Hôm nay,  

Thức Tỉnh Phải Chăng Là Viên Thuốc Hồi Sinh

13/07/201300:00:00(Xem: 5890)
Sự đau khổ về nội tâm đôi khi là nhu cầu thiết yếu để vực dậy một tâm hồn tưởng chừng đã ngủ yên trong đời sống thường nhật.

Con người chỉ trưởng thành khi trực diện với khó khăn, đau khổ, trở ngại, hay lớn hơn là thất bại dù tình, tiền, chánh trị, tôn giáo hay đời sống.

Tiếng chuông reo thường thức tỉnh kẻ mộng du, hay người ngủ quên trên chiến thắng hay hạnh phúc của đời thường.

Họ hay quên đi sự mong manh như sương khói của cõi ta bà thay đổi biến chuyển liên hồi và liên tục.

Sống trong sự thức tỉnh, tỉnh thức luôn luôn giúp ta sống và biết được sự mong manh đó trong từng giây phút để không sa vào ảo mộng và không ôm khư khư cái gì mình đang có và hướng mãi mê để được những gì muốn có, muốn đạt.

Ta chỉ xảy chân khi mộng du mê muội. Nếu thức tỉnh luôn luôn thì sẽ thấy rằng những cảm giác sung sướng, đau khổ chỉ là những chuyển biến của tâm hồn và thể xác, của các tế bào, của lục giác đến và đi theo ảnh hưởng liên hồi của nội tại và ngoại tại.

Thức tỉnh giúp ta quán chiếu, quán xét và theo dõi mọi diễn biến, chuyển biến của cơ thể, tứ chi, các tế bào, máu huyết luân lưu, của bộ xương, gân cốt vân vân.

Tứ chi, nội tạng, xúc giác, vị giác, lục giác cần là một bộ máy tuần hoàn nhịp nhàng tuyệt diệu. Nhưng bộ máy đầu não của óc mới là quan trọng bậc nhất, nó có thể làm cho toàn bộ tứ chi rũ liệt, tim thắt hay có thể ngừng đập và bộ hô hấp bị ảnh hưởng tức thì gây khó thở, mắt mờ, tai điếc.

Ngày nào mà ta chưa thức tỉnh hay sống nửa tỉnh nửa mê thì bộ đầu tàn tật của ta còn gây ra bao bệnh tật, đau buồn, bất quân bình trong đời sống.

Sự thức tỉnh như một cái thắng giúp cho một bộ máy di chuyển lại một cách điều hòa, thay vì các bộ phận chạy xuôi, chạy ngược lung tung sẽ hư chỗ này, gãy chỗ nọ.

Sự thức tỉnh thường đi đôi với hơi thở, và cùng thời với hơi thở giúp ta điều hòa nhịp tim và não bộ được dịu lại không bị tam bành lục tặc khởi lên khiến khí nóng trỗi lên và tim đập liên hồi, mắt trợn, hơi thở dồn dập, miệng nói lung tung không suy nghĩ vì bộ đầu đã rối không điều hành được cơ thể, nội tạng rối loạn và cuối cùng ta sanh bệnh bởi khí không thông, huyết mạch tắc nghẽn.

