Hôm nay,  

Nước Đã Tràn Ly Chưa?

09/12/201100:00:00(Xem: 9830)
Nước Đã Tràn Ly Chưa?

Phạm Trần
“Nước ta bước vào thời kỳ phát triển mới trong bối cảnh tình hình thế giới đang có nhiều cơ hội và thách thức. “Các thế lực thù địch tiếp tục thực hiện âm mưu "diễn biến hòa bình”, gây bạo loạn lật đổ, sử dụng các chiêu bài “dân chủ”, “nhân quyền” hòng làm thay đổi chế độ chính trị ở nước ta”. Nhận thức rõ bối cảnh chính trị hiện nay, hiểu đúng khái niệm QCN (quyền cá nhân), vạch trần những thủ đoạn lợi dụng vấn đề dân chủ, nhân quyền để phá hoại chế độ ta, giữ vững sự ổn định chính trị, phấn đấu thực hiện các nhiệm vụ kinh tế - xã hội mà Đại hội XI đã nêu, vừa là một mục tiêu và là một thách thức đối với chúng ta.”
Đó là đoạn kết trong bài viết “Quyền của cá nhân gắn liền với nghĩa vụ công dân” của Bắc Hà trên Báo Quân đội Nhân dân ra ngày 20/11/2011, nhân dịp kỷ niệm 63 năm ngày Quốc tế Nhân quyền (10-12-1948 – 10-12-2011).
Có lẽ Tác giả không tin mục tiêu chưa chắc đã thực hiện được, nhưng thách thức thì đã sừng sững trước mặt, bởi vì càng ngày chế độ càng lộ ra tính lừa dối nhân dân trong việc bảo đảm thực thi các quyền của dân trong Hiến pháp .
Trong số các quyền nhà nước còn nợ dân, có các quyền tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do hội họp, tự do biểu tình và tự do tín ngưỡng, thờ phượng.
Nhà nước đã cấm cho tư nhân ra báo mà vẫn trâng trâng nói các báo, đài của đảng chỉ huy và kiểm soát đều có quyền tự do thông tin và quyền được thông tin của người dân được tôn trọng.
Nhà nước cũng bênh vực cho điều được gọi là tự do tôn giáo, theo đạo và không theo đạo của người dân nhưng lại cấm dân thờ phượng, nếu không có phép hoặc chỉ chỉ cho phép nếu tổ chức tôn giáo chịu quyền kiểm soát của nhà nước.
Khi dân đòi dân chủ hóa chế độ, đòi đảng Cộng sản Việt Nam từ bỏ độc quyền cai trị để dân tự quyết định lấy vận mệnh chính trị của mình thì đảng cầm quyền lại “phịa” ra chuyện chính người dân đã trao quyền lãnh đạo cho đảng và ủng hộ quyết định của đảng xây dựng đất nước dựa trên nền tảng Chủ nghĩa Mác-Lênin và Tư tưởng (Cộng sản) Hồ Chí Minh.
Nhà nước còn xuyên tạc, chụp mũ những người đòi quyền là tay sai của các “thế lực thù địch” và nằm trong âm mưu “diễn biến hòa bình” của Đế quốc (Mỹ)
Như vậy rõ ràng Việt Nam đã vi phạm Điều 18 của Tuyên ngôn Nhân quyến quy định rằng : “Ai cũng có quyền tự do tư tưởng, tự do lương tâm và tự do tôn giáo; quyền này bao gồm cả quyền tự do thay đổi tôn giáo hay tín ngưỡng và quyền tự do biểu thị tôn giáo hay tín ngưỡng qua sự giảng dạy, hành đạo, thờ phụng và nghi lễ, hoặc riêng mình hoặc với người khác, tại nơi công cộng hay tại nhà riêng.”
Vậy mà Bắc Hà vẫn có thể viết bôi bác với ngũ ý xấu: “ Vì mục tiêu xóa bỏ chế độ xã hội XHCN Việt Nam, các thế lực thù địch đã cố tình xuyên tạc, cắt xén khái niệm QCN (quyền cá nhân) , đồng thời áp đặt quan điểm dân chủ, nhân quyền của những lực lượng cực đoan phương Tây cho các quốc gia, trong đó có Việt Nam. Những quan điểm đó là “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”, là “tự do ngôn luận, tự do báo chí" (không có sự quản lý của Nhà nước), là “tự do tín ngưỡng, tôn giáo”, là “tự do lập hội”, “tự do biểu tình”… (trái pháp luật). Lợi dụng những quyền này người ta đã xuyên tạc, bôi nhọ thể chế quốc gia (như đòi xóa bỏ Điều 4 Hiến pháp về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và xã hội), chính sách, pháp luật của Nhà nước - nhất là chính sách về tín ngưỡng, tôn giáo. Nghiêm trọng hơn, họ đã sử dụng những quan niệm dân chủ, nhân quyền đã bị xuyên tạc này để vi phạm an ninh quốc gia, trật tự công cộng, an toàn xã hội.”
