Hôm nay,  

Sách Mới Nhã Ca: Đường Tự Do, Saigon (81)

18/08/200600:00:00(Xem: 2449)

Bìa sách “Đường Tự Do, Saigon”

Lần đầu tiên, ‘Đường Tự Do, Saigon’ trường thiên tiểu thuyết của Nhã Ca được ấn hành thành sách. Sau hơn 40 tác phẩm đã xuất bản, đây là bộ sách “nặng ký” nhất của Nhã Ca: 4 cuốn, 2, 560 trang.

Tiểu thuyết ‘Đường Tự Do, Saigon’  đã đăng tải trên Việt Báo liên tục hơn 10 năm, từ 1993 tới 2003. Sau hai năm sửa chữa, thêm bớt, tác phẩm được sắp xếp thành bộ truyện gồm 4 cuốn.  mỗi cuốn 640 trang, có cốt truyện riêng, nhân vật riêng,  tình tiết riêng.  Tất cả hợp lại thành một trường thiên tiểu thuyết viết về những nhân vật và khung cảnh khác thường của Saigon đổi đời sau 1975. 

Sách ‘Đường Tự Do Saigon’ cuốn đầu tiên 640 trang, ấn phí 24 mỹ kim, hiện đã phát hành khắp nơi. Xin hỏi tại các hiệu sách địa phương. Bạn đọc ở xa có thể liên lac với Việt Báo đặt sách gửi tận nhà, trả bằng chi phiếu, lệnh phiếu hay thẻ tín dụng, 24 mỹ kim kể cả cước phí.  Sau đây, Việt Báo trân trọng giới thiệu mỗi ngày một đọan tiêu biểu trích từ  tác phẩm của Nhã Ca. 

Đường Tự Do Saigon:

81: Thằng Bò Ra Tay

Nó giựt mạnh bàn chân ra được, định thần nhìn.

“Mày ngon há. Trả cái túi tiền lại. Đưa tao.”

Dưới chân nó, một đống bầy nhầy mà phát ra được tiếng nói. Nó mở lớn mắt, trong bóng tối lờ nhờ, nó đã nhận ra được thằng Bò.

“Quỷ. Làm tao hết hồn.”

“Đứng yên đó không tao la...cướp, cướp...” Hai tiếng cướp cướp nó gầm gừ trong họng.

“Ý đừng la. Đừng mà. Mày muốn gì"”

“Trả lại cái túi đây.”

Túi gì" Tao không biết.”

“Không biết phải không, tao la nè, tao la...một, hai...hai rưỡi...”

Con Liên kéo thằng Bò:

“Đừng. Đừng...Thôi để tao trả mày...mày lại đây...”

“Không. Tao hổng thèm đâu. Tao chỉ đòi mày cái túi.”

“Chia hai. Vậy mới công bình. Coi như phần tiền của tao, được không"”

“Không được. Nó đã trả tiền cho mày rồi.”

“Nhưng tao...”

“Tao thấy hết rồi nghen. Không chịu" Được, tao la là mấy nhà bên trong thức dậy là đời mày đi đoong.”

Nó nhào lại ôm chặt cứng chân con Liên. Con Liên đành lắc đầu:

“Được, thí cho mày. Đồ mặt chó.”

“Gâu gâu.”

“Đồ heo”

“Ụt ịt. Ụt ịt....”

“Mặt dầy, mặt...”

Con Liên ứa nước mắt. Nó tàn quá rồi. Thiệt mà, người nó không còn chút hơi sức nào nữa hết. Nó quày quả bỏ. Trong lồng ngực nó như có hàng ngàn con kiến đang nhai rau ráu hai lá phổi của nó đến nổi hai lá phổi của nó sôi lên, chín nhừ. Nó tấm tức khóc. Trong bóng đêm vây quanh, dường như có nhiều khuôn mặt ma quỉ đang nham nhở cười với nó.

Ra tới ngã tư, nó dớn dác nhìn quanh, mong gặp một chiếc xích lô để trở về nhà. Thế nào chẳng có những xích lô đi rước khách đêm như nó, nhưng lúc nào cũng phải đợi. Nó thèm ngủ dễ sợ, người nó rã rời như mới qua một cuộc tra tấn tận mạng. Nó ngáp hoài, miệng chảy rãi và nước mắt cứ ứa ra như dân xì ke tới cử. Ráng lên phía trên, thế nào cũng có xích lô.

