Hôm nay,  

Nhu Cầu Quan Trọng Là Dạy Mình

25/08/200700:00:00(Xem: 42703)

Mỗi khi ta nghĩ sai, ta sẽ nói sai và làm sai. Cái sai đây không phải là phải quấy theo lý lẽ, mà cái sai đây là sai người, sai chỗ, sai thời gian và không gian.

Đó là vì ta chưa quán triệt được ta, và dĩ nhiên là chưa hiểu người. Nếu ta quán triệt được tâm thân ý của mình thì chiếc màn hay tấm chắn giữa ta và người sẽ rớt xuống và ta cùng người hợp nhất.

Hợp nhất ở đây không phải là ta giống người, mà người như thế nào thì trạng thái ta lúc bấy giờ như thế đó. Đó mới thật sự là hiểu người hoàn toàn.

Cái Biết tiến tới hay thụt lùi theo nhiều giai đoạn, nhiều giai tầng, và nhiều đoạn sâu.

Muốn tiến đến lục thông ta phải quán triệt những gì nhỏ nhất, như những hạt vi trần trước khi nó xuất hiện. Những gì nhỏ nhất, dòng điện ta đã bắt được trước khi nó xuất hiện, thì há gì ý tưởng, sự suy nghĩ, hay tư tưởng con người.

Cái Biết phải đến tức khắc trước khi việc xảy ra được người đời gọi là tiên tri.

Tiên tri không phải do phỏng đoán, vì phỏng đoán là dựa vào tất cả mọi sự việc đã xảy ra, mà việc đã xảy ra không thể giống việc chưa xảy ra, vì bị thay đổi, bởi sự tiến hóa của muôn loài vạn vật, trong đó có con người bao gồm kỹ thuật và kinh nghiệm học hỏi.

Cái biết tức khắc (priori knowledge) không dựa vào kinh nghiệm (empirical knowledge) mà dựa vào sự trống không của sự sáng tạo không có khởi nguồn.

Chỉ có sự trống không, sự trong sạch của con người mới vượt được định luật, kinh nghiệm của con người thu lượm từ tiền sử.

Nếu kinh nghiệm đúng, khoa học kỹ thuật đúng, triết lý đúng, tôn giáo đúng, thì tại sao ngày hôm nay con người còn mãi ngụp lặn trong sự tranh chấp từ tôn giáo đến chánh trị lẫn kinh tế.

Ta còn dựa vào kinh nghiệm, ta còn sai lầm. Phải chấm dứt biến mình thành con vẹt biết nói, cái máy do con người nhào nặn thêm bớt, để trở về với con người thật sự.

Ngày nào mà thành kiến chủ quan còn đè nặng đầu óc, thân tâm trí, thì ngày ấy ta vẫn còn là một kẻ mang tâm bệnh chỉ biết dạy đời mà quên nhu cầu quan trọng là dạy mình.

11-8-2006

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
từ một nơi núi rừng, những người lên sau nói gã đã chết trong phòng, không biết do đâu, chỉ biết buổi sáng điểm danh thấy gã nằm thẳng cẳng. Người khác nói gã được thả rồi. Trong cuộc sống chết, không ai rõ người sống kẻ chết lưu lạc nơi đâu. Chỉ có tôi biết tôi là kẻ sống sót và sống dở.
Hàng trăm Linh mục bị tù đày, ngàn ngàn Tu sĩ bị theo dõi, người tín hữu Công Giáo bị đối xử như công dân hạng hai dưới chế độ cộng sản. Tất cả những gì trong quá khứ và vừa xảy ra với người Thiên Chúa Giáo tại Việt Nam, đều là giá máu. Chúng ta xin ơn Tha thứ.
miền Nam trước đây đã có hơn 40 nghĩa trang tiểu khu, ngày nay hoàn toàn không còn dấu vết. Chúng ta chỉ còn lại Nghĩa Trang Quân đội Biên Hòa là di tích tiêu biểu. Nếu không nỗ lực giữ lại trong 30 năm vừa qua thì chắc chắn ngày này cũng không còn nữa
USCIS đã phát triển Công cụ tính phí trực tuyến nhằm giúp giảm số lượng đơn đăng ký bị từ chối do số tiền lệ phí không chính xác. Công cụ tính phí trực tuyến sẽ xác định chính xác phí nộp đơn và lệ phí lăn tay, tùy theo loại đơn mà bạn nộp.
Về tình yêu, người tuổi “Hợi” được người khác yêu rất mau chóng vì người tuổi “Hợi” hiểu rất rõ ràng các phản ứng và ý muốn của “đối tượng!” Người tuổi “Hợi” không bao giờ phải lo là mình sẽ bị cô độc, ế chồng hay ế vợ! Người có tuổi “Hợi” sướng nhỉ
Hãy ngừng ngay mọi nỗ lực hoặc đàm phán liên quan đến việc thay đổi thỏa thuận hồi hương người tỵ nạn gốc Việt mà Hoa Kỳ và Việt Nam đã ký kết vào năm 2008
Hằng năm, sau những ngày nghỉ lễ đầu năm, các gia đình và bạn bè người dân Pháp bắt đầu đi vào mùa Lễ Ba Vua.
Công Viên Vườn Phật tọa lạc 25 cây số phía Đông Nam Thủ Đô Vientiane Laos. Trong công viên có hơn 200 bức tượng có tính cách tôn giáo gồm Phật giáo và Ấn giáo lớn nhỏ cho nên được gọi là Wat Xieng Khuan (Chùa Xieng Khuan) Công viên nằm bên bờ sông Mekong du khách đứng trên cái trái bì cao trong công viên có thể nhìn thấy Thailan ở bên kia bờ sông.
Rời Thủ Đô Vạn Tượng buổi sáng, chúng tơi chạy xe lên hướng bắc lên quận lỵ Vang Viêng. Chạy suốt con đường dài 400 cây số trên xa lộ chẳng thấy nơi nào có chỗ nghỉ chân, Xe chạy vào con đường chính giửa thành phố. Trời nắng cháy da, thành phố vắng tanh, không có một chiếc xe 4 bánh chạy giao thông, chỉ thấy một chiếc xe đạp do một chú tiểu áo nâu Phật Giáo, đeo một chú tiểu phía sau tay cầm dù che nắng, chầm chậm chạy giữûa đường, Hai cô gái Âu Mỹ da trắng đi bộ trên lề đường. Chúng tôi ghé vào một nhà hàng ăn trưa, Một quán ăn nhỏ rất lịch sự, do người địa phương làm chủ, anh cho biết họ là dân du lịch ba-lô Âu Tây. Thành phố này có nhiều du khách ba-lô Âu Mỹ, có lúc người da trắng nhiều hơn người Laos địa phương.
Tacoma, năm nào cũng có Tết như Nha Trang quê mình! Vào những đêm trừ tịch, tôi cố lắng nghe tiếng pháo giao thừa, nhưng chẳng nghe thấy gì cả. Chỉ có tiếng bà hàng xóm, gọi chồng đi làm ca ba, nghe sao mà lãnh lót trong đêm tàn, át cả tiếng giầy nện gót, nghe cọt kẹt của anh bạn láng giềng, vừa về nhà, sau giờ tan sở. Tuyệt nhiên, không nghe thấy tiếng pháo nổ rền vang, để đón giao thừa.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.