Hôm nay,  

Làn Gió Lành

27/11/201300:00:00(Xem: 6144)
Thế là Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu đã làm xong một chuyến đi xa đến tận trung tâm nước Cộng hòa Liên bang Đức, tại đó anh hoàn thành một tác phẩm dài 33 kỳ.

Anh có cách viết nhanh nhạy, vài ngày ra một bài, theo kiểu kể chuyện, dễ hiểu, sinh động, chân thực. Anh sớm tạo cho mình một bút pháp riêng. Trong Đại Vệ Chí Dị (Chuyện lạ nước Vệ) anh áp dụng lối viết độc đáo, phỏng theo cách viết xưa của tiểu thuyết lịch sử tràng giang đại hải nhiều chương mục bên Trung Hoa, như Thủy Hử, Tam Quốc Chí, Đông Chu Liệt Quốc… với những nhân vật được khắc họa qua những tính cách đặc sắc riêng, nhưng lại chỉ để nói về tình hình hiện tại, con người hiện tại, xã hội hiện tại của nước Việt ta.

Cái hay, cái hấp dẫn, thú vị của văn tài Người Buôn Gió là ở đó.

Đọc Người Buôn Gió, thoạt đầu cứ nghĩ là chuyện cổ xưa, ở nước nào xa xôi lạ lẫm, những nhân vật ở tận đâu đâu tưởng tượng ra, để rồi bỗng thấy đích thị là chuyện nước non ta lúc này.

Nhưng cái hay hơn nhiều, hấp dẫn hơn nhiều là thái độ dấn thân của Bùi Thanh Hiếu cho cuộc đấu tranh giữ vững độc lập, toàn vẹn lãnh thổ quê hương, giành lại tự do cho toàn xã hội, nêu cao chí khí yêu nước, thương dân thật lòng, thể hiện trong mỗi bài của anh. Anh bị theo dõi, hành hung, dọa nạt, quấy rối, vào tù, dụ dỗ, mua chuộc… đủ kiểu nhưng vẫn theo con đường đã chọn, không chút băn khoăn nao núng. Anh hiểu từ đáy lòng nghĩa vụ của một công dân trẻ thời đất nước lâm nguy, không thể thoái thác trách nhiệm trước đồng bào và lịch sử, dù phải hy sinh cá nhân và gia đình trên nhiều mặt.

Người Buôn Gió vừa hoàn thành loạt bài Từ Ngõ Phất Lộc Đến Weimar (in liên tiếp trên mạng Đàn Chim Việt và một số mạng khác), viết trong thời gian anh được mời sang CH LB Đức để nghỉ ngơi và sáng tác, theo lời mời của thị trưởng Weimar, một thành phố xinh đẹp đặc sắc về chính trị, văn hóa, nơi có nhà lưu niệm của các danh nhân văn hóa Goethe, Schiller…

Anh về nước với tập sáng tác 33 bài viết nóng hổi, kể lại quá trình hoạt động của anh, ghi lại một cách chân thật và cực kỳ sống động cuộc đọ sức giữa chính quyền độc đảng, độc đoán, độc ác, bộ máy CA an ninh, với anh, với các anh chị em cùng anh đứng dậy đòi quyền làm người.

Qua sáng tác này, đông đảo bạn đọc trong nước và nước ngoài có thể hình dung rõ thêm cuộc đấu tranh gay go quyết liệt của anh chị em dấn thân cho dân chủ tự do và nhân quyền. Chúng ta có thể rút ra nhiều bài học quý, nhiều kinh nghiệm cần thiết cho cuộc đấu tranh trực diện với bộ máy đàn áp vẫn diễn ra hàng ngày.

