Hôm nay,  

Thư Nhà Báo Tự Do Lê Xuân Lập Gửi TT CSVN Nguyễn Tấn Dũng

9/21/200700:00:00(View: 12217)

- Nhà báo tự do Lê Xuân Lập (blog)

Đây là lá thư của đảng viên Lê Xuân Lập (ảnh), một nhà báo tự do trong nước, viết trên trang blog của mình nói về tình trạng tuyên truyền một chiều của báo chí trong nước. Không biết người đứng đầu chính phủ CSVN trả lời thế nào về thực tế truyền thông báo chí trong nước, và kiến nghị "xin được ra báo tư nhân" này của nhà báo tự do Lê Xuân Lập, hay là sẽ lờ đi như từ trước tới nay. Nhà báo Lê Xuân Lập viết:

Sau rất nhiều cân nhắc, hôm nay mình quyết định gởi cho người đứng đầu Chính phủ bức thư này, không biết nó có đến được tay người nhận không" Và ông có sẵn lòng đáp lại thiện chí của mình không" Rất có thể sự việc sẽ diễn ra không dễ dàng chút nào, nhưng vì quyền lợi của những người viết báo tự do và lợi ích cộng đồng mình sẽ cố gắng làm thật tốt những gì mà khả năng mình có được.

THƯ GỞI THỦ TƯỚNG

Kính gởi: Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng

Hằng ngày theo dõi tin tức trên các phương tiện truyền thông trong nước tôi nhận thấy việc tuyên truyền của báo chí chúng ta vẫn mang nặng tính một chiều kiểu minh họa các chủ trương chính sách của Đảng và Nhà nước như cách làm của nhiều chục năm trước đây. Chưa có một kênh thông tin mang tính chất phản biện xã hội nào thực sự hiệu quả, giúp Đảng và Chính phủ nhìn nhận một cách rõ nét hơn mọi vấn đề của cuộc sống dưới nhiều góc độ khác nhau. Đọc báo, nghe đài, xem tivi thường thấy có qúa nhiều tin bài sao chụp qua lại lẫn nhau; tính hấp dẫn, đa chiều trong thông tin chưa được thực sự coi trọng, nhiều tờ báo, nhiều chương trình phát thanh, truyền hình có rất ít đọc giả và khán, thính giả; nhiều sự vật hiện tượng của đời sống xã hội không được phản ánh một cách khách quan, khoa học; sự mất cân đối trong thông tin giữa nông thôn và thành thị ngày càng trở nên trầm trọng...Vậy mà đất nước ta lại đang tồn tại hơn 600 cơ quan thông tấn báo chí, cùng hàng chục ngàn nhà báo với hàng núi trang thiết bị hiện đại thì quả là một sự lãng phí hết sức to lớn.

Cũng bởi vì Đảng và Chính phủ luôn luôn yêu cầu báo chí phải tránh đề cập đến những đề tài nhạy cảm ví như vấn đề biên giới, vấn đề khiếu kiện đông người, vấn đề tự do, dân chủ...v.v. và v.v... nên vô tình chúng ta đã "nhường sân chơi" này cho báo chí ngoài nước làm mưa, làm gió. Đây cũng là một điểm yếu để các thế lực thù địch quốc tế có điều kiện tuyên truyền không tốt về nền dân chủ và nhân quyền ở nước ta, làm nhiễu loạn thông tin, phân tán nhân tâm của người đọc.

