Hôm nay,  

Cùng Lên Tiếng 'Chúng Tôi Là Nhân Dân'

20/10/201200:00:00(Xem: 9585)
Đây là sáng kiến của một nhóm bạn trẻ hiện sống ở thành phố Munchen - Munich, phía Tây Nam của Cộng hòa Liên bang Đức, kêu gọi bà con anh chị em người gốc Việt Nam tại Đức tập họp vào ngày thứ bảy 20-10-2012 tới, tham gia cuộc tập trung và tuần hành với khẩu hiệu “Một ngày cho Tổ Quốc Việt Nam”.

Tối đó sẽ chiếu bộ phim thời sự “Hoàng Sa, Trường Sa, nỗi đau mất mát” với sự có mặt của ông André Menras, người tham gia làm bộ phim này, một bạn quý của Việt Nam từ Pháp sang.

Nhóm nảy ra sáng kiến này thuộc nhiều nguồn người gốc Việt Nam khác nhau, từ miền Nam và miền Bắc Việt Nam, từ du học sinh, người xuất khẩu lao động, thuyền nhân, từ chế độ Tây Đức và Đông Đức cũ, người Việt đã hoặc chưa nhập quốc tịch Đức, có chung một ý tưởng yêu nước mình, thương dân tộc mình, quyết tỏ thái độ bảo vệ nền độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ Quốc, trước âm mưu bành trướng và xâm lược dai dẳng và rõ ràng của chính quyền Trung Quốc. Phần lớn người đề xuất sáng kiến này là giới trẻ, dưới 40 tuổi, gặp nhau ở niềm thao thức với vận mệnh dân tộc đang bị lâm nguy, cùng chung lòng thức tỉnh nhằm thực hiện một đồng thuận dân tộc sâu rộng cứu nước cấp bách.

Cảm hứng tạo nên sáng kiến này là sự kiện lịch sử ngày 9/10/1989 vừa đúng 23 năm trước, khi nhân dân Đức ở các thành phố lớn thuộc Cộng hòa Dân chủ Đức là Leipzig và Dresden dồn dập xuống đường, dương cao biểu ngữ: “Chúng tôi là Nhân Dân!” Họ phản đối các cuộc bầu cử giả dối “đảng chọn dân bàu”, đòi dân chủ, chống đàn áp, cầu nguyện trước nhà thờ rồi tuần hành hòa bình. Số người xuống đường chỉ một đêm ở Leipzig lên đến 70.000 người thắp nến tuần hành, quân đội và công an cộng sản có cả xe tăng được dàn trận đông đảo, nhưng trước hàng vạn nhân dân hừng hực khí thế, bộ máy đàn áp tê liệt hoàn toàn. Biểu tình lan rộng, đến Posdam, Rostock, Berlin, buộc chủ tịch nước kiêm thủ lĩnh đảng CS (mang tên đảng Xã hội Thống nhất) Honecker từ chức, dẫn đến ngày 9-11-1989 bức tường Berlin sụp đổ tan hoang, cả chế độ CS tan rã như một chồng giấy bản gặp mưa, không một tiếng nổ, trong niềm vui hòa bình thống nhất chan hòa trong pháo và hoa, nụ cười và nước mắt, hát ca và nhảy múa, nhân dân ôm nhau, mở hội như không thể dứt.


Các bạn trẻ ở Munchen kêu gọi tuổi trẻ ở Đức hãy thông tin gấp cho nhau, ngày 20-10 này kéo về Munchen thật đông, dự tập trung, tuần hành, dưới các khẩu hiệu: “Chúng tôi là Nhân dân!”, “Một ngày cho Tổ Quốc Việt Nam”, “Trường Sa Hoàng Sa là của Việt Nam”, trương bản đồ Tổ Quốc gạch xóa hình lưỡi bò do Bắc Kinh tạo nên. Bản đồ Tổ Quốc được coi là biểu tượng ý chí bảo vệ Tổ Quốc, nghĩa vụ thiêng liêng của mỗi công dân Việt Nam. Ngoài ra ban tổ chức yêu cầu miễn mang cờ, ảnh, khẩu hiệu, biểu ngữ gì khác để tạo nên một đồng thuận cao, tập trung vào ý chí đoàn kết thống nhất bảo vệ Tổ Quốc chống bành trướng. Và mời các bạn Đức và người các nước khác tham dự.

Ban tổ chức mong rằng ở các thành phố khác ở CHLB Đức cũng như ở các nước Trung và Đông Âu gần đó có đông người Việt Nam cư trú sẽ cùng ngày hoặc sau đó cũng tổ chức những cuộc tập trung tuần hành tương tự.

