Hôm nay,  

Nhân Quyền Và Tư Cách Quốc Gia

13/08/200700:00:00(Xem: 9580)

Đại Hội Đồng (ĐHDD) Liên Hiệp Quốc (LHQ) khóa thứ 62 sẽ bắt đầu khai mạc vào lúc 3:00PM chiều ngày Thứ Ba 18/9/2007 và kéo dài đến tháng 12/2007. Chương trình dự trù là sẽ thảo luận tổng quát từ ngày 25/9/2007 đến ngày 3/10/2007. Trong chương trình này ở phần I (114) (a)  là bầu 5 thành viên không thường trực của Hội Đồng Bảo An (HDDBA), chiếu theo quy luật 142, quyết định 61/402.

Hội Đồng Bảo An gồm có 15 quốc gia thành viên, trong đó có 5 thành viên thường trực (TVTT) và 10 thành viên không thường trực (TVKTT). TVKTT có nhiệm kỳ 2 năm và mỗi năm bầu lại phân nửa, tức 5 thành viên.

Theo Hiến Chương, ĐHDD sẽ bầu các TVKTT. LHQ có tổng cộng 192 quốc gia, và Điều số 83 của Luật về Thủ Tục định rằng phải hội đủ đa số 2/3 số phiếu của các quốc gia hiện diện và tham dự bỏ phiếu để đắc cử TVKTT. Điều số 92 của Luật về Thủ Tục cũng định rằng phải bỏ phiếu kín và không có đề cử. Như vậy muốn thắng cử một quốc gia phải hội đủ khỏang 128 phiếu của các quốc gia thành viên trong ĐHDD và nếu muốn ngăn chận một quốc gia nào trở thành TCKTT thì chỉ cần huy động được khỏang 65 quốc gia thành viên bỏ phiếu chống.

Chiếu theo Điều 23 đã được tu chính của Hiến Chương LHQ, 10 ghế TVKTT trong HDDBA được phân chia như sau:
5 ghế cho Phi Châu và Á Châu
1 ghế cho Đông Âu
2 ghế cho Nam Mỹ và các quốc gia vùng Caribbean
2 ghế cho Tây Âu và phụ cận

Hiện nay các quốc gia có chân trong HDDBQ gồm có như sau:
Năm TVTT là Hoa Kỳ, Anh, Pháp, Nga và Trung Quốc.
Năm TVKTT sẽ mãn nhiệm vào 31/12/2008: Nam Dương, Nam Phi, Panama, Bỷ, Ý.
Năm TVKTT sẽ mãn nhiệm vào 31/12/2007: Congo, Ghana, Qatar, Slovakia và Peru.
Theo thông lệ sẽ có những cuộc thương thảo giữa các quốc gia thành viên của mỗi khối trước khi nhóm họp ĐHDD để quyết định xem quốc gia nào muốn ra tranh cử. Nếu có nhiều hơn một quốc gia muốn ra tranh cho một ghế, như trong trường hợp năm 2006 của khối Nam Mỹ và các quốc gia vùng Caribbean, thì sau 3 vòng liên tiếp nếu không quốc gia nào hội đủ 2/3 phiếu bầu hiện diện, cuộc bầu cử sẽ mở ra cho tất cả các quốc gia trong khối đó.

Năm 2006, ĐHDD bắt đầu khóa thứ 61 vào ngày 16/10/2006 ở New York và kéo dài đến ngày 7/11/2006. Cuộc bầu cử 5 TVKTT đã mất đến 48 vòng và mất đến 3 tuần. Năm ghế được bầu là 1 ghế cho Phi Châu (Nam Phi thắng), 1 ghế cho Á Châu (Nam Dương thắng), 2 ghế cho Tây Âu và phụ cận (Bỷ và Ý thắng), và 1 ghế cho Nam Mỹ và Caribbean (Panama thắng sau khi cả 2 nước Guatemala và Venezuela không ai thắng nổi sau 47 vòng trước đó và cùng đồng ý giải pháp trung dung là chọn Panama).
Trong 47 vòng tranh chấp giữa Guatemala và Venezuela, Guatemala nhận được số phiếu  thay đổi từ 93 đến 116, và Venezuela nhận được số phiếu từ 72 đến 93, nghĩa là không ai đạt được 2/3 theo luật định. Vòng thứ 48 Panama nhập cuộc và thắng với 164 phiếu.