Trong điều kiện bùng nổ thông tin hiện nay, để chống lại sự xâm nhập thông tin từ bên ngoài (thường trái chiều với thông tin trong nước) chúng ta đang áp dụng một biện pháp hết sức thủ công là xây dựng một hệ thống an ninh mạng, lập tường lửa hoặc phá hỏng những trang tin điện tử mà ta cho là có hại. Thế nhưng kết quả thực tế là rất ít ỏi, bởi với sự phát triển vượt bậc của khoa học công nghệ, người đọc hoàn toàn có thể dễ dàng vô hiệu hóa sự che chắn bị động đó. Sẽ chẳng có một bức tường nào có thể ngăn cấm được nhu cầu tiếp nhận thông tin chính đáng, nhiều chiều của người dân. Còn ở góc độ phản biện thì báo chí trong nước thường chỉ nói một tiếng nói rất giống nhau thành thử không mấy thuyết phục. Gần đây, với sự xuất hiện của hàng ngàn trang blog cá nhân mỗi ngày mà đa phần đều có xu hướng nói chuyện chính trị và sử dụng chế độ công chúng (public) có khả năng kết nối cao, thì việc quản lý báo chí như kiểu chúng ta đang làm đã trở nên lỗi thời và kém hiệu quả.

Để khắc phục tình trạng trên, tôi kiến nghị Nhà nước nên nhanh chóng sửa đổi Luật Báo chí hiện hành theo hướng mở rộng tự do hơn nữa có cả "lề phải" lẫn "lề trái" cho báo chí; thành lập các tập đoàn báo chí hùng mạnh theo từng vùng, từng lãnh vực hoạt động, có đại diện ở nhiều nước và vùng lãnh thổ trên thế giới; hạn chế việc đầu tư tràn lan ngân sách cho báo chí; cho phép lập thí điểm một số hãng tin tư nhân hoạt động độc lập, trong khuôn khổ pháp luật, tiến tới thực hiện xã hội hóa báo chí, Nhà nước chỉ nắm một vài cơ quan thông tấn báo chí lớn.

Thư này gởi Thủ tướng, cá nhân tôi - một Đảng viên Đảng CSVN, một công dân tốt của đất nước, được đào tạo chính quy hệ ĐH tại Học viện Báo chí và Tuyên truyền quốc gia, kính xin Thủ tướng cho phép tôi thành lập một tờ báo tư nhân, đi tiên phong trong việc xã hội hóa báo chí của nước nhà.

Tôi cũng hiểu rằng chiếu theo các quy định của pháp luật hiện hành thì cá nhân không được phép ra báo, vì thế trước hết tôi xin phép Thủ tướng cho lập Hội của những người viết báo Tự do VN (bao gồm những nhà báo không làm công ăn lương cho một cơ quan, tổ chức nào và điều này là hoàn toàn hợp pháp). Từ Hội này chúng tôi sẽ tiến hành các thủ tục xin phép ra báo đúng theo quy định của pháp luật. (tôi xin gởi kèm theo đây bản Điều lệ Hội Nhà báo Tự do VN do tôi dự thảo để Thủ tướng tham khảo)

Xin gởi tới Thủ tướng lời chúc sức khỏe trân trọng. Mong sớm nhận được câu trả lời từ Thủ tướng!

Biên Hòa ngày 10-9-2007

Người gởi

Lê Xuân Lập

***

* Thư ngỏ

20-12-2006

Kính gửi: Các nhà báo tự do và các bạn. Cá nhân tôi - một người viết báo tự do xin gửi tới các đồng nghiệp và tất cả đội ngũ những người cầm bút cùng toàn thể các bạn lời chào đoàn kết và kính trọng.

Kính thưa các bạn!

