Hôm nay,  

Lá Thư Từ Đức Quốc, 26-09-2013: Hậu Bầu Cử Quốc Hội 2013 Đảng Xanh và Hải Tặc ‘Kiểm Điểm, Chỉnh Đốn Nội Đảng’

27/09/201300:00:00(Xem: 14907)
Lê-Ngọc Châu
(Munich)

Hôm nay, người viết trở lại cùng quý độc giả với Lá Thư từ Đức quốc. Nếu thời gian cho phép lần lượt tôi sẽ tóm lược nhanh các tin liên quan đến "hậu bầu cử Quốc Hội Đức" đã xảy ra vào ngày Chủ Nhật 22-9-2013. Tôi bắt đầu với đảng Xanh và Hải Tặc.

* * *

Tối hôm 22.09.2013, ai theo dõi tình hình chính trị nước Đức đều thấy rõ cuộc bầu cử lại Quốc hội Đức diễn ra rất căng thẳng, gay cấn chưa từng có.

Đảng CDU của bà Merkel chiến thắng vẻ vang với 41,5% và vì FDP bị loại ra khỏi Quốc hội nên hiện đang tìm một "đồng minh mới" để thành lập chính phủ, hoặc liên minh với Xanh hay với SPD. Tuy nhiên hôm nay người viết tạm giới hạn viết về hai đảng Xanh + Hải Tặc (không thôi bài sẽ rất dài) và sẽ trở lại "chuyện liên minh của CDU" và của đảng FDP trong bài khác.

Như chúng ta biết, kết quả bầu cử hôm 22.09.2013 không đáp ứng được sự mong đợi đối với đảng Xanh và Hải Tặc nói riêng.

Xanh chiếm được 8,4% (năm 2009: 10,7%) là đảng thứ 4 được tham chính, thua luônTả Khuynh (8,6%) và là đảng yếu nhất trong 4 đảng gồm CDU/CSU, SPD, Tả Khuynh và Xanh. Vì vậy Xanh thất vọng hoàn toàn; lý do Xanh vài tuần trước bầu cử theo kết quả thăm dò ý kiến cử tri có thể chiếm đến 14%, hơn xa Tả Khuynh. Ngay trong đêm 22-09.2013 ban lãnh đạo Xanh đã tuyên bố sẽ tìm hiểu nguyên nhân đưa đến sự thất bại, chỉnh đốn lại nhân sự trong thành phần lãnh đạo cũng như xét lại đường lối chính trị đảng.

Và chuyện gì đến phải đến, hôm sau 23.09.2013 ban lãnh đạo của đảng Xanh tuyên bố "dọn đường" (ý nói đồng loạt từ nhiệm!) cho những nhân sự mới và sẽ bầu lại ban lãnh đạo trong một kỳ đại hội đảng bất thường sẽ được tổ chức nay mai, theo lời bà Clauida Roth, một trong hai vị chủ tịch của đảng Xanh sau khi ban lãnh đạo Xanh hộp tại Bá Linh và ngày giờ bà ta ấn định sau.

Hôm 24.09 Xanh cụ thể hơn sau phiên họp bất thường. Ông Trittin, bà Roth và Kuenast cho biết sau thất bại bầu cử là họ sẽ "thôi", không ra tranh cử vào hội đồng lãnh đạo của đảng Xanh trong cuộc bầu cử sắp tới. Riêng bà Goering-Eckardt, ứng cử viên hàng đầu của Xanh và thượng nghị sĩ Anton Hofreiter thì muốn trở thành trưởng khối tân dân biểu của Xanh tại Quốc hội Đức trong nhiệm kỳ 2013-2017. Ông Hofreiter là thượng nghị sĩ từ năm 2005. Từ năm 2011 ông là Chủ tịch Ủy ban Giao thông vận tải, nhưng cũng được xem là một chuyên gia môi trường và giống như Trittin ông ta thuộc về cánh tả của đảng Xanh. Hôm nay, 26.00.2013, chuyên gia về kinh tế Kerstin Andreae cho biết bà ta cũng ra tranh cử trưởng khối tân dân biểu của Xanh tại Quốc hội Đức. Vị chi sẽ có cuộc bỏ phiếu chọn lựa giữa Goering-Eckardt và Andreae trong nội đảng Xanh!

Trittin cho biết trong buổi họp nói trên là Xanh cần cải tổ nhân sự, có ban lãnh đạo mới với tầm nhìn là " Chúng tôi cần phải chuẩn bị vị trí của Xanh cho năm 2017 ". Đồng thời Trittin cho biết qua Twitter là ông và Katrin Gưring-Eckardt muốn dẫn đầu cuộc "thương lượng thành lập liên minh với CDU", nếu trường hợp này xảy ra!

