Hôm nay,  

Cuộc Chạy Đua Vào Toà Bạch Ốc: Bầu Vì Bực?

31/10/200800:00:00(Xem: 11597)
Cuộc chạy đua vào Toà Bạch Ốc: BẦU VÌ BỰC"
Tâm Việt
Trong vài ngày tới, nếu TNS Barack Obama mà thắng để thành tổng-thống thứ 44 của xứ này thì cuộc tranh đua năm nay phải kể là sản-phẩm của bực bõ.  Vì sao ta dám nói như vậy"
Thưa, đó là vì trong sự lựa chọn năm nay, chúng ta thấy khá rõ những khác biệt nổi bật giữa đôi bên:
Về phục vụ và hy sinh cho xứ này, về kinh-nghiệm ở trong quân-đội (Hải-quân), về hiểu biết quân-sự (là con và cháu của hai đời Đô-đốc, với người cha làm lên tới chức Tư-lệnh Hạm-đội Thái-bình-dương), hiển-nhiên là Ông John McCain hơn hẳn đối-thủ của ông hai ba cái đầu về mặt an-ninh, quốc-phòng.
Để đổi lại, Ông Barack Obama chỉ có thể hứa hẹn được "hy-vọng" là ông sẽ có đủ khả-năng làm một tổng-tư-lệnh quân-đội không đến nỗi tệ.  Không phải chỉ tôi nghĩ vậy.  Ngay ông Joe Biden, ứng-cử-viên Phó-Tổng-thống của ông, cũng biết đây là nhược-điểm của ông Obama: "Cứ tin tôi đi," ông Biden nói. "Ông Obama mà lên làm tổng-thống thì không cần tới sáu tháng…chúng ta sẽ có một cuộc khủng-hoảng quốc-tế, một cuộc khủng-hoảng do người ta gây nên, để thử xem gân cốt của ông ta ra sao." ("Mark my words.  It will not be six months before the world tests Barack Obama…Watch, we're gonna have an international crisis, a generated crisis, to test the mettle of this guy.")
Về kinh-nghiệm hành pháp thì một mình bà Sarah Palin, ứng-cử-viên Phó-Tổng-thống của ông McCain, cũng đủ "cân" cả ông Obama lẫn ông Biden cộng lại.  Đã từng làm thị-trưởng một tỉnh nhỏ, rồi lên làm Thống-đốc Tiểu-bang rộng lớn nhất của Hoa-kỳ, được 80% dân ủng-hộ, và là tư lệnh Vệ-quốc-quân (National Guard) tiểu-bang, chắc chắn bà Palin có thừa khả-năng cầm đầu một chính-quyền so với con số 0 to lớn của hai ông kia.
Nếu cộng lại kinh-nghiệm thì liên-danh McCain-Palin vừa có kinh-nghiệm hành pháp (bà Palin) và lập pháp (Ô. McCain).  Trái lại, liên-danh Obama-Biden thì chỉ thấy kinh-nghiệm lập pháp + lập pháp mà thôi, nghĩa là suốt đời đối-lập với bên Hành pháp.
Nếu cộng lại về giới-tính thì liên-danh McCain-Palin có cả người nam (dĩ-nhiên rồi) ra tranh cử song cũng có cả phái nữ được đề nghị ra làm đến chức lớn thứ nhì của siêu-cường số 1 của thế-giới này.  Trái lại, phía bên kia là nam + nam (không có nữ).  Có lẽ cũng vì thế mà lại chính ông Biden cũng đã rất thật thà: Bà Hillary Clinton "có nhiều tư-cách hơn tôi để làm Phó-Tổng-thống…và chọn bả có thể là một sự lựa chọn tốt hơn là chọn tôi." ("She is more qualified than I am to be vice president [and] might have been a better pick than me.")
Còn nhiều vấn-đề khác chúng ta có thể đem ra so sánh giữa hai liên-danh.  Tỷ-dụ, ông McCain và bà Palin là những "cuốn sách mở ngỏ" còn ông Obama thì có rất nhiều điều không rõ ràng trong tiểu-sử của ông (thậm chí khai sinh cũng không thấy, quốc-tịch và tôn-giáo cũng không rõ, liên-hệ mù mờ với rất nhiều người đáng khả nghi-như các ông Bill Ayers, người cha tinh-thần "mentor" của ông là một đảng-viên kỳ-cựu của Đảng CS Mỹ, liên-hệ của ông với các nước Ả-rập Trung-Đông v.v.)