Thình lình một chiếc xe công an tuần tra chạy ngược xuống. Nó đã cố tránh vào một mái hiên nhà mà không kịp. Xe dừng lại. Hai công an nhảy xuống. Không cần hỏi giấy tờ, họ đẩy Liên lên xe. Con Liên kêu oan, một tên công an cười cười:

“Mày rõ là oan Thị Mầu. Về đồn kêu tiếp.”

Thằng Bò nhìn thấy con Liên bị bắt. Thoáng một cái, chiếc xe chạy vù, quẹo một ngã tư, biến mất. Nó há hốc mồm. Chuyện đã xẩy ra trước mắt nó mà sao khó tin quá. Nó nhìn túi bạc trong tay. Số tiền này phần nhiều cũng của phi nghĩa. Thằng Hôi ăn chặn của những đứa thế yếu hàng ngày, để dành đây. Lúc này, chắc thằng Hôi còn bị rượu hành, ngủ như chết. Có nên trả lại cho thằng Hôi không" Kệ chứ, con Liên đã bị bắt, cái túi tiền nay như đã có cánh bay. Yên lòng, nó bò về chỗ của con Quê. Phải đến đó vậy thôi chớ nó chẳng hy vọng gì gặp lại con nhỏ.

Nghĩ đến con Quê nó buồn hiu hắt. Chỉ một đoạn đường ngắn mà nó bò chậm còn hơn con rùa. Tay chân nó rời rã như muốn bệnh. May mà mấy hôm này trời không mưa, nếu trời mưa, chỉ cần một cơn gió lạnh, chỉ cần nó nằm chẹp bẹp nơi cái xó cũ sau đống củi nhớ con Quê cũng đủ bệnh mà chết rồi.

Lúc vô công viên, nó giận run lên khi thấy trên ghế đá có một tên nào nhảy lên nằm chình ình ở đó, còn đắp chăn kín mít từ đầu tới chân. Không phải con Quê đâu, mỗi ngày nó đáo lui đáo tới cả chục lần để mong con Quê trở về mà. Lúc chập tối nó cũng vừa mới ở đây đi ra thôi. Dè chừng một lát nó bò lại nghe ngóng.

Không phải đâu. Bình thường con Quê ngủ yên lắm, không có thở khò khè như vậy. Còn nữa, con Quê ít trăn trở lắm. Cái khối thịt dưới đống chăn nhúc nhích, trăn trở không ngừng. Nó cố chồm người lên lôi chéo mền xuống. Người nằm trên ghế vẫn không có phản ứng cho tới khi tấm chăn tuột ra.

“Mèn ơi. Quê.”

Đúng là con Quê chớ ai. Nó kêu tiếp, rối rít:

“Quê. Phải mày đó không" Trời đất. Mày ha Quê"”

Thấy con Quê gượng ngồi dậy khó nhọc quá.

“Mày sao vậy" Mày bệnh" Mày...”

“Tao đau .”

“Đau đâu" Ai đánh mày. Mèn ơi, mày ốm nhom ốm nhách.”

Con Quê đã gượng xuống dưới đất được, nó nằm lăn ra cỏ. Thằng Bò cuống quít:

“Mày ra sao" Trời đất ơi! Mày bỏ tao mà đi, mày bỏ tao được"”

Con Quê tủi thân quá. Cả đời nó đâu có ai để tâm tới nó ngoài thằng Bò này ra. Nó khóc rấm rứt.

“Tao coi nào. Đau đâu" Đưa tao coi. Khổ hông, tự nhiên...”

Nó vừa rờ rẫm con Quê vừa nấc nở:

“Tự nhiên bỏ tao mà đi. Mày tệ bạc...”

“Tao cũng vừa mới đi tìm mày vậy. Tìm đâu cũng không có...”

“Thiệt hông" Mày đi tìm tao. Thiệt hông" Tao...híc...”

Con Quê ôm lấy nó. Cả hai đứa cùng khóc.

“Mày đi đâu vậy Quê" Mày đi đâu mà đến nông nổi này. Mày không có cơm ăn phải không"”

“Không phải, tao đi...”

Thằng Bò lại nổi giận:

“Mày đi với thằng nào phải không" Rồi nó bỏ mày mày trở về đây. Mày thiệt là con đĩ ngựa...”

“Kệ cha tao. Thì tao là con đĩ ngựa lâu rồi, mày biết còn nói.”