Bà Roth nói qua "ARD-Morgenmagazin" là sẽ không ra tranh cử vào ban lãnh đạo Liên Bang của Xanh vào mùa Thu và thay vào đó muốn ra tranh cử chức phó chủ tịch Quốc hội Đức (Bundestagsvizeprsidentin). Kế vị chức chủ tịch của bà Roth sẽ là nữ chính trị gia đảng Xanh tiểu bang Saarland; Simone Peter. Đồng chủ tịch với bà Roth, Cem Ưzdemir cho biết muốn tái tranh cử chức chủ tịch đảng Xanh.

Cũng xin nhắc lại, bà Kuenast là người đã chủ xướng trong chiến dịch tranh cử với đề nghị giới thiệu một ngày Veggie (Veggie-Days) ở Kantinen mà qua đó bà ta đón nhận sự chỉ trích nặng nề từ liên minh cầm quyền màu đen và màu vàng.

Reinhard Btikofer, nghĩ sĩ Châu Âu cáo buộc Trittin rằng ông ta đã xuất hiện không như là ứng cử viên hàng đầu cho đảng nhưng chỉ như là " một phát ngôn viên của cánh trái ".

Cựu Ngoại trưởng Joschka Fischer ( Đảng Xanh ) buộc tội những thành viên hàng đầu của đảng Xanh là họ đã theo đuổi " một chiến lược" không những không giành được cử tri mới, mà còn làm cho nhiều cử tri cũ sợ hãi".

Tương tự đảng Xanh, xếp của đảng Hải Tặc (Piraten) Schloemer bỏ cuộc, tự động từ chức do hậu quả sự thất bại thê thảm của đảng trong cuộc tổng tuyển cử 22.09.2013 vừa qua. Qua sự yếu kém của Hải Tặc trong cuộc tổng tuyển cử, lãnh đạo đảng Bernd Schloemer đã từ chức. "Tạm biệt # Pirates! Vậy là xong đối với tôi. Tôi sẽ nghỉ hưu". Schloemer thông báo ngắn gọn như thế qua dịch vụ Twitter. Ông cám ơn cho bốn năm rưỡi tuyệt vời trong hội đồng lãnh đạo đảng liên bang. Đảng "Cướp biển" sẽ bầu trong kỳ đại hội đảng vào tháng 11 ở Bremen một hội đồng mới.

Điểm rất tiêu cực là tin tức liên quan đến Hải Tặc được cung cấp trong năm rưởi qua. Thay vì các cuộc tranh luận chính trị và nội dung của cuộc sống thì họ gây khó khăn, tạo không khí thù hằn cá nhân ngày càng chồng chất bao trùm lên cả những công việc khác. Nhiều tháng dài cãi cọ, bắt nạt nhau. Thêm vào đó, nhà chính trị John Ponader, giám đốc điều hành của Piraten còn tạo thêm sự kích động qua lời phát biểu tương tự như những ý tưởng phát xít của nghị sĩ Martin Delius /Berlin. Các vụ bê bối lớn và nhỏ chồng chất quá nhanh mà thậm chí còn có blog riêng của họ, Popcornpiraten.de được thành lập, báo cáo về vụ tranh chấp đang diễn ra bên trong nội đảng.


Theo nhận xét của người viết dựa vào tin tức báo chí loan tải thì Hải Tặc đã có khuyết điểm rất lớn là sự tranh chấp nhân sự trong nội đảng. Người ta có cảm tưởng sự tranh chấp về nhân sự giữa thành phần lãnh đạo còn quan trọng hơn nội dung, đường lối chính trị và chương trình tranh cử. Cho nên từ đó cử tri Đức lánh xa Hải Tặc cách nhanh chóng cũng là chuyện dễ hiểu!

Piraten trong cuộc tổng tuyển cử vào ngày chủ nhật 22-09-2013 chỉ chiếm 2,2 phần trăm số phiếu và không vào được quốc hội Đức như ý muốn. Schloemer nói qua Spiegel Online: " đã đến thời điểm đòi hỏi người với với những đường lối chính trị mới! " Schloemer nói thêm: " tôi muốn tự quyết định khi nào tôi ra đi.."

