Hôm nay,  

Làn Gió Lành

27/11/201300:00:00(Xem: 6402)
Thế là Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu đã làm xong một chuyến đi xa đến tận trung tâm nước Cộng hòa Liên bang Đức, tại đó anh hoàn thành một tác phẩm dài 33 kỳ.

Anh có cách viết nhanh nhạy, vài ngày ra một bài, theo kiểu kể chuyện, dễ hiểu, sinh động, chân thực. Anh sớm tạo cho mình một bút pháp riêng. Trong Đại Vệ Chí Dị (Chuyện lạ nước Vệ) anh áp dụng lối viết độc đáo, phỏng theo cách viết xưa của tiểu thuyết lịch sử tràng giang đại hải nhiều chương mục bên Trung Hoa, như Thủy Hử, Tam Quốc Chí, Đông Chu Liệt Quốc… với những nhân vật được khắc họa qua những tính cách đặc sắc riêng, nhưng lại chỉ để nói về tình hình hiện tại, con người hiện tại, xã hội hiện tại của nước Việt ta.

Cái hay, cái hấp dẫn, thú vị của văn tài Người Buôn Gió là ở đó.

Đọc Người Buôn Gió, thoạt đầu cứ nghĩ là chuyện cổ xưa, ở nước nào xa xôi lạ lẫm, những nhân vật ở tận đâu đâu tưởng tượng ra, để rồi bỗng thấy đích thị là chuyện nước non ta lúc này.

Nhưng cái hay hơn nhiều, hấp dẫn hơn nhiều là thái độ dấn thân của Bùi Thanh Hiếu cho cuộc đấu tranh giữ vững độc lập, toàn vẹn lãnh thổ quê hương, giành lại tự do cho toàn xã hội, nêu cao chí khí yêu nước, thương dân thật lòng, thể hiện trong mỗi bài của anh. Anh bị theo dõi, hành hung, dọa nạt, quấy rối, vào tù, dụ dỗ, mua chuộc… đủ kiểu nhưng vẫn theo con đường đã chọn, không chút băn khoăn nao núng. Anh hiểu từ đáy lòng nghĩa vụ của một công dân trẻ thời đất nước lâm nguy, không thể thoái thác trách nhiệm trước đồng bào và lịch sử, dù phải hy sinh cá nhân và gia đình trên nhiều mặt.

Người Buôn Gió vừa hoàn thành loạt bài Từ Ngõ Phất Lộc Đến Weimar (in liên tiếp trên mạng Đàn Chim Việt và một số mạng khác), viết trong thời gian anh được mời sang CH LB Đức để nghỉ ngơi và sáng tác, theo lời mời của thị trưởng Weimar, một thành phố xinh đẹp đặc sắc về chính trị, văn hóa, nơi có nhà lưu niệm của các danh nhân văn hóa Goethe, Schiller…

Anh về nước với tập sáng tác 33 bài viết nóng hổi, kể lại quá trình hoạt động của anh, ghi lại một cách chân thật và cực kỳ sống động cuộc đọ sức giữa chính quyền độc đảng, độc đoán, độc ác, bộ máy CA an ninh, với anh, với các anh chị em cùng anh đứng dậy đòi quyền làm người.

Qua sáng tác này, đông đảo bạn đọc trong nước và nước ngoài có thể hình dung rõ thêm cuộc đấu tranh gay go quyết liệt của anh chị em dấn thân cho dân chủ tự do và nhân quyền. Chúng ta có thể rút ra nhiều bài học quý, nhiều kinh nghiệm cần thiết cho cuộc đấu tranh trực diện với bộ máy đàn áp vẫn diễn ra hàng ngày.

Có thể nói bạn Bùi Thanh Hiếu đã làm một việc rất có ích, ôn nhớ lại, ngẫm nghĩ, gần như tổng kết cả một thời kỳ đấu tranh đang trên đà mở rộng, lan tỏa nhanh, vững chắc. Điều này giải thích vì sao anh chị em ta ngày càng sung sức, lạc quan, gắn bó keo sơn với nhau, qua hình ảnh náo nức chào đón Đinh Nhật Uy ngay trước tòa án, hay cảnh tuổi trẻ VN tự tin, đàng hoàng ra vào các sứ quán, cơ quan đại diện nước ngoài ở Hà Nội để bàn bạc với bạn bè quốc tế về cuộc đấu tranh, cũng như rủ nhau lên đường xuất ngoại công khai sang Bangkok, Manila để phối hợp đấu tranh với các bạn nước ngoài và học tập về dân chủ. Đây là sự chia sẻ tâm huyết của Bùi Thanh Hiếu với bạn bè xa gần, với tuổi trẻ thân thiết nước ta, một món quà cuối năm, quà Tết dương lịch và Tết âm lịch rất quý, thiết thực, lại đúng lúc vì phong trào đang có cơ hội đột biến theo cấp số nhân.


