Hôm nay,  

Hoả Mù Thế Vận

02/08/200800:00:00(Xem: 13763)

Sự thật u ám sau màn khói Thế vận hội Bắc Kinh...

Đúng một tuần nữa, Thế vận hội Bắc Kinh sẽ khai mạc.

Thế giới có thể tin là lãnh đạo Bắc Kinh đang gồng mình biểu diễn màn Thế vận để chứng minh sự tái xuất hiện của Đế quốc Trung Hoa trên diễn đàn quốc tế. Truyền thông thế giới đã loan tải về nhiều biện pháp an ninh bất thường nhằm kiểm soát diễn tiến Thế vận như trong một chiến dịch hành quân.

Sự thật có khi lại còn u ám hơn thế.

Từ nhiều tháng nay, cả thế giới đã nói đến nhiều quyết định bất thường và thất thường của lãnh đạo Trung Quốc. Bất thường vì tin tức và phát biểu của Bắc Kinh về những âm mưu khủng bố nhắm vào Thế vận hội, hoặc những biện pháp hạn chế thông tin hay di chuyển trong mùa Thế vận. Thất thường vì mục tiêu tuyên truyền hay kinh tế của Thế vận đã bị hạ thấp so với ưu tiên cao hơn dành cho an ninh. Nhiều người còn dự đoán là vì tình hình xã hội quá bất an nên sau khi hoàn tất Thế vận hội mùa Hè (từ mùng tám đến 24 tháng Tám) rồi Thế vận hội cho người tật nguyền (Paralympics, từ mùng sáu đến 17 tháng Chín), Bắc Kinh sẽ mở chiến dịch đàn áp. Tinh thần tranh tài thể thao trong tinh thần hữu nghị trở thành chuyện hão huyền không đáng kể.

Nhưng, bị chìm trong nhiễu âm về Thế vận hội Bắc Kinh, một số quyết định của Trung Quốc có thể cho thấy một hiện tượng khó hiểu hơn.

Từ khi Đặng Tiểu Bình tiến hành cải cách - đúng 30 năm trước - Trung Quốc đã tích cực vận đồng đầu tư ngoại quốc để thu hút tư bản, thuật lý (technology) và kiến năng quản trị cho nền kinh tế quốc dân. Lồng bên dưới chiến lược đó là nỗ lực cải thiện môi trường sinh hoạt cho các doanh gia quốc tế được thoải mái ra vào làm ăn, việc giao dịch tiền bạc được bạch hoá theo sát tiêu chuẩn của quốc tế.

Chủ đích chính trị của quyết định mở cửa này còn là vận dụng doanh giới làm lợi thế tuyên truyền cho chế độ: thí dụ như một hợp đồng mua phi cơ hàng không Mỹ có thể xoá bớt tội ác cho chế độ vì chính các tổ hợp chế tạo máy bay của Hoa Kỳ sẽ vận động vào Quốc hội Hoa Kỳ để không ai nêu lên vấn đề về nhân quyền hay chà đạp tôn giáo. Thậm chí cái tội tàn sát dân chúng như trong vụ Thiên An Môn tháng Sáu năm 1989.

Vậy mà, từ vài tháng nay, với lý do bảo vệ an ninh cho Thế vận hội, Bắc Kinh đã hạn chế việc cáp phát chiếu khán cho doanh giới với nhiều thủ tục rắc rối phiền hà. Dù nhà chức trách Bắc Kinh cố giải thích rằng đây chỉ là biện pháp nhất thời, thực tế vẫn là sự kiện khó hiểu: trong suốt một quý ba tháng, doanh gia quốc tế sẽ khó vào Trung Quốc. Sau vụ khủng bố 9-11 tại Hoa Kỳ, các nước tổ chức Thế vận đều tăng cường bảo vệ an ninh, điều ấy ai cũng có thể hiểu được. Với cả triệu người dân Trung Quốc muốn tới Thủ đô tham dự Thế vận, Bắc Kinh có thể cũng chẳng cần tới du khách quốc tế. Việc tuyên truyền thì đã có truyền thông.

Nhưng, hàng rào hạn chế doanh giới vừa dựng lên từ vài tháng nay là điều khó hiểu. Vì sao lại kiểm soát những người vốn đã vận động chính quyền của họ đánh chứ "đại xá" cho Bắc Kinh" Khó hiểu nhất là việc kiểm soát cả sự di chuyển của doanh gia tại Thượng Hải, thành phố kinh doanh có sự đóng góp rất ít cho Thế vận hội tại Bắc Kinh. Ngăn ngừa khủng bố phá hoại Thế vận tại Bắc Kinh bằng cách tạm miễn cấp chiếu khán cho doanh gia quốc tế vào Thượng Hải là điều bất bình thường.