Schloemer được bầu làm chủ tịch đảng Hải T8ạc (hay Cướp Biển=Piraten) trong năm 2011, vào thời điểm đó "Piraten cao bay" và đã thắng cử liên tiếp ba lần, được tham chính tại 4 nghị viện tiểu bang (Berlin, NRW, Saarland và Schlewig-Holstein). Schloemer, 41 tuổi, từng là công chức trong Bộ Quốc phòng được dẫn đầu bởi CDU, đã hai năm giữ chức thủ quỹ trong ban điều hành liên bang của đảng Piraten.
germany-merkel-wins-big-resized
Đảng CDU của bà Merkel thắng lớn với 41,5%.

Thay lời kết:

Người viết mạo muội đưa ra vài nhận định riêng sau đây đi từ những dữ kiện nêu trên:

• Đức là một nước Dân Chủ, đa đảng nên khác với cộng sản đông Đức nói riêng và các nước theo chủ nghĩa xã hội nói chung như cộng sản Việt Nam là các chính đảng luôn ý thức được vai trò của họ vì quyền lợi quốc gia và đảng. Thấy không đủ uy tín và mất đi sự ủng hộ của cử tri họ "tìm cách từ nhiệm", dọn đường cho những khuôn mặt mới vớ hy vọng qua đó, những chính trị gia mới này sẽ kéo đảng nói riêng ra khỏi khó khăn hiện tạị.

Họ là những chính trị gia chuyên nghiệp, có trình độ và nghề nghiệp vững chắc trước khi dấn thân phục vụ, làm việc cho đảng. Tuy rằng họ có lương bỗng cao nhưng không vì thế "cố bám trụ" và đây là điều chúng ta (nếu muốn) có thể lưu ý, học hỏi.

• Uy tín đóng vai trò quan trọng ! Trittin, ứng cử viên hàng đầu của Xanh một tuần trước khi bầu cử xảy ra bị báo chí phanh phui quá khứ xấu cách đây 32 năm. Vào năm 1981, Trittin ủng hộ "cho việc ấu dâm", một tội phạm hình sự! Bản tin với chứng cớ đàng hoàng cáo buộc Tritten và truyền thông Đức nhắc đi nhắc lại nhiều lần nên Xanh nghĩ rằng đây cũng là 1 trong các nguyên nhân làm cử tri Đức không ủng hộ Xanh như họ mong đợi.

• Ngoài ra, đường lối chính trị của một đảng đóng vai trò quan trọng tại một quốc gia rất dân chủ như Đức. Chính sách chính của Xanh là môi sinh, và nói cho cùng những đường lối khác cũng không khác gì CDU, SPD cũng muốn đem lại cơm nó áo ấm cho người dân, cài tổ giáo dục, phát triển kinh tế …; chỉ có khác về hình thức hay phương thức thực hiện.

• Đảng hải tặc khi mới xuất hiện gây chú ý nhất là giới trẻ liên quan đến "chính sách Internet nói chung, là đảng nhỏ theo xu hướng Informationsgesellschaft (information society, tạm dịch là Thông Tin Xã Hội". Tuy vào được 4 nghị viện tiểu bang nhưng Piraten chẳng đưa ra thêm được đường lối nào cụ thể hơn nữa nên cử tri Đức không ủng hộ và kết quả bầu cử quốc hội 2013 vừa qua với 2,2% đủ cho đảng Piraten hiểu rằng họ chưa đủ "tầm vóc" để lọt vào quốc hội Đức. Muốn vậy Hải Tặc phải chứng minh cho thấy họ có những chính sách khả thi hơn nhằm phục vụ cho đất nước và dân chúng Đức!

• Dành rằng tranh chấp trong sinh hoạt chính trị hay cộng đồng..v.v… khó tránh khỏi nhưng nếu tranh giành vì chức vụ, tạo phe cánh chửi bới nhau như Hải Tặc là một thí dụ điển hình khó mà có chỗ đứng trên chính trường Đức là một nước Tư Do Dân Chủ. Vì đủ mọi thành phần đảng viên của hành chục đảng phái cũng như ứng cử viên độc lập cho nên dân chúng Đức tha hồ chọn lưạ những nhân sự uy tín, phục vụ cho đất nước và mang lại phúc lợi cho người dân như có thể tùy theo khả năng để bầu, ủng hộ. Đảng nào hay đại diên dân cử nào được bầu nhưng trong quá khứ không gây được niềm tin đối với cử tri Đức thì đừng mong sẽ nhận được sự ủng hộ của họ lần nữa qua "Lá phiếu Dân Chủ"!