Mong ước sắp tới của nhóm sáng kiến ở Munchen là sẽ vận động rộng rãi lấy Ngày 20-10 hàng năm thành một Ngày đấu tranh bảo vệ Tổ quốc kết hợp với đấu tranh cho Tự do, Dân chủ, Nhân quyền, ở các tỉnh thành trong nước, từ Hà Nội, Nam Định, Hải Phòng, vào Thanh Hóa, Vinh, Huế, Đà Nẵng, rồi Sài Gòn, Cần Thơ, phối hợp cùng người Việt ở nước ngoài, từ Đức, Pháp, Anh, Ba Lan, Tiệp, Ba Lan đến Hoa Kỳ, Canađa, sang Úc, Tân Tây Lan… Các bạn trẻ có tâm huyết với Tổ Quốc, sẵn có phương tiện thông tin bén nhạy qua mạng internet rất có thể kết hợp chặt chẽ trên quy mô toàn cầu, thu hẹp xa cách trong không gian và thởi gian, để tìm đến với nhau, nhân sức và hiệu quả đấu tranh lên gấp bội.

Qua bài báo này, tôi rất vui lòng thông tin những nội dung trên đây theo yêu cầu khẩn thiết của các bạn Việt Nam ở Munchen, do cô Thục Quyên trong ban tổ chức Ngày 20-10 đại diện.

Ban tổ chức hiểu rất rõ tác dụng các cuộc đấu tranh ôn hòa, có trật tự, khi lôi cuốn được hàng vạn người có tổ chức, có chính nghĩa, chung một ý chí, vượt qua sợ hãi cường quyền, nhất định sẽ làm tê liệt bộ máy đàn áp và tham nhũng, dẫn đến thất bại triệt để của mọi chế độ đã tự làm mất niềm tin của nhân dân và mất tính chính đáng khi phơi bày rõ sự ươn hèn trước bành trướng.