Nhưng thế nào là “an ninh quốc gia” ? Lý do mơ hồ ác ý này đã được nhà nước lạm dụng tối đa để trắng trợn đàn áp những tiếng nói đòi dân chủ, tự do và nhân quyền đã và đang diễn ra có hệ thống ở Việt Nam.
Do đó thật là trơ trẽn khi Bắc Hà giảng giải: “Về quyền của các quốc gia - dân tộc, công ước trên quy định: “Tất cả các dân tộc đều có quyền dân tộc tự quyết. Xuất phát từ quyền đó, các dân tộc tự do quyết định thể chế chính trị của mình và tự do phát triển kinh tế, xã hội và văn hóa …” Hội nghị nhân quyền thế giới ở Viên (Áo), năm 1993, lại một lần nữa khẳng định việc "khước từ quyền dân tộc tự quyết là sự vi phạm nhân quyền và nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thực hiện có hiệu quả quyền này”. Điều này có nghĩa các dân tộc có quyền tự do lựa chọn, xây dựng chế độ chính trị, thể chế quốc gia như thế nào là quyền của các quốc gia - dân tộc. Cho dù sự lựa chọn đó là chế độ chính trị quân chủ hay dân chủ; thể chế “tam quyền phân lập” hay các nhánh quyền lực "phân công phối hợp”, chế độ chính trị “đa đảng đối lập” hay một đảng lãnh đạo, cầm quyền… là quyền của mỗi quốc gia, dân tộc, không có bất cứ một tổ chức, một quốc gia, thậm chí là Liên hợp quốc có quyền can thiệp.”
Đúng như Bắc Hà viết. Việc chọn ““đa đảng đối lập” hay một đảng lãnh đạo, cầm quyền… là quyền của mỗi quốc gia, dân tộc…”, nhưng người dân Việt Nam chưa bao giờ được quyền chọn đảng Cộng sản cầm quyền mà đã bị đảng tròng dây thong lọng vào cổ bắt phải để cho đảng tòan quyền lãnh đạo, dù muốn hay không.
TIẾNG NÓI CÔNG GIÁO
Trước miệng lưỡi dối trá của Bắc Hà, chúng ta hãy cùng đọc lời tuyên bố của một số các Tu sỹ Công giáo về tình hình đất nước hiện nay.

Trước hết hãy nghe Đức Cha Nguyễn Thái Hợp, Giám mục Địa phận Vinh, Chủ tịch Ủy ban Công lý và Hòa bình của Giáo hội Cộng giáo Việt Nam : “Bên cạnh những dấu chỉ của niềm vui và hy vọng đó, Giáo phận Vinh cũng đang đối diện với những khó khăn và thách đố lớn lao: Đời sống kinh tế của đại đa số giáo dân không ổn định; nhiều người không có việc làm; giới trẻ phải bỏ giáo xứ đi vào thành phố hoặc ra nước ngoài để mưu sinh. Bên cạnh đó, chủ nghĩa vô thần, duy vật, lối sống thực dụng, hưởng thụ, chụp giật... đã ảnh hưởng tiêu cực trên nếp sống và lối nghĩ của người giáo dân hôm nay. Trong bối cảnh đó, tìm một hành trình đúng đắn, ít sóng gió và phù hợp với Tin Mừng là một điều không hề dễ dàng.”
(Trích từ Diễn văn chào mừng Đức Tổng Giám mục Leopoldo Girelli, Đại diện không thường trú của Tòa Thánh tại Việt Nam, tại Nhà thờ Giáo xứ Thanh Dạ,Hạt Thuận Nghĩa chiều ngày 3 tháng 12 năm 2011)
Kế tiếp là lời tuyên bố của Linh mục Phêrô Nguyễn Văn Viên, Tổng Đại diện Giáo phận Vinh tại Trung tâm Hành hương - Đền Thánh Antôn Trại Gáo trong dịp chào đón Đức Tổng Giám mục Leopoldo Girelli, Đại diện Tòa Thánh tại Việt Nam sáng ngày 06 tháng 12 năm 2011 : “Tiếp bước các bậc tổ tiên, chúng con ý thức trách nhiệm của mình trong việc loan báo Đức Giêsu Kitô và Tin Mừng của người cho anh chị em chúng con. Chúng con cũng ý thức được những khó khăn trong việc thể hiện niềm tin của mình giữa cuộc sống hôm nay. Chúng con đang đối mặt với những thách đố nảy sinh từ chủ nghĩa tiêu thụ, chủ nghĩa tương đối, và chủ nghĩa lãnh đạm tôn giáo…..Để làm chứng cho Đức Giêsu Kitô và Tin Mừng của Người cách hiệu quả hơn, chúng con nhận thức rằng việc trả lời cho câu hỏi ‘làm sao chúng con sống hòa hợp với những người không cùng niềm tin và những người xem mình là vô thần?”