Vì sao Bắc Kinh cản trở doanh gia đi lại và quản trị các cơ sở đầu tư của họ tại Hoa lục trong ba tháng trời" Chuyện ấy không liên hệ đến những "ý đồ" phân liệt của Tây Tạng, phá hoại của Pháp luân công hay khủng bố của Hồi giáo tại Tân Cương. Thế vận hội hay an ninh chống khủng bố có khi chỉ là cái cớ.

Mà để che giấu cái gì"

Muốn tìm ra câu trả lời, có khi người ta phải liếc qua... Anh quốc. Hôm 28 vừa qua, tạp chí chuyên đề "Tài Kinh" (Caijing) về kinh tế tài chánh đã loan một cái tin rất lạ: Mặc dù có chỉ thỉ ngăn cấm của Quốc vụ viện, ngân hàng phát triển China Development Bank (CDB) vẫn tiếp tục đầu tư thêm 270 triệu Mỹ kim vào ngân hàng Barclays của Anh.

Tin rất lạ vì nhiều khía cạnh. Từ nhiều tháng nay, Bắc Kinh đã kín đáo hạn chế dần việc các doanh nghiệp Trung Quốc đầu tư vào các thị trường tài chánh quốc tế, một phần vì những thăng trầm đầy bất ổn của các thị trường này, một phần vì sợ quốc tế e ngại một làn sóng đầu tư từ Hoa lục có thể khuynh đảo các doanh nghiệp. Thứ hai, CDB là ngân hàng phát triển, kinh doanh theo diện chánh sách là đầu tư vào các tỉnh kém phát triển trong lục địa để san bằng khoảng cách giữa các địa phương. Nay CDB lại đầu tư vào một ngân hàng của Anh!

Trường hợp CDB đáng chú ý hơn cả vì ngân hàng này đã đầu tư hơn ba tỷ Mỹ kim vào Barclays - một đại gia Anh có trọng lượng tại Âu Châu và hoạt động rất mạnh tại Phi Châu  - và nay lại b ất chấp chỉ thỉ mà châm thêm 270 triệu để mua cổ phiếu do Barclays mới phát hành thêm hầu giữ tỷ lệ hùn hạp là 3,1% trong phần vốn của Barclays.

Mà vụ CDB xé rào không là ngoại lệ. Nhiều ngân hàng thương mại Trung Quốc cũng vượt rào cho vay dù Chính quyền đang muốn hạn chế tín dụng. Nhiều doanh nghiệp nhà nước, kể cả Tổng công ty dầu khí Sinopec và nhiều đại gia về năng lượng, cũng thách đố chỉ thị của Chính quyền trong việc mua bán dầu khí theo tính toán kinh doanh riêng. Điều ấy cho thấy Chính quyền Trung ương không kiểm soát được tình hình và chánh sách quản lý kinh tế bị phá hoại trong thực tế.

Chuyện CDB đáng chú ý vì là hiện tượng leo qua hàng rào chính phủ để chạy ra nước ngoài!

Khi nhớ tới tình hình cai trị thiếu kỷ cương thống nhất của lãnh đạo với việc Bắc Kinh đột nhiên ngăn ngừa doanh gia nước ngoài đi vào Trung Quốc, người ta có thể đoán ra sự thể vô cùng bất thường, là Chính quyền Bắc Kinh có thể đang gặp khủng hoảng. Vấn đề không chỉ là ngăn ngừa doanh giới vào Trung Quốc trong một thời gian nhất định - ba tháng kinh doanh là quá lâu và tai hại cho thị trường - hoặc không cho doanh nghiệp nội địa tiếp xúc với doanh gia ngoại quốc.

Vấn đề là kể từ cuối năm 1978 đến nay, đây là lần đầu tiên mà Bắc Kinh cho thấy là họ không cần doanh gia hay đầu tư ngoại quốc nữa. Vì họ còn sợ một việc gì khác còn nghiêm trọng hơn.

