Hôm nay,  

Nhu Cầu Quan Trọng Là Dạy Mình

25/08/200700:00:00(Xem: 43254)

Mỗi khi ta nghĩ sai, ta sẽ nói sai và làm sai. Cái sai đây không phải là phải quấy theo lý lẽ, mà cái sai đây là sai người, sai chỗ, sai thời gian và không gian.

Đó là vì ta chưa quán triệt được ta, và dĩ nhiên là chưa hiểu người. Nếu ta quán triệt được tâm thân ý của mình thì chiếc màn hay tấm chắn giữa ta và người sẽ rớt xuống và ta cùng người hợp nhất.

Hợp nhất ở đây không phải là ta giống người, mà người như thế nào thì trạng thái ta lúc bấy giờ như thế đó. Đó mới thật sự là hiểu người hoàn toàn.

Cái Biết tiến tới hay thụt lùi theo nhiều giai đoạn, nhiều giai tầng, và nhiều đoạn sâu.

Muốn tiến đến lục thông ta phải quán triệt những gì nhỏ nhất, như những hạt vi trần trước khi nó xuất hiện. Những gì nhỏ nhất, dòng điện ta đã bắt được trước khi nó xuất hiện, thì há gì ý tưởng, sự suy nghĩ, hay tư tưởng con người.

Cái Biết phải đến tức khắc trước khi việc xảy ra được người đời gọi là tiên tri.

Tiên tri không phải do phỏng đoán, vì phỏng đoán là dựa vào tất cả mọi sự việc đã xảy ra, mà việc đã xảy ra không thể giống việc chưa xảy ra, vì bị thay đổi, bởi sự tiến hóa của muôn loài vạn vật, trong đó có con người bao gồm kỹ thuật và kinh nghiệm học hỏi.

Cái biết tức khắc (priori knowledge) không dựa vào kinh nghiệm (empirical knowledge) mà dựa vào sự trống không của sự sáng tạo không có khởi nguồn.

Chỉ có sự trống không, sự trong sạch của con người mới vượt được định luật, kinh nghiệm của con người thu lượm từ tiền sử.

Nếu kinh nghiệm đúng, khoa học kỹ thuật đúng, triết lý đúng, tôn giáo đúng, thì tại sao ngày hôm nay con người còn mãi ngụp lặn trong sự tranh chấp từ tôn giáo đến chánh trị lẫn kinh tế.

Ta còn dựa vào kinh nghiệm, ta còn sai lầm. Phải chấm dứt biến mình thành con vẹt biết nói, cái máy do con người nhào nặn thêm bớt, để trở về với con người thật sự.

Ngày nào mà thành kiến chủ quan còn đè nặng đầu óc, thân tâm trí, thì ngày ấy ta vẫn còn là một kẻ mang tâm bệnh chỉ biết dạy đời mà quên nhu cầu quan trọng là dạy mình.

11-8-2006

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nói đến chuyện Việt Nam, nhiều người tỏ thái độ chán nản, không muốn nghĩ tới, không muốn bàn tới. Chán nản vì thấy sau hơn bốn mươi năm hết chiến tranh, những người cầm quyền chiếm được cả nước chỉ biết hành dân, ăn cướp của dân và biến đất nước thành một đấu trường dành giựt, bị thụt lùi, bị khinh thường và bị đe dọa mất chủ quyền. Chán nản vì thấy đa số dân Việt Nam đã trở thành vô cảm, ích kỷ, suy thoái luân lý, nhất là bạc nhược trước những tội ác của người cầm quyền. Đấu tranh cho quyền lợi riêng thì có, cho quyền lợi chung thì không. Thái độ chán nản dẫn đến sự yên lặng và bất động. Nếu mọi người Việt Nam đều như vậy thì đó là một thành công lớn của đảng Cộng Sản Việt Nam, vì họ sẽ còn tiếp tục cai trị đất nước với thời gian vô hạn định.
Trong vòng 200 năm nay, có 2 cuộc cách mạng làm thay đổi sâu xa thế giới, có ơn ích nhưng thảm hại cũng lắm kinh hoàng. Nhứt là cuộc cách mạng nga tháng 10/2017. Cách mạng lúc nào cũng đẫm máu và nước mắt. Phải chăng không có bạo lực là không có cách mạng? Hay có thể đây mới là điều quan trọng ở cách mạng: mức độ và sự nhanh chóng kết thúc tốt đẹp những thay đổi?
đưa ra cho cử tri TP Sanata Ana để bỏ phiếu chấp thuận việc vẽ lại các địa hạt trong Thành Phố để có thể tạo điều kiện cho một Nghị Viên người Mỹ Gốc Việt trong Hội Đồng Thành Phố.
Chủ Đề “Nhận Định Bộ Phim Tài Liệu – The Vietnam War” - tuyển chọn thành một Tập tài liệu song ngữ Anh Việt như một “vũ khí” đấu tranh cho “Sự Thật Về Cuộc Chiến Việt Nam”, đặc biệt giúp giới trẻ có kiến thức chính xác về cuộc chiến
không những Nguyễn Văn Đông có cái khí tiết của một người lính VNCH mà còn có cái lòng tận tụy của một người thầy đam mê với âm nhạc, dạy học trò tới thổ huyết mà vẫn không chịu ngừng
Qua Tuyển Tập này chúng ta có thể biết thêm vài khía cạnh khác của Nhạc Sĩ tài danh Anh Bằng với các bài viết ghi lại kỷ niệm đẹp, khó quên của những tác giả đã từng sinh hoạt gắn bó với ông
Không sách sử nào có thể biện minh cho những lần nói ẩu của đảng Cộng sản Việt Nam về Nhân quyền và Quyền tự do Báo chí ở Việt Nam sau hơn 30 năm “Đổi mới” từ năm 1986, nhưng nhiều nhà báo đã nhờ báo đảng mà sống đầy túi.
Nhà nước nếu thật tình cần trân trọng lắng nghe khuyến cáo của các tổ chức xã hội dân sự độc lập, ngân hàng ADB, WWF-OXFAM, các NGO trí thức chuyên gia độc lập và nhất là dân cư chung quanh các trung tâm nhiệt điện
Xuân Mậu Tuất vẫn còn là mùa xuân ly tan và Nguyễn Văn Đông đã ngậm ngùi ra đi, mang theo mối hận mất nước. Dân Việt buồn với ông, nhưng cũng xin gửi ông niềm tin tưởng ngày đoàn viên sẽ tới trong một tương lai gần, thật gần
Ngày Tổng Thống - US Presidents' Day - Thứ hai 19.2.2018, cũng là ngày giỗ của thân phụ tôi, sau lễ giỗ, tôi không nghỉ trưa như các ngày khác mà lên Net lục lọi những tin đọc rồi tức, đúng là tin tức, toàn những chuyện nói Tông Tông Trump, một ngàn lẻ 1 chuyện
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.