Không biết nên giận hơn hay phải nén cơn giận đi. Tay chân thằng Bò luýnh quýnh. Con Quê hất tay thằng Bò ra:

“Thôi, mày đừng dại dính vô con đĩ như tao. Cứ để mặc kệ mẹ tao là được rồi. Mày đi đi.”

“Tao lo cho mày mà mày ăn nói vô tình vậy à" Thiệt là đồ đĩ mà, người ta thì không ai nói vậy.”

“Ai là người ta ở đây. Mày nhìn lại mày coi đi...Ái da....”

Con Quê thấy cái bụng đau nhói một cái. Nó còn cầu cho đau hơn, đau gấp rút đi. Nhưng rồi không thấy đau đớn gì nữa. Mồ tổ con mẹ Tám Đía, dỗ ngọt người ta ăn tiền ngon ơ...

“Trời chu đất diệt con quỷ già...bít cái lỗ đái con quỹ già đi...”

Nó không dằn được phải chửi.

“Ai là con quỷ già.”

“Con mụ Tám Đía.”

“À à, có phải con mụ dỗ mày lên trển nghĩa địa làm gái không" Tao biết mà, hèn chi xách cái đít đi liền...”

Con Quê nạt:

“Bỏ cái giọng đó đi. Tao lên trển nhưng hổng phải làm gái. Mày nghe đây này, tao đi phá thai...”

Thằng Bò như đang rơi lông lông xuống vực cá sấu:

“Thiên địa ơi. Mày dám làm sao, Quê. Mày dám...”

“Tao dám....”

“Con mẹ bất nhơn, mày còn hơn con chó, biết hôn. Tao gớm mày...”

“Phải. Nhưng đẻ ra tao hổng nuôi nổi, để nó chết còn thê thảm hơn. Con chó còn thương con huống hồ tao, mày biết...”

 “Biết cái con c... tao. Rồi sao, xong rồi phải không" Hơ, ớn mày quá mà...Tao đã hứa là tao nuôi, tao là cha. Mày giết con tao...”

Thằng Bò khóc hu hu, vật vã như mất một đứa con do nó tạo ra. Lúc đầu con Quê còn ngớ người ra, rồi thấy thằng Bò khóc quá, nó cũng khóc hu hu theo:

“Mày đừng khóc thảm thiết vậy được không"”

“Tao khóc con tao chết oan chết ức. Con giết người. Tao uýnh chết con đĩ mẹ mày...”

Con Quê chụp tay thằng Bò:

“Im đi. Nghe tao nói đây. Tao chỉ bị lừa tiền thôi, cái thai còn trong bụng tao nè.”

“Thiệt hôn"”

Đang khóc hu hu thằng Bò nhe răng ra cười. Khuôn mặt nhăn nhúm, hốc hác, khi nhe răng trông giống bộ đầu lâu nhưng con Quê đã quen rồi không thấy sợ. Thằng Bò chồm tới rúc cái đầu vào bụng con Quê.

“Còn thiệt không" Coi. Còn. Đúng rồi, nó mới thọi tao một cái...hi hi...”

Bàn tay nó sờ lung tung. Con Quê cũng cười sặc sụa:

“Đừng nghen mầy. Tao nhột...”

“Kệ mẹ con mày. Ê, con nhỏ, nghe thằng cha mày cười không" Hi hi, thằng cha mày cười vui không" Không vui há, cha đổi kiểu cười nghe...hi hi, gâu, gâu...”

“ĐM tụi bây. Ở đâu về tới là ồn không cho ai ngủ hết....cả đêm mà được sao, đĩ rạc.”

Một tiếng chửi. hai ba tiếng chửi thề theo. Con Quê bịt miệng thằng Bò. Hai đứa kéo cái chăn lăn ra cỏ. Thằng Bò đưa cho con Quê cái túi tiền:

“Mày giữ đi, mai mua thuốc dưỡng thai uống.”

“Hổng được đâu. Để dành mai mốt đi sanh.”

“Khỏi cần. Mai mốt miễn sao tao có thì thôi. Đi mà, nghe tao đi. Tin tao đi. Tin một lần được không"”

Con Quê cảm động.

“Tao giữ đây tiêu chung nghe...Nhiêu đây"”

“Tao hổng biết.”

“Thiệt mày. Của mày mà cũng hổng biết nhiêu nữa. Được, để tao giữ cho. Mày chôm đâu vậy"”

“Không được hỏi. Của thiên của địa, lọt vô tay mày là của mày...của tía cho con biết hông"”

. . .