Hay vấn-đề ông Obama sẽ đánh thuế những người làm trên $200-$250 nghìn để "san sẻ cho tất cả mọi người," nghĩa là một quan-niệm rất "Cộng-sản" ("bình-quân"), kể cả những người ỷ lại, không làm việc, chỉ ở nhà ăn oen-phe, ăn bám vào xã-hội so với quan-niệm của Ông McCain chỉ "cung-cấp cơ-hội đồng đều" thôi chứ không lấy tiền mồ hôi nước mắt của người làm việc đem cho những con người ký-sinh-trùng trong xã-hội.
Nghĩa là có bao nhiêu vấn-đề, từ bản-lĩnh, tư-cách đến chủ-trương, thì hai bên đều khác nhau một trời một vực, chứng tỏ là cuộc bầu cử năm nay, cuộc chạy đua vào Toà Bạch Ốc đang đặt chúng ta trước những lựa chọn rất nghiêm trọng.  Ấy vậy mà nhiều người làm như thể "ai lên thì cũng thế":  Nếu mình bực bõ với ông Bush, chán chiến-tranh Iraq đã kéo quá dài, thấy túi tiền bị xén đi một phần vì khủng-hoảng kinh tế tài-chánh toàn-cầu đang đưa chúng ta vào suy thoái (recession) thì bầu cho một bộ mặt khác cho nó xong, cho người kia một cơ-hội làm Tổng-thống "chơi"!
Nhưng sự thực có đơn giản thế không"
Tôi xin chứng minh bằng mấy con số:
Hãy cứ cho là phe Obama đúng, nghĩa là ông McCain bầu 90% với ông Bush và ông Bush hiện đang được sự ủng-hộ khá thấp của người dân, dưới 30% có lúc chỉ được 27% mà thôi.  Vậy đi với ông McCain thì chúng ta chỉ được sử ủng-hộ của 0.9 x 0.3 = 0.27, nghĩa là được 27% sự ủng-hộ của người dân.
Bây giờ xét trường-hợp của ông Obama: Được biết là ông bầu 93% với Đảng Dân-chủ và cũng được biết là Quốc-hội Mỹ từ ngày đa-số cả hai viện (Thượng-viện và Hạ-viện) nằm trong tay Đảng DC thì uy-tín xuống thấp nhất trong nhiều năm qua, chỉ được khoảng 15% dân-số ủng-hộ thôi.  Với những con số này, chúng ta có thể tính ra sự ủng-hộ của người dân với chính-sách Obama sẽ là: 0.93 x 0.15 = 0.1395, tóm lại khoảng 14%. 
Vậy rõ ràng là đi với Ông Obama, chúng ta biết chắc chắn là nước này sẽ xuống dốc nhanh hơn (khoảng gấp đôi) là đi với ông McCain.
Cũng dễ hiểu thôi, vì như ai cũng biết: Ông Obama được đánh giá là người dân cử "phóng khoáng nhất" ("the most liberal member of Congress") trong Quốc-hội Hoa-kỳ dựa lên trên các phiếu ông ta đã bỏ trong gần 4 năm qua.  (Và ông Biden là người được xem là thứ 3, chỉ sau ông Obama và một người nữa.)  Vậy thì rõ ràng là liên-danh Obama-Biden là một liên-danh cực-tả!
Nói như Tiến-sĩ Thomas Sewell (người Da đen), một trong những nhà bình-luận chính-trị xuất sắc của xứ này, "Một ứng-cử-viên đã ròng rã suốt hai thập niên chủ-trương chia đôi xã-hội thành hai cực bỗng-nhiên giờ đây ra ứng-cử như một người hàn gắn và đoàn-kết dân-tộc-thì chỉ riêng sự-kiện này không là đủ làm cho ta không còn cách nào mà tin được ở ông ta."  ("A candidate who spends two decades promoting the polarization and then runs as a healer and uniter, rather than a divider, forfeits all trust by that fact alone.")

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một năm sau cuộc « hành quân đặc biệt » của Putin ngày 24/02/2022, cuộc chiến Ukraine nay đã trở thành thứ chiến tranh toàn diện, có mục đích nhằm làm tiêu hao lực lượng của đối phương. Nga quyết chiến và kéo dài dựa vào số đông quân, tuy tử trận và bị thương nặng đã lên đến 200.000 người. Phía Ukraine vẫn giữ đất, tấn công giành đất nhờ viện trợ của Hoa Kỳ và Âu châu. Kết thúc cuộc chiến khó thấy ở bàn hội nghị hơn là ở khả năng chỉ huy cuộc chiến...
