Hôm nay,  

Anh Lý Khôi Việt Ơi! Nhớ Anh, Xin Một Nụ Cười

18/08/200800:00:00(Xem: 9117)
Tôi bàng hoàng trước tin anh Lý Khôi Việt (1951-2008) đột ngột bỏ chị, hai con, bà con và bạn bè ra đi vĩnh viễn khỏi cõi tử sinh.

Anh là một trong số vài người từ Pháp qua Hoa Kỳ mà tôi có dịp gặp và quen trong những năm đầu thập niên 1980, lúc đó tôi còn là sinh viên ở Đại Học Berkeley, thích hoạt động và viết báo. Với anh Lý Khôi Việt, tôi biết anh không chỉ nghiên cứu, viết báo mà còn làm báo, để chuyên chở những suy nghĩ, tâm tình gửi đến giới trẻ và cho quê hương còn đầy những áp bức, bất công, nghèo đói và mong cho đất nước tiến bộ.

Thời gian sống ở Berkeley trong đầu thập niên 1980, anh đã làm tờ Thanh Niên Hành Động, nhưng không được bao lâu thì tờ báo chết. Lúc đó, sinh hoạt ở Mỹ của anh được chú ý vì có người phản đối việc anh đã gửi thư cho Thủ Tướng Phạm Văn Đồng với những đề nghị xây dựng quốc gia. Ở thời điểm một vài năm sau khi chiến tranh chấm dứt, việc làm công khai này của anh là một hành động can đảm, nhưng đã tạo ra những nghi ngờ của một số người trong cộng đồng về quan điểm của anh. Gặp anh, tôi có hỏi và anh xác nhận có kiến nghị lãnh đạo Việt Nam vì anh thực sự muốn đất nước có những cải cách, tiến bộ.

Sau một thời gian làm việc ở nước ngoài, khi tôi về lại Hoa Kỳ thỉnh thoảng gặp lại anh trong những sinh hoạt và biết chuyện anh cũng đã lên đường về Đông Nam Á với một trong nhiều nhóm kháng chiến thời đó. Nhưng mộng ước giải phóng quê hương không thành, anh trở lại Hoa Kỳ. Gặp lại sau nhiều năm, anh trao cho tôi tấm danh thiếp với một cái tên mới, tên Nhật hoàn toàn, mà bây giờ tôi không còn nhớ rõ, hình như anh đã trở thành người mang giòng họ Yamamoto thì phải. Tôi không thắc mắc hay ngạc nhiên vì trong nhiều tổ chức kháng chiến lúc bấy giờ, có nhiều đoàn viên, lãnh đạo cũng đã thay họ, đổi tên để dễ dàng công tác.

Rồi anh làm tờ Bông Sen, toà soạn đặt ở Milpitas mà tôi đã có dịp ghé chơi. Đọc Bông Sen tôi biết anh Lý Khôi Việt giờ trở lại con đường hoạt động văn hoá, nghiên cứu Phật học, truyền bá Phật pháp, phát huy văn hoá nước nhà. Những công trình nghiên cứu, những bài viết của anh, nhất là quan điểm cho rằng những giáo sĩ Pháp đến xâm lăng, đô hộ nước Việt và mang theo đạo Thiên Chúa Giáo là nguyên nhân cho sự đi xuống của Việt Nam so với thời kì hưng thịnh dưới triều đại các vua tôn sùng Phật học, đã gây nhiều tranh cãi. Nhưng đó cũng là những đóng góp cho nền Phật học, cho nền văn hoá Việt và sinh hoạt báo chí của người Việt hải ngoại.

Anh là người mà khi có dịp gặp tôi thường hỏi thăm về tình hình sinh hoạt Phật giáo quê nhà, vì tôi biết anh có hiểu biết sâu sắc. Có một lần đọc được thông tin bằng tiếng Anh về sinh hoạt tôn giáo ở Việt Nam, trong đó có tin Thượng Toạ Thich Tri Quang (không có dấu) tham gia nhiều sinh hoạt của Phật giáo. Tôi đinh ninh đây là Thầy Thích Trí Quang đã một thời sôi nổi tranh đấu dưới thời Việt Nam Cộng Hoà, sau nhiều năm im tiếng nay ra sinh hoạt với giáo hội trở lại. Nhưng hỏi anh thì mới biết đó là Thượng Toạ Thích Trí Quảng, một nhà sư trẻ, chứ không phải người lãnh đạo phong trào Phật giáo đấu tranh trong thập niên 1960.

