Hôm nay,  

Xuân Về Rong Chơi Phố Ý, Phố Tầu

2/27/200900:00:00(View: 5139)

Xuân về rong chơi Phố Ý, Phố Tầu
Bài và ảnh: Bùi Văn Phú
H1 & H2:


Một góc nghệ thuật ở Phố Ý. San Francisco nhìn từ Phố Tầu có tượng Nữ Thần Dân Chủ, có toà nhà TransAmerica cao hơn 40 tầng với kiến trúc đặc thù hình kim tự tháp.
 

H3 & H4:

Con thuyền là biểu tượng đã đưa nhiều người Hoa đến Mỹ vào đầu thế kỉ trước. Hoàng long toả sáng lướt qua phố trong ngày lễ hội văn hoá lớn nhất của người Hoa tại hải ngoại.
Những ngày cuối tuần nắng đẹp gia đình tôi hay rong chơi. Khi thì xuống phố, chủ yếu nhìn ngắm nhiều hơn mua sắm. Có khi vào thư viện hay ghé Barnes and Noble vừa uống cà-phê vừa đọc sách.
Thứ Bẩy tuần qua tôi lại đi chơi San Francisco. Thành phố lúc nào cũng rộn ràng chào đón khách du lịch bằng những con đường với nhiều cửa hàng bắt mắt, nhiều quán ăn đặc sản trong các khu phố như Little Saigon, Chinatown, Japantown, Manilatown. Hôm nay chúng tôi đến Little Italy ở khu North Beach nổi tiếng của người gốc Ý. Cạnh đó là Chinatown đang có hội chợ mừng xuân của người Hoa tổ chức trên đường Grant trải dài từ Broadway đến California. Tối về sẽ có diễn hành mừng Tết âm lịch.
Ngồi uống bia Peroni, ăn pizza ở khu này tôi thấy ngon miệng hơn những chỗ khác. Có lẽ không khí nhộn nhịp, lòng thư giãn, cảnh trí chung quanh mang nhiều nét nghệ thuật và lãng mạn đã làm gia tăng khẩu vị đậm đà của món ăn.
Ăn xong chúng tôi đi xem hội chợ xuân của người Hoa. Từ góc Columbus và Broadway nhìn xuống đường Grant của phố Tầu, thường ngày đã chật hẹp, hôm nay cấm xe qua lại và chen chúc người. Những quầy hàng được dựng lên bày bán đủ mọi thứ như hoa kiểng, cây trái, ngô rang, đồ thủ công nghệ, hàng mã đỏ vàng lóng lánh cùng nhiều sản phẩm, dịch vụ các loại.
Sinh hoạt vui xuân, đón năm mới âm lịch của người Hoa hàng năm được sự bảo trợ của nhiều công ti, cơ sở thương mại. Nhưng nguồn tài trợ chính từ một hãng hàng không, không phải Cathay Pacific của Hồng Kông hay China Airlines, Eva Airlines của Đài Loan hoặc Air China của Trung Quốc mà là Southwest Airlines của Hoa Kỳ, một công ti chỉ có những tuyến bay nội điạ, kinh doanh thành công ngay cả trong thời kì kinh tế suy thoái. Từ nhiều năm nay Southwest đã là công ti bảo trợ tài chánh lớn nhất cho các sinh hoạt đón Tết ở đây vì thế những biển quảng cáo cho Southwest được giăng, treo khắp nơi tại hội chợ và dọc theo lộ trình diễn hành.
Tết âm lịch luôn rơi vào mùa đông ở Mỹ. Giữa mùa mưa bão nên các sinh hoạt hội hè, đình đám ngoài trời đều phải trông trời, trông đất, trông mây. Người Hoa ở San Francisco dường như đã quen với những thay đổi của thời tiết vùng vịnh nên họ luôn tổ chức hội chợ, diễn hành đón năm mới sau Tết hai tuần, cho thời gian đến gần mùa xuân thiên nhiên hơn để nâng cao xác xuất có nắng đẹp trong ngày lễ hội. Nhưng thỉnh thoảng cũng có năm trời mưa trong ngày diễn hành.
Hôm nay ngày 7 tháng Hai. Một ngày trời nắng đẹp và mát.
Sau khi chen chân qua một vòng hội chợ, mất hơn một giờ đồng hồ, chúng tôi tìm đến trung tâm văn hoá của người Hoa trong khách sạn Hilton cạnh bên để coi triển lãm.
Ở đây có người viết chữ Tầu trên giấy theo yêu cầu của du khách: tên của bạn hay một câu ca dao, tục ngữ, một lời chúc đầu năm mà bạn thích. Như cảnh ông đồ ngồi viết câu đối Tết trong sinh hoạt văn hoá của người Việt.