Tôi có cái thói hễ thấy người sang là bắt quàng làm họ. Nhưng riêng chuyện tôi cũng (muốn) là bạn của ông Dương Tường thì không hẳn thế. Ông ấy (rõ ràng) trông dáng bộ cũng bệ rạc y như tôi thôi, chứ có sang trọng quái gì đâu...
Ngày 24 tháng 2 năm 2022, nổ ra cuộc xung đột Nga-Ukraine, cuộc chiến tàn khốc ở Châu Âu, Tổng thống Phần Lan Sauli Niinisto từng tuyên bố: “Giờ đây khi những chiếc mặt nạ đã tháo xuống, sẽ chỉ còn lại bộ mặt lạnh lùng của chiến tranh.” Nguyên thủ quốc gia Phần Lan, tại vị hơn một thập niên, đã gặp gỡ Tổng thống Vladimir V. Putin nhiều lần theo chính sách của Phần Lan trong việc tiếp cận với Nga, quốc gia có chung đường biên giới dài gần 835 dặm. Tuy nhiên, chính sách đó, cùng với ảo tưởng của Châu Âu về việc ‘làm ăn bình thường’ với ông Putin, đột nhiên tan thành mây khói.
Trong tuần qua, Ngoại trưởng Mỹ Antony Blinken khi họp báo nhân chuyến thăm Kazakhstan đã nói rằng nếu Trung Quốc cung cấp vũ khí sát thương cho Nga, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến quan hệ TQ với Mỹ và phần còn lại của thế giới: Ông nói: "Trung Quốc không thể hai mặt khi nói đến sự xâm lược của Nga ở Ukraine."
Tính đến ngày 24-2-2023, cuộc tấn công của Tổng Thống Nga Putin vào thủ đô Kiev của Ukraine tròn đúng một năm. Nhìn dưới bất cứ góc độ nào, đây là cuôc tấn công trên một qui mô lớn, mỗi mũi nhọn của cuộc tấn công phải được Moskova nghiên cứu tường tận...
Đất nước “được” dẫn dắt bởi một đám người nông nổi, tiểu tâm, ngu tối, và thiển cận nên vấn đề (tất nhiên) không chỉ giới hạn vào ngôn ngữ. Họ còn tạo ra một “cái nền dân trí luôn là mảnh đất cho hận thù, ngờ vực và chia rẽ” nữa...
Sau 20 năm thi hành Nghị quyết về “phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc vì dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”, tình hình đoàn kết trong nước và giữa người Việt Nam ở nước ngoài với đảng Cộng sản cầm quyền vẫn mờ nhạt hơn bao giờ hết...
Hôm trước ngày kỷ niệm một năm chiến tranh Ukraine, Đại Hội Đồng LHQ lên tiếng kêu gọi Putin hảy rút hết quân đội Nga ra khỏi biên giới được quốc tế nhìn nhận của Ukraine, ngay lập tức, vô điều kiện (afp), để tái lập một nền hòa bình chánh đáng và bền vững...
Vài lời tâm huyết của Kỹ sư Nguyễn Đức Tiến, một chuyên gia kỳ cựu về Địa chất & Dầu khí, nhân đọc bài chuyên luận công phu “Nửa thế kỷ cải tạo làm cạn kiệt tài nguyên một ĐBSCL đang chết dần” của nhà văn Ngô Thế Vinh. Việt Báo trân trọng giới thiệu…
Dù Chiến tranh Lạnh đã kết thúc, nhưng Hoa Kỳ vẫn còn là cường quốc quan trọng nhất trong trật tự thế giới hiện đại. Trong các phân tích về chính sách ngoại giao hiện nay, chủ đề Hoa Kỳ luôn gây nhiều thu hút cho công luận.Nhìn trong toàn cảnh, dường như Hoa Kỳ luôn bị dao động giữa hai thái cực của chủ thuyết quốc tế và cô lập. Tại sao tình trạng này lại xảy ra? Những lý thuyết hay truyền thống nào làm cho Hoa Kỳ phải lâm cảnh như vậy? Có những yếu tố nào khác đã gây ảnh hưởng không? Dĩ nhiên, đề tài này đã có vô số các sách vở bàn đến và đưa ra nhiều câu trả lời khác nhau.Nói chung, câu trả lởi đơn giản nhất cho vấn đề là diễn biến tùy thuộc vào hai khía cạnh chủ yếu, một là tình trạng của hệ thống quốc tế luôn biến động và hai là Hoa Kỳ có còn là một tác nhân duy nhất tự quyền định đoạt không. Vấn đề lý thuyết trong mối bang giao quốc tế trở thành tâm điểm trong thế giới quan của người quan sát.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.