Các cán bộ an ninh, công an các cấp, từ bộ trưởng, thứ trưởng CA, hơn 300 viên tướng CA, cùng cán bộ cao cấp, trung cấp, sơ cấp, và ngàn vạn nhân viên công an hãy chăm chú đọc tác phẩm này để hiểu rõ trách nhiệm của mình, để chớ lầm lẫn bạn, thù, ta, để hãy là bạn tốt của dân, không phải là tai họa của xã hội. Bởi những nhân vật chính ở phía chính quyền CS, độc đảng, mang nhãn hiệu Mác Lê, được đặc tả trong tác phẩm mới này hầu hết là sỹ quan an ninh Công an các cấp, ở bộ CA, CA tỉnh, thành, huyện, quận, xã, ở các trại giam trong Nam ngoài Bắc, phần lớn là kẻ hung dữ, độc ác và gian dối, hống hách.

Xin mời các ông tướng tá, sỹ quan CA hãy đọc cho kỹ, để từ nay bảo nhau không được gọi dân bằng thằng nọ con kia, gọi người cao tuổi là thằng già, con mẹ, không được văng tục, chửi bới, đạp giày vào mặt dân, bịt mồm linh mục, sỗ sàng mất dạy với nữ công dân như họ từng làm với Phương Uyên, Minh Hạnh, đánh đập tàn bạo hàng trăm hàng ngàn dân oan, làm chết hàng loạt công dân ngay trong trụ sở công an. Có đến hằng ngàn vụ trọng án, nhưng các bộ trưởng, thứ trưởng CA vẫn câng câng khinh dân ra mặt, vì nhà nước, chính phủ không ai dám đụng đến họ. Trong khi ở CH LB Đức chỉ 1 công dân bị chết mờ ám trong tù là bộ trưởng công an phải đích thân tường trình vụ việc trước quốc hội và trước báo chí tự do. Tính mạng công dân trên thế giới phải có giá trị ngang nhau, không thể nơi khác ta là người, ở ta như súc vật.

Có thể nói món quà quý mang từ Weimar về Bùi Thanh Hiếu cũng có thiện ý tặng cho đội ngũ toàn ngành công an, từ trên xuống dưới, trong đó vẫn có một vài người quý hiểm ngầm ủng hộ và đồng cảm với anh. Mong các người ấy biết giật mình khi thấy lại mình trong sách, để biết hổ thẹn với lương tâm, với gia đình, người thân, bạn bè, láng giềng…

Cám ơn Bùi Thanh Hiếu đã tận dụng một cuộc xuất ngoại bổ ích và lý thú. Cảm ơn ông thị trưởng Weimar đã có một sáng kiến quý hóa mang tình quốc tế đậm đà.

Làn gió khỏe khoắn của thời đại đã đưa Người Buôn Gió từ Đông Nam Á sang tận trung tâm châu Âu, để anh lại mang trở về một làn gió mát Lành.

Một chuyến “buôn” hữu nghị có lãi to cho phong trào dân chủ và nhân quyền, cho bà con dân oan thân thiết, cho toàn dân ta đang khát khao đến cháy họng các quyền sống tự do thật sự, khao khát một hiến pháp dân chủ thứ thiệt, lần này quyết tiễn đưa vào nghĩa địa học thuyết giáo điều Mác - Lênin, vĩnh viễn chôn vùi quyền sở hữu toàn dân phi lý.

Đáng mừng nhiều hơn nữa là tác phẩm mới của Bùi Thanh Hiếu, được dịch ra các thứ tiếng Anh, Đức, Pháp, Tây Ban Nha, Nga, Trung Hoa… sẽ có thể là chứng từ có giá trị văn học và pháp lý cao gửi đến các cơ quan Liên Hiệp Quốc, đến Cao Ủy Nhân quyền, đến Hội đồng Nhân quyền LHQ ( Việt Nam mới được vào) cũng như với cơ quan quốc tế chống tra tấn và chống xét xử bất công. Thế giới đang cần những chứng từ sinh động, chân thực, không che dấu cũng không tô vẽ thêm, người thật việc thật, thời gian địa điểm rõ ràng minh bạch, trong đó giá trị tâm lý, tư tưởng, chính trị, văn học, thẩm mỹ, xã hội, pháp lý gắn liền nhau.

