Hôm nay,  

Người Già Tại Mỹ Có Nên Về Sống Tại VN Không?

08/09/201300:00:00(Xem: 19187)
Nguyễn Ninh Thuận
(Viết một phần qua Sưu tầm)

Sáng nay chúng tôi thức dậy sớm mở Email ra đọc… Thông thường hàng trăm email từ các nhóm văn thơ,bạn hữu gởi đến, chúng tôi đọc lướt qua tựa đề rồi quyết định đọc hay xóa đi… Một email từ: dzung.bui với tựa "Người Già Có Nên Về Sống Tại VN Không? " bài do bạn BaTran giới thiệu… Đây là câu hỏi mà linh mục Hồ Sĩ Mậu đặt ra cho cử tọa trong Thánh lễ ngày 26/6/2007.

Vấn đề hơi tế nhị có thể gây phiền lòng một số ít quí cụ…Có nhiều câu hỏi được đặt ra...

- Đã là người Việt Nam có ai không muốn về sống trên quê cha đất tổ,để được gần mộ phần của tổ tiên, ông bà, cha mẹ? Nhất là được nói tiếng Việt mà không phải dùng một ngôn ngữ khác?…

- Sống ở Việt Nam mà nếu có tiền thì có sung sướng không? Có thể thuê người hầu hạ, nấu ăn, dọn dẹp và săn sóc cho mình không? Chi phí sống ở Việt Nam có thấp hơn sống ở Mỹ không? Các món ăn có hợp với khẩu vị, lại tươi tốt, giá cả rẻ hơn ở Mỹ không? Nhất là hiện nay thực phẩm không có chất lượng, vì tiền họ không nghĩ đến sức khỏe con người, mà trước mắt tiền và tiền đầy túi, sống chết mặc ai…

- Có một số ít người về để xây biệt thự để về hưởng thụ, vui chơi… để tự ái được thỏa mãn, cái tôi được vỗ về phải không?…

- Cũng có những kẻ chuyên lường gạt tiền bạc của người khác rồi đem tiền về Việt Nam đầu tư đất đai, nhà cửa và sống hưởng thụ và truỵ lạc trên mồ hôi, nước mắt và đồng tiền khó nhọc của kẻ khác phải không?

Cụ Năm cho biết… " Nhiều bà cụ già sống độc thân, muốn về Việt Nam ở trong các tu viện và trả tiền chi phí ăn ở cho các nữ tu, để sớm hôm được dự Thánh lễ, nhưng họ không nhận nuôi các bà… Ý định: "Ta về ta tắm ao ta" sớm tắt ngay…

Cậu Hoàng kể chuyện là "…các nữ tu một phòng có đến 4, 5 chiếc giường lát gỗ. Nắng rọi vào phòng nóng như thiêu như đốt, mà phòng không có lấy một cái quạt máy. Mẹ cậu muốn về, nhưng khi nhìn thấy thực tế là tỉnh mộng…"

- Có hai vợ chồng cụ già ở Úc với con cháu, nhưng hai cụ nằng nặc đòi về Việt Nam sinh sống với người con nuôi. Người con gửi tiền về cho người con nuôi chăm sóc cho hai cụ, nhưng họ đối xử rất tồi tệ… Thậm chí, họ lấy dây cột trói hai cụ lại, rồi chụp hình gửi sang để đòi tiền thêm. Các con ruột nóng ruột, đi về lo cho cha mẹ trở lại Úc, nhưng giấy tờ di trú đã hết hạn nên hai cụ không thể trở lại Úc được. Cụ ông buồn và chết, còn cụ bà thì đau khổ vì đã chọn lựa sai lầm …"