Ngày nay với sự lớn mạnh của đất nước Việt Nam đổi mới và tiến nhanh trên con đường hội nhập quốc tế đã và đang hình thành ngày càng đông một đội ngũ những người viết báo tự do, hoạt động độc lập với các cơ quan báo chí hiện hữu. Trong số này, có người gắn bó với nghề báo trong nhiều thập kỷ qua, có những người đã để lại dấu ấn đậm nét trong lòng bạn đọc... Nhiều nhà báo tự do đang ngày đêm lao tâm khổ tứ tạo nên những tác phẩm báo chí tâm huyết nhưng vì những lý do khác nhau, nhất là do tính chất riêng cùng những giới hạn nhất định của từng tờ báo mà họ cộng tác nên đành phải chấp nhận vị trí bị nhiều hạn chế, thậm chí bị lãng quên và những tác phẩm ấy đã không có cơ hội đến được với bạn đọc. Các nhà báo tự do còn gặp rất nhiều khó khăn, trở ngại trong hoạt động nghiệp vụ, tiếp cận thông tin và chưa được xã hội thừa nhận. Ước nguyện về một hội đoàn riêng để khẳng định một nghề nghiệp có thật, hợp pháp, hữu ích; để họp mặt, chia sẻ tâm tư đồng thời giúp đỡ lẫn nhau trong công việc cũng như trong cuộc sống hàng ngày của các nhà báo tự do ngày càng trở nên cần thiết và chính đáng.

Từ suy nghĩ đó, cá nhân tôi đã cố gắng biên soạn bản dự thảo Điều lệ Hội Nhà báo tự do Việt Nam (xem mục dự thảo Điều lệ dưới đây) và xin có lời mời các bạn tham gia góp ý kiến. Nếu việc thành lập một tổ chức hội đoàn của những người viết báo tự do thực sự là ý nguyện chung của nhiều người, chúng ta sẽ cùng nhau chung sức hành động để ước vọng đó mau chóng thành hiện thực. Với mục đích trong sáng, rõ ràng như vậy, hy vọng một ngày không xa, Hội Nhà báo tự do Việt Nam sẽ được thành lập một cách hợp pháp và những nhà báo tự do Việt Nam sẽ có một Hiệp hội đủ mạnh, có tiếng nói tin cậy góp phần tích cực vào sự phát triển tươi sáng của đất nước.

Tôi xin bày tỏ lòng biết ơn chân thành và mong nhận được sự cộng tác của các đồng nghiệp, và tất cả các bạn.

Nhà báo, luật gia XUÂN LẬP

***

ĐIỀU LỆ HộI NHÀ BÁO Tự DO VIỆT NAM

(Dự thảo)

Chương I: TÔN CHỈ MụC ĐÍCH

Điều 1: Hội Nhà báo Tự do Việt Nam là tổ chức xã hội nghề nghiệp tự nguyện của những người viết báo tự do Việt Nam không làm công, ăn lương từ một cơ quan báo chí nào. Hội hoạt động trong khuôn khổ pháp luật của Nhà nước Việt Nam và Điều lệ Hội.

Điều 2: Hội Nhà báo Tự do VN có nhiệm vụ:

- Góp phần bồi dưỡng nâng cao tay nghề báo chí cho các hội viên nhất là về nghiệp vụ, kỹ năng viết báo.

- Tham gia xây dựng các chính sách pháp luật của Nhà nước về thông tin báo chí, vế quyền con người, thực hiện quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận của công dân theo Hiến pháp, pháp luật của Nhà nước và Công ước Quốc tế.

- Liên hệ với các cơ quan báo chí, các tổ chức xã hội chăm lo đời sống vật chất và tinh thần cho hội viên. Bảo vệ và giúp đỡ người viết gặp khó khăn, trở ngại khi hoạt động nghề nghiệp đúng pháp luật.

- Hướng dẫn hội viên thực hiện quy ước, đạo đức nghề nghiệp báo chí.

Chương II: HộI VIÊN

Điều 3: Hội viên là những người tán thành tôn chỉ mục đích và Điều lệ của Hội, tự nguyện xin vào Hội và có đủ các điều kiện sau:

- Có bản lĩnh vững vàng và đạo đức nghề nghiệp trong sáng, ủng hộ sự nghiệp đổi mới của đất nước, có điều kiện hoạt động báo chí, có khả năng đóng góp vào sự phát triển của Hội.

- Có tác phẩm báo chí, có uy tín nghề nghiệp được công chúng và đồng nghiệp công nhận.

- Người muốn tham gia Hội phải có đơn xin vào Hội, kèm lý lịch tự khai và 2 tác phẩm báo chí được phổ biến đến công chúng.

