Hôm nay,  

Nhu Cầu Quan Trọng Là Dạy Mình

25/08/200700:00:00(Xem: 43105)

Mỗi khi ta nghĩ sai, ta sẽ nói sai và làm sai. Cái sai đây không phải là phải quấy theo lý lẽ, mà cái sai đây là sai người, sai chỗ, sai thời gian và không gian.

Đó là vì ta chưa quán triệt được ta, và dĩ nhiên là chưa hiểu người. Nếu ta quán triệt được tâm thân ý của mình thì chiếc màn hay tấm chắn giữa ta và người sẽ rớt xuống và ta cùng người hợp nhất.

Hợp nhất ở đây không phải là ta giống người, mà người như thế nào thì trạng thái ta lúc bấy giờ như thế đó. Đó mới thật sự là hiểu người hoàn toàn.

Cái Biết tiến tới hay thụt lùi theo nhiều giai đoạn, nhiều giai tầng, và nhiều đoạn sâu.

Muốn tiến đến lục thông ta phải quán triệt những gì nhỏ nhất, như những hạt vi trần trước khi nó xuất hiện. Những gì nhỏ nhất, dòng điện ta đã bắt được trước khi nó xuất hiện, thì há gì ý tưởng, sự suy nghĩ, hay tư tưởng con người.

Cái Biết phải đến tức khắc trước khi việc xảy ra được người đời gọi là tiên tri.

Tiên tri không phải do phỏng đoán, vì phỏng đoán là dựa vào tất cả mọi sự việc đã xảy ra, mà việc đã xảy ra không thể giống việc chưa xảy ra, vì bị thay đổi, bởi sự tiến hóa của muôn loài vạn vật, trong đó có con người bao gồm kỹ thuật và kinh nghiệm học hỏi.

Cái biết tức khắc (priori knowledge) không dựa vào kinh nghiệm (empirical knowledge) mà dựa vào sự trống không của sự sáng tạo không có khởi nguồn.

Chỉ có sự trống không, sự trong sạch của con người mới vượt được định luật, kinh nghiệm của con người thu lượm từ tiền sử.

Nếu kinh nghiệm đúng, khoa học kỹ thuật đúng, triết lý đúng, tôn giáo đúng, thì tại sao ngày hôm nay con người còn mãi ngụp lặn trong sự tranh chấp từ tôn giáo đến chánh trị lẫn kinh tế.

Ta còn dựa vào kinh nghiệm, ta còn sai lầm. Phải chấm dứt biến mình thành con vẹt biết nói, cái máy do con người nhào nặn thêm bớt, để trở về với con người thật sự.

Ngày nào mà thành kiến chủ quan còn đè nặng đầu óc, thân tâm trí, thì ngày ấy ta vẫn còn là một kẻ mang tâm bệnh chỉ biết dạy đời mà quên nhu cầu quan trọng là dạy mình.

11-8-2006

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tôi buồn và nhớ đến những bạn học, mới còn đàn ca bên nhau, chia sẻ mơ ước về tương lai cuộc đời, mong đất nước hết chiến tranh, mà giờ đây hoà bình đã đến sao tôi lại ra đi, bỏ lại ước mơ
Tôi nhớ rất rõ chuyện xấy ra rất lâu khi tôi gần tròn bốn tuổi. Hồi đó, gia-đình tôi sống gần một làng chài ở Mỹ-khê, Đông-Giang thuộc quận ba thành-phố Đà nẵng.
Một viên thuốc có hai hiệu ứng: Hiêu ứng trị liệu- Therapeutic effect – và hiệu ứng ngoài ý muốn-Side-effect. Cũng như thuốc, Internet cũng có hai mặt tốt và Xấu tùy người sử dụng hay người lạm dụng nó.
Nga lo ngại “cách mạng màu” đã xảy ra ở Ukraine, Georgia cùng nhiều nơi khác mà bây giờ là Armenia sẽ lan vào Nga... đất nước nhỏ bé như Armenia có thể làm cách mạng dân chủ được thì ở Việt Nam tại sao không
phái đoàn gồm những người đại diện trong ngành giáo dục ở khu vực Hà Nội và qua mối quan hệ ngoại giao của Phạm Bình Minh nối kết với những tổ chức dạy tiếng Anh từ cấp một tới cấp ba của Mỹ và có văn phòng trụ sở tại Boston
Cách đây 42 năm sau khi đại tá Nguyễn Hồng Đài con rể ông Minh điện thoại cho biết: "Ông Già moi lên nhận việc." Chúng tôi biết mọi việc đã an bài. Ông Thiệu đã đi từ mấy hôm trước. Tiếp theo đến ông Cao Văn Viên.
Người Việt Nam Hải ngoại, mỗi người, mỗi gia đình đều có con số để ghi nhớ. Như lính có số quân. Không ai có quyền quên. Con số đó là ngày đi khỏi nước để làm thân tỵ nạn hay làm người mất nước. Nó còn là số thông hành của người Việt nam "thua cuộc" khi xuất ngoại.
Tôi đã nói rõ với ngài Đại Sứ về những quan tâm của tôi và các cư dân trong địa hạt về những vi phạm nhân quyền liên tục tiếp diễn bởi chính quyền Việt Nam, đặc biệt là việc tiếp tục bắt giam và các bản án nặng nề đối với các nhà hoạt động và các vị lãnh đạo tôn giáo.
Cư dân và tình nguyện viên đã tập trung tại Đại Học Concorde College ở Garden Grove để tham dự Hội Chợ Y Tế Kỳ 9. Hội Chợ Y Tế do Thượng Nghị Sĩ Janet Nguyễn...
là người tị nạn vượt biên sang Hoa Kỳ, họ là những người bất đồng chính kiến với chính quyền Việt Nam và sẽ bị đối xử tàn bạo. Chúng ta, dưới danh nghĩa là một nước di dân, không thể để những thành viên trong cộng đồng của mình bị đối xử một cách thiếu nhân phẩm và thiếu tôn trong được.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.