Tiếp theo là một đọan phát biểu của Linh mục Giuse Lê Quốc Thăng, Ủy ban Công lý Hòa bình- Tổng Giáo Phận Sài Gòn Và Các vấn Đề Xã Hội tại Công nghị Tổng Giaó Phận Saigon từ thứ hai 21-11 đến thứ sáu 25-11-2011: “Con người, gia đình, những thực tại xã hội và ngay cả Giáo Hội đang là nạn nhân của môt xã hội đầy bệnh hoạn. Nguyên nhân sâu xa của căn bệnh này là chủ trương vô thần, muốn loại trừ Thiên Chúa và tôn giáo ra khỏi đời sống xã hội; là những cơ chế xã hội què quặt thiếu vắng công lý, tự do, thiếu tôn trọng phẩm giá con người. Dù có cố tình nhắm mắt làm ngơ hay bàng quang không quan tâm người ta vẫn thấy hiển hiện những thực tại nghèo đói, bất công, vô luân, phá hoại môi trường sống tinh thần cũng như tự nhiên, hủ bại đạo đức ngày càng trầm trọng. Những căn bệnh ấy cũng đang tấn công vào trong đời sống Giáo Hội. Vì thế, Vấn đề không phải là “ lên tiếng hay không lên tiếng” mà là “phải lên tiếng, lên tiếng như thế nào? và sống Tin Mừng như thế nào?”
Lm Thăng kêu gọi : “Gia đình Tổng Giáo Phận phải dấn thân đi vào lòng xã hội, phải hiện diện, đồng hành và thao thức, trăn trở với những vấn đề xã hội đang nảy sinh gây ra những bất công, nghèo đói và bất hạnh khổ đau cho con người. Việc rao giảng Tin Mừng sẽ chỉ có kết quả khi đời sống và sứ vụ của Giáo Hội gắn kết với toàn bộ thực tại xã hội và con người Việt Nam. Phúc Âm hoá con người và xã hội một cách cụ thể với những trạng huống cụ thể, con người cụ thể chứ không phải là một khẩu hiệu chung chung, một đường lối trừu tượng, thận chí mơ hồ, viễn vông.”
Đối với các vị Lãnh đạo trong Giáo phận Sài Gòn, Lm Thăng khuyến cáo: “Mọi thành phần Giáo Phận nhất là các Chủ Chăn cần biết lắng nghe tiếng nói thời đại, tiếng nói của người nghèo, người bị áp bức bất công, những người thấp cổ bé họng không thể lên tiếng để kịp thời lên tiếng thay cho họ và là tiếng nói đích thực của những anh chị em ấy trong sự thật, với lòng can đảm dấn thân, không sợ hãi, không né tránh. Trong tình liên đới luôn phải ưu tiên thể hiện sự hiệp thông với mọi thành phần Dân Chúa trong toàn thể Giáo hội nhất là những nơi, những anh chị em đang bị bách hại, đang gặp khó khăn cách này cách khác.”
Giáo Phận phải bén nhậy, thức thời can đảm lên tiếng và không ngừng hướng dẫn mọi thành phần Dân Chúa nhất là Giáo dân trước những vấn đề khó khăn, tế nhị và nhạy cảm (như các vấn đề về chính trị, tôn giáo, tự do và nhân quyền, công lý và hoà bình…).”