Bùi Tín, VOAs Blog

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đối với triết gia Immanuel Kant, lời nói dối là “cái ác bẩm sinh sâu xa trong bản chất con người” và cần phải tránh xa ngay cả khi đó là vấn đề sống còn1. Trong tác phẩm “Deciphering Lies”, Bettina Stangneth, 2017, viết rằng: “Trong số những lý do khiến người ta nói dối vì điều đó có thể giúp họ che giấu bản thân, ẩn náu và tránh xa những người xâm phạm vùng an toàn của họ.” Stangneth cho biết thêm, “cũng không khôn ngoan khi thả trẻ em ra thế giới mà không biết rằng người khác có thể nói dối chúng.” The Wasghington Post, ban kiểm tra sự thật, cho biết: Trong bốn năm làm tổng thống thứ 45, từ 2017-2021, đến cuối nhiệm kỳ, Trump đã tích lũy 30.573 lời nói dối trong suốt nhiệm kỳ tổng thống - trung bình khoảng 21 lời tuyên bố sai lầm mỗi ngày. Từ khi thua cuộc tái ứng cử vào tay tổng thống Joe Biden cho đến giờ này, tranh cử với bà Harris, ông Trump càng gia tăng khẩu phần nói dối, phong phú đến mức độ không thể đếm cho chính xác.
Câu chuyện hoang tưởng “di dân ăn thịt chó, mèo” của Donald Trump và JD Vance gây ra nỗi sợ hãi, tạo ra nhiều kích động tiêu cực, vì nó được nói ra trước 81 triệu dân Mỹ, từ một cựu tổng thống. Những lời vô căn cứ tràn đầy định kiến và thù hận đó như một bệ phóng cho con tàu “Kỳ Thị” bay vút vào không gian của thế kỷ 21, thả ra những làn khói độc. Nó như một căn bệnh trầm kha tiềm ẩn lâu ngày, nay đúng thời đúng khắc nên phát tán và lan xa. Nói như thế có nghĩa, con tàu “Kỳ Thị” này, căn bệnh này, vốn đã có từ rất lâu đời. Nó âm ỉ, tích tụ, dồn nén theo thời gian, chực chờ đến ngày bùng nổ. Một tuần qua, người Haiti, là nạn nhân của cơn bùng phát này. Gần nửa thế kỷ trước, và cho đến tận nay, là cộng đồng người gốc Việt.
Sự trỗi dậy của những nhóm cực hữu đang làm sống lại làn sóng kỳ thị chủng tộc, một căn bệnh trầm kha chưa bao giờ thực sự chấm dứt ở Hoa Kỳ. Để thực hiện những chương trình nghị sự của mình, những người theo chủ nghĩa thượng tôn da trắng đã thực hiện nhiều chiến lược, chiến thuật khác nhau. Trong những năm gần đây, nhiều nhà hoạt động đã cảnh báo các nhóm cực hữu đang cố sử dụng nền tảng giáo dục làm công cụ để bảo vệ chủ nghĩa phân biệt chủng tộc. Một bài viết trên trang mạng lithub.com của tác giả Jason Stanley đã phân tích sâu sắc về đề tài này.
Nhìn ở bề ngoài thì ông Benjamin Netanyahu, Thủ tướng Do Thái, đang làm cái việc của Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) Nguyễn Văn Thiệu từng làm với cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ 1968. Năm đó ông Thiệu bị cáo buộc là hành động để đảng Dân Chủ thua đảng Cộng Hòa còn bây giờ thì, xem ra, ông Netanyahu lại đang tháu cáy với nước cờ tương tự tuy nhiên bản chất hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.
Khi còn tại chức, không ít lần, T.T Nguyễn Xuân Phúc đã khiến cho dân tình hoang mang hay bối rối khi nghe những câu chữ rất lạ kỳ: “Quảng Ninh là đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Vĩnh Phúc sẽ vươn lên trở thành đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Long An phải trở thành đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Hải Phòng là đầu tàu quan trọng của cả nước’, ‘Bình Dương phải là đầu tàu phát triển kinh tế mạnh nhất của cả nước …”
Nhưng 64 năm sau (1960-2024), đảng đã thoái hóa, biến chất. Đảng viên thì tham nhũng, suy thoái đạo đức, lối sống tự diễn biến và tự chuyển hóa, bài bác Chủ nghĩa Mác-Lênin và cả “tư tưởng Hồ Chí Minh” nữa...
Một tuần sau, sau khi dư luận nổi sóng về phát biểu của thiếu niên Chu Ngọc Quang Vinh (“tôi coi đảng như một thế lực xấu chỉ biết lừa gạt dân”) tạm lắng – hôm 7 tháng 9 vừa qua – nhà văn Phạm Đình Trọng kết luận: “Sự việc cho thấy người dân, nhất là thế hệ trẻ đã có nhận thức sâu sắc về pháp luật, có ý thức về sự có mặt của cá nhân trong cuộc đời, trong xã hội”.
Nội dung phát biểu của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Tô Lâm ngày 27/08/2024 về đường lối khóa đảng XIV cho thấy ông không dám đi ra khỏi quỹ đạo một người Cộng sản bảo thủ để được tồn tại...
Kamala nhắc lại Donald Trump đã cảm ơn Tổng Thống Tập Cận Bình về những gì ông ta đã làm trong thời gian đại dịch COVID. Bà nhớ cả nội dung Trump đã viết trên Twitter: “Thank you, President Xi” và đọc lại cho chục triệu người dân Mỹ đang xem màn hình. “Khi chúng ta biết rằng Tập Cận Bình phải chịu trách nhiệm vì không cung cấp và cung cấp không đầy đủ cho chúng ta sự minh bạch về nguồn gốc của COVID.” Kamala nhắc lại cả việc Donald Trump đã mời Taliban đến David Camp, “là một nơi có ý nghĩa lịch sử đối với chúng ta, với tư cách là những người Mỹ, một nơi mà chúng ta tôn vinh tầm quan trọng của ngoại giao Hoa Kỳ, nơi chúng ta mời và tiếp đón các nhà lãnh đạo thế giới được kính trọng. Và cựu tổng thống này với tư cách là tổng thống đã mời họ đến David Camp vì ông ta, một lần nữa, không biết tầm quan trọng và trách nhiệm của tổng thống Hoa Kỳ. Và điều này quay trở lại vấn đề ông ta đã liên tục hạ thấp và coi thường các quân nhân của chúng ta, những người lính đã hy sinh...
Từ ngày nước Mỹ lập quốc, chưa bao giờ nụ cười của một ứng cử viên tổng thống lại bị đối thủ mang ra mổ xẻ, tấn công với những lời lẽ không phù hợp với tư cách một người tranh cử vị trí lãnh đạo quốc gia. Nhưng ngược lại, cũng chưa bao giờ nụ cười của một ứng cử viên tổng thống lại trở thành niềm hy vọng cho một đất nước đang đối đầu với mối nguy hiểm “duy nhất suốt 248 năm” (theo lời cựu Phó Tổng Thống Dick Chenny.) Đó là nụ cười của Kamala Harris – Một nụ cười đang ngày càng thay hình đổi dạng cuộc tranh cử tổng thống kinh điển của nước Mỹ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.