Anh Đang kể lại chuyện thương tâm của anh Toàn, bạn thân của anh.... " Sau khi vợ anh Toàn chết, anh nghe theo lời xúi dục của hai vợ chồng đứa con trai lớn bán nhà về VN sinh sống với chúng. Khi mới chân ước chân ráo trở về quê cũ, anh được bà hàng xóm đón tiếp như một vị khách quý vì sẳn tiền trong túi anh tiêu pha rất rộng rãi được lòng bà con. Nhất là hai vợ chồng con trai ân cần săn sóc anh rất chu đáo. Anh nghĩ cuối cuộc đời sống với con cháu là thượng sách… Thế là bao nhiêu tiền bạc anh ấy giao hết cho con trai sửa nhà cửa cho rộng rãi và buôn bán làm ăn… Cuộc sống êm ấm xảy ra được vài tháng, thế rồi mức săn sóc lơi dần ra… Chưa tới 1 năm tình thâm lại quay mặt 180 độ, con trai nghe lời vợ đối xử rất tệ bạc với cha ruột! Anh Toàn đòi tiền lại, nhưng hai vợ chồng thằng con trời đánh cho biết làm ăn thất bại không có tiền trả lại… Anh Toàn sừng sộ làm cho ra chuyện, nhưng có âm mưu, hai vợ chồng ra hai điều kiện: 1 là cha già ra khỏi nhà… hai là chúng cất một chòi nhỏ cuối vườn, gần bụi chuối để anh Toàn sinh sống! Thế rồi bao đêm suy nghĩ, anh Toàn thấy không trở vể Mỹ vì về VN lâu ngày giấy tờ không còn hiệu lực khi chưa vào quốc tịch và đã làm giấy tờ hồi hương… Anh phải ngậm bồ hòn làm ngọt, sống hết một kiếp sống thừa ở trong căn nhà lụp xục thiếu mọi tiện nghi với bữa đói bữa no...Thật là cái giá quá đắt cho tình nghĩa cha con dưới thời CS…

Mục Sư kể chuyện…

- Chúng ta biết điều kiện an ninh tốt chưa?… Có nạn nay người này đến kiếm chuyện, mai người kia đến khám xét không?…

- Khi hậu Việt Nam nay có khắc nghiệt, nóng nực, và mưa xuống là ngập sinh ra lụt lội hơn 30 năm về trước không? …

- Vấn đề ô nhiễm môi sinh: đường đi không tốt, ổ gà, bụi bặm, đầy khói xe, đông người chen chúc, ồn ào, kẹt xe như thế nào?…

- Thức ăn uống không hợp vệ sinh rồi phát sinh nhiều bệnh tật không?…

- Các tài xế có lái xe quá ẩu, không có sự an toàn không? …

- Bước chân ra khỏi nhà là tốn đủ mọi thứ tiền: nào là tiền di chuyển, tiền xe taxi, tiền tiêu, tiền tặng, và nhiều chi phí khác phải không?…

- Nạn hối lộ và đút lót làm cho hệ thống hành chánh thối nát và chậm chạp không?

- Điều kiện chữa trị y tế hơn Hoa Kỳ không?...

- Lối sống, lối suy nghĩ và mọi sinh hoạt khác biệt giữa hai nền văn hoá, khiến cho người Việt kiều đôi lúc có cảm tưởng mình là kẻ xa lạ trên chính quê hương của mình phải không?

Cụ An nói.. " Điều quan trọng nhất là những người già ở Mỹ có tiền trợ cấp xã hội, một tháng cũng hơn 800USD. Nếu tôi ra khỏi Mỹ trên 29 ngày là bị chính quyền cắt tiền già ngay vì đó đâu phải tiền hưu của tôi!" …

Thử tưởng tượng mình đem thân xác bịnh tật về Việt Nam mà không có tiền, liệu còn tình nghĩa gì không?

