết Thu!
Người ta đốt lửa hận thù
Nên quê từ đấy hồn thu tiêu điều
Hôm nay lá rụng đã nhiều
Mỗi hồn lá chở bao nhiêu mạch sầu
Mạch hờn cho cuộc bể dâu
Cho quê hương đỏ một màu máu tươi
Mạch thương đơn bạc tình đời
Cho tâm đen trắng con người đổi thay
Mạch chờ đâu những bàn tay
Bao năm mong một vần xoay cuộc cờ
Mạch buồn lệ chảy vào thơ
Và thơ hy vọng phút giờ trùng quang!
Hồn ta hay cánh lá vàng
Tha hương, nhớ quá Việt Nam, quê mình!
Xin quê rạng ánh bình minh
Cho hồn thu lại hữu tình. Hỡi Thu!!!
Ngô Minh Hằng
*
Nhớ Chuyện Người Điên
Chiều hai mươi chín ra đường gặp
Một lão tóc râu đứng chận đường
Nhìn ta ông bỗng cười vui lắm
Rồi lắc đầu - mắt đẫm lệ vương
Mắt ông còn sáng mà tâm trí
Không tỉnh -như người dở cuộc say
Hai tay kẹp nạng - đôi chân gãy
U ơ ông chỉ lá cờ bay!!!
Ông chửi lũ hèn gan đất sét
Cố quyền tham vọng tướng nhà tuồng
Ta thấy chú mầy mang áo trận
Bên hông súng đạn thấy mà thương
Ông cười ha hả xin rờ súng
Thép lạnh vô tình ông phát run
Ông bảo rượu ngon sao không uống
Lỡ mai không kịp với côn trùng!
Mắt ông thay đổi như ngao ngán
Tao nghĩ trên đời chỉ có tao
Nửa kiếp điên khùng chưa đủ chán
Gặp mầy điên quá biết làm sao!"
Ông cười ha hả thôi mau chạy
Đuổi kịp giết ngay mấy đứa hèn
Phú quý vinh hoa ôm trọn hưởng
Ngu ngơ cùng khổ đổ dân đen!!
Ta lấy đường đi vô doanh trại
Hai mươi năm nghĩ thấy mình điên
Ông lão cụt giò ta nhớ mãi
Tỉnh hơn mấy lão tướng ươn hèn...!!
Thy Lan Thảo
*
Với Sức Mạnh Của Toàn Dân Kết Hợp
(Gởi về Quê Hương và Đồng Bào Việt Nam thân mến)
Hãy đứng dậy hỡi linh hồn của núi
Bởi đau thương dân tộc đã vô cùng
Không thể nữa, quê hương tràn hận tủi
Và oán hờn cuồn cuộn đã như sông
Đứng thẳng nhé, hỡi anh, em, hỡi chị!
Ta đấu tranh cho lẽ phải, cho đời
Hãy đập vỡ ách độc tài đảng trị
Để cho mầm dân chủ nở hoa tươi
Hãy gom lại lời bất bình của gió
Và nỗi đau tám chục triệu dân lành
Để địa chấn chôn vùi màu cờ đỏ
San phẳng nhà tù cho lúa lên xanh
Để thiền viện lại tôn nghiêm kinh kệ
Không kẽm gai, không quản chế, không tù!
Chuông giáo đường lại vang từng thánh lễ
Xoa dịu oan hồn vạn nẻo âm u...
Hãy sát cánh, ta cùng nhau cương quyết
Đòi Tự Do Tôn Giáo lại cho mình
Bởi niềm tin không thể nào hủy diệt
Của con người là cuộc sống tâm linh!
Bởi nhân loại đã quật cường, tiến bộ
Kìa, Đông Âu, khối cộng đã tan rồi
Cứu dân tộc, cứu quê hương khốn khổ
Hỡi ba miền! ta phải đứng lên thôi!!!
Với sức mạnh của toàn dân kết hợp
Thì độc tài, bạo chúa cũng khoanh tay
Thì vô đạo sẽ tan như ánh chớp
Chính nghĩa muôn đời vàng bóng cờ bay...
Ngô Minh Hằng
*
Sáng Thứ Sáu...
Sáng thứ Sáu, muốn cùng em dạo phố Hay lên đồi ngắm cảnh lá mùa Thu Ngồi bên nhau nghe gió thoảng vi vu Vòng tay ấm, trao nhau lời mời gọi Sáng thứ Sáu, như bao lần chờ đợi Đến bao giờ ta ngỏ tiếng yêu nhau Đừng lặng thinh cho mắt lệ hoen sầu Em sẽ giận ...trách hờn anh đấy nhé! Sáng thứ Sáu, nghe lòng vương nhè nhẹ Giọt nắng vàng đan vào giấc mộng xinh Gió Thu sang như trổi khúc nhạc tình Anh sẽ tỏ lời tình ..."yêu em mãi" Sáng thứ Sáu, vẫn hoài mong trở lại Phút đợi chờ kết chặt mộng yêu đương Đi bên em cho suốt hết con đường Tình đẹp mãi những chuỗi ngày thơ mộng Sáng thứ Sáu, nghe tim lòng rung động Dưới trời Thu thêu dệt chuỗi ngày dài Mong tình mình như nắng ấm ban mai Bên nhau mãi cho tròn câu ân ái
Nguyễn Vạn Thắng
*
XA CÁCH ...
Tình đến rồi đi chẳng một lời Lòng buồn quạnh vắng nỗi đơn côi Nhớ em những lúc từng đêm gọi Nuối tiếc âm thầm mắt lệ rơi Ngày tháng qua mau em biết không" Sầu vương kỷ niệm mãi trong lòng Tình duyên không trọn đành xa cách Ngày tháng chôn vùi nỗi nhớ mong Em nào hay biết chuyện tình ta""" Những lúc vì em mắt lệ nhòa Thức trắng đêm thâu anh ước nguyện Mong tình đẹp mãi chẳng hề xa Những lúc buồn vương chạnh nỗi lòng Vần thơ tâm sự gửi hoài mong Chao ôi! Thương nhớ! Bao thương nhớ! Người ấy phương nào có biết không" Thơ tình giờ viết gửi ai đây" Một trái tim yêu chất chứa đầy Làm sao quên được người năm cũ Năm dài tháng đợi vẫn thương vay Đâu biết tình ta say mộng ảo Lạc loài hiu quạnh bước chân đi Nào ai thấu hiểu từng giây phút Cảnh ấy giờ đây có khác gì"" Giờ đây ghi lại chút tâm tư Hình ảnh năm xưa bóng nhạt mờ Nhắn gió gửi mây về bến cũ Giòng đời trôi mãi vẫn hoài mơ
Nguyễn Vạn Thắng