Có thể nói bạn Bùi Thanh Hiếu đã làm một việc rất có ích, ôn nhớ lại, ngẫm nghĩ, gần như tổng kết cả một thời kỳ đấu tranh đang trên đà mở rộng, lan tỏa nhanh, vững chắc. Điều này giải thích vì sao anh chị em ta ngày càng sung sức, lạc quan, gắn bó keo sơn với nhau, qua hình ảnh náo nức chào đón Đinh Nhật Uy ngay trước tòa án, hay cảnh tuổi trẻ VN tự tin, đàng hoàng ra vào các sứ quán, cơ quan đại diện nước ngoài ở Hà Nội để bàn bạc với bạn bè quốc tế về cuộc đấu tranh, cũng như rủ nhau lên đường xuất ngoại công khai sang Bangkok, Manila để phối hợp đấu tranh với các bạn nước ngoài và học tập về dân chủ. Đây là sự chia sẻ tâm huyết của Bùi Thanh Hiếu với bạn bè xa gần, với tuổi trẻ thân thiết nước ta, một món quà cuối năm, quà Tết dương lịch và Tết âm lịch rất quý, thiết thực, lại đúng lúc vì phong trào đang có cơ hội đột biến theo cấp số nhân.


Các cán bộ an ninh, công an các cấp, từ bộ trưởng, thứ trưởng CA, hơn 300 viên tướng CA, cùng cán bộ cao cấp, trung cấp, sơ cấp, và ngàn vạn nhân viên công an hãy chăm chú đọc tác phẩm này để hiểu rõ trách nhiệm của mình, để chớ lầm lẫn bạn, thù, ta, để hãy là bạn tốt của dân, không phải là tai họa của xã hội. Bởi những nhân vật chính ở phía chính quyền CS, độc đảng, mang nhãn hiệu Mác Lê, được đặc tả trong tác phẩm mới này hầu hết là sỹ quan an ninh Công an các cấp, ở bộ CA, CA tỉnh, thành, huyện, quận, xã, ở các trại giam trong Nam ngoài Bắc, phần lớn là kẻ hung dữ, độc ác và gian dối, hống hách.

Xin mời các ông tướng tá, sỹ quan CA hãy đọc cho kỹ, để từ nay bảo nhau không được gọi dân bằng thằng nọ con kia, gọi người cao tuổi là thằng già, con mẹ, không được văng tục, chửi bới, đạp giày vào mặt dân, bịt mồm linh mục, sỗ sàng mất dạy với nữ công dân như họ từng làm với Phương Uyên, Minh Hạnh, đánh đập tàn bạo hàng trăm hàng ngàn dân oan, làm chết hàng loạt công dân ngay trong trụ sở công an. Có đến hằng ngàn vụ trọng án, nhưng các bộ trưởng, thứ trưởng CA vẫn câng câng khinh dân ra mặt, vì nhà nước, chính phủ không ai dám đụng đến họ. Trong khi ở CH LB Đức chỉ 1 công dân bị chết mờ ám trong tù là bộ trưởng công an phải đích thân tường trình vụ việc trước quốc hội và trước báo chí tự do. Tính mạng công dân trên thế giới phải có giá trị ngang nhau, không thể nơi khác ta là người, ở ta như súc vật.

Có thể nói món quà quý mang từ Weimar về Bùi Thanh Hiếu cũng có thiện ý tặng cho đội ngũ toàn ngành công an, từ trên xuống dưới, trong đó vẫn có một vài người quý hiểm ngầm ủng hộ và đồng cảm với anh. Mong các người ấy biết giật mình khi thấy lại mình trong sách, để biết hổ thẹn với lương tâm, với gia đình, người thân, bạn bè, láng giềng…

Cám ơn Bùi Thanh Hiếu đã tận dụng một cuộc xuất ngoại bổ ích và lý thú. Cảm ơn ông thị trưởng Weimar đã có một sáng kiến quý hóa mang tình quốc tế đậm đà.

Làn gió khỏe khoắn của thời đại đã đưa Người Buôn Gió từ Đông Nam Á sang tận trung tâm châu Âu, để anh lại mang trở về một làn gió mát Lành.

