Hôm nay,  

ASEAN Và VN Cần Cảnh Báo Bước Đi Nguy Hiểm Của Thái

31/07/201200:00:00(Xem: 20033)
Nguồn tin BBC (1) hôm 19-7-2012, cho hay có một tàu lạ rượt bắn 2 tàu đánh cá của tỉnh Càmau trên vùng phía nam của Biển Đông thuộc Vinh Thái Lan. Hai tàu cá ViệtNam mang số CM910988TS và CM98842TS và tổng cộng 11 thuyền viên hôm 17-7-2012 đang đánh cá trong Vịnh ThaiLan bị tàu lạ rượt bắn. Năm thuyền viên ngư dân bị thương nặng. Tất cả năm người này được chuyển về điều trị tại bịnh viện Phú Quốc thuộc tỉnh Kiên Giang. Những mảnh đạn ghim trên thân thể họ và trên thành tàu sau khi giảo nghiệm được biết đó là loại đạn ria dùng để bắn bắt cá. Tình trạng sức khỏe và tinh thần của tất cả 5 nạn nhân, sau thời gian điều trị, hiện đang ổn định và sáng suốt. Theo lời khai của các thuyền nhân này thì chiếc tàu lạ rượt bắn họ là chiếc tàu của Tháilan.

Hiện nay, Bộ đội Biên Phòng của tỉnh Càmau đưa 2 tàu cá này về thị trấn Sông Đốc, Khánh hội- thuộc quân U-minh. Bộ đội biên phòng cũng đang gấp rút lấy lời khai của nạn nhân và khám xét vật chứng để phục vụ cho công tác điều tra. Kết quả điều tra có thể cho công bố sớm và chuyển lên Ủy ban Nhân dân tỉnh Càmau.

Nếu quả thật chiếc tàu lạ đó đích thật là của Tháilan, thì vụ việc này sẽ là mối quan tâm đặc biệt của chính phủ ViệtNam. Trong quá khứ chuyện tàu Tháilan rượt bắt tàu cá ViệtNam vẫn thường xẩy ra. Có khi chính quyền địa phương của Tháilan bắt và giử tàu và các thuyền nhân VN. Nhưng sau khi phía tàu cá VN chịu đóng tiền phạt sau đó họ được trả về VN. Sau những chuyện như vậy, cả hai phía VN và Thái coi như bình thường. Nhưng, nếu không nhầm, thì chuyện tàu Thái Lan tấn công tàu cá Việtnam bằng vũ khí và cố ý gây thương tích cho thuyền nhân ViệtNam là chuyện chưa bao giờ xảy ra trên vịnh Thái Lan. Nhưng thật trớ trêu chuyện này lại xảy vào ngày 17-7-2012 trong bối cảnh Tháiland sẽ thay thế VN vào cuối tháng 7 này trong chức năng điều phối quan hệ của hiệp hội ASEAN với Trung Quốc trong nhiệm kỳ 3 năm.

Ngoại trưởng Tháilan, Surapong Tovichakchaikul, sau khi gặp ngoại trưởng Trung Quốc, Dương Khiết Trì, trong chuyến thăm Bắc Kinh từ 1-5 tháng 7-2012, ngoại trưởng Tháilan nói rằng: Trung Quốc bày tỏ với ông mối lo ngại của họ về cuộc tranh chấp ở Trường Sa với Philippines, ViệtNam, Brunei và Malaysia. Và ông nói với ngoại trưởng TQ, Dương Khiết Trì: “Lập trường của Tháilan là sẽ cố gắng tìm kiếm hòa bình ở biển Nam Trung Hoa. Chúng tôi muốn các nước tranh chấp giải quyết các xung đột trong đàm phán…” Liền sau đó, Ngoại Trưởng Thái Lan nhấn mạnh: ”Tháilan trong vai trò điều phối quan hệ ASEAN với Trung Quốc muốn TQ có niềm tin rằng trong nhiệm kỳ 3 năm của chúng tôi, Vương Quốc chúng tôi sẽ đóng vai trò giúp Trung Quốc hài lòng…” 

Truyền thống của Thái lan cũng giống như Cambốt luôn luôn thiên về phía TQ trong tranh chấp Biển Đông, vì họ không có lợi ích trên Biển Đông nên họ chưa từng va chạm với TQ. Từ 20 năm qua, Tháilan chưa bao giờ phê phán hành động của TQ trên Biển Đông và cũng chưa bao giờ ủng hộ VN hay Philippines mỗi khi có căng thẳng trên Biển Đông.