Điều 4:

Nhiệm vụ của Hội viên:

- Tôn trọng và thi hành Điều lệ, Nghị quyết của Hội, tham gia tích cực các hoạt động của Hội và đóng hội phí.

- Không ngừng rèn luyện để nâng cao trình độ học vấn và kỹ năng nghề nghiệp

- Thực hiện đầy đủ quy ước về đạo đức nghề nghiệp báo chí.

Điều 5: Quyền của Hội viên:

- Được thông tin, thảo luận và tham gia các hoạt động của Hội.

- Được ứng cử, đề cử và bầu người vào BCH Hội.

- Được tạo điều kiện đào tạo, bồi dưỡng về chính trị, nghiệp vụ, kỹ năng làm báo, được hưởng các phúc lợi tinh thần, vật chất do hoạt động của Hội đem lại.

- Được Hội bảo vệ và giúp đỡ lúc gặp trở ngại khi làm nhiệm vụ báo chí hoặc lúc khó khăn, hoạn nạn và khi tuổi già sức yếu.

Điều 6:

- Hội viên không hoạt động, không sinh hoạt Hội trong thời gian qúa 6 tháng mà không có lý do chính đáng thì BCH Hội xem xét xóa tên khỏi Hội.

- Đối với hội viên cao tuổi hoặc sức yếu được tạo điều kiện thuận lợi để tham gia sinh hoạt Hội.

Chương III: NGUYÊN TẮC TỔ CHỨC CỦA HộI

Điều 7: Hội Nhà báo Tự do Việt Nam được tổ chức theo nguyên tắc dân chủ, bình đẳng, bác ái và thực hiện chế độ lãnh đạo toàn thể, mọi thành viên đều có quyền lợi và nghĩa vụ ngang nhau trong đó hạt nhân là Chủ tịch Hội và BCH Hội.

Điều 8: Ban Chấp hành Hội gồm có:

- 01 Chủ tịch Hội, phụ trách chung

- 01 Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư ký

- 01 Phó Chủ tịch ngoại vụ

- 01 Phó Chủ tịch nội vụ

- Các ủy viên BCH

Điều 9: Nhiệm vụ của BCH

- Soạn thảo và phổ biến các Nghị quyết, các báo cáo của Hội.

- Tổ chức các hoạt động nghiệp vụ và phong trào cho hội viên.

- Tổ chức tổng kết và đề ra phương hướng hoạt động của Hội.

Điều 10: Nhiệm kỳ của BCH Hội là 3 năm. Sau mỗi nhiệm kỳ, BCH có trách nhiệm tổ chức Đại hội toàn thể hội viên bầu Chủ tịch, các Phó Chủ tịch Hội và các ủy viên BCH Hội.

Chương IV: TÀI CHÍNH CỦA HộI

Điều 11: Tài chính của Hội gồm có:

- Hội phí do hội viên đóng góp.

- Các nguồn thu tài chính, hiện vật do các hoạt động của Hội mang lại; các nguồn tài trợ, ủng hộ hợp pháp từ các tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước.

Chương V: KHEN THƯỞNG- KỶ LUẬT

Điều 12:

Tổ chức Hội, BCH Hội và các hội viên có thành tích trong hoạt động báo chí và công tác hội được lãnh đạo Hội khen thưởng.

Điều 13: Tổ chức Hội, BCH Hội và các hội viên vi phạm điều lệ, vi phạm pháp luật và đạo đức nghề nghiệp của người làm báo gây tổn hại danh dự, uy tín của Hội, thì tùy theo mức độ sai phạm mà thi hành các hình thức kỷ luật: khiển trách, cảnh cáo, khai trừ ra khỏi Hội.