Một chuyến “buôn” hữu nghị có lãi to cho phong trào dân chủ và nhân quyền, cho bà con dân oan thân thiết, cho toàn dân ta đang khát khao đến cháy họng các quyền sống tự do thật sự, khao khát một hiến pháp dân chủ thứ thiệt, lần này quyết tiễn đưa vào nghĩa địa học thuyết giáo điều Mác - Lênin, vĩnh viễn chôn vùi quyền sở hữu toàn dân phi lý.

Đáng mừng nhiều hơn nữa là tác phẩm mới của Bùi Thanh Hiếu, được dịch ra các thứ tiếng Anh, Đức, Pháp, Tây Ban Nha, Nga, Trung Hoa… sẽ có thể là chứng từ có giá trị văn học và pháp lý cao gửi đến các cơ quan Liên Hiệp Quốc, đến Cao Ủy Nhân quyền, đến Hội đồng Nhân quyền LHQ ( Việt Nam mới được vào) cũng như với cơ quan quốc tế chống tra tấn và chống xét xử bất công. Thế giới đang cần những chứng từ sinh động, chân thực, không che dấu cũng không tô vẽ thêm, người thật việc thật, thời gian địa điểm rõ ràng minh bạch, trong đó giá trị tâm lý, tư tưởng, chính trị, văn học, thẩm mỹ, xã hội, pháp lý gắn liền nhau.