Tuy nhiên, nhìn vào sự phát triển mối quan hệ mậu dịch giữa TQ và Tháilan, người ta có thể hiểu được phần nào động cơ thúc đẩy Tháilan thiên vị Trung Quốc trong hồ sơ Biển Đông: Năm 2005 mâu dịch song phương giữa TQ và TháiLan đã lên đến 20,5 tỷ USD. Đến năm 2010 nền mậu dịch song phương của Tháilan và TQ lại tăng vọt lên 46 tỷ USD. Sau khi em gái của Thaksin, Yingluck Shinawawatra lên làm Thủ tướng thì mối quan hệ mậu dịch song phương này lại phát triển tích cực hơn nữa. Đó cũng là lý do tại sao Yingluck Shinawanatra vừa đắc cử Thủ tướng TháiLan hồi tháng 8-2011 liền tìm đến đến viếng thăm Bắc Kinh trong ba ngày trong tháng tư vừa rồi. 

Chuyện chiến tàu vũ trang của Tháilan tấn công tàu cá ViệtNam trong vịnh TháiLan hôm 17-7-2012, có phải là chỉ dẫn cho sự thiên vị Trung Quốc trên hồ sơ Biển Đông của chính phủ Yingluck Shinawanatra?

Nếu sự thật là như vậy, với chức năng điều phối quan hệ giũa ASEAN và TQ trong nhiệm kỳ 3 năm sắp tới, liệu thái độ thiên vị của Bangkok đối với Bắc Kinh sẽ tiến tới đâu? Có xa hơn Cambốt tại những phiên họp ASEAN trong hai tuần lễ đầu của tháng 7-2012?

Những câu hỏi ở trên vẫn đang lơ lửng trong vòng điều tra tìm hiểu, thì câu trả lời cho những nghi vấn trên liền chợt đến: Hôm 20-7-2012,(2) báoThe Nation-phiên bản Anh ngữ của Tạp chí Quốc Gia của Tháilan đã tự nguyện làm cái loa cho sứ quán Cambốt ở Bangkok bằng cách đăng lại nguyên văn với chủ đích phát tán những phản hồi của đại sứ của Cambốt tại TháiLan, You Ay. Báo The Nation rêu rao tường thuật: “Ông đại sứ Cambốt tại Bangkok, You Ay nói: Cambốt lấy làm tiếc trong 45 năm qua ASEAN lần đầu tiên không đạt được thông cáo chung cho buổi họp An NInh Khu Vực-ARF-19 chỉ vì VN và Philippines đòi hỏi thông báo chung phải bao gồm việc tranh chấp ở bãi cạn Scarborough và những tuyên bố chủ quyền của VN và vùng đặc quyền kinh tế trên thềm lục địa….” Và báo The Nation của Thái lan tiếp tục chuyển tải thông điệp của You Ay: “Đại sứ Cambốt, ông You Ay cho rằng: một thông cáo chung của một khu vực bị cản trở chỉ vì nhựng đòi hỏi của chủ quyền của VN và Philippines ở Biển Đông không thể nào chấp nhận được….ASEAN không phải là toà án phán quyết ủng hộ hay phản đối trong các tranh chấp ở Biển Đông giữa VN, Philippines và TQ. Lâp trường của Phnom Penh về ASEAN và TQ là không nghiêng về bên nào…”

Đọc qua bài tường thuật này, phải khách quan mà nói rằng: Miếng giẻ rách mặt nạ đã tuột ra khỏi bộ mặt của Chính quyền Thái lan. Thái lan hiện nguyên hình của một kẻ đồng lõa với Cambốt: Thiên vị Trung Quốc trên hồ sơ Biển Động. Luôn luôn thể hiện mong muốn của Bắc Kinh: Gạt những tranh chấp ở Biển Đông có liên quan đến TQ ra khỏi chương trình nghị sự của tất cả hội nghị ASEAN. Và vô cớ đả kích Philippines và VN trên hồ sơ Biển Đông.