Chương VI: ĐIỀU KHOẢN THI HÀNH

Điều 14: Điều lệ Hội Nhà báo tự do Việt Nam có hiệu lực thi hành khi có 2/3 số hội viên biểu quyết thông qua. Việc sửa đổi, bổ sung Điều lệ phải được 2/3 tổng số hội viên tán thành trong một cuộc họp toàn thể.

Hà Nội ngày 12-06-2006

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Trước thềm Đại hội 13 tình hình thực sự của chế độ XHCN đã được chuyên viên xác nhận chính thức như sau: “..đã xuất hiện ngày càng nhiều “nhóm lợi ích” tiêu cực, đã và đang ảnh hưởng, tác động đến mọi mặt của đời sống xã hội, nhất là ở những ngành, lĩnh vực quan trọng, liên quan trực tiếp đến cuộc sống của các tầng lớp nhân dân, như quản lý đất đai, tài chính - ngân hàng, đầu tư xây dựng cơ bản, khai thác tài nguyên. Thậm chí, “nhóm lợi ích” tiêu cực còn xuất hiện ở một số ngành, lĩnh vực vốn vẫn được coi là tôn nghiêm, liên quan đến an ninh quốc gia, như công tác tổ chức - cán bộ, phòng, chống tội phạm,... Một loạt vụ án tham nhũng, kinh tế nghiêm trọng, phức tạp bị khởi tố, điều tra, truy tố, xét xử trong thời gian gần đây liên quan đến nhiều tổ chức đảng, đảng viên, trong đó có cả cán bộ lãnh đạo cao cấp cho thấy, “nhóm lợi ích” đã leo cao, luồn sâu vào trong bộ máy Đảng và Nhà nước, đe dọa đến sự tồn vong của Đảng và chế độ.”
Toàn là thần chú và phép lạ cả. Điều mầu nhiệm là tuy chỉ được ăn bánh vẽ nhưng cả nước vẫn không ai kêu đói, và có người còn tấm tắc khen ngon. Mầu nhiệm hơn nữa là một dân tộc dễ chịu (và dễ dậy) tới cỡ đó mà vẫn sống sót được mãi cho đến đầu thế kỷ này.
Năm 2013, khi Tập Cận Bình nắm giữ hai chức vụ cao nhất trong đảng và chính quyền, với tham vọng lớn lao khi vạch ra cái bẫy “Nhất Đới Nhất Lộ”, nhằm thôn tính, quy về một mối từ kinh tế lẫn chính trị. Trung Quốc bỏ ra hàng nghìn tỷ Mỹ kim để ve vản, hối lộ quan chức thẩm quyền của các nước đồng lõa ký kết những dự án xây dựng. Bị sa vào bẫy nợ bao nhiêu, bị lệ thuộc vào Trung Cộng bấy nhiêu, từ thuê mướn trở thành đặc khu (lãnh địa của Trung Quốc) với 99 năm.
Vấn đề kỳ thị chủng tộc là chuyện rất bình thường ở đâu cũng có hết. Là người Việt sống tại hải ngoại chúng ta cũng không thể thoát ra khỏi vấn đề nầy. Tuy nhiên sự kỳ thị có ảnh hưởng nhiều hay ít đến nạn nhân hay không cũng còn tùy thuộc một phần lớn vào thái độ và cách suy nghĩ của mỗi người.
Vài năm vừa qua, giới quan sát quốc tế và quốc nội Hoa Kỳ đều nhận ra một điều là chính sách của Hoa Kỳ đối với Trung Quốc ngày nay có xu hướng thiên về mặt cứng rắn hơn. Hầu hết các nhà lãnh đạo Hoa Kỳ đều có một ý nghĩ chung là phải áp dụng một chính sách mới hầu giảm thiểu hoặc chí ít hạn chế tính cách hung hăng càng ngày càng trở nên rõ rệt của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) dưới quyền lãnh đạo của lãnh tụ tối cao, Chủ tịch nhà nước kiêm Tổng Bí thư Tập Cận Bình. Tình trạng căng thẳng giữa hai siêu cường, cộng thêm áp lực do trận đại dịch Covid-19 và kinh tế suy thoái, rất có thể sẽ khiến cái bề mặt tưởng chắc chắn như tường đồng vách sắt của Tập và Bắc Kinh có cơ rạn nứt.