Tóm lại, "Lá phiếu Dân Chủ" của cử tri Đức đã được sử dụng đúng theo ý của họ, không bị một áp lức nào cả. Trong hầu hết các cuộc bầu cử xảy ra ở Đức theo sự nhận xét của người viết thì đảng nào có uy tín, nhân sự tốt họ ủng hộ. Còn nếu thấy không đáp ứng được sự mong đợi của người dân thì cử tri Đức mạnh dạn, không vì cảm tình riêng "bỏ phiếu bằng chân" loại ngay ra khỏi chính quyền. Một thí dụ cụ thể nhất là FDP đã thất bại thê thảm hôm 22.09.2013, bị loại ra khỏi quốc hội Đức và hôm sau 23.09.2013 không những chủ tịch đảng Roesler mà toàn ban lãnh đạo đảng gồm 54 chính trị gia tên tuổi đồng loạt từ chức. (Tôi sẽ chi tiết hơn trong 01 bài viết khác!). Kể cả những nghị sĩ tên tuổi hay đảng tham chính, nhưng nếu chỉ là "nghị gật hay tham chính cho có mà thôi, thụ động" thì trong nhiệm kỳ tới cử tri Đức không ủng hộ nữa, họ sẵn sàng "bỏ phiếu mời thành phần này đi chỗ khác chơi".

Lá Thư từ Đức quốc khá dài rồi nên xin tạm dừng ở đây. Sẽ trở lại với quý độc giả nay mai.

