Hôm nay,  

Độc Hành

27/06/201400:00:00(Xem: 9401)

Trăng hạ huyền chếch trên đầu ngọn thông cuối đường. Một mình giữa đêm. Trụ đèn kiên nhẫn đứng thẳng và im lặng; bên cạnh cây bạch đàn cao ngất đang lao xao trước gió. Đèn vàng lay lắt tỏa bóng trong màn sương. Màu bông giấy đỏ rực dưới nắng mai, giờ trở nên tím sẫm. Con mèo lầm lũi, bước nhẹ trên mái nhà ai. Hoa một đóa, nở trong vườn đêm tịch mịch. Mùi cỏ dại phảng phất đâu đây. Trong phút giây bỗng thấy đời thênh thang, vô cùng.

Chẳng có gì đơn độc sinh ra, tồn tại, chuyển động, và biến mất giữa cõi đời. Chẳng có gì gọi là độc hành, độc lập, độc bộ, độc cư, cô thân, cô độc, cô đơn… Tất cả sự sinh xuất, chuyển động đều là sinh xuất, chuyển động của tổng thể, của những tập hợp các nhân duyên, các điều kiện. “Núi không là núi; sông không là sông.” (1) Chẳng có gì có thể tự sinh ra; chẳng có gì có thể được sinh ra từ một nguyên nhân (duy nhất) khác; chẳng có gì có thể vừa được sinh ra bởi chính nó và cùng lúc từ một nguyên nhân khác; cũng chẳng có gì có thể sinh ra mà không cần nguyên nhân nào cả. (2)

Thế nhưng trong đời sống thực tế, người ta vẫn thường cho rằng, hoặc mặc nhiên xác tín rằng, họ đã sinh ra và tồn tại như một cá thể độc lập; có riêng một thể xác, tâm hồn và tên họ, thủ đắc những sở hữu phụ thuộc (như tài sản, tài năng, sắc đẹp, danh vọng…); từ đó dẫn đến những khổ đau, hệ lụy cho mình, cho người, và cho cả cuộc đời. Chỉ đến khi, do một biến cố hay thảm họa nào đó, bị vuột mất tất cả những gì đinh ninh là của mình, thuộc về mình, mới nếm được nỗi thống khổ cùng tận (mà mình đã từng gieo đến cho kẻ khác) để rồi chạy đôn chạy đáo, tìm đến tập thể; đồng hóa mình với một tổ chức, nhằm cứu vãn sự tồn tại của bản ngã thông qua phóng ảnh của tổ chức ấy. Nghĩa là trong mộng tưởng, lại vẽ vời thêm mộng tưởng; nơi chiếc giẻ rách, lại vá thêm miếng giẻ rách. Sự vay mượn, vá víu, chẳng thể nào là giải pháp hay cho sự tìm cầu giá trị tự thân và hạnh phúc chân thật của cuộc tồn hữu.


Như vậy, có chăng sự độc hành của lữ thứ trên mộng dài xa quê, ngang qua cuộc đời chập chùng khổ đau, phiền lụy? Có chăng bước độc hành của thiền giả trên đường về cố quận bồng bềnh mây trắng?

Vẫn có đấy. Mỗi bước chân nở từng đóa sen; hay đường sen nở, đón mỗi bước chân êm. Bước chân ấy, không có người khởi động, không có động tác bước đi, không có thời gian diễn ra bước đi, không có con đường. Kẻ độc hành, vô ngã; một mình cất bước mà cùng ba cõi chạm đến khung trời tự tại thênh thang.
________________

(1) Thiền sư Duy Tín, một thiền sư Trung Hoa, đời Tống, từng nói “Trước khi học đạo, thấy núi là núi, sông là sông. Đang lúc học đạo, thấy núi không là núi, sông không là sông. Sau khi ngộ đạo, thấy núi vẫn là núi, sông vẫn là sông.” Phát biểu này được xem như một khẩu quyết, một chỉ nam tóm thâu kiến giải và trình tự liễu ngộ về Thiền.