Tình trạng động loạn xã hội lan rộng, với hàng vạn xung đột giữa người dân và công an là điều không thể che giấu được nữa. Nhưng chuyện bất thường là nhiều khi Trung ương lại còn cho phép dân chúng được biểu tình chống đối các cơ sở đảng và nhà nước tại địa phương: một là để giải tỏa sự bất mãn của dân chúng vì họ bị áp bức, bóc lột; hai là để dùng dân làm sức ép với các thế lực kinh tế chính trị không chấp hành chủ trương của trung ương. Trong quá khứ, những trường hợp tương tự cũng đã từng xảy ra. Chói lọi và ngược ngạo nhất là cuộc Đại Văn Cách, khi Mao Trạch Đông phát động Hồng vệ binh đánh thẳng vào đảng để cũng cố thế lực của mình!

Lần này, tình hình nghiêm trọng hơn vì chánh sách trung ương bị phá hoại, và - nhìn từ quan điểm của lãnh đạo Bắc Kinh - bị phá hoại với sự toa rập của doanh gia ngoại quốc! Các tỉnh duyên hải đã có quyền lợi quá gắn bó với giới đầu tư quốc tế và cản trở khả năng tập trung của trung ương khi dị biệt giữa các địa phương vẫn tiếp tục bị đào sâu. Tình hình nghiêm trọng tới độ Bắc Kinh chấp nhận rủi ro là làm doanh gia quốc tế thất vọng. Thà như vậy còn hơn là không kiểm soát được nội tình...

