Hôm nay,  

Tiếng Hát Của Dòng Sông - Huệ Trân

6/30/201100:00:00(View: 5918)

Tiếng Hát Của Dòng Sông

Huệ Trân
Có ai thực sự nghe thấy tiếng hát của dòng sông" Có ai thực sự biết âm điệu của dòng sông như thế nào" Trầm hay bổng" Nhanh hay chậm" Vui hay buồn" …
Không ai có thể xác nhận chắc chắn, nhưng cũng không thể phủ nhận là tiếng hát ấy có thật. Tiếng hát của mọi dòng sông đều thầm lặng, nhưng có thật, vì tiếng hát đó chính là sự hiện hữu của những nguồn nước tạo ra dòng sông, để ta thấy sông là biểu hiện bi tráng của sự luân lưu không bến bờ, không ngưng nghỉ.
“Tạc dạ nguyệt minh kim dạ nguyệt
Tân niên hoa phát cố niên hoa” (*)
Xin tạm dịch:
Trăng đêm qua vẫn sáng
Trong ánh trăng đêm nay
Trong nhụy tàn năm cũ
Còn ngát hoa năm này.
Trở lại Phật Học Viện Quốc Tế tham dự An Cư Kiết Hạ, mùa hè 2011, tôi cảm nhận rõ những tiếp nối nhiệm mầu như thế. Cái này luôn còn trong cái kia. Cái này luôn có mặt vì cái kia có mặt. Trong sinh tuy sẵn mầm diệt, trong hợp tuy sẵn mầm tan, nhưng sinh diệt, hợp tan đó, theo lý duyên sinh mà thành bất sinh bất diệt. Chiếc lá vàng rơi xuống tưởng như là lá chết, là hết! nhưng lá có thực chết đâu, lá hòa vào đất rồi đất lại nuôi cây đấy chứ!
Quán chiếu như thế để thấy được ta là tiếp nối của tổ tiên, ông bà, cha mẹ, những tiếp nối không bao giờ dừng đó sẽ xóa mờ ranh giới sinh diệt.
Chúng tôi về trường hạ, trước ngày khai hạ một ngày, và được dự Lễ Tiểu Tường cố Hòa Thượng thượng Trí hạ Chơn, vị thầy có biệt danh là Hòa Thượng Xe Bus vì ngay từ những ngày đầu phiêu bạt nơi xứ người, Ngài đã đeo túi vải lên vai, trực chỉ những tuyến xe Bus gần, xa để tới bất cứ nơi nào có tiếng mời gọi của Phật tử đồng hương cầu pháp. Ngay những phút cuối nơi cõi ta bà này, mối quan tâm của Ngài vẫn là hoằng pháp. Chính tại trường hạ này, phòng ốc nơi Ngài lưu trú khi dừng chân miền Nam Cali còn đây, tiếng Ngài sang sảng ban pháp như còn đó, thân giáo gầy guộc nhưng cứng cỏi đang hiển lộ rất rõ qua tiếng tán tụng của Hòa Thượng Thích Thắng Hoan, qua dáng nghiêm túc của Hòa Thượng Nguyên Siêu khi tiến phạn, dâng trà, qua sự linh hoạt đầy kinh nghiệm của Thượng Tọa Thích Nhật Trí, qua niềm vui rạng rỡ của 146 Chư Tôn Túc Tăng Ni khắp năm châu đang vân tập về trường hạ, v.v… để cùng nhau thúc liễm thân tâm, trao đổi tu học, như lời Phật dạy năm xưa.
Rõ ràng là cố Hòa Thượng thượng Trí hạ Chơn vẫn còn đây, như bao năm nay, Ngài chưa từng vắng mặt tại các trường hạ, và luôn là biểu tượng của sự mẫn ái, từ bi, tận tụy.
Suốt dòng lịch sử Đạo pháp, bao vị Bồ Tát đã đến, tưởng đã đi, nhưng thực vẫn còn đó, vì các Ngài đang hiển lộ qua những tiếp nối. Bao suối chảy về sông, rồi bao sông chảy về biển, nơi chỉ còn chung một vị mặn.
Từ sáng sớm ngày 20 tháng 6 năm 2011, Chư Tôn Đức khắp năm châu đã vân tập về Phật Học Viện Quốc Tế, nơi từng đảm nhận nhiều khóa Hạ, theo đúng tâm nguyện của cố Hòa Thượng thượng Đức hạ Niệm, là đây phải là nơi tu học, nơi phát huy giáo pháp.
