Hôm nay,  

Thức Tỉnh Phải Chăng Là Viên Thuốc Hồi Sinh

13/07/201300:00:00(Xem: 5895)
Sự đau khổ về nội tâm đôi khi là nhu cầu thiết yếu để vực dậy một tâm hồn tưởng chừng đã ngủ yên trong đời sống thường nhật.

Con người chỉ trưởng thành khi trực diện với khó khăn, đau khổ, trở ngại, hay lớn hơn là thất bại dù tình, tiền, chánh trị, tôn giáo hay đời sống.

Tiếng chuông reo thường thức tỉnh kẻ mộng du, hay người ngủ quên trên chiến thắng hay hạnh phúc của đời thường.

Họ hay quên đi sự mong manh như sương khói của cõi ta bà thay đổi biến chuyển liên hồi và liên tục.

Sống trong sự thức tỉnh, tỉnh thức luôn luôn giúp ta sống và biết được sự mong manh đó trong từng giây phút để không sa vào ảo mộng và không ôm khư khư cái gì mình đang có và hướng mãi mê để được những gì muốn có, muốn đạt.

Ta chỉ xảy chân khi mộng du mê muội. Nếu thức tỉnh luôn luôn thì sẽ thấy rằng những cảm giác sung sướng, đau khổ chỉ là những chuyển biến của tâm hồn và thể xác, của các tế bào, của lục giác đến và đi theo ảnh hưởng liên hồi của nội tại và ngoại tại.

Thức tỉnh giúp ta quán chiếu, quán xét và theo dõi mọi diễn biến, chuyển biến của cơ thể, tứ chi, các tế bào, máu huyết luân lưu, của bộ xương, gân cốt vân vân.

Tứ chi, nội tạng, xúc giác, vị giác, lục giác cần là một bộ máy tuần hoàn nhịp nhàng tuyệt diệu. Nhưng bộ máy đầu não của óc mới là quan trọng bậc nhất, nó có thể làm cho toàn bộ tứ chi rũ liệt, tim thắt hay có thể ngừng đập và bộ hô hấp bị ảnh hưởng tức thì gây khó thở, mắt mờ, tai điếc.

Ngày nào mà ta chưa thức tỉnh hay sống nửa tỉnh nửa mê thì bộ đầu tàn tật của ta còn gây ra bao bệnh tật, đau buồn, bất quân bình trong đời sống.

Sự thức tỉnh như một cái thắng giúp cho một bộ máy di chuyển lại một cách điều hòa, thay vì các bộ phận chạy xuôi, chạy ngược lung tung sẽ hư chỗ này, gãy chỗ nọ.

Sự thức tỉnh thường đi đôi với hơi thở, và cùng thời với hơi thở giúp ta điều hòa nhịp tim và não bộ được dịu lại không bị tam bành lục tặc khởi lên khiến khí nóng trỗi lên và tim đập liên hồi, mắt trợn, hơi thở dồn dập, miệng nói lung tung không suy nghĩ vì bộ đầu đã rối không điều hành được cơ thể, nội tạng rối loạn và cuối cùng ta sanh bệnh bởi khí không thông, huyết mạch tắc nghẽn.