Thức tỉnh phải chăng là viên thuốc hồi sinh giúp ta trở về trạng thái an nhiên tự tại.
(trích Nhật Ký Tâm Linh 9: Sức Mạnh Tỉnh Thức, sẽ xuất bản tại http://nguyenhuynhmai.com)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nước Úc đã bước vào tiết Thu, khí trời lạnh, những chiếc lá đang đổi sang màu, cơn mưa đầu mùa làm lòng người se lại. Nhận tin báo từ quê nhà Thầy đã viên tịch, lòng con đau nhói vì không về được để đảnh lễ Kim Quan nhục thân Thầy, thọ tang Ân Sư Giáo Dưỡng. Nơi phương trời viễn xứ, con hướng về ngôi Chùa Bình An, Giác Linh Đài tâm tang thọ phục.
Tôi tin vào những điều không thể. Tưởng tượng bạn đang rất căm ghét một con người hay một con vật nào đó. Rồi bỗng dưng một ngày bạn thấy họ là chính mình. Bạn có cảm giác mình biết về họ rõ như biết về những đường chỉ trên bàn tay của mình. Thậm chí, bạn cảm được cái khát khao và thương nó như thương nỗi khát khao của mình ngày nào - đó là cái tình cảm lạ lùng mà tôi dành cho con chuột của con trai tôi.
Nước tìm chỗ trũng thì tiền cũng biết chạy vòng quanh thế giới kiếm lời. Thị trường nhà đất ở Nhật bị sụp vào đầu thập niên 1990 nên tiền chạy sang Đông Nam Á và Đông Âu tìm các con rồng sắp cất cánh. Khi Đông Á và Đông Âu bị khủng hoảng vào cuối thập niên 1990 tiền lại đổ vào Mỹ và Nam Âu bơm thành hai bong bóng địa ốc rồi vỡ tung năm 2007 (Mỹ) và 2010 (Nam Âu).
Tôi tình cờ tìm được ấn bản Lá Thư Về Làng của nhạc sỹ Thanh Bình, do nxb Lúa Mới phát hành, năm 1956. Vào thời điểm đó, tuy chưa đủ tuổi để cắp sách đến trường nhưng tôi cũng đã thuộc lời của nhạc phẩm này rồi vì nghe mấy bà chị và radio hay hát
Thới gian vẫn không ngừng trôi, hết xuân lại hạ, ngày tháng dần qua như nước chảy mây bay, sóng sau đè sóng trước, từng thế hệ lần lượt nối tiếp nhau. Ba chẳng mấy chốc giờ đã lên nội, ngoại. Tóc ba đã bạc trắng mái đầu, mỏi gối chồn chân… Thương ba nhưng đành chịu thôi, quy luật sinh – lão – bệnh – tử có chừa ai đâu!
Khi vừa nhận chức, Tổng thống Joe Biden đã phát biểu rằng dân chúng Mỹ sẽ có thể tụ họp ăn mừng Lễ Độc lập 4/7 trong hè sắp tới. Điều đó chắc sẽ xảy ra vì còn một tháng nữa là đến ngày 4/7, trong khi tiểu bang California là nơi đã có những giới hạn khắc khe nhất nước trong việc phòng chống Covid thì cũng đang mở cửa ra. Nhiều trường phổ thông và đại học đang tổ chức lễ tốt nghiệp, trong giãn cách xã hội và giới hạn khách tham dự là dấu hiệu đáng mừng cho sinh viên học sinh. Giờ N sắp điểm với Covid-19 ở California. Chiến thắng cơn đại dịch trên nước Mỹ cũng đã thật gần.
Nhưng ngặt nổi, cả 3 Văn kiện Cương lĩnh, Điều lệ đảng và Hiến pháp đều tập trung vào một mục tiêu là bảo vệ tuyệt đối quyền cai trị độc tôn và độc tài cho đảng. Cho nên, khi tình trạng “tự diễn biến, tự chuyển hóa” của cán bộ đảng vẫn “tưng bừng hoa lá cành” đe dọa vị trí cầm quyền của đảng và sự sống còn của chế độ thì “bảo vệ nội bộ” cũng chính là giữ cho đảng khỏi vỡ từ trong lòng Chế độ.
Tuần này đã mang đến một sự thay đổi đầy ngạc nhiên trong cuộc tranh luận về dịch Covid. Tổng thống Biden đã ký một sắc lệnh hành pháp ra lệnh cho giới tình báo Hoa Kỳ tái xét cuộc điều tra về nguồn gốc của virus. Lệnh xảy ra sau khi Avril Haines, Giám đốc Cơ quan Tình báo Quốc gia, thừa nhận là chúng ta không kết luận được căn bệnh khởi phát như thế nào.
Một số người cho rằng việc điều tra hình sự tổ chức Trump Organization là một vụ án chính trị hay để trả thù thì có thể biết thêm rằng, thủ tục tố tụng hay Đại Bồi Thẩm Đoàn theo hiến định nói riêng là nhằm để bảo vệ cho người dân được đối xử công bằng, không bị tấn công vì mục đích riêng tư hay chính trị. Vì trong quá trình điều tra và xem xét hồ sơ do các công tố viên cung cấp, Đại BTĐ cũng có thể đưa ra quyết định là không đủ bằng chứng thuyết phục để truy tố.
Chả phải vô cớ mà tiếng nói của Nguyên Ngọc bỗng trở nên tiếng cú: “Chế độ này thế nào cũng sụp đổ. Nhưng không biết nó sẽ sụp đổ theo kịch bản nào?” Kịch bản nào cũng được vì ngày nào mà cái chính thể hiện hành còn tồn tại thì cả nước Việt sẽ không có lối ra, chứ chả riêng chi vùng cao nguyên Đồng Văn – Mèo Vạc.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.