Bên trong có phòng trưng bày đơn sơ nhưng ý nghĩa với một số di vật mà người Hoa đem theo khi đến Mỹ định cư, như chiếc diã, cái bát, cái tô, ấm sắc thuốc hay một lóng tre. Quanh tường có những truyện ảnh do học sinh thực hiện kể lại nguồn gốc gia đình, kể về nét văn hoá qua thực phẩm. Một phòng khác có chiếu truyện phim ghi lại những chuyến đi tìm nguồn gốc phương Đông của những thanh niên thiếu nữ sinh ra và lớn lên ở Mỹ. Như những chuyện kể trong phim Joy Luck Club. Cuối phòng có một đầu rồng đặt cạnh câu tục ngữ: "Uống nước nhớ nguồn" bằng tiếng Anh - When drinking water, remember the source - và có lẽ cả tiếng Hoa nữa nhưng vì không hiểu nên tôi không chắc, để nhắc nhở về nguồn cội.
Bốn giờ chiều. Dù cuộc diễn hành sẽ khai mạc lúc 6 giờ nhưng nhiều người đã đem ghế, chăn, mền ra giành chỗ dọc bên đường theo lộ trình dài chừng ba cây số, khởi hành từ góc đường Market và Second, qua khu Union Square, lên Kearny và chấm dứt ngay trước khi đến khu đèn đỏ Broadway.
Chúng tôi vào một quán trong Phố Tầu ăn hoành thánh mì với vịt quay cho chắc bụng trước khi thả bộ về hướng Union Square để tìm một chỗ ngồi xem diễn hành.
Người Mỹ hàng năm có những cuộc diễn hành lớn như diễn hành ngày lễ Tạ Ơn ở New York, Diễn Hành Hoa Hồng ngày đầu năm ở thành phố Pasadena, nam California nhưng đều tổ chức ban ngày. Diễn hành mừng xuân của người Hoa ở San Francisco đặc biệt tổ chức vào ban đêm, như để người xem được thấy ánh lửa tung toé của những tràng pháo nổ giòn.
Thành phố rộn ràng tiếng pháo từ lúc khai mạc cho đến khi kết thúc diễn hành. Con hoàng long dài hơn 80 mét toả sáng, theo tiếng pháo uốn lượn trên những con phố hai bên chật người. Rồng lượn đến đâu bên đường vỡ ra những tiếng "Wow!", tiếng "It's cool" xen trong tiếng pháo nổ đì đùng. Tôi đi theo đoàn múa rồng một đoạn khá xa và thấy cứ chừng một phút thì người dẫn đầu lại châm ngòi vài tràng pháo ném xuống đường nổ tung toé. Những năm trước các cơ sở truyền thông, trong đó có đài truyền hình số 2-KTVU phát hình trực tiếp cuộc diễn hành đã ước tính có đến trăm nghìn viên pháo được đốt trong buổi diễn hành và trăm nghìn viên khác nổ rộn ràng đêm giao thừa, trong ba ngày Tết và lúc khai trương cửa hàng đầu năm.
Một phần ba cư dân ở đây là người gốc Hoa đến từ nhiều quốc gia Đông Á nhưng họ là một tập hợp chính trị mạnh. Hội Đồng Giám Sát thành phố với mười dân cử, trong đó có ba gốc Hoa và Giám Sát Viên David Chiu là chủ tịch. Tối nay cả thành phố hoà nhịp vui với người Hoa, với văn hoá Á Châu. Cuộc diễn hành đã được sự hưởng ứng tham gia của quan chức chính quyền cùng nhiều cơ quan, đoàn thể, cơ sở thương mại, trường học. Hơn một trăm xe hoa cùng nhiều đoàn rồng, lân đã làm sáng phố phường về đêm. Có xe hoa của sở xổ số California, của Trung Tâm Văn Hoá Thái, của nhật báo Sing Tao, của các sòng bài Silver Legacy, Thunder Valley. Có đội trống Chung Ngai. Có hoa hậu Cindy Wu gốc Đài Loan hiện là sinh viên Đại Học Texas ở Austin. Bên cạnh dòng nhạc cổ truyền phát ra từ những xe hoa, nhiều đội kèn đồng từ các trường trung và đại học, có đội với gần hai trăm nhạc công, trỗi nhạc theo nhịp diễn hành làm cho không khí rộn ràng hẳn lên.
Lịch sử của cộng đồng người Hoa ở Mỹ khởi đi từ hơn 150 năm về trước. Ngày nay truyền thống Trung Hoa đã để lại nhiều dấu ấn trong sinh hoạt văn hoá và lễ hội tại Hoa Kỳ. Như các món mì, cơm, vịt quay Bắc Kinh, điểm sấm. Như những di sản văn hoá trưng bày trong Bảo Tàng Viện Á Châu và những chương trình biểu diễn nghệ thuật thu hút đông người xem, như những con tem Tết được bưu điện Mỹ phát hành mỗi năm.