Năm nay, khi nhận trọng trách lo trường hạ, Thượng Tọa Giám Viện Thích Minh Chí chỉ còn một mình ở viện, vì Thầy đã từ bi cho huynh đệ và đệ tử đi tu học nơi xa. Nhưng Thượng Tọa vẫn vững tin nơi sự hộ trì của Long Thần Hộ Pháp mà nhận trọng trách. Tấm lòng vị pháp đó làm sao mà không được đáp ứng để hôm nay, khuôn viên trường hạ rợp y vàng, mọi ngả đường dẫn về đây tiếp tục rợp áo tràng lam Phật tử.
Ngay buổi tối khai hạ, buổi họp Cung An Chức Sự đã hoàn thành nhanh chóng và tốt đẹp với thành phần Chư Tôn Đức:

H.T. Thích Thắng Hoan, ngôi vị Thiền Chủ
H.T. Thích Tín Nghĩa, ngôi vị Phó Thiền Chủ
H.T. Thích Thái Siêu, ngôi vị Tuyên Luật Sư
H.T. Thích Phước Thuận, ngôi vị Sám Chủ
H.T. Thích Nguyên An, ngôi vị Giáo Thọ
H.T. Thích Nguyên Siêu, ngôi vị phụ tá Giáo Thọ
T.T. Thích Nhật Huệ, ngôi vị Thư Ký
T.T. Thich Nhật Trí, ngôi vị Xướng ngôn viên
H.T. Thích Thông Hải, ngôi vị Quản Chúng Tăng
T.T. Thích Đồng Trí, ngôi vị Phó Quản Chúng Tăng.
Ni sư Thích nữ Minh Huệ, ngôi vị Quản Chúng Ni Xá 2.
Ni sư Thích nữ Diệu Tánh, ngôi vị Quản Chúng Ni Xá 1.
Ni sư Thích nữ Quảng Tịnh, ngôi vị Phó Quản Chúng Ni xá 1.
Nhìn vào bảng Cung An Chức Sự để thấy sự tận tụy và bền bỉ của bao vị Hòa Thượng tuổi đã cao, sức đã yếu, nhưng những dòng sông ấy vẫn cuồn cuộn chảy, cho bao con suối nương theo để cùng ra Biển Tuệ.
Trên bục giảng, ngay trong buổi học đầu, vào buổi sáng với đề tài “Giá trị nhận thức theo Phật giáo”, Thượng Thích Thắng Hoan mới dẫn nhập đôi lời, tưởng như đã như thấm mệt! Ấy thế mà, khi chính thức đi vào nội dung, giọng Ngài sang sảng, rõ ràng, như âm thanh đại hồng chung. Vị cha già trên 80 niên kỷ đó đã nhanh chóng tạo được không khí sôi nổi trong lớp học với hơn 100 tăng ni đủ mọi lứa tuổi. Là tác gỉa nhiều cuốn Duy Thức Học, Hòa Thượng đã dùng sự liên hệ giữa căn, trần, thức, qua lăng kính Duy Thức để nhắc nhở về trách nhiệm của những nhà truyền giáo khi Phật giáo không còn nằm trong phạm vi hình chữ S, mà Phật Giáo Việt Nam đang trải rộng khắp năm châu. Chính “phương tiện hóa” khéo léo này đã mang nét trí tuệ đặc thù tạo cho toàn thể học viện bao nhiêu thích thú!
Buổi học tối thì lại mang một hình thái khác, với giảng sư, Hòa Thượng Thích Thái Siêu, qua đề tài “Kinh Thanh Tịnh trong Trường A Hàm.” Đây chắc chắn phải là sự sắp xếp từ bi của các ngài, để chúng tăng có được pháp thực sung mãn. Nhìn Hòa Thượng “múa bút” mực đen trên nền bảng trắng với những nét thảo Hán tự như rồng múa phượng bay, học viên nào mà không trầm trồ thán phục!