Nhân dịp kỷ niệm 45 năm ngày 30 tháng 4 năm 1975, kết thúc chiến tranh Việt Nam và bắt đầu cuộc di cư tị nạn Việt Nam, tôi muốn chia sẻ một vài lời về sự kiên cường của chúng ta là người Mỹ gốc Việt, là người tị nạn và con cháu của người tị nạn. Cảm giác thế nào khi nền tảng của thế giới chúng ta đang sống bị rung chuyển đến mức chúng ta không còn biết mình đang đứng ở đâu hay làm thế nào để tiến về phía trước? Trước năm 2020, trước đại dịch COVID-19, chỉ những người đã chịu những bi kịch lớn mới có thể trả lời câu hỏi này. Bây giờ tất cả chúng ta đang sống với nó.
Nhưng vấn đề không đơn giản như họ nghĩ để buộc người miền Nam phải làm theo vì không còn lựa chọn nào khác. Trong 45 năm qua, ai cũng biết nhà nước CSVN đã đối xử kỳ thị và bất xứng với nhân dân miền Nam trên nhiều lĩnh vực. Từ công ăn việc làm đến bảo vệ sức khỏe, di trú và giáo dục, lý lịch cá nhân của người miền Nam đã bị “phanh thây xẻ thịt” đến 3 đời (Ông bà, cha mẹ, anh em) để moi xét, hạch hỏi và làm tiền.
Trong thực tế, một người tận mắt chứng kiến cảnh chiến xa CS chạy vào dinh Độc Lập ngày 30-4-1975, kể lại đầu đuôi câu chuyện cho người viết bài nầy rất rõ ràng và hoàn toàn khác với sách vở CS đã viết. Đó là giáo sư tiến sĩ Đỗ Văn Thành, hiện nay đang giảng dạy tại đại học Oslo, Na Uy (Norway).
Đến nay, đối với đồng bào ở trong nước và cộng đồng người Việt ở hải ngoại kể từ 30-4-1975, sau 45 năm, những ngày ấy, những năm tháng ấy, không bom đạn trên đầu, nhưng sao trong lòng của mỗi chúng ta cứ lo âu, xao xuyến, sục sôi những chuyển đổi. Không sục sôi chuyển đổi sao được, những tiến bộ Khoa học Công nghệ 4.0, nhất là sự tiến bộ của điện toán, của hệ thống truyền thông, thông tin vượt tất cả mọi kiểm soát, vượt mọi tường lửa, thế giới phô bày trước mắt loài người, trước mặt 90 triệu đồng bào Việt Nam, những cái hay cũng như những cái dỡ của nó một cách phũ phàng.
“Bà X khoảng bốn mươi tuổi, hiện đang sống với chồng và con gái trong một căn nhà do chính họ làm chủ, ở California. Bà nói thông thạo hai thứ tiếng: Anh và Việt. Phục sức giản dị, trông buồn bã và lo lắng, bà X tuy dè dặt nhưng hoàn toàn thành thật khi trả lời mọi câu hỏi được đặt ra. “Bà rời khỏi Việt Nam vào năm 1980, khi còn là một cô bé, cùng với chị và anh rể. Ghe bị cướp ba lần, trong khi lênh đênh trong vịnh Thái Lan. Chị bà X bị hãm hiếp ngay lần thứ nhất. Khi người anh của bà X xông vào cứu vợ, ông bị đập búa vào đầu và xô xuống biển. Lần thứ hai, mọi chuyện diễn tiến cũng gần như lần đầu. Riêng lần cuối, khi bỏ đi, đám hải tặc còn bắt theo theo mấy thiếu nữ trẻ nhất trên thuyền. Chị bà X là một trong những người này.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.