Hay như buổi tối nay, mấy trăm nghìn du khách và cư dân San Francisco đã có những niềm vui, đã học hỏi được nhiều điều hay lạ. Dưới ánh trăng đã gần rằm.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tây Bắc hay Tây Nguyên thì cũng chừng đó vấn đề thôi: đất đai, tôn giáo, chủng tộc… Cả ba đều bị nhũng nhiễu, lũng đoạn tới cùng, và bị áp chế dã man tàn bạo. Ở đâu giới quan chức cũng đều được dung dưỡng, bao che để tiếp tục lộng quyền (thay vì xét sử) nên bi kịch của Tây Nguyên (nói riêng) và Cao Nguyên (nói chung) e sẽ còn dài, nếu chế độ toàn trị hiện hành vẫn còn tồn tại...
Bữa rồi, nhà thơ Inra Sara tâm sự: “Non 30 năm sống đất Sài Gòn, tôi gặp vô số người được cho là thành công, thuộc nhiều ngành nghề, đủ lứa tuổi, thành phần. Lạ, nhìn sâu vào mắt họ, cứ ẩn hiện sự bất an, lo âu.” “Bất an” có lẽ không chỉ là tâm trạng của người Sài Gòn mà dường như là tâm cảm chung của toàn dân Việt – không phân biệt chủng tộc, giới tính hay giai cấp nào ráo trọi – nhất là những kẻ sắp từ giã cõi trần. Di Cảo của Chế Lan Viên và di bút (Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất) của Nguyễn Khải, theo nhận xét của nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn, chỉ là những tác phẩm “cốt để xếp hàng cả hai cửa. Cửa cũ, các ông chẳng bao giờ từ. Còn nếu tình hình khác đi, có sự đánh giá khác đi, các ông đã có sẵn cục gạch của mình ở bên cửa mới (bạn đọc có sống ở Hà Nội thời bao cấp hẳn nhớ tâm trạng mỗi lần đi xếp hàng và không sao quên được những cục gạch mà có lần nào đó mình đã sử dụng).”
Tập Cận Bình tin rằng lịch sử đang dịch chuyển theo hướng có lợi cho mình. Trong chuyến thăm Vladimir Putin tại Matxcơva vào tháng 3 năm ngoái, nhà lãnh đạo Trung Quốc nói với Tổng thống Nga rằng “Ngay lúc này, chúng ta đang chứng kiến một sự thay đổi chưa từng thấy trong 100 năm qua, và chúng ta đang cùng nhau thúc đẩy sự thay đổi ấy.”
Sau 20 năm chiêu dụ Kiều bào về giúp nước không thành công, đảng CSVN lại tung ta Dự án “Phát huy nguồn lực của người Việt Nam ở nước ngoài phục vụ phát triển đất nước trong tình hình mới” vào dịp Tết Nguyên Đán Giáp Thìn 2024. Đây là lần thứ tư, từ khi có Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26 tháng 3 năm 2004, một Quyết định nhằm mưu tìm đầu tư, hợp tác khoa học, kỹ thuật và tổ chức các Hội, Đoàn người Việt ở nước ngoài, đặt dưới quyền lãnh đạo của đảng CSVN được tung ra...
Khi số lượng di dân vượt biên bất hợp pháp qua biên giới Hoa Kỳ-Mexico tăng cao kỷ lục, câu hỏi quan trọng được đặt ra là: Làm thế nào mà Hoa Kỳ lại rơi vào tình trạng này, và Hoa Kỳ có thể học hỏi những gì từ cách các quốc gia khác ứng phó với các vấn đề an ninh biên giới và nhập cư. Chào đón công dân nước ngoài đến với đất nước của mình là một việc khá quan trọng để giúp cải thiện tăng trưởng kinh tế, tiến bộ khoa học, nguồn cung ứng lao động và đa dạng văn hóa. Nhưng những di dân vào và ở lại Hoa Kỳ mà không có thị thực hoặc giấy tờ hợp lệ có thể gây ra nhiều vấn đề – cho chính bản thân họ và cho cả chính quyền địa phương bởi tình trạng quá tải không thể kịp thời giải quyết các trường hợp xin tị nạn tại tòa án nhập cư, hoặc cung cấp nơi ở tạm thời và các nhu cầu cơ bản khác. Mà tình trạng này hiện đang xảy ra ở rất nhiều nơi ở Hoa Kỳ.
Trên vai những pho tượng trắng trong vườn Lục Xâm Bảo, lá vàng đã bắt đầu rơi lất phất. Mùa Thu Paris thật lãng mạn. Henry Kissinger đi dạo quanh một hồ nhỏ ở ngoại ô gần Rambouillet. Nơi đây từng cặp tình nhân đang nắm tay nhau bên những cành cây la đà bóng hồ. Ông thấy lòng mình nao nao (melancholic) vì sắp tới phiên họp quan trọng nhất với ông Lê Đức Thọ.
Tôi nghe nhiều người tỏ ý bi quan về hiện cảnh cũng như tương lai (đen tối) của Việt Nam. Dân tộc nào, số phận đó. Một đất nước có những người viết sử và làm luật (cỡ) như ông Dương Trung Quốc thì… đen là phải!
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.