Vấn đề còn lại ở đây: ASEAN và Việt nam phải luôn luôn cảnh giác: Trên hồ sơ Biển Đông, ngoài Phnom Penh, ASEAN và VN còn có một đối trọng khác vừa lộ diện, Bangkok.

Chính sách ngoại giao của TháiLan đối với VN rõ nét: Trong hơn nửa thế kỷ qua, TháiLan luôn luôn cấu kết với những thế lực quốc tế cố kềm hãm VN trong tình trạng một quốc gia phân ly chia cắt nghèo đói và lạc hậu. Thái lan đã từng là hậu cần cho thế lực quớc tế trong chiến tranh VN. Câu nói ngạo mạng để đời của nguyên Thủ tướng Thái Lan, Thaksin Shinawatra năm 2004: Thái lan sẽ biến VN từ một chiến trường thành một thương trường cho TháiLan.

Ngoài chức năng Điều Phối Quan Hệ giữa ASEAN và TQ trong nhiệm kỳ 3 năm tới, TháiLan còn là một thành viên quan trọng của tồ chức Hạ Nguồn sông Cửu Long- Và Thái lan có một đường biên giới dài với Lào, Campuchia và Miến Điến. Thái Lan có nhiều cơ hội để quậy phá ASEAN và VN vì lợi ích của họ trong quan hệ mậu dịch song phương với TQ. Chắc chắn, Thái Lan chẳng những thiên vị TQ trên Hồ sơ Biển Đông và ngay cả trên hồ sơ vùng hạ lưu sông Mekong. ASEAN và VN phải cảnh giác: Trong tương lai, vì một nước lớn hơn Cambốt, không có đường chung biên giới ViệtNam, Thái Lan có thể có những bước đi sai lầm nghiêm trọng hơn cả Cambốt trong buổi bế mạc 13/7/2012 của phiên họp Diễn Đàn An ninh Khu Vực-ARF-19 ./.

Đào Như
Oak park, Illinois, USA
29-7-2012

Chú Thích Nguồn:

(1)-Ngư DÂn VN Bị Tàu Nước Ngoài Tấn Công- BBC-19-7-2012
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/07/120719_camau_ship.shtml

(2)-Asean Đạt Được Quan Điểm Chung Về Biển Đông
http://www.voatiengviet.com/content/asean-dat-quan-diem-chung-ve-bien-dong/1441839.html