Bùi Tín

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đạo đức của thị trường không phải kinh doanh lương thiện mà chính ở chổ đầu tư khôn ngoan và chính chắn sẽ được thị trường tưởng thưởng, bằng ngược lại liều lỉnh hay lảng phí sẽ bị đào thải. Bàn tay vô hình thường xuyên tẩy sạch các sai lầm thì thị trường mới sinh hoạt tự do và lành mạnh. Sách báo kinh tế Hoa Kỳ lại nhắc đến “moral hazard” hay là rủi ro đạo đức. Giống như cháu hư tại bà tức có can thiệp từ bên ngoài - thường là do bàn tay hữu hình của nhà nước – dung dưỡng bao che khiến thị trường trở nên ỷ lại không cải sửa thói hư tật xấu. Thị trường không tự sửa sai sẽ có ngày vấp ngã giết chết nền kinh tế.
“Các ‘đại gia’ đó đã trở về Việt Nam từ thập niên 1990 khi đất nước bắt đầu mở cửa để đổi mới. Họ đầu tư chủ yếu vào bất động sản và xây dựng quan hệ là hai thứ tài sản có lợi nhất trong thời quá độ. Với túi tiền và kinh nghiệm tham nhũng ở Liên Xô và Đông Âu cũ, họ là những người cơ hội (như ‘carpetbaggers’) đặc trưng của thời kỳ tích tụ tư bản hoang dã.
Chuyện thứ nhì vui, tràn đầy hạnh phúc. Đoàn lính đang diễn hành, sắp tới khán đài. Bổng một anh lính trẻ, tân binh của Trường Võ bị, đưa tay ra hiệu vào nhóm người đừng trên lề đường coi lễ. Một cô đầm, xiêm y tươm tất, vội tiến ra tới gần anh lính. Anh lính liền bước ra khỏi hàng, quì xuống, móc túi lấy ra chiếc nhẫn đính hôn, đeo vào ngón tay áp út của cô đầm. Họ đứng dậy, dĩ nhiên là ôm nhau hôn tuy còn luật ngăn cách vì dịch vũ hán! Cấm hôn!
Theo bản tin đăng trên trang mạng Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, Ngoại Trưởng Blinken đã tái cam kết sự ủng hộ của Hoa Kỳ với khối ASEAN, xây dựng mối quan hệ chiến lược dựa trên nhân quyền và các quyền tự do phổ quát, sự thịnh vượng kinh tế và dựa theo lợi ích người dân. Ông cũng cam kết là Hoa Kỳ sẽ tiếp tục giúp đỡ các quốc gia trong khu vực chống lại đại dịch Covid-19 qua các chương trình viện trợ của Mỹ.
Khi Tổng thống Mỹ Joe Biden và Tổng thống Nga Vladimir Putin tổ chức hội nghị thượng đỉnh đầu tiên tại Geneva vào tháng trước, vũ khí mạng đóng vai trò lớn hơn trong chương trình nghị sự so với loại vũ khí hạt nhân. Rõ ràng thế giới đã thay đổi kể từ Chiến tranh Lạnh, nhưng Biden đã hoàn thành điều gì, nếu có?
Hoa Kỳ đang rút quân khỏi Afghanistan, dự định sẽ đưa hết binh lính ra khỏi vùng đất này vào cuối tháng Tám, sau 20 năm can thiệp quân sự và giúp xây dựng quốc gia. Quan ngại là quân Taliban chống đối chính phủ đang chiếm đất giành dân tại nhiều nơi và đã kiểm soát được nhiều quận. Hình ảnh sụp đổ của Việt Nam Cộng hoà năm 1975 đang được nhiều giới chức và truyền thông Mỹ nhắc lại và đặt câu hỏi là chuyện gì sẽ xảy ra nếu Taliban chiếm được Thủ đô Kabul.
Như vậy, những ai trong đảng CSVN đang hô hoán rằng “thực hành tập trung dân chủ trong đảng để lan tỏa ra toàn xã hội” là hoang tưởng, mị dân. Hãy lấy bằng chứng vài việc để xem dân đã có dân chủ chưa, như: Quyền tự do Tín ngưỡng và hoạt động Tôn giáo bi kiểm soát; Tự do tư tưởng, ngôn luận và báo chí bị phủ nhận; Người dân không có quyền ra báo.
Điều quan trọng đáng lưu ý là với Rashford và Sancho, hai cầu thủ dự bị vào sân thay người của Anh đã không thành công vì "yếu thần kinh". Ác mộng của người Anh trong loạt sút luân lưu bước sang một chương mới. "Tam sư (Anh Quốc)" thất bại trận chung kết trong "vụ Lotterie (Xổ số) 11 mét và qua đó bỏ lỡ danh hiệu vô địch châu Âu! Thật là cay đắng vô cùng cho đội tuyển Anh !. Ý đọat ngôi Vô Địch Túc Cầu Châu Âu lần thứ hai kể từ năm 1968. Đội tuyển Anh trải qua một "trận chung kết chấn động" trên sân nhà của họ, điều mà đội Southgate sẽ phải chịu đựng trong một thời gian dài.!
Thách thức của Tàu ngày nay đối với thế giới, nhứt là Âu châu và Huê kỳ, không chỉ là ý thức hệ, mà còn là kinh tế và công nghệ cao. Vậy các nước Dân chủ chấp nhận lệ thuộc Tàu vì tiền hay phải liên kết ngăn chận? Ông Tổng thống Joe Biden của Huê kỳ tuyên bố sẽ tổ chức một Diễn Đàn Dân chủ vào cuối năm để chống Tàu bành trướng!
Với tuổi già ở Mỹ với thế hệ thứ ba, ông bà mong muốn cháu nội, cháu ngoại nói được, viết được tiếng Việt là là tiếng mẹ đẻ là niềm vui trong gia đình. Vì vậy nơi nào có nơi dạy tiếng Việt cho con em, phụ huynh như tìm được cái phao để tuổi thơ tìm về cội nguồn. Đối với ông bà, khi các cháu nói “thưa ông, thưa bà, chào ông, chào bà…” nghe rất thân thương và mát lòng.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.