Sau cùng, nên tìm hiểu tố cáo của Tác gỉa Mai Khôi trên Báo điện tử “Truyền thông Giáo Huấn Xã hội Công giáo-GPSG”, ngày 26-11-2011: “Những gì đang diễn ra tại Thái Hà vừa qua là rất điển hình. Một đàn côn đồ đông hàng trăm tên, trong đó lẫn lộn cả những quan chức công an địa phương giả dạng thường dân đã đột nhập khuôn viên Nhà Thờ, « nhảy » lên lễ đài, ngày 3/11/2011 vừa qua, la hét, làm loạn nơi thờ tự. Điển hình hơn nữa là ngày Chúa Nhật 20/11/2011, giữa lúc linh mục đang uy nghiêm cử hành Thánh Lễ cho thiếu nhi vào buổi chiều thì bỗng nhiên một tên dân phòng trong đồng phục với huy hiệu trên mũ, trên cánh tay, thẻ nhận diện đeo trên ngực, tay cầm điếu thuốc lá đang cháy … sồng sộc bước lên Cung Thánh lớn tiếng lỗ mãng. Các huynh trưởng thiếu nhi với thái độ ôn hòa nhưng kiên quyết đã lôi cổ hắn xuống và kèm hắn ra ngoài nhà thờ. Tuy hắn chưa « nhẩy bàn độc », nhưng đã nhẩy lên cung thánh là địa điểm cực thánh trong nhà thờ, nơi cử hành các nghi thức tế lễ Đức Chúa Trời.
Phải chăng đây là dấu hiệu của sự gia tăng cường độ bách hại Công Giáo của nhà cầm quyền ? Sự bách hại này không phải chỉ mới bắt đầu mà cũng không phải chỉ ở Thái Hà, ở Việt Nam… ; mà nó đã khởi sự từ rất lâu và ở khắp những nơi có chế độ bạo chúa, độc tài hay chủ thuyết vô thần ngự trị.’’
Như vậy, giữa những lời phát ra từ miệng lưỡi gian xảo Bắc Hà và những lời tố cáo ở Việt Nam không có tự do, dân chủ , nhân quyền và những áp bức, bất công đang lan tràn trong xã hội của các Tu sỹ Công giáo thì chúng ta nên tin ai, những người có tín ngưỡng hay kẻ đang phục vụ cho một Nhà nước “vô thần, duy vật” như Đức cha Nguyễn Thái Hợp đã nói ? -/-
Phạm Trần
(12/011)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Vinh quang thay xã hội. Nhưng mà khốn nạn thay xã hội!”, tôi phải đi vay của Nguyễn Công Hoan rồi hoán vị “Kép Tư Bền” bằng “xã hội” là để cảm thán cho thân phận voi-chó của nó, như là một trong những ngôn từ / ý niệm bị khai thác chính trị nhiều nhất. Nhưng cũng có một sự nghịch pha, đến 180 độ. Mang ý nghĩa “cùng khổ / vô phước / bất hạnh” trong cách dùng của Nguyễn Công Hoan thì, đến thời của chúng ta, “khốn nạn”, như trong cách dùng nói trên, đã bị lột bỏ cái ý xót xa, thông cảm, chỉ có ý xấu, rất nặng, như một sự sỉ nhục
Truyện dài tham nhũng ở Việt Nam xem hoài không chán vì mỗi thời Tổng Bí Thư chuyện kể lại lâm ly bi thiết hơn...
Đến tham dự Hội nghị Thượng đỉnh của khối BRICS tại thành phố Kazan, Nga, từ ngày 23 đến 24/10, Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ Erdogan công khai bày tỏ mong muốn trở thành thành viên của khối BRICS và được Tổng thống Vladimir Putin quan tâm đặc biệt. Tại sao? Erdogan mong đợi gì trong cuộc hội kiến này và những hậu quả địa chính trị và kinh tế nào có thể xảy ra?
Trong vài tháng qua, báo chính chính thống của Mỹ đã dành cho Donald Trump khá nhiều đất diễn. Nhất cử nhất động của Trump, dù đáng hay không đáng, dù thiếu một nửa để trở thành một ổ bánh mì, vẫn được những tờ báo lớn có lịch sử hơn trăm năm dẫn lại. Với Trump, đó là một chiến thắng. Với báo chí, đó là kinh doanh, là “rating.”
Gần bốn năm trước, tại công viên Ellipse ở Washington, DC – một tổng thống đương nhiệm đứng phía sau khung kính chống đạn, mặc chiếc áo măng-tô đen, mang găng tay đen, giơ cao tay ủng hộ một đám đông bạo loạn đang chực chờ phát súng chỉ thiên từ thủ lĩnh để tấn công vào Quốc Hội lật ngược kết quả bầu cử. Đó là “một ngày của tình yêu” – theo lời mô tả của Donald Trump, người đứng đầu hôm đó – cho dù trong vòng 36 giờ, 10 người đã chết, nhiều người bị thương gồm 174 cảnh sát. Trong số nạn nhân tử vong, có một cảnh sát chết sau khi bị những kẻ bạo loạn tấn công. Chung quanh khu vực Ellipse ngày 6 Tháng Giêng đó, là những gương mặt đằng đằng sát khí. Cờ xí rợp trời – những lá cờ mang tên Trump và cờ thời kỳ nội chiến. Bốn năm sau, cũng tại công viên Ellipse, cũng là một biển người được ước chừng khoảng trên 75 ngàn người, tập trung về từ 7 giờ sáng. Trật tự, lịch sự. Khi hoàng hôn DC buông xuống cũng là lúc số người tham dự đã kéo dài đến tận National Museum of African...