Sỡ dĩ có tình trạng này xảy ra là vì Venezuela muốn trở thành TVKTT nhưng Tổng Thống Hugo Chávez lại có chính sách bày Mỹ, do đó Mỹ vận động các quốc gia thân mình bỏ phiếu hổ trợ cho Guatemala.

Ở Á Châu, các quốc gia đã từng là TVKTT là Nhựt, Mã Lai, Phi, Nam Hàn, Nam Dương, Tân gia Ba, Thái, Ấn Độ, Pakistan, Si Lanka. Trong khi đó những quốc gia chưa từng là TTKTT có Cam Bốt, Việt Nam, Lào, Miến Điện, Bắc Hàn, Brunei, Mông Cổ. Trong các nước chưa vào này, đa số là các quốc gia có nền chính trị độc tài và nhân quyền bị chà đạp. Có lẽ Brunei và Cam Bốt là hai quốc gia có chế độ chính trị tương đối cởi mở trong các quốc gia độc tài này.

Như chúng ta được biết Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng của Việt Nam sẽ đến New York trong tháng 9/2007 để vận động cho VN được trở thành TVKTT của HDDBA LHQ. Như vậy ông ta sẽ có mặt ở Hoa Kỳ chậm nhất là vào ngày khai mạc ĐHDD chiều Thứ Ba 18/9/2007. Nếu chúng ta, các cá nhân và đòan thể, quan tâm đến vấn đề nhân quyền Việt Nam thì chúng ta có hai việc gấp rút cần phải làm.

1. Chuẩn bị biểu tình rầm rộ đòi nhân quyền trước trụ sở LHQ ở New York trong suốt khỏang thời gian ĐHDD nhóm họp và bầu TVKTT, nghĩa là từ ngày ông TT Dũng qua vào giữa tháng 9/2007 cho đến tháng 12/2007. Việc huy động nhân sự để thực hiện cuộc biểu tình như vậy đòi hỏi sự quyết tâm của mọi cá nhân và đòan thể. Các chế độ độc tài thường rất sợ ánh sáng của công luận, nhất là công luận quốc tế, do đó đây là đòn bẩy hữu hiệu để bắt buộc chính quyền VN phải tôn trọng nhân quyền.

2. Người Việt định cư ở bất cứ quốc gia nào trên thế giới, nếu đã là công dân của nước đó thì nên viết thư hoặc gởi fax đến vị đại sứ của nước mình ở LHQ, yêu cầu vị đại sứ của mình tiếp xúc với đại sứ của Việt Nam và các đại sứ bạn tại LHQ, cho đại sứ VN biết là điều kiện để bỏ phiếu cho VN trở thành TVKTT là VN cần cam kết tôn trọng nhân quyền, nhất là quyền tự do báo chí của tư nhân, và vận động các đại sứ bạn cũng làm như vậy cho đại sứ VN. Nếu VN không chịu cam kết thì các vị đại sứ cần vận động để có khỏang 65 đại sứ bỏ phiếu chống lại cho đến khi nào VN đồng ý cam kết. Nếu được vậy thì việc bỏ phiếu có thể kéo dài nhiều vòng và nhiều tuần cho tới khi nào VN chịu tương nhượng về nhân quyền hoặc ĐHDD sẽ bầu cho một nước khác như Cam Bốt chẳng hạn. Một vị đại sứ trong Hội Đồng An Ninh Quốc Gia Hoa Kỳ, trong cuộc trao đổi với anh em sau buổi họp ngày 27/6/2007 đã cho rằng đây là cơ hội, là đòn bẩy tốt để áp lực VN tôn trọng nhân quyền. Ông cũng cho biết là Mỹ có khả năng để vận động các quốc gia khác bỏ phiếu theo khuynh hướng của mình.

Muốn tìm tên và địa chỉ vị đại sứ của quốc gia mình ở LHQ xin vào cái link sau đây.
http://www.un.org/members/missions.shtml#v
Người Việt ở Mỹ liên lạc với văn phòng đại sứ Mỹ ở LHQ theo địa chỉ:
Ambassador Zalmay Khalilzad
140 East 45th Street, New York, NY 10017
Telephone: (212) 415-4000
Telefax: (212) 415-4443. Telefax for Political Section (212) 415-4415
E-mail: [email protected]. Website: www.usunnewyork.usmission.gov
Chúng ta không chống đối việc VN được trở thành TVKTT của HDDBA, chúng ta chỉ muốn VN phải có tư cách tương xứng trong vị trí đáng ngưỡng mộ này. Các quốc gia Á châu đã từng phục vụ trong vị trí này đều có chế độ chính trị đa đảng và cởi mở hơn VN. Chính quyền VN chỉ chấm dứt sự nhập nhằng và chấp nhận chọn lựa một tư cách mới cho quốc gia bởi vì chúng ta, những người Việt Nam trong và ngòai nước, những nhân tố thiết yếu của dân tộc, hết sức quan tâm và sẵn sàng dính dự.
(12/8/2007)