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Biển Đông hiện như một thùng thuốc súng và, liệu nếu xung đột bùng ra, chúng ta có phải đối phó với một quân đội Trung Quốc man rợ mà, so với quân đội Thiên hoàng Nhật trong Thế chiến thứ hai, chỉ có thể hơn chứ khó mà bằng, đừng nói chuyện thua? Như có thể thấy từ tin tức thời sự, cảnh lính Trung Quốc vác mã tấu xông lên tàu tiếp tế của Philippines chém phá trông man rợ có khác nào quân cướp biển từ tận hai, ba thế kỷ trước? [1] Rồi cảnh chúng – từ chính quy đến dân quân biển, thậm chí cả ngư dân – trấn lột, cướp phá, hành hung và bắt cóc các ngư phủ Việt Nam từ hơn ba thập niên qua cũng thế, cũng chính hiệu là nòi cướp biển.
Hội nghị Trung ương 10/khóa đảng XIII kết thúc sau 3 ngày họp (18-20/09/2024) tại Hà Nội nhưng không có đột phá nào, mọi chuyện vẫn “tròn như hòn bi” dù đây là hành động đầu tiên của tân Tổng Bí thư Tô Lâm...
Việc nhà hoạt động dân chủ Trần Huỳnh Duy Thức được nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do trước thời hạn có lẽ là một trong những vấn đề đã được nội các chính quyền Biden-Harris quan tâm và vận động từ năm 2021.
Đối với triết gia Immanuel Kant, lời nói dối là “cái ác bẩm sinh sâu xa trong bản chất con người” và cần phải tránh xa ngay cả khi đó là vấn đề sống còn1. Trong tác phẩm “Deciphering Lies”, Bettina Stangneth, 2017, viết rằng: “Trong số những lý do khiến người ta nói dối vì điều đó có thể giúp họ che giấu bản thân, ẩn náu và tránh xa những người xâm phạm vùng an toàn của họ.” Stangneth cho biết thêm, “cũng không khôn ngoan khi thả trẻ em ra thế giới mà không biết rằng người khác có thể nói dối chúng.” The Wasghington Post, ban kiểm tra sự thật, cho biết: Trong bốn năm làm tổng thống thứ 45, từ 2017-2021, đến cuối nhiệm kỳ, Trump đã tích lũy 30.573 lời nói dối trong suốt nhiệm kỳ tổng thống - trung bình khoảng 21 lời tuyên bố sai lầm mỗi ngày. Từ khi thua cuộc tái ứng cử vào tay tổng thống Joe Biden cho đến giờ này, tranh cử với bà Harris, ông Trump càng gia tăng khẩu phần nói dối, phong phú đến mức độ không thể đếm cho chính xác.
Câu chuyện hoang tưởng “di dân ăn thịt chó, mèo” của Donald Trump và JD Vance gây ra nỗi sợ hãi, tạo ra nhiều kích động tiêu cực, vì nó được nói ra trước 81 triệu dân Mỹ, từ một cựu tổng thống. Những lời vô căn cứ tràn đầy định kiến và thù hận đó như một bệ phóng cho con tàu “Kỳ Thị” bay vút vào không gian của thế kỷ 21, thả ra những làn khói độc. Nó như một căn bệnh trầm kha tiềm ẩn lâu ngày, nay đúng thời đúng khắc nên phát tán và lan xa. Nói như thế có nghĩa, con tàu “Kỳ Thị” này, căn bệnh này, vốn đã có từ rất lâu đời. Nó âm ỉ, tích tụ, dồn nén theo thời gian, chực chờ đến ngày bùng nổ. Một tuần qua, người Haiti, là nạn nhân của cơn bùng phát này. Gần nửa thế kỷ trước, và cho đến tận nay, là cộng đồng người gốc Việt.
Sự trỗi dậy của những nhóm cực hữu đang làm sống lại làn sóng kỳ thị chủng tộc, một căn bệnh trầm kha chưa bao giờ thực sự chấm dứt ở Hoa Kỳ. Để thực hiện những chương trình nghị sự của mình, những người theo chủ nghĩa thượng tôn da trắng đã thực hiện nhiều chiến lược, chiến thuật khác nhau. Trong những năm gần đây, nhiều nhà hoạt động đã cảnh báo các nhóm cực hữu đang cố sử dụng nền tảng giáo dục làm công cụ để bảo vệ chủ nghĩa phân biệt chủng tộc. Một bài viết trên trang mạng lithub.com của tác giả Jason Stanley đã phân tích sâu sắc về đề tài này.
Nhìn ở bề ngoài thì ông Benjamin Netanyahu, Thủ tướng Do Thái, đang làm cái việc của Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) Nguyễn Văn Thiệu từng làm với cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ 1968. Năm đó ông Thiệu bị cáo buộc là hành động để đảng Dân Chủ thua đảng Cộng Hòa còn bây giờ thì, xem ra, ông Netanyahu lại đang tháu cáy với nước cờ tương tự tuy nhiên bản chất hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.
Khi còn tại chức, không ít lần, T.T Nguyễn Xuân Phúc đã khiến cho dân tình hoang mang hay bối rối khi nghe những câu chữ rất lạ kỳ: “Quảng Ninh là đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Vĩnh Phúc sẽ vươn lên trở thành đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Long An phải trở thành đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Hải Phòng là đầu tàu quan trọng của cả nước’, ‘Bình Dương phải là đầu tàu phát triển kinh tế mạnh nhất của cả nước …”
Nhưng 64 năm sau (1960-2024), đảng đã thoái hóa, biến chất. Đảng viên thì tham nhũng, suy thoái đạo đức, lối sống tự diễn biến và tự chuyển hóa, bài bác Chủ nghĩa Mác-Lênin và cả “tư tưởng Hồ Chí Minh” nữa...
Một tuần sau, sau khi dư luận nổi sóng về phát biểu của thiếu niên Chu Ngọc Quang Vinh (“tôi coi đảng như một thế lực xấu chỉ biết lừa gạt dân”) tạm lắng – hôm 7 tháng 9 vừa qua – nhà văn Phạm Đình Trọng kết luận: “Sự việc cho thấy người dân, nhất là thế hệ trẻ đã có nhận thức sâu sắc về pháp luật, có ý thức về sự có mặt của cá nhân trong cuộc đời, trong xã hội”.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.