Vì vậy, Thế vận hội Bắc Kinh có thể chỉ là một màn trình diễn, và bảo vệ an ninh Thế vận chỉ là màn khói. Sự thật bị che giấu bên dưới mới là những bất trắc vô lường. Chưa khai mạc Thế vận, Bắc Kinh đã giật huy chương vàng về thuật ngụy trang. Nhưng, sẽ không đẩy lui được ngày tính sổ vô cùng nguy ngập!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi Sài Gòn thất thủ, cha của Bình Lý hòa cùng dòng người đi vào “đêm chôn dầu vượt biển.” để lại quê nhà người vợ và hai đứa con trai còn nhỏ. Sau gần 10 năm, cha và mẹ của anh đoàn tụ ở nước Mỹ. Bình chào đời trên xứ sở tự do, mang trên mình căn cứ người Mỹ gốc Việt thế hệ thứ hai. Đúng 50 năm của biến cố 30 Tháng Tư (1975 – 2025), chính anh và những người bạn trẻ khác trong nhóm Viet Place Collective, đã tranh đấu suốt hai năm để thuyết phục giới chức vùng DMV chuẩn thuận cho tên đường Saigon Blvd – Đại Lộ Sài Gòn hiện diện trên một đoạn đường Wilson Blvd thuộc Falls Church.
Mới đây một người bạn online gởi đến một video clip và bản chụp mấy trang trong cuốn Kỷ niệm sân khấu của MC Nguyễn Ngọc Ngạn, hỏi ý kiến tôi về cách ông này kiến giải thành ngữ “Phận con gái mười hai bến nước”. Trong clip -- cắt từ một sản phẩm Paris by Night -- ông Ngạn cho biết trong chương trình trước MC Nguyễn Cao Kỳ Duyên hỏi ông ý nghĩa của thành ngữ “Phận con gái mười hai bến nước” và lúc đó ông “đoán” ra hai điều: về vần, từ “gái” liền vần với “mười hai” và, về nghĩa, “số 12 trùng với 12 tuổi Tý, Sửu, Dần, Mẹo, Thìn, Tỵ, Ngọ, Thân, Dậu, Tuất, Hợi.”
Ngay sau khi nhậm chức, tân Tổng thống Trump đã ký khoảng 100 sắc lệnh hành pháp để giải quyết nhiều vần đề cấp bách cho đất nước. Nhìn chung trong toàn cảnh, có nhiều nhận định tỏ ra dè dặt hơn khi cho rằng, một số sắc lệnh này có hiệu lực pháp lý tức thời, một số khác có lẽ chỉ là một màn trình diễn làm thoả lòng mong đợi của đa số cử tri và một số khác còn cần nhiều thời gian hơn nữa để cho các toà án tái thẩm nội dung. Tại sao các giải pháp này không hữu hiệu như Trump tuyên hứa với toàn dân? Sau đây là ba trường hợp điển hình để biện minh tại sao một kỷ nguyên hoàng kim chưa được khởi đầu...
Nhà nước CSVN đã có một cái nhìn bi quan về tình hình chống tham nhũng, lãng phí và tiêu cực khi bước vào năm 2025, một năm trước Đại hội đảng kỳ XIV để bầu Ban Chấp hành Trung ương nhiệm kỳ 2026-2030...
Thời Hoàng Kim (Golden Age) – khẩu hiệu mới của chính quyền Trump – hiện ra rõ nhất trong buổi lễ nhậm chức không như mong đợi của Trump và những cử tri ủng hộ. Ngồi ở hàng ghế đầu, vị trí xưa nay vốn thuộc về gia đình tổng thống, các cựu tổng thống, và những vị khách danh dự khác, là những tỷ phú giàu nhất thế giới. CEO Meta Mark Zuckerberg và vợ; CEO Amazon Jeff Bezos và hôn thê Lauren Sánchez, CEO Google Sundar Pichai và Elon Musk, người giàu nhất thế giới đã dựng “bệ phóng Space X” đưa Trump trở lại Tòa Bạch Ốc, đã soán chỗ của các tổng thống tiền nhiệm. Điều này đối lập hẳn với những phát ngôn tranh cử khi Trump luôn xem mình là một tổng thống đứng cùng tầng lớp trung lưu và lao động.
Nếu chúng ta, trong thị trường giải trí, từng một thời ướt át “tân cổ giao duyên” thì bây giờ người Mỹ, trong “thị trường chính trị”, như là biến thể mới nhất của nền chính trị quốc gia, đang khô khốc với sát khí “chăn lái giao duyên”. Nước Mỹ của thế kỷ 21, xem ra, đang đối mặt với nguy cơ tụt lùi về thế kỷ 19 của chủ nghĩa tư bản hoang dã và chủ nghĩa thực dân.
Ngày 20 tháng 1 năm 2025, lịch sử Hoa Kỳ lật qua một trang sử mới. Qua một thủ tục chuyển quyền hiến định, tổng thống đắc cử Donald Trump tuyên thệ nhậm chức Tổng thống thứ 47 và sẽ thay đổi một số chính sách cơ bản cho nhiệm kỳ sắp tới...
Đó là cuốn sổ thông hành vừa đóng con dấu bất tử cho nước Mỹ đi vào một kỷ nguyên vô pháp, siêu thực, bất chấp hiến pháp – kỷ nguyên của một tội phạm lên ngôi vua, sẵn sàng để đưa nước Mỹ quay ngược về thời đại bành trướng bờ cõi bằng quân đội và vũ lực. Tất cả bốn vụ án hình sự, dân sự của Donald Trump mở ra bằng những khẩu đại bác và kết thúc bằng những viên pháo xì hơi. Tất cả cơ quan luật pháp truy tố Trump với hàng loạt tội chứng, bằng chứng, đều bất lực, trong khi cơ quan duy nhất là Bộ Tư Pháp có quyền kết tội Trump thì đã không bao giờ thực hiện đúng cán cân công lý.
Ở trong giai đoạn nước Mỹ chia rẽ cùng cực như hiện nay, việc chuyển giao quyền lực tổng thống vào ngày 20/01/2025 hứa hẹn sẽ có nhiều thay đổi mang tính đối nghịch. Khi chính phủ chuyển sang nhiệm kỳ mới dưới sự lãnh đạo mới của tổng thống đắc cử Donald Trump, bối cảnh quản lý công nghệ thông tin tại Hoa Kỳ cũng sẽ đối mặt với nhiều sự thay đổi.
Cuộc bầu cử tổng thống Belarus năm 2020 bị ảnh hưởng bởi gian lận bầu cử tràn lan, cùng lúc với sự trấn áp dữ dội phe đối lập và đàn áp tàn bạo những người biểu tình phản đối kết quả. Tuyên bố chiến thắng với 80% số phiếu bầu của nhà độc tài Alexander Lukashenko đã gây tranh cãi và bị lên án rộng rãi, với Liên minh Âu châu và một số các quốc gia khác từ chối công nhận kết quả. Alexander Lukashenko đã nắm quyền từ năm 1994. Kể từ đó, tổ chức nhân quyền Belarus Viasna đã báo cáo hơn 50.000 người đã bị bắt vì lý do chính trị. Không có khả năng có thay đổi trong cuộc bầu cử sắp tới, dự kiến diễn ra vào ngày 26/01/2025. Theo hãng thông tấn nhà nước Belta vào tháng 11, Lukashenko đã cảnh báo có thể cắt hoàn toàn quyền truy cập internet trong cuộc tranh cử tổng thống năm 2025 nếu nổ ra các cuộc biểu tình tương tự như năm 2020 .
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.