(2) Chư pháp bất tự sinh. Diệc bất tùng tha sinh. Bất cộng bất vô nhân. Thị cố tri vô sinh. Các pháp không thể tự sinh; không sinh từ pháp khác; không sinh bởi cả hai (tự và tha) hợp lại; cũng không thể tự nhiên mà sinh (vô nhân – không có nhân); vì vậy nên biết rằng các pháp vốn không sinh (chẳng có gì thực sự sinh ra). (Bài kệ thứ 3 của Trung Luận)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cái tự xưng là «tòa án nhân dân» trong nước - thực chất là tòa án của đảng CS - đã một lần nữa chà đạp lên Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền khi lại tuyên phạt nhà báo Hoàng Khương 4 năm tù, nhà báo Nguyễn Văn Hải 12 năm tù, nhà báo Tạ Phong Tần 10 năm tù, và nhà báo Phan Thanh Hải 3 năm tù.
(Lời tâm tình: “Sử Việt” chỉ khái quát các Nhân vật lịch sử, không đi sâu từng chi tiết của Nhân vật. Cuối mỗi bài viết, phần “Thiết nghĩ” nếu có là góp ý của tác giả, không ngoài mục đích làm sáng tỏ thêm về nội dung của đề tài đã biên soạn. Xin độc giả đừng xem đấy là chính sử, vì “Thiết nghĩ” chỉ là ý kiến riêng rẽ của tác giả. “Sử Việt” đăng vào ngày thứ Ba (Tuesday) mỗi tuần - NLY).
Riêng câu chuyện quốc kỳ của Nga thực là điều cần biết. Cờ của hoàng gia có từ 1699 nhưng 218 năm sau đã bị thay thế bởi cộng sản cờ đỏ búa liềm vào năm 1917.
Phân tích kết quả trong cuộc tổng tuyển cử vào tháng 11 vừa qua cho thấy cử tri gốc Việt tại Quận Cam đã tham gia bầu cử với tỉ lệ thấp hơn các sắc dân khác. Tỉ lệ thấp này là yếu tố chính đưa đến kết quả khá khiêm nhường đối với các ứng cử viên gốc Việt trong kỳ bầu cử vừa qua.
Văn phòng ông giám sát viên quận hạt cho biết, dù là vấn đề quan trọng nhưng muốn mời cộng đồng đến họp mặt, thường phải báo trước một tháng. Khi thông tin mời các đoàn thể sắc tộc đến dự cây giáng sinh tưởng niệm, chỉ báo tin trước có 36 giờ. Mọi người đến đầy đủ.
The Montagnards have been repressed by Vietnam for decades. This has got to stop.(Mike Jendrejczyk) Ở xứ ta, xem ra, người thực sự (và duy nhất) hiểu thấu tâm hồn đơn sơ của Bác chính là nhà thơ Tố Hữu: Mong manh áo vải hồn muôn trượng, Hơn tượng đồng phơi những lối mòn.
Bắc Triều Tiên bắn một hoả tiễn chở vệ tinh lên không gian vào ngày 12/12. Chuyên gia Nam Hàn sau khi khám nghiệm những mảnh vụn rơi xuống biến đã kết luận rằng Bình Nhưỡng có thể dùng kỹ thuật này để chế tạo phi đạn liên lục địa (ICBM) với tầm bắn xa 10 ngàn cây số tức là với đến các vùng đất miền Tây Hoa Kỳ (California, Portland, Washington State,…).
Chỉ còn ba hôm nữa là năm 2012 vẫy tay từ giã chúng ta, tôi xin gởi đến quý độc giả Lá Thư Cuối Năm 2012 từ Đức quốc.
(Đài Phát Thanh Đáp Lời Sông Núi Phỏng vấn GS Nguyễn Thanh Trang về Các biến cố đã xảy ra trên thế giới trong năm 2012 có ảnh hưởng đáng kể đến Việt Nam.)
Quanh khu nhà tôi ở đã thấy lấp ló những chậu cúc vàng tươi, những chậu vạn thọ đỏ rực và vài ba cành đào, cành mai báo hiệu một mùa Xuân sắp đến. Thời gian của sự hồi sinh muôn loài trên trái đất.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.