Bùi Tín

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hạ Viện Hoa Kỳ vào ngày 3 tháng 10 năm 2023 đã làm một việc mà chưa từng làm bao giờ trước đây trong lịch sử của nước này: Truất phế chức Chủ Tịch Hạ Viện. Kevin McCarthy, đảng viên Cộng Hòa tại California, đã mất chức trong cuộc bỏ phiếu với tỉ lệ 216/210. Để nhìn sâu hơn vào vấn đề này, The Conversation U.S. có cuộc trò chuyện với giáo sư chính trị học Charles R. Hunt tại Đại Học Boise State University.
Nếu Mỹ duy trì các liên minh, đầu tư cho riêng mình và tránh các khiêu khích không cần thiết, Mỹ có thể giảm xác suất lâm vào một cuộc chiến tranh lạnh hoặc nóng với Trung Quốc. Nhưng để xây dựng một chiến lược hũu hiệu, Mỹ sẽ phải tránh những phép loại suy luận quen thuộc trong lịch sử nhưng gây hiểu lầm.
Nếu vụ tấn công ngày 11 tháng 9 ở Hoa Kỳ đã thay đổi tình hình ở Trung Đông và toàn thế giới, thì "ngày 7 tháng 10" cũng có thể ảnh hưởng đến những gì sẽ xảy ra tiếp theo, bởi tuy hoàn toàn không có một chút liên hệ trực tiếp nào với cuộc chiến đang diễn ra ở Ukraine, nhưng trên thực tế, sự quan tâm đang xoay qua cuộc chiến Hamas-Israel lại có thể là một lợi thế cho Nga. Việc Hamas có thể tấn công bất ngờ vào Israel không chỉ là một thất bại đối với tình báo Israel, mà ngay cả Mỹ cũng đã hoàn toàn bị ru ngủ. Chỉ một tuần trước, Cố vấn An ninh Quốc gia Hoa Kỳ Jake Sullivan tuyên bố rằng "khu vực Trung Đông ngày nay yên bình hơn so với nhiều thập kỷ trước".
Tượng Đài Mẹ Việt Nam Anh Hùng lớn nhất Đông Nam Á thì chắc chắn là một “kỳ quan” của thế giới rồi. Không được xem (qua) quả là điều đáng tiếc. Tuy nhiên, theo báo chí thì dù mới khánh thành nó đã bị bong gạch hết trơn rồi. Thôi thì đi chỗ khác chơi cho nó lành. Tôi quyết định sẽ đi thăm Địa Đạo Củ Chi. Trước khi tới nơi tưởng cũng nên ghé Wikipedia coi qua chút đỉnh:
Theo Hội Thư Viện Hoa Kỳ (American Library Association), nỗ lực cấm sách ở các trường công lập và thư viện công cộng trong năm 2022 đã đạt mức cao nhất mọi thời đại, và có rất ít dấu hiệu sẽ giảm bớt vào năm 2023. Phong trào cấm sách trong thời gian qua có vẻ như là một chiến dịch phối hợp diễn ra ở cả cấp tiểu bang và địa phương; những cuốn sách bị nhắm mục tiêu thường là những cuốn có nội dung đề cập đến chủng tộc, giới tính hoặc cả hai. Thậm chí một số nỗ lực còn dẫn đến việc ban hành luật đe dọa tống tù các thủ thư.
Ít nhất cũng còn hơn 2 năm nữa mới đến ngày bầu nhiệm kỳ XIV của đảng Cộng sản Việt Nam, 2026-2031, nhưng tiêu chuẩn để được chọn đã bộc lộ tư duy giáo điều, bảo thủ và chậm tiến của đảng CSVN...
Cuộc phỏng vấn được thực hiện với 2 người Chăm: Ông Thông Thanh Khánh (Khanh Pham), nhà nghiên cứu văn hóa Chăm. Sinh trưởng tại Ma Lâm huyện Hàm Thuận Bắc tỉnh Bình Thuận, hiện đang sống và làm việc tại Sài Gòn và Cambodia. Và Ông Lưu Quang Sáng (Amuchandra Luu), sinh tại Phan Rang, hiện sống và làm việc tại California, Thạc sĩ toán và có gần 20 năm giảng dạy ở trường đại học cộng đồng tại thủ phủ Sacramento, California, Hoa Kỳ. Tổng Thư Ký hội Bảo Tồn Văn Hóa Truyền Thống Champa USA, qua 7 nhiệm kỳ chủ tịch...
Để khẳng định đối trọng với các cường quốc phương Tây, khối BRICS đặc biệt tìm cách củng cố vị thế trong các cơ quan quốc tế và trọng lực của đồng Nhân dân tệ trong hệ thống tiền tệ. Tự thoát ra khỏi ảnh hưởng của các cường quốc phương Tây và tạo thành một lực lượng kinh tế và địa chính trị mới, đây là mong muốn được khối BRICS (Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc, Nam Phi) bày tỏ tại Hội nghị Thượng đỉnh lần thứ 15, được tổ chức tại Johannesburg, Nam Phi, từ ngày 22-24/8/2023. Đây cũng là những gì nổi lên tại Hội nghị G77 được kết thúc vào ngày 16/9 tại Havana.
Ông sinh 1979, quê Yên Bái, là một giáo viên dạy sinh, hóa tại Lào Cai. Sau đó, ông chuyển về Hà Nội tiếp tục dạy học tại một ngôi trường cấp 2 và học thêm ngành luật. Năm 2015, ông quyết định thôi việc sau khi lá đơn yêu cầu cải cách giáo dục, đòi hỏi những lợi ích chính đáng cho học sinh của ông bị từ chối. Năm 2017, Lê Trọng Hùng bắt đầu đưa tin với tư cách là một “nhà dân báo” trên Facebook và YouTube, bình luận về các vấn đề chính trị - xã hội và tư vấn cho dân oan cách kiến nghị, khiếu kiện lên các cơ quan có thẩm quyền của nhà nước. Ông tự bỏ tiền túi ra để mua hàng ngàn cuốn Hiến Pháp Việt Nam, tặng cho nhiều người và giảng giải cho họ về những điều quy định trong hiến pháp, pháp luật. Ông là một con người giàu lòng nhân ái, từng nhiều lần hiến máu nhân đạo để cứu người.
Cuộc phỏng vấn được thực hiện với Giáo sư, Tiến sĩ Nguyễn Văn Huy, một người quan tâm đến các cộng đồng dân tộc ở Việt Nam, đặc biệt là người Hoa, người Chăm, người Thượng và người Khmer...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.