- "Nếu tôi không muốn sống với các con cháu vì họ đi làm, đi học suốt ngày, không có giờ để săn sóc thì xin vào trong các viện dưỡng lão có đông người Việt Nam ở California.! " Cụ An tâm sự tiếp…

"- Nếu các cụ theo đạo Phật thì cũng có các vị thượng toạ đến tụng kinh và cầu siêu cho các cụ còn sống cũng như đã qua đời. Ngoài ra còn có những hội đoàn đến thăm viếng, an ủi, và giúp vui cho quý vị. Các cụ thường tụ tập đọc kinh và cầu nguyện chung. Các con cháu thường đến thăm viếng các cụ bất cứ lúc nào… Có thương dân nghèo, thương quê hương thì về thăm và giúp đỡ. …" Mục Sư Ân cần nhắn nhủ...

- Hello, chị Thy Mai có khỏe không? -Chị bước qua tuổi hơn 70, có khi nào chị nghĩ về VN sống chuổi ngày còn lại và chết ở quê hương mình không?-

"- Mấy lâu nay trong người chị không được khỏe… Như em đã biết, chị đâu còn con cháu bên VN mà về luôn bên đó sinh sống! Chị chỉ còn gia đình hai ông anh, nay cũng già yếu bệnh tật luôn. Chị phải dành dụm trong tiền hưu trí của mình gởi về giúp gia đình các anh trong cơn nguy khốn! Trong 'cái khó bó cái khôn ', chị muốn về thăm các anh một chuyến, nhưng suy đi tính lại tốn rất nhiều tiền thì đâu có tiền giúp đỡ được! Chị cũng không muốn xin tiền các con chị, dù chị đã hy sinh cuộc đời chị là một mình đưa chúng đi vượt biên mấy chục năm về trước… rồi tất bật làm ăn nuôi chúng nên người hữu dụng. Nay chúng có công ăn việc làm vững chắc! Nhưng các con đã có gia đình riêng tư, chúng phải lo cho con cái học hành. Nước mắt chảy xuống mà em! …"

- Nhưng nếu chị còn con cháu bên VN thì chị có định về VN sống tiếp cuộc đời còn lại không?

"- Chắc là không đâu em! Chị không muốn làm gánh nặng cho con cái khi tuổi về già. Nay chị hết đau bệnh này lại đau bệnh khác liên mien, ở bên này đủ thầy đủ thuốc, không tốn tiền mà không mạnh hẳn, thì về VN chỉ khổ cho con cháu phải hầu hạ mình thôi! Chị chỉ về thăm chúng và thỉnh thoảng gởi quà bánh cho các cháu vui mừng là được! Bên này chị cũng lo đầy đủ cho mình khi nằm xuống!... Nếu chị thấy bệnh tật nhiều làm phiền đến con cháu thì vào viện dưỡng lão cho con cháu đỡ vất vả. Chị cũng đã làm giấy là nếu dại mình phải nằm một chỗ sống cũng như chết thì rút ống cho chị đi thanh thản, khỏi làm phiền con cháu lui tới thăm viếng! Ai cũng một lần ra đi… Sống mà đem niềm vui đến con cháu thì nên sống, còn không thì về với ông bà cho xong…"

- Hello chị Bạch Mai! Mấy tuần nay sao vắng bóng chị, chị về VN thăm nhà há?

"- Lễ nhiều, mấy đứa con chị đưa chị đi chơi mọi nơi vui lắm! Chị cũng định Tết về thăm quê hương một chuyến, nhưng còn e ngại thời tiết; không khí, thức ăn bị ô nhiễm, xe cộ đường sá kẹt, hơn nữa tiền bạc mình eo hẹp không quà cáp đủ cho người thân sẽ bị phiền trách…vì nhiều người ' áo gấm về làng' mình đâu bì với tiền hưu già ít ỏi của mình được! nên còn tính lại… thế mà bạn chị có ý hướng về an hưởng tuổi già bên VN chị chịu thua thôi! "

- Bạn chị có lãnh tiền hưu không hay lãnh tiền già?