(Ghi chú: Ông Lê Minh Nguyên hiện là Trưởng Ban Phối Hợp Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam.)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một số chuyên gia lập luận rằng chúng ta đang "hiện diện trong việc thành lập" một kiến trúc an ninh mới cho Ấn Độ -Thái Bình Dương, bằng cách dựa vào tên cuốn hồi ký của Dean Acheson, một trong những kiến trúc sư chiến lược của Hoa Kỳ nhằm ngăn chặn vào những năm của thập niên 1940. Có lẽ chúng ta cũng như cả khối AUKUS và hội nghị thượng đỉnh của bộ Tứ (Quad) cũng đều không giúp chúng ta tiến rất xa trên con đường đó. Trong khi cả hai đều báo hiệu sự phản kháng ngày càng tăng đối với lập trường ngày càng quyết đoán của Bắc Kinh, nhưng vẫn còn những khoảng trống đáng kể trong nỗ lực nhằm khai thông các tham vọng của Trung Quốc.
Thông tin chống đảng trên Không gian mạng (KGM) đang làm điên đầu Lãnh đạo Việt Nam. Tuy điều này không mới, nhưng thất bại chống “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong Quân đội, Công an và trong đảng của Lực lượng bảo vệ đảng mới là điều đáng bàn.
Có anh bạn đồng hương và đồng nghiệp trẻ, sau khi tình cờ biết rằng tôi là dân thuộc bộ lạc Tà Ru (tù ra) bèn nhỏ nhẹ khen: Không thấy ai đi “cải tạo” về mà vẫn lành mạnh, bình thường như chú! Chưa chắc đó đã là lời chân thật, và dù thật thì e cũng chỉ là câu khen trật (lất) thôi! Nói tình ngay, tôi không được “bình thường” hay “lành mạnh” gì lắm. Tôi ít khi đề cập đến những năm tháng lao tù của mình, giản dị chỉ vì nó rất ngắn ngủi và vô cùng nhạt nhẽo.
Trước hết nói về thị trường địa ốc ở Trung Quốc hiện chiến 25-30% GDP – so với 9% GDP ở Mỹ năm 2006 tức là vào lúc cao điểm trước cuộc khủng hoảng địa ốc 2007-08. Nhà đất chiếm 80% tài sản của dân Tàu (so với 40% ở Mỹ). Người Hoa không có nhiều cơ hội đầu tư vào cổ phiếu hay trái phiếu như ở Hoa Kỳ nên để dành tiền mua nhà nhất là khi giá nhà tăng liên tục từ 30 năm nay (trừ những lúc giá cả khựng lại trong ngắn hạn như vào năm 2014.) Ngành địa ốc ở Trung Quốc nếu suy sụp trong một khoảng thời gian dài sẽ ảnh hưởng đến GDP, và trực tiếp tác động lên dân chúng vốn dựa vào giá nhà như khoảng đầu tư lớn nhất trong đời chuẩn bị cho cưới hỏi, hưu trí hay gia tài để lại con cháu. Cho nên Bắc Kinh vô cùng thận trọng quản lý khủng hoảng địa ốc để không nổ bùng trở thành bất mãn xã hội như trường ở Mỹ năm 2007 vốn dẫn đến Donald Trump và Bernie Sander năm 2016 và 2020. Khủng hoảng kinh tế nguy hiểm ở chỗ từ một đốm lửa nhỏ trong chớp mắt lây lan thành trận cháy rừng, lý do nơi tâm lý
Lời người dịch: Chủ nhật vừa qua, Chủ tịch Tập Cận Bình đã kêu gọi Đài Loan gia nhập Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc, điều mà Tổng thống Thái Anh Văn đã bác bỏ rõ ràng. Vào tuần trước đó, Trung Quốc đã nhiều lần điều máy bay chiến đấu đến vùng nhận dạng phòng không của Đài Loan. Hiện nay, Lầu Năm Góc đã thừa nhận rằng các giảng viên Mỹ đang bí mật huấn luyện cho quân đội Đài Loan.