Mới chỉ một ngày trôi qua, không gian trường hạ tại Phật Học Viện Quốc Tế đã thể hiện tinh thần “Nhất tức thị đa. Đa tức thị nhất”, qua hình ảnh hơn 100 Chư Tôn Đức Tăng Ni tọa thiền, công phu sáng với âm thanh Thủ Lăng Nghiêm trầm hùng, với Ban Trai Soạn đông đảo Phật tử nhiệt tâm, hoan hỷ, với giờ thọ trai trang nghiêm, với bước kinh hành niệm Phật an lạc, vững chãi, với công phu chiều thành tâm Thủy Sám, tha thiết Mông Sơn … tất cả muôn mầu muôn sắc đó đang chỉ cùng nhau tuân lời Phật dạy. Dù hoàn cảnh, môi trường, đã khác xưa, nhưng tinh túy tinh thần An Cư Kiết Hạ Đức Phật chế khi xưa vẫn được hàng hậu học tùy phương tiện mà gìn giữ.
Trường hạ tại Phật Học Viện Quốc Tế chỉ mới bắt đầu nhưng hương-gió-đức đã lan tỏa rất cao rất xa, khiến không chỉ đồng hương Phật tử Việt Nam tìm về, mà dân chúng địa phương cũng đến thăm không ít.
Điều gì khiến những người chưa đủ cơ duyên biết về Đạo Phật mà cũng hoan hỷ bước vào cổng chùa, trang nghiêm quỳ xuống trước tôn tượng, lạy Phật thành kính"
Có phải, hữu tướng từ thân giáo đoàn trưởng tử Như Lai nơi đây đang thầm lặng hiển lộ sự nhiệm mầu vô tướng của dòng sông giải thoát. Và tiếng hát từ dòng sông ấy đã, đang, và sẽ là bản hòa tấu bất tận.
Dòng sông ấy vô tướng. Tiếng hát ấy vô thanh nhưng vẫn tiếp tục có mặt với chúng sanh suốt hơn hai ngàn thế kỷ.
Huệ Trân
(Ngày khai hạ, trường hạ tại Phật Học Viện Quốc Tế)
(*) Tuệ Trung Thượng Sĩ.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Từ 20 năm qua (2004-2024), vấn đề hợp tác giữa người Việt Nam ở nước ngoài và đảng CSVN không ngừng được thảo luận, nhưng “đoàn kết dân tộc” vẫn là chuyện xa vời. Nguyên nhân còn ngăn cách cơ bản và quan trọng nhất vì đảng Cộng sản không muốn từ bỏ độc quyền cai trị, và tiếp tục áp đặt Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh “làm nền tảng xây dựng đất nước”...
Cái ông Andropov (“nào đó”) nghe tên cũng có vẻ quen quen nhưng nhất thời thì tôi không thể nhớ ra được là ai. Cả ủy ban nhân dân Rạch Gốc và nhà văn Nguyên Ngọc cũng vậy, cũng bù trất, không ai biết thằng chả ở đâu ra nữa. Tuy vậy, cả nước, ai cũng biết rằng trong cái thế giới “bốn phương vô sản đều là anh em” thì bất cứ đồng chí lãnh đạo (cấp cao) nào mà chuyển qua từ trần thì đều “thuộc diện quốc tang” ráo trọi – bất kể Tây/Tầu.
Việt Nam và Trung Quốc đã ký 14 Văn kiện hợp tác an ninh Chính trị, Kinh tế-Thương mại và Văn hóa-Báo chí trong chuyến thăm Trung Quốc đầu tiên của Tổng Bí thư Tô Lâm từ ngày 18 đến 20/08/2024. Trong số này, Văn kiện kết nối và thiết lập 3 Tuyến đường sắt giữa hai nước được gọi là “anh em” đã giúp Trung Quốc liên thông ra Biển Đông và bành trướng thế lực kinh tế...
Tại Campuchia, kênh đào Phù Nam Techo, trị giá 1,7 tỷ USD sẽ kết nối Phnom Penh và Vịnh Thái Lan, tượng trưng cho niềm tự hào dân tộc, an ninh và kết nối thương mại quốc tế. Người ta có thể cảm thấy như thế qua lời tuyên bố của Thủ tướng Campuchia Hun Manet và của ông Hun Sen, trong cương vị cố vấn, người đã chuyển giao quyền lực từ cha sang con vào năm ngoái...