"- Có người lãnh hưu thì còn mạnh miệng nói, nhưng có người chỉ lãnh tiền già nên e sợ sẽ bị cúp tiền luôn… Nếu về không có tiền thì buồn nhiều hơn vui ' vai mang bị bạc lè kè, nói quấy nói quá chúng nghe ầm ầm …' Đời mà em!...Bên này vui quá, đau ốm có thầy có thuốc, con cháu đưa đi chơi, già thì vô Nursing home, nếu không muốn làm phiền con cháu… À quên, cuối tuần này chị rảnh, có hội đoàn nào không, chị sẽ đi với em?..."

- Chị không có sức để đi đó thôi! Có nhiều mục đáng đi lắm, em sẽ tin chị biết và chị sắp xếp để đi nhé! Chào chị, chúc chị an vui..

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thông qua những sắc lệnh hành pháp vượt quyền hạn, tổng thống Trump cùng tỉ phú Elon Musk đã không ngừng tấn công vào những nền tảng cơ bản nhất của thể chế dân chủ Hoa Kỳ: nguyên tắc tam quyền phân lập, quyền bình đẳng về giới tính, xóa bỏ Tu Chính Án 14 của Hiến Pháp (người sinh ra ở Mỹ sẽ đương nhiên trở thành công dân Mỹ). Để đối phó, nhiều chính quyền tiểu bang, các tổ chức cộng đồng, tổ chức phi lợi nhuận… đã đệ nhiều đơn kiện liên bang để phản đối các chính sách độc đoán của chính quyền mới. Một số chính sách của Trump đã bị tòa án liên bang tạm dừng, ít nhất là tạm thời.
Nhiều người Việt các tiểu bang khác, khi tới thăm Quận Cam, bước vào Phước Lộc Thọ, sẽ kinh ngạc khi thấy hàng loạt áo dài sản xuất từ Việt Nam được may khéo, kiểu dáng tân kỳ, bán chỉ có 10 USD một áo. Rẻ kinh khủng, nhưng đồng bào mình ở quê nhà sống nhờ như thế. Rồi tới những món hàng nghệ thuật như đồ gốm sứ, vòng tay, tràng hạt, nón lá, đồ chơi trẻ em... đều bán rất rẻ. Chúng ta thắc mắc tại sao lại rẻ như thế. Hẳn nhiên, khi vào Phố Tàu Los Angeles, bạn cũng sẽ có những kinh ngạc tương tự với áo sường sám và các món tương tự từ nhiều thị trấn Hoa Lục. Nếu có chiến tranh thương mại giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc, tất cả những hàng hóa trong Phố Tàu Los Angeles sẽ tăng giá, và tại Phước Lộc Thọ, hy vọng, sẽ giữ giá y nguyên, nếu các nguyên vật liệu Việt Nam sản xuất không phải mua từ Hoa Lục. Tuy nhiên, sẽ tới lúc, khi đọc các bản báo cáo về bất quân bình thương mại, Tổng Thống Donald Trump trong cơn phẫn nộ thường trực bỗng nhiên thấy rằng cần áp thuế quan trên hàng Việt Nam.
Giữa lúc chính quyền mới của Tổng thống Donald Trump ngày càng mạnh tay thực hiện chính sách trục xuất di dân không giấy tờ, thì trong làn sóng ủng hộ, tỏ rõ sự vui mừng ấy, có rất nhiều người Việt máu đỏ da vàng. Bất kể họ là ai, đến Mỹ thời điểm nào, hình như họ quên mất câu chuyện bắt đầu từ 50 năm trước, về những người Việt tị nạn đầu tiên đã đặt chân lên nước Mỹ, cũng mang trên mình căn cước “di dân bất hợp pháp.”