Kỳ tới, trích đoạn 82:  Con Quê Dạo Phố

NHÃ CA

(Trích Đường Tự Do Saigon)

-------------------------------------

Đường Tự Do Saigon *

Tiểu thuyết Nhã Ca, 640 trang
Đặt sách gửi tận nhà, trả bằng lệnh phiếu hay thẻ tín dụng:
24 mỹ kim kể cả cước phí

Liên lạc phát hành: Việt Báo
14841 Moran St.
Westminster, CA 92683
(714) 894-2500

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ông X. Nguyễn bị trục xuất vào sáng sớm của một ngày trong tháng Tư. Cuối ngày hôm đó, vào lúc 5 giờ chiều, cô K. Nguyễn bay về Sài Gòn. Cô đến phi trường Tân Sơn Nhứt sau chuyến bay trục xuất anh cô khoảng một ngày.“Khi đến Tân Sơn Nhứt, họ đưa anh tôi và mấy người bị trục xuất một lối đi đặc biệt để vào nơi làm thủ tục hải quan. Họ phỏng vấn, lăn tay, làm giấy tờ. Rồi họ đọc tên từng người, nếu có thân nhân, họ sẽ dắt ra cổng, bàn giao lại cho người nhà. Với ai không có thân nhân, nhưng có tên trong danh sách của Ba Lô Project (BLP) thì tình nguyện viên của nhóm sẽ nhận. BLP cho mỗi người một ba lô, trong đó có những vật dụng cá nhân cần thiết, một điện thoại có sim sẵn và $50”, cô K. kể.
Tháng 8 này, Sky River Casino chào mừng cột mốc 3 năm hoạt động một cách hoành tráng với chương trình Biếu Tặng Cú Ăn Ba Ngoạn Mục trị giá $300,000, mang đến các cơ hội thắng lớn chưa từng có cho quý khách xuyên suốt tháng. Sự kiện đặc biệt này tiếp tục khẳng định cam kết của sòng bạc trong việc mang đến trải nghiệm giải trí đỉnh cao và tri ân các khách hàng thân thiết
Mùa hè là cơ hội tuyệt vời để kết nối lại với thiên nhiên và nạp lại năng lượng. Mặc dù nhiều nghiên cứu đã chứng minh rằng dành thời gian ngoài trời giúp giảm căng thẳng và cải thiện sức khỏe, nhưng những lợi ích này lại bị giảm sút do môi trường bị ô nhiễm và tàn phá. Bằng cách thực hành các hoạt động ngoài trời với tinh thần trách nhiệm, chúng ta có thể góp phần bảo vệ không gian thiên nhiên để tận hưởng trọn vẹn những lợi ích của chúng trong nhiều năm tới.
- Nửa đêm về sáng, thuế quan mới của Trump có hiệu lực - Trump – Putin sẽ gặp nhau - Trump ra lệnh Bộ Thương Mại bắt đầu cuộc điều tra dân số mới trái với Hiến Pháp - Trump cho phép đầu tư tiền điện tử vào quỹ hưu trí 401(k)s - Bộ Nội An bỏ giới hạn độ tuổi khi tuyển đặc vụ ICE - Giám đốc FBI nhận can thiệp vụ tìm các dân biểu Dân Chủ Texas - UCLA bị chính quyền Trump cắt hơn nửa tỷ tiền trợ cấp nghiên cứu - Hàng loạt chuyến bay hãng United Airlines bị hủy vì kỹ thuật nội bộ - OpenAI sẽ trao ChatGPT cho chính phủ với giá $1 - Chỉ trong 6 tháng đầu năm, Việt Nam chi gần $9 tỷ để nhập cảng hàng Mỹ
Thứ bảy, ngày 2/8/2025, lúc 10 giờ sáng, Ban Chấp Hành Tổng Hội Biệt Động Quân đã đến Orange County họp với một số niên trưởng, chiến hữu Biệt Động Quân thuộc Hội Biệt Động Quân Nam California về việc tổ chức đại hội Biệt Động Quân năm 2026 tại Orange County. Anh em gặp nhau tại nhà ông Nguyễn Ngọc Chấn, người sản xuất phim "Vì tôi là linh mục". Phim này một thời được đồng hương yêu thương. Nhà ông Chấn ở thành phố Garden Grove, gần 20 anh em và 6 người vợ của các anh em tham dự. Người nào cũng đội mũ nâu, hình như chiếc mũ này không rời chiến sĩ Biệt Động Quân ở chiến trường cũng như ở hải ngoại sau khi tị nạn ở khắp nơi trên thế giới.
- Ủy ban Hạ Viện triệu tập gia đình Clinton và một số cựu quan chức DOJ liên quan vụ Jeffrey Epstein. - New York: Bùng nổ dịch nhiễm trùng phổi, 2 người chết, ít nhất 58 người bệnh. - Texas, California ‘so găng’ giành lợi thế chính trị. - Pam Bondi ra lệnh bồi thẩm đoàn điều tra giới chức bầu cử thời Obama. - Tòa Tối Cao Brazil ra lệnh quản thúc tại gia đối với cựu Tổng thống Bolsonaro. - Netanyahu của Israel dự kiến sẽ thúc đẩy kế hoạch 'chiếm đóng' Gaza. - Trump thúc đẩy thỏa thuận ngừng bắn ‘được ăn cả ngã về không’ giữa Israel và Hamas. - Canada phát hiện 44 người vượt biên trốn trong thùng xe tải. - Thăm dò của AP: Người trẻ ít theo dõi chính trị hoặc ít quan trọng việc bỏ phiếu. - Đà Nẵng: Không cứu được bé trai 14 tháng tuổi bị bảo mẫu ném xuống nền đất.
- Thị trường chao đảo vì số liệu việc làm yếu và danh sách thuế quan mới cao ngất của Tổng thống Trump. - Thượng viện Mỹ thúc đẩy viện trợ quân sự cho Ukraine giữa lúc Nga tấn công Kyiv, Trump đổi giọng với Putin. - Chính quyền Trump thử nghiệm chi trả thuốc giảm cân qua Medicare và Medicaid. - Smithsonian gỡ nội dung luận tội Trump khỏi triển lãm về tổng thống Hoa Kỳ. - Tia Sét dài nhất từng được ghi nhận: 515 dặm, qua sáu tiểu bang Hoa Kỳ. - Nhiễu động mạnh khiến 25 người trên chuyến bay Delta phải nhập viện. - Tòa Bạch Ốc sắp có một phòng khiêu vũ mới trị giá 200 triệu đô la. - Một người đàn ông bò hàng dặm trong 11 tiếng đồng hồ với sự đồng hành của chú chó cưng.
Không khí mùa hè tại miền Nam California sẽ càng nóng hơn bao giờ hết khi Pechanga Resort Casino biếu tặng tổng giải thưởng lên tới $1 triệu tiền mặt và quà tặng trong tháng 8 này. Để đạt tiêu chuẩn và thắng một phần tiền thưởng cực hấp dẫn trong cái nóng tháng 8, khách chơi chỉ cần nhớ ba điều đơn giản: là Hội viên Pechanga Club, chơi máy kéo hoặc bài bàn yêu thích bằng thẻ Club để tích lũy vé số, và có mặt tại Pechanga Resort Casino vào mỗi tối thứ Bảy từ 4PM đến 9:30PM trong suốt tháng 8 để kích hoạt vé số và chờ xem liệu mình có phải là người chiến thắng.
Khi nhắc đến nhà thờ Saloong ở rừng núi Kontum, đồng hương nghĩ ngay đến cố linh mục Trần Ngọc Thanh – vị linh mục đã bị chặt tay, bị giết trong lúc đang làm phép rửa tội cho giáo dân ngay tại nhà thờ này. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, cha Thanh trối lại rằng anh chị em hãy cố gắng hoàn tất nhà thờ, vì lúc đó nhà thờ Saloong còn đang xây dang dở.
Hôm Thứ Tư 23/7, phiên tòa diễn ra ở tiểu bang Baltimore để quyết định có trục xuất cô Trần Thị Mộng Tuyền khỏi Hoa Kỳ vì lỗi lầm cách đây hai thập niên hay không. Chánh án của phiên tòa, bà Julie R. Rubin, thuộc tòa liên bang ở Baltimore, phải đưa ra quyết định là cô có bị bắt dựa theo trát tòa hay không. Qua màn hình từ phòng giam ở Washington, cô Tuyền trả lời các câu hỏi của tòa. Dù luật sư của cô, bà Laura Kelsey Rhodes, đã cố gắng chứng minh với chánh án quy trình sai phạm của ICE, chứng minh cuộc sống không phạm tội của cô kể từ ngày hết án treo, nhưng phiên tòa vẫn kết thúc trong nước mắt.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.