Lê-Ngọc Châu (Munich, Chiều ngày 26.09.2013)
(Tài liệu tham khảo: AFP, Spiegel Online, Yahoo-News)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tây Bắc hay Tây Nguyên thì cũng chừng đó vấn đề thôi: đất đai, tôn giáo, chủng tộc… Cả ba đều bị nhũng nhiễu, lũng đoạn tới cùng, và bị áp chế dã man tàn bạo. Ở đâu giới quan chức cũng đều được dung dưỡng, bao che để tiếp tục lộng quyền (thay vì xét sử) nên bi kịch của Tây Nguyên (nói riêng) và Cao Nguyên (nói chung) e sẽ còn dài, nếu chế độ toàn trị hiện hành vẫn còn tồn tại...
Bữa rồi, nhà thơ Inra Sara tâm sự: “Non 30 năm sống đất Sài Gòn, tôi gặp vô số người được cho là thành công, thuộc nhiều ngành nghề, đủ lứa tuổi, thành phần. Lạ, nhìn sâu vào mắt họ, cứ ẩn hiện sự bất an, lo âu.” “Bất an” có lẽ không chỉ là tâm trạng của người Sài Gòn mà dường như là tâm cảm chung của toàn dân Việt – không phân biệt chủng tộc, giới tính hay giai cấp nào ráo trọi – nhất là những kẻ sắp từ giã cõi trần. Di Cảo của Chế Lan Viên và di bút (Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất) của Nguyễn Khải, theo nhận xét của nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn, chỉ là những tác phẩm “cốt để xếp hàng cả hai cửa. Cửa cũ, các ông chẳng bao giờ từ. Còn nếu tình hình khác đi, có sự đánh giá khác đi, các ông đã có sẵn cục gạch của mình ở bên cửa mới (bạn đọc có sống ở Hà Nội thời bao cấp hẳn nhớ tâm trạng mỗi lần đi xếp hàng và không sao quên được những cục gạch mà có lần nào đó mình đã sử dụng).”
Tập Cận Bình tin rằng lịch sử đang dịch chuyển theo hướng có lợi cho mình. Trong chuyến thăm Vladimir Putin tại Matxcơva vào tháng 3 năm ngoái, nhà lãnh đạo Trung Quốc nói với Tổng thống Nga rằng “Ngay lúc này, chúng ta đang chứng kiến một sự thay đổi chưa từng thấy trong 100 năm qua, và chúng ta đang cùng nhau thúc đẩy sự thay đổi ấy.”
Sau 20 năm chiêu dụ Kiều bào về giúp nước không thành công, đảng CSVN lại tung ta Dự án “Phát huy nguồn lực của người Việt Nam ở nước ngoài phục vụ phát triển đất nước trong tình hình mới” vào dịp Tết Nguyên Đán Giáp Thìn 2024. Đây là lần thứ tư, từ khi có Nghị quyết 36-NQ/TW ngày 26 tháng 3 năm 2004, một Quyết định nhằm mưu tìm đầu tư, hợp tác khoa học, kỹ thuật và tổ chức các Hội, Đoàn người Việt ở nước ngoài, đặt dưới quyền lãnh đạo của đảng CSVN được tung ra...
Khi số lượng di dân vượt biên bất hợp pháp qua biên giới Hoa Kỳ-Mexico tăng cao kỷ lục, câu hỏi quan trọng được đặt ra là: Làm thế nào mà Hoa Kỳ lại rơi vào tình trạng này, và Hoa Kỳ có thể học hỏi những gì từ cách các quốc gia khác ứng phó với các vấn đề an ninh biên giới và nhập cư. Chào đón công dân nước ngoài đến với đất nước của mình là một việc khá quan trọng để giúp cải thiện tăng trưởng kinh tế, tiến bộ khoa học, nguồn cung ứng lao động và đa dạng văn hóa. Nhưng những di dân vào và ở lại Hoa Kỳ mà không có thị thực hoặc giấy tờ hợp lệ có thể gây ra nhiều vấn đề – cho chính bản thân họ và cho cả chính quyền địa phương bởi tình trạng quá tải không thể kịp thời giải quyết các trường hợp xin tị nạn tại tòa án nhập cư, hoặc cung cấp nơi ở tạm thời và các nhu cầu cơ bản khác. Mà tình trạng này hiện đang xảy ra ở rất nhiều nơi ở Hoa Kỳ.
Trên vai những pho tượng trắng trong vườn Lục Xâm Bảo, lá vàng đã bắt đầu rơi lất phất. Mùa Thu Paris thật lãng mạn. Henry Kissinger đi dạo quanh một hồ nhỏ ở ngoại ô gần Rambouillet. Nơi đây từng cặp tình nhân đang nắm tay nhau bên những cành cây la đà bóng hồ. Ông thấy lòng mình nao nao (melancholic) vì sắp tới phiên họp quan trọng nhất với ông Lê Đức Thọ.
Tôi nghe nhiều người tỏ ý bi quan về hiện cảnh cũng như tương lai (đen tối) của Việt Nam. Dân tộc nào, số phận đó. Một đất nước có những người viết sử và làm luật (cỡ) như ông Dương Trung Quốc thì… đen là phải!
Việt Nam bước vào năm Giáp Thìn 2024 với gánh nặng tham nhũng và một đội ngũ “không nhỏ” cán bộ, đảng viên suy thoái đạo đức lối sống. Đó là cảnh báo của người đứng đầu đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng, trong cuộc phỏng vấn đầu năm của Thông Tấn Xã Việt Nam...
Từ thế kỷ thứ ba trước Tây lịch, Triết gia Mạnh Tử (372-289 BC) của Trung Hoa đã nói rằng, “Dân là quý, thứ đến đất nước, rồi tới vua.” Điều đáng nói là Mạnh Tử là người đi theo học thuyết của Nho Gia vốn chủ trương vua là con ông Trời (Thiên tử) được sai xuống nhân gian để trị quốc an dân, vậy mà cũng không thể phủ nhận vai trò quan trọng, nếu không muốn nói là tối quan trọng của người dân. Thời hiện đại, công pháp quốc tế đã nêu ba yếu tố chính hình thành một quốc gia: người dân, lãnh thổ và chính quyền. Trong đó, thật ra người dân chính là yếu tố then chốt quyết định. Lãnh thổ nếu không có dân ở, không có người quản trị thì không phải là đất nước của một dân tộc. Chính quyền từ người dân mà ra, bởi vì trước khi một người ra nắm quyền cai trị đất nước thì người đó phải là một người dân của đất nước ấy. Hơn nữa, sự thịnh suy của một quốc gia nằm trong tay người dân.
“Phản động lực” mà người Đài Loan thể hiện trong cuộc bầu cử tổng thống vừa rồi khiến tôi, sau những suy nghĩ miên man về chuyện nước non, lại quay về với bài học yêu nước của thời tiểu học với câu hỏi khó, khiến nhiều học trò gác bút: “Em hãy tìm từ phản nghĩa với ‘tôn đại’.” Trung Quốc càng hung hăng đe dọa bao nhiêu, Đài Loan càng quật cường ngạo nghễ bấy nhiêu. Mà nếu Bắc Kinh ngu ngơ hay vờ vịt không biết gì đến định luật này thì, thầy nào tớ đó, Hà Nội cũng mù tịt hay giả bộ tương tự. Họặc mù tịt như thể đã hoàn toàn miễn dịch trước luật này; hoặc đóng kịch như thể không hề sống trong không gian ba chiều bình thường mà là một môi trường nào đó thiêu thiếu, cơ hồ chỉ… hai chiều rưỡi.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.