Thức tỉnh phải chăng là viên thuốc hồi sinh giúp ta trở về trạng thái an nhiên tự tại.
(trích Nhật Ký Tâm Linh 9: Sức Mạnh Tỉnh Thức, sẽ xuất bản tại http://nguyenhuynhmai.com)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hoạch đỊnh triển khai quân đội để trấn áp người dân Mỹ biểu tình của Tổng thống Trump đã dấy lên sự phản kháng chống đối dữ dội từ phía các tướng lãnh hồi hưu và các đại biểu liên bang congressmen thuộc đảng Dân chủ tại Hạ viện Hoa kỳ. Hôm 2 tháng 6, TNS Tim Kaine của đảng dân chủ bang Virginia cảnh cáo theo điều lệ National Authorization Act-NDAA- nghiêm cấm bất cứ ai không được dùng ngân quỹ nhà nước để triển khai quân đội Mỹ đàn áp công dân Mỹ biểu tình.
Chỉ còn hơn 6 tháng nữa đến Đại hội đảng toàn quốc XIII, diễn ra đầu năm 2021, nhưng những kẻ nịnh thần đã xếp hàng sau lưng Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng để vận động “đề nghị” ông ngồi thêm nhiệm kỳ nữa, hay ít nhất cũng 2 năm. Lý do của đám tôi trung đưa ra là đất nước cần lãnh đạo ổn định để bảo vệ đảng và chế độ theo định hướng Xã hội Chủ nghĩa, dựa trên nền tảng Chủ nghĩa Mác-Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh. Nhưng điều này cũng lộ ra dấu hiệu mất đoàn kết và không thống nhất trong nội bộ hơn 4 triệu đảng viên.
Đời về chiều bỗng trở nên rảnh rỗi. Đôi khi, rảnh muốn khóc luôn nên tôi đâm ra uống hơi đều và cũng hơi nhiều. Chắc sợ thằng em dám chết vì rượu nên không ít anh chị hằng tâm (và hằng sản) đã nhờ tôi đi làm việc thiện, giúp những người Việt nghèo khó – sống rải rác và quanh quất – ở Biển Hồ. Tháng này, chị Kim Bintliff – Houston TX – biểu tôi đến làng Kor K’ek, cách Kampong Luong Floating Village (thuộc tỉnh Pursat) chừng hai giờ ghe máy. Tôi đã đến đây đôi ba lần trước, vì chuyện làm trường học, và không hề bị phiền nhiễu gì ráo trọi. Lần này, trưởng ấp ngỏ lời xin thêm mấy phần gạo (cho chính gia đình và vài người nữa) khiến tôi hơi khó chịu. Tuy thế, ngay khi lên bước chân lên cái nhà nổi ọp ẹp và chật hẹp của ông ta thì thái độ của tôi thay đổi hẳn. Họ cũng cùng quẫn, có khác chi những đồng bào trôi sông lạc chợ của mình đâu.
Sách "Bên thắng cuộc" của Huy Đức kể lại nhiều chuyện bí ẩn trong hàng ngũ cộng sản mà người ngoài, nhứt là người miền nam, ít ai biết và cả một số chuyện liên hệ tới giới chức miền nam sau 30.04/75 trong cải tạo và tù vượt biên dưới thời ông Võ văn Kiệt. Có chuyện tác giả kể hấp dẫn nhưng không đúng sự thật bởi chính người trong cuộc, tức nạn nhơn, đọc qua chuyện của mình đã phải ngạc nhiên. Nhưng dầu sao, sách "Bên thắng cuộc" vẫn có giá trị thông tin khá hơn nhiều sách khác của người cộng sản viết mà ta đọc qua.
Hai phần ba thế kỷ đã qua, ba thế hệ đã bị hy sinh: hy sinh chống Pháp để giành độc lập, hy sinh chống Mỹ để thống nhất đất nước, hy sinh làm những nông dân không có đất, và những công nhân không có tay nghề để đô thị hoá và công nghiệp hoá đất nước. Với đường lối giáo dục hiện nay, rõ ràng, Đảng và Nhà Nước đang tính hy sinh (luôn) thế hệ kế tiếp – thế hệ thứ tư!
Nhìn lại trên 3 năm vừa qua được ghi nhận Mỹ càng ngày xung đột với Trung Cộng mà có lẽ cao điểm là trong tháng qua. Quả thực vậy cả 2 bên đã không còn coi nhau như là đối tượng hợp tác thân thiết như trong thời kỳ TT Obama mà nay càng ngày càng công khai chống nhau kịch liệt trên mọi phương diện, nếu hoàn cảnh cho phép!.
Trong ký ức thơ ấu của tôi, Đà Lạt không phải là nơi có nhiều chim chóc. Ngoài những bầy sẻ ríu rít đón chào nắng sớm trên mái ngói, và những đàn én bay lượn khắp nơi vào lúc hoàng hôn – thỉnh thoảng – tôi mới nhìn thấy vài chú sáo lò cò giữa sân trường vắng, hay một con chàng làng lẻ loi (và trầm ngâm) trên cọc hàng rào. Chào mào tuy hơi nhiều nhưng chỉ ồn ào tụ họp, giữa những cành lá rậm ri, khi đã vào hè và trái mai (anh đào) cũng đà chín mọng. Họa hoằn mới thấy được thấy đôi ba con chim lạ, đỏ/vàng rực rỡ (chả biết tên chi) xa tít trên những cành cây cao ngất, giữa đồi thông vi vút.
Với một người Mỹ gốc Việt như tôi, Tháng Lịch Sử Người Da Đen có nghĩa gì? Các từ “Da đen”, “Người Mỹ gốc Phi châu”, và “Người Mỹ gốc Việt,” tự chúng đã là các tên gọi nặng nề. Ngay cả khi được sử dụng chỉ để đòi lại căn cước và phẩm giá, chúng vẫn đầy rẫy sự phân chia chủng tộc, dù là thời nay hay trong quá khứ. Suy ngẫm về lịch sử người Da đen, làm sao tôi có thể vượt qua cái hậu quả dã man của sức tưởng tượng và các chính sách của người da trắng Châu Âu đã bắt rễ từ hơn 500 năm trước?
Toàn thể nhân loại đều đang hướng về Hương Cảng với ánh mắt lo âu cùng chia sẻ. Ngay cả báo giới của nước CHXHCNVN cũng vậy, cũng trích dịch từ những nguồn tin với ít nhiều hảo cảm dành cho những công dân ở hòn đảo nhỏ bé này: Theo South China Morning Post, giới chức sân bay Hong Kong đã hủy bỏ tất cả các chuyến bay kể từ 16h (giờ địa phương), đổ lỗi cho những cuộc biểu tình đã "làm gián đoạn nghiêm trọng" việc vận hành của sân bay, ngăn cản hành khách làm thủ tục check-in và kiểm tra an ninh.
Chuyện kỳ thị chủng tộc ở Mỹ không có gì mới. Nó đã tồn tại hàng nhiều thế kỷ và sẽ còn tồn tại bao lâu còn có sự sống chung giữa các màu da Trắng, Đen, Vàng, Nâu trong cùng một quốc gia có tên gọi Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Bất kể luật pháp nước Mỹ đã có và hiện có những biện pháp mạnh mẽ đối phó với vấn nạn kỳ thị. Bất kể các hệ thống truyền thông, các mạng lưới xã hội thường xuyên lên án các hành vi kỳ thị dù xuất hiện dưới bất cứ hình thức nào.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.