Từ ngày chính thức nhậm chức, 20 tháng Giêng, 2025, chính quyền của Trump hoạt động rất năng nổ, chai sâm banh bật nút, rượu trào ra, sắc lệnh hành chánh trào ra, kế hoạch mới trào ra, thay đổi trào ra, tin đồn trào ra, vân vân, và những ly sâm banh cụng nhau leng keng rồi nốc cạn. Tuy nhiên, còn quá sớm, quá mới để có thể cảm nhận kết quả tốt hay xấu. Một số đông đang chờ đợi chính quyền Trump làm những điều để Mỹ nhảy vọt về kinh tế. Tiền ra nhín rịn, tiền vào ào ào, Cậu Sam trở nên giàu có. Cậu giàu, cháu có nhờ được không?
Theo khoa học về thần kinh, tình yêu được tạo ra bởi một số hóa chất trong não bộ. Thí dụ, khi chúng ta gặp ai đó đặc biệt với mình, các hormone như dopamine và norepinephrine sẽ kích thích phản ứng dẫn đến sự khen thưởng trong não bộ, khiến chúng ta muốn gặp người đó nhiều lần nữa, cũng giống như khi nếm thử món gì đó thấy ngon miệng, chúng ta thường sẽ thèm được ăn thêm.
Hay hay dở, bạn bè của chúng ta trước đây đều thực sự là người, hỉ nộ ái ố gì cũng đối đãi nhau trong giới hạn tốt xấu của con người. Nhưng bây giờ thì bạn có thể… hơn là người. “Bạn”, nhưng lại phong tỏa thông tin hay kiểm duyệt nhau, như thể chính quyền. “Bạn” nhưng, theo từng thái độ chính trị, có thể trục xuất, cấm vận hay tuyên chiến với nhau, hung hăng và sắt máu, như thể Anh, Nga, Pháp, Mỹ hay Tàu.
Doanh nhân Donald Trump đã khởi xướng trào lưu dân tuý và hai lần thắng cử tổng thống. Ngay khi xuất hiện lần đầu tiên trên chính trường để vận động tranh cử năm 2016, Trump không có tham vọng thu tóm quyền lãnh đạo Đảng Cộng hoà trong ý tưởng thù địch, mặc dù thể hiện nhiều quan điểm chống đối gay gắt. Ngược lại, ngày nay, "chủ thuyết Trump" chế ngự toàn diện mọi sinh hoạt của đất nước. Thực ra, khi nhìn lại hoạt động của Đảng trong thời hiện đại, đây là kết quả của một tiến trình dài nhằm tái định hình chiến lược bảo thủ mà Đảng đã đề ra vào những năm 1960.
“Tôi đã cố gắng rất nhiều để trở thành một di dân tốt của đất nước Hoa Kỳ. Tôi phục vụ trong quân đội. Tôi học cao học. Tôi làm việc cho chính phủ liên bang. Tôi luôn cố gắng làm tốt công việc của mình trong 15 năm qua. Nay, tôi, chúng tôi, đang hoang mang về những chính sách không rõ ràng, không biết từ ai. Thậm chí, sếp lớn nhất của cơ quan chúng tôi phải tổ chức cuộc họp để trấn an nhân viên về những email của OPM gửi ra gần đây kêu gọi chúng tôi nên tự động nghỉ việc để nhận tám tháng lương. Họ không khuyến khích chúng tôi trả lời những email như thế. Trên một diễn đàn của Fed, mọi người từ lo lắng, sợ hãi, cho đến bây giờ thì tất cả đều đồng ý sẽ chiến đấu đến cùng.”
Không ra tranh cử. Không được xác nhận chính thức. Cũng chẳng cầm một xu tiền lương từ chính phủ. Elon Musk, người giàu nhất thế giới, đã tuyên chiến với chính phủ liên bang Hoa Kỳ và, chỉ trong vài ngày, đã bắt đầu ra tay cắt giảm quy mô và ảnh hưởng của bộ máy chính quyền, đồng thời còn nắm được một số bí mật nhạy cảm nhất. Musk sử dụng mạng xã hội quyền lực của mình để định hướng dư luận, và không ngần ngại dọa dẫm rằng sẽ dùng khối tài sản khổng lồ của mình để hậu thuẫn cho đối thủ chính trị của bất kỳ ai dám chống đối.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.