Danh từ được tác giả dùng trong bài này không phải là danh từ theo tự loại mà là một thuật ngữ của Việt Cộng. Thuật ngữ Việt Công hay là danh từ Việt Cộng là những thuật ngữ, những từ được dùng trong nước dưới chính quyền Cộng sản Việt Nam. Ở trong nước người ta không dùng từ “Việt Cộng” mặc dầu Việt Cộng chỉ có ý nghĩa là Cộng Sản Việt Nam chớ không có nghĩa gì khác. Phải nói rõ ràng và dài dòng như vậy để tránh hiểu lầm và hiểu sai. Những danh từ đề cập trong bài viết này đa số là những danh từ kinh tế, vì chủ đề của bài viết là kinh tế, phân tích những ván đề kinh tế, nhận định về kinh tế chớ không phải chính trị, mặc dầu kinh tế không thể tách rời khỏi chính trị, xuất phát từ chính trị và tác động trở lại đời sống của mỗi con người chúng ta.
“Tôi hơi chậm hiểu lại rất chóng quên nên dù đã lê lết qua hơi nhiều trường ốc (trong cũng như ngoài nước) nhưng trình độ học vấn và kiến thức cũng chả̉ tới đâu, vẫn chỉ ở mức làng nhàng. Nói tóm lại là thuộc loại “xoàng”! Ơ! “Xoàng” thì đã sao nhỉ? Cũng không đến nỗi trăng/sao gì đâu, nếu tôi biết điều (biết chuyện – biết thân – biết phận) hơn chút xíu. Khổ nỗi, tôi lại cứ tưởng là mình cũng thuộc loại đầu óc trung bình (hoặc chỉ dưới mức đó không xa lắm) nên ghi danh học – tùm lum/tùm la – đủ thứ phân khoa: Triết Lý, Tâm Lý, Xã Hội, Nhân Chủng …
Một bài viết ngay sau khi được bầu vào chức Tổng Bí thư đảng CSVN cho thấy ông Tô Lâm đã hiện nguyên hình một người giáo điều, bảo thủ và hoài nghi trong “hợp tác quốc tế” với các nước. Trước hết ông cáo giác: “Các thế lực thù địch, phản động chưa bao giờ từ bỏ âm mưu lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.” Lời tố cáo này không mới vì chỉ “nói cho có” và “không trưng ra được bằng chứng cụ thể nào”, giống hệt như những người tiền nhiệm...
- Mình lúc này không muốn theo dõi tin tức nữa. Mệt lắm. - Mình cũng vậy, không đọc báo, chỉ xem phim hoặc nghe thuyết pháp, tránh nhức đầu. - Đời người ngắn ngủi, sao phải tốn thì giờ… - Ở tuổi này, chuyện gì không vui xin miễn, tội gì phải đọc tin tức rồi tự mình làm khổ mình. Trong những năm gần đây, những phát biểu đại loại như trên từ bạn bè khiến những người trong ngành chúng tôi đôi lúc không khỏi ngán ngẫm về công việc báo chí của mình, một việc làm nếu đã không được tưởng thưởng tài chánh tương xứng, thì phần thưởng tinh thần từ ý nghĩa tự nó cũng không đủ bù đắp. Đọc báo hay không đọc báo?
Hồi đầu thế kỷ, có bữa, tôi nhận được thư của Vũ Thư Hiên. Ông hớn hở cho hay “Anh Tấn sắp sang Pháp chơi với anh vài tuần”. Thuở ấy, hai ông còn khá trẻ trung (và còn sung lắm) nên chắc chắn là đôi bạn già sẽ đi lung tung khắp Âu Châu, chứ dễ gì mà chịu quanh quẩn ở Paris. Mãi cả chục năm sau, sau khi nhà văn Bùi Ngọc Tấn lâm trọng bệnh, tôi mới nghe ông nhắc đến chuyến du hành thú vị này (với ít nhiều tiếc nuối) trong một cuộc phỏng vấn dành cho BBC – vào hôm 14 tháng 11 năm 2014: “Sang châu Âu, tôi quan sát dáng người đi, nét mặt của họ khác dân mình lắm… Đi thì mới biết mình bị mất những gì.”
Chủ tịch nước Tô Lâm được bầu làm Tổng Bí thư đảng CSVN, thay ông Nguyễn Phú Trọng từ trần ngày 19/07/2024, nhưng ông Tô Lâm chỉ dám hứa sẽ tiếp tục đi theo con đường ông Trọng đã đề ra...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.