Chính quyền CSVN và Ủy ban Tự do Tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ (The United States Commission on International Religious Freedom / USCIRF) đã có tầm nhìn tương phản về quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo ở Việt Nam...
17 ngày nữa, cuộc tranh cử tổng thống Mỹ bước vào kết thúc. Ai thắng? Ai bại? Đời sống sẽ được trở lại bình thường không bị ám ảnh của truyền thông lôi kéo, không bị áp lực của đảng phái thuyết phục. Thật là đáng mừng.Không chắc. Nếu ông Trump thắng, cuộc giao chuyển quyền lực tuy không vừa ý, nhưng chắc sẽ xuôi qua bình yên. Nếu ông Trump thua, đây mới là vấn nạn. Đến giờ phút này, ai cũng biết, nếu ông Trump không được làm tổng thống thì sẽ ứng với câu: Được làm vua, thua làm giặc. Chuyện này đã xảy ra trong lịch sử: Ngày 6 tháng 1, 2021. Và căn cứ theo những lời ông tuyên bố khi vận động tranh cử. Chính quyền Biden, FBI, nội an, cảnh sát, quân đội, có chuẩn bị gì chưa? Hay chỉ có ông Howard Stern tuyên bố: “Tôi không đồng ý với Trump về mặt chính trị, tôi không nghĩ ông ta nên đến gần Nhà Trắng. Tôi không ghét ông. Tôi ghét những người bỏ phiếu cho ông. Tôi nghĩ họ ngu ngốc. Tôi ghét. Tôi sẽ thành thật với bạn, tôi không tôn trọng bạn," (Fox News.)
Chỉ còn vỏn vẹn chưa đầy ba tuần nữa là ngày bầu cử. Cho đến hôm nay, ai nói, cũng đã nói. Ai làm, cũng đã làm. Nói nhiều hay ít, và làm nhiều hay ít, cũng đã thể hiện rõ ràng. Trừ khi, như một cựu ký giả của tờ Sóng Thần trước năm 1975, hiện đang sinh sống ở Virginia, nói rằng: “Có thể họ không lên tiếng trước công chúng, nhưng ngày bầu cử, lá phiếu của họ dành cho đảng đối lập.” Vị cựu nhà báo này muốn nói đến cựu tổng thống Hoa Kỳ, George W Bush, vị tổng thống duy nhất thuộc đảng Cộng hoà còn tại thế.
Hoa Kỳ luôn được tôn vinh là một cường quốc tích cực tham gia trong mọi sinh hoạt chính trị quốc tế, nhưng lịch sử ngoại giao đã chứng minh ngược lại: Hoa Kỳ từng theo đuổi nguyên tắc bất can thiệp và cũng đã nhiều lần dao động giữa hai chủ thuyết quốc tế và cô lập. Trong việc thực thi chính sách đối ngoại trong thế kỷ XX, Hoa Kỳ mới thực sự trực tiếp định hình cho nền chính trị toàn cầu, lãnh đạo thế giới tự do và bảo vệ nền an ninh trật tự chung. Nhưng đối với châu Âu, qua thời gian, vì nhiều lý do khác nhau, càng ngày Hoa Kỳ càng tỏ ra muốn tránh xa mọi ràng buộc càng tốt.
Tiếng Việt không ít những thành ngữ (ví von) liên hệ đến đặc tính của nhiều con vật hiền lành và quen thuộc: ăn như heo, ăn như mèo, nhát như cáy, gáy như dế, khóc như ri, lủi như trạch, chạy như ngựa, bơi như rái, khỏe như voi, hỗn như gấu, chậm như rùa, lanh như tép, ranh như cáo, câm như hến …Dù có trải qua thêm hàng ngàn hay hàng triệu năm tiến hóa, và thích nghi để sinh tồn chăng nữa – có lẽ – sóc vẫn cứ nhanh, sên vẫn cứ yếu, cú vẫn cứ hôi, lươn vẫn cứ trơn, đỉa vẫn cứ giai, thỏ vẫn cứ hiền, cá vẫn cứ tanh, chim vẫn cứ bay, cua vẫn cứ ngang (thôi) nhưng hến thì chưa chắc đã câm đâu nha.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.