Trước khi đội Việt Nam gặp đội Tàu China trong giải đấu chọn đội đại diện Châu Á dự World Cup Qatar 2022 ở bảng B ngày 7 tháng 10 năm 2021 thì báo chí quốc tế đưa ra nhiều nhận xét nhưng tổng quát là trình độ 2 đội coi như ngang ngửa nhau. Đội nào cũng có cơ hội thắng đội kia.Tuy vậy, cũng có vài ý kiến lo ngại rằng yếu tố chính trị sẽ xen vào chuyện thể thao- một trận đấu mang nhiều ý nghĩa danh dự của quốc gia.
Sau 2 năm vật lộn với dịch Covid-19, tình hình kinh tế Việt Nam đang đứng trước viễn ảnh u tối nhất kể từ khi Đổi mới 35 năm trước đây (1986). Theo Tổng cục Thống kê Việt Nam thì: “Tổng sản phẩm trong nước (GDP) quý III/2021 ước tính giảm 6,17% so với cùng kỳ năm trước, là mức giảm sâu nhất kể từ khi Việt Nam tính và công bố GDP quý đến nay. Trong đó, khu vực nông, lâm nghiệp và thủy sản tăng 1,04%; khu vực công nghiệp và xây dựng giảm 5,02%; khu vực dịch vụ giảm 9,28%.“
Ngược lại, những biến cố dồn dập đủ loại trong COVID-19 mở ra cuộc đấu tranh chính trị mới: đòi quyền được sống còn, có thuốc trị cho tất cả, đi lại an toàn, đó là một cái gì thiết thực trong đời sống hằng ngày và không còn chờ đợi được chính quyền ban phát ân huệ; nó khiến cho người dân có ý thức là trong các vấn đề nội chính, cải tổ chế độ là cần ưu tiên giải quyết. Người dân không còn muốn thấy vết nhơ của Đồng Tâm hay tiếp tục qùy lạy van xin, thì không còn cách nào khác hơn là phải có ý thức phản tỉnh để so sánh về các giá trị tự do cơ bản này và hành động trong gạn lọc. Tình hình chung trong việc chống dịch là bi quan và triển vọng phục hồi còn đấy bất trắc. Nhưng đó là một khởi đầu cho các nỗ lực kế tiếp. Trong lâu dài, dân chủ hoá là xu thế mà Việt Nam không thể tránh khỏi. Cải cách định chế chính trị và đào tạo cho con người để thích nghi không là một ý thức riêng cho những người quan tâm chính sự mà là của toàn dân muốn bảo vệ sức khoẻ, công ăn việc làm
Trong vài thập niên vừa qua, giải Nobel Hòa Bình và Văn Chương được xem là một tuyên ngôn của ủy ban giải Nobel về các vấn đề thời cuộc quan trọng trong (những) năm trước và năm 2021 này cũng không là ngoại lệ. Giải Nobel Văn Chương năm nay được trao cho nhà văn lưu vong gốc Tazania - một quốc gia Châu Phi, là Abdulrazak Gurnah "vì sự thẩm thấu kiên định và bác ái của ông đối với những ảnh hưởng của chủ nghĩa thực dân và số phận của những người tị nạn trong vực sâu ngăn cách giữa các nền văn hóa và lục địa". Cũng vậy, giải Nobel Hoà Bình đã dành cho hai ký giả Maria Ressa của Phi Luật Tân và Dmitry Muratov của Nga "vì những nỗ lực bảo vệ sự tự do ngôn luận, vốn là điều kiện tiên quyết cho nền dân chủ và sự hòa bình lâu dài". Ủy ban Nobel Hòa Bình Na Uy còn nói thêm rằng, "họ đại diện cho tất cả các ký giả đang tranh đấu cho lý tưởng này, trong một thế giới mà nền dân chủ và tự do báo chí đang đối mặt với những điều kiện ngày càng bất lợi" và cho "nền báo chí tự do, độc lập
Sau đó, sau khi “phát khóc” và lau nước mắt/nước mũi xong, bác Hồ liền thỉnh ngay bác Lê về thờ nên mới có Suối Lê Nin (với Núi Các Mác) cùng hình ảnh – cũng như tượng đài – của cả hai ông trưng bầy khắp mọi nơi, để lập ra một tôn giáo mới, thay thế cho Phật/Chúa/Thánh Thần/Ông Bà/Tiên Tổ ... các thứ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.