Gần đây đọc bài anh viết về Chùa Báo Thiên, nhân vụ tranh cãi về đất Toà Khâm Sứ ở Hà Nội, tôi đồng ý rằng anh đã đưa ra những chứng minh lịch sử thuyết phục. Qua tranh cãi này, anh đã có kết luận thật hùng hồn: “Những người Việt nào không dám nói lên công lí lịch sử của dân tộc Việt Nam thì chưa đủ tư cách công dân để bàn luận về tự do dân chủ của nhân dân Việt Nam, và lại càng không xứng đáng để lãnh đạo đất nước Việt Nam”. (talawas.org 28.2.2008)

Những việc anh làm trong đời, từ ngày còn trẻ cho đến cuối đời, tất cả đều mang hoài bão để Việt Nam được hưng thịnh, như thời Lý-Trần, như tên của trường Phật Học Lý Trần mà anh làm giám đốc. Như bút danh anh đã chọn là Lý Khôi Việt, mà đến nay tôi vẫn nghĩ là tên thật của anh. Cho đến khi đọc Việt Báo được tin anh ra đi, tôi mới biết Lê Hiếu Liêm mới chính là tên được bố mẹ đặt cho anh khi chào đời.

Anh Việt ơi! Trong những cái tết không có gia đình ở bên, tôi còn nhớ đã có lần được ăn Tết ở nhà anh cùng với các bạn trang lứa như anh Nguyễn Tâm, anh Nguyễn Hữu Liêm trong thời gian sống ở Berkeley. Đầm ấm, vui ca và chúng tôi cùng mơ ước một ngày được nhìn thấy quê hương trong tự do, ấm no.

Anh và tôi đều tin rằng ngày đó đang đến với quê hương. Nhưng sao anh lại bỏ đi sớm vậy.

Chúc anh tịnh yên nơi cõi Phật. Nhớ đến nhau xin nở một nụ cười tươi, như anh đã từng có với anh em nơi cõi trần này, anh nhé.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Năm 2024 là năm bầu cử, một năm gay go thử thách, và đề tài yêu ghét dù muốn hay không muốn đã trở lại trên các trang báo, trong các buổi tranh luận trong gia đình, ngoài xã hội. Chúc bàn tiệc trong năm của quý vị rôm rả những câu chuyện, những cuộc đối thoại bổ ích hai chiều, những thay đổi tốt đẹp. Và xin cảm ơn quý thân hữu, thân chủ đã hỗ trợ, gắn bó cùng hành trình với Việt Báo trong hơn 31 năm qua. Sau cùng là lời tri ân đến các độc giả Việt Báo: chính quý vị, những người đọc khó tính là thành trì giúp Việt Báo trở thành một tờ báo uy tín, chuyên nghiệp.
Năm 2023 tiến vào những ngày cuối cùng, nó sẽ đi qua và không bao giờ trở lại. Lịch sử sẽ đi qua nhưng những việc làm của con người sẽ tồn tại với sự khôn ngoan và ngu ngốc của đa số. Cụm từ ‘con-người-đa-số’ chỉ định ý muốn chung của đa số người. Và ‘con-người-thiểu-số’ đành phải tuân theo. Trò sinh hoạt dân chủ luôn luôn là con dao hai lưỡi có hiệu quả tùy thuộc sở thích của con người đa số. Sở thích? Một thứ tạo ra tốt lành hoặc khổ nạn. Đúng ra là cả hai, nhưng có một trong hai sẽ lớn hơn, đôi khi, lớn gấp bội phần. Nếu khổ nạn quá lớn thì cuộc sống chung sẽ thay đổi, có khi lâm vào mức tồi tệ. Chẳng hạn như trường hợp nước Đức dưới thời Hitler. Ý muốn của con người đa số đam mê nồng nhiệt ý muốn của Hitler. Cho ông ta cơ hội dẫn đầu một quốc gia quyền lực, tạo ra hiệu quả cuộc chiến thế giới thứ hai. Hậu quả tàn khốc đó do ai? Hitler? Đúng một phần.
“Tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong Lực lượng vũ trang nhân dân là mối lo hàng đầu của đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay. Bằng chứng này đã được Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đưa ra tại Hội nghị Đảng ủy Công an ngày 20/12/2023 tại Hà Nội, và trong nội dung các bài viết trên báo chí chính thống của nhà nước liên quan đến Quân đội...
Người ta nên áp dụng đạo đức vào tài chính trị của Henry Kissinger như thế nào? Làm thế nào để người ta quân bình những thành tựu với những hành vi sai trái của Kissinger? Tôi đã vật lộn với những vấn đề đó từ khi Kissinger là giáo sư của tôi, và sau này là đồng nghiệp tại Đại học Harvard. Vào tháng Tư năm 2012, tôi đã giúp phỏng vấn ông trước một số lượng lớn cử toạ tại Harvard và hỏi liệu ông có làm điều gì khác đi trong thời gian làm ngoại trưởng cho các Tổng thống Hoa Kỳ Richard Nixon và Gerald Ford không. Lúc đầu, ông nói không. Suy nghĩ lại, ông nói rằng ước mình là đã hoạt động tích cực hơn ở Trung Đông. Nhưng ông không đề cập đến Campuchia, Chile, Pakistan hay Việt Nam. Một người phản đối ở phía sau hội trường hét lên: "Tội phạm chiến tranh!"
Việt Nam có còn “độc lập” với Trung Quốc hay không sau chuyến thăm Hà Nội của Tổng Bí thư, Chủ tịch nhà nước Tập Cận Bình là thắc mắc của người dân Việt Nam. Ông Tập có mặt ở Việt Nam từ 12 đến 13 tháng 12 năm 2023 và đạt được cam kết của Tổng Bí thư đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng về “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai Việt Nam-Trung Quốc”.
Ngày nay, Chiến lược Phòng thủ Quốc gia của Hoa Kỳ – giống như chiến lược Chiến tranh Lạnh tạo chuẩn mực cho tư duy chiến lược trong những năm từ thập kỷ ‘50 đến ’80 – bị chi phối bởi một tác nhân đe dọa chính, đó là Trung Quốc. Điều này vừa cung cấp thông tin vừa tạo điều kiện cho tất cả các mối đe dọa lớn khác có thể xảy ra: Nga, Iran và Bắc Triều Tiên. Giống như thời kỳ Chiến tranh Lạnh, Hoa Kỳ hiện đang lâm vào một cuộc cạnh tranh với đối thủ duy nhất của mình, một cuộc cạnh tranh có khả năng bỏ rơi các thành tựu chính trị, kinh tế và công nghệ. Hoa Kỳ cũng đang ở trong một cuộc chạy đua vũ trang hiện đại, và trong một số trường hợp, chơi trò đuổi bắt và tranh đua để giành tình hữu nghị, gây ảnh hưởng lên các quốc gia khác trên thế giới.
Rồi vào ngày 12/12/2023, tức chỉ sau ba tháng, Việt Nam lại long trọng tiếp đón Chủ Tịch Tập Cận Bình và nói rằng hợp tác và hữu nghị với Trung Quốc là lựa chọn chiến lược của Việt Nam...
Chỉ ba tháng sau khi Việt Nam nâng cấp quan hệ với Mỹ lên cấp cao nhất trong hệ thống phân cấp ngoại giao trong chuyến thăm của Tổng thống Biden, người ta thấy Chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc đã trở thành nhà lãnh đạo thế giới mới nhất tăng cường quan hệ với Việt Nam với chuyến thăm Hà Nội trong tuần này...
Chuyến thăm Việt Nam hai ngày của Tổng Bí thư Đảng, Chủ tịch nước Cộng sản Trung Quốc, Tập Cận Bình đã để lại nhiều hệ lụy cho nhân dân Việt Nam hơn bao giờ hết. Bằng chứng này được thể hiện trong Tuyên bố chung ngày 13/12/2023 theo đó họ Tập thay quan điểm “cộng đồng chung vận mệnh” bằng “xây dựng Cộng đồng chia